🍓 Chương 75: Ngoại truyện (15)🍓

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Mứt Chanh

Nghỉ đông kết thúc, Ngu Vãn lại về thành phố B tiếp tục cho việc học.

Cô chọn thạc sĩ, chỉ cần hai năm học nghiên cứu, nghĩa là cô học xong học kỳ này là có thể nhận được bằng học vị.

Cũng giống như khi học đại học, nếu nghiên cứu sinh muốn thuận lợi tốt nghiệp, cũng phải viết ra một bài luận văn, các loại yêu cầu cao hơn khi học đại học rất nhiều.

Vào lúc ba giờ mỗi ngày, Ngu Vãn xách theo máy tính di chuyển thay phiên ba nơi ở phòng ngủ, thư viện, căn tin.

Sửa lần 1, lần 2, lần 3, sau đó là sơ thảo, sửa chữa chi tiết, formating một lần nữa, bị giày vò một trận, cuối cùng tìm giáo viên hướng dẫn kí tên, xác định bản thảo đã sửa lần cuối.

Bào vệ của nghiên cứu sinh cũng không khác sinh viên đại học lắm, vào giữa tháng 6, sau đó cũng có quá trình chụp ảnh chung lưu niệm, cơm chia tay.

Lúc Ngu Vãn tốt nghiệp đại học vào hai năm trước còn chẳng sao cả, hiện tại sắp cảm giác sắp phải rời trường đặc biệt mãnh liệt, trong lòng lại còn có tí lưu luyến thương cảm nho nhỏ.

Lục Thức cũng lại đây, cầm theo chiếc máy ảnh DSLR để chụp ảnh tại các điểm tham quan khác nhau trong trường với cô.

Sau khi tiếng tách vang lên, Ngu Vãn chạy chậm qua chỗ anh, chiếc túi đeo chéo của cô được anh đeo trên lưng, vẫn là kiểu Mickey của Disney.

Anh mặc sơ mi trắng quần tây đen, khí chất chín chắn, lại đeo một chiếc túi hoạt hình như vậy, mang một vẻ dễ thương tương phản.

Cô cúi đầu, lấy ra một túi khăn giấy ướt từ bên trong, rút ra một tờ nhón chân lau mồ hôi trán cho anh.

"Rất nóng phải không?"

"Cũng được." Anh cụp mắt, cười nhìn cô.

Ngu Vãn lại lấy ra cây quạt điện nhỏ từ trong túi xách, quạt cho anh, nói với vẻ đau lòng: "Anh đã chụp cho em rất nhiều ảnh lưu niệm rồi, đã đủ rồi."

Lúc chụp ảnh cô vẫn còn ổn, đều đứng trong chỗ có bóng râm, có bóng cây hoặc là kiến trúc gì đó chống đỡ.

Anh lại chẳng có nơi che chắn nào cả, ánh mặt trời thời tiết này lại cực kỳ độc.

Anh xoay quạt sang hướng khác, quạt cho cô, trong mắt mang theo nụ cười dịu dàng: "Cũng còn mấy cảnh nữa chưa đi, đợi lát nữa chúng ta qua đó lại chụp mấy tấm."

Anh thích chụp ảnh cho cô, mỗi bức ảnh, cô bé đều nở nụ cười tươi đẹp đáng yêu, dáng vẻ tươi tắn còn hơn cảnh vật xung quanh

Buổi tối có tiệc tốt nghiệp, buffet hải sản, còn có thể dẫn người nhà tham gia.

Không ít bạn học dẫn theo bạn trai hoặc là bạn gái của mình, Ngu Vãn cũng dẫn Lục Thức theo qua đó.

Trên đường mọi người vừa ăn vừa nói chuyện, nói nói cười cười, không khí rất náo nhiệt.

Có Lục Thức ở đây, Ngu Vãn chưa từng đưa tay lột tôm, đều là của anh hết, lột sạch sẽ đặt vào trong chén cô.

Mắt người đàn ông hơi cụp, nét mặt thâm trầm và rắn rỏi, đốt ngón tay dưới ánh đèn càng thon dài thon gầy, ngay cả dáng vẻ lột tôm cũng đẹp trai chết đi được.

Càng mấu chốt hơn là...!

Bây giờ người ta là ông chủ lớn, vài phút hợp đồng mấy chục triệu đến trăm triệu, hiện tại đang làm gì? Đang nghiêm túc lột tôm cho vợ!!!

Con gái xung quanh nhìn anh, lại quay đầu nhìn xem anh bạn trai nhà mình tán gẫu huyên thuyên, lướt Douyin vô cùng vui vẻ, hâm mộ rất nhiều, lửa giận cũng bộc phát!

Bạn trai nhà người ta không những đẹp trai và có tiền còn chưa tính, hiện tại ngay cả săn sóc cũng chẳng so được!!

Không ít chàng trai đang trò chuyện vui vẻ, đột nhiên bị bạn gái bên cạnh nhéo một cái thật mạnh lên cánh tay.

Con trai:??

Bọn họ làm sai cái gì sao, vô tội quá QAQ

Mọi người đều mời rượu nhau, Ngu Vãn cảm thấy bản thân vẫn luôn uống nước dừa cũng không tốt lắm nên đã rót một ly rượu vang đỏ.

Bữa tiệc liên hoan chia tay này đến chín giờ tối mới kết thúc, cô không say, chỉ có một chút say, được Lục Thức dẫn đến khách sạn.

Đi thang máy lên, quét thẻ vào phòng, Ngu Vãn đặt chiếc vali đứng cạnh tường xuống, người cũng ngồi xổm xuống theo, kéo khóa kéo ra, lục váy ngủ ra thay.

Lại lấy băng đô con thỏ ra, buộc tóc lại, sau đó đi đến phòng vệ sinh, muốn đi tắm rửa.

Vừa muốn đóng cửa lại thì có lực cản đến từ bên ngoài, cô khó hiểu kêu một tiếng ''ấy'', buông tay nắm cửa ra.

Lục Thức đẩy cửa ra, trong tay cũng cầm quần áo tắm rửa đến.

"Em uống say, dưới đất trơn, một mình tắm dễ dàng ngã, anh muốn bên em." Anh giải thích hành vi của bản thân với vẻ mặt đứng đắn.

Ngu Vãn chớp mắt, nghiêm túc nói: "Nhưng em không có say mà."

Lục Thức: "Nếu không có say, Vãn Vãn còn nhớ rõ tối hôm kia chúng ta video nói gì đó không?"

Ngu Vãn câu hỏi này chặn họng, nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, ôi ôi, tối hôm kia bọn họ nói cái gì, sao chẳng nhớ ra chút gì thế này?

Trên mặt cô lộ ra vẻ mặt mờ mịt, trung thực lắc đầu: "Không nhớ rõ."

Lục Thức cong môi lên: "Em xem, anh nói em say em còn không tin."

Dứt lời, anh bắt tay vào làm thay cô cởi áo trên.

"Vãn Vãn, giơ tay lên một chút."

Ngu Vãn nghe lời giơ cánh tay lên, áo ngắn tay trên người nhanh chóng được cởi ra, cô còn đang suy nghĩ nhớ lại, nhưng thật sự không có chút ấn tượng nào.

Cô cảm nhận được những đầu ngón tay mang theo vết chai sạn của anh trên lưng cô, sau vài cái sột soạt, một loạt nút thắt được cởi ra một cách thuần thục.

Đến lúc này, Ngu Vãn cuối cùng cũng nhớ ra!

Tối hôm kia, cô vội vàng chuẩn bị cho cuộc biện luận ngày hôm sau, anh cũng đang trên máy bay đến đây. Hai bọn họ hoàn toàn không có video nào cả!!

Nhưng mà đã quá muộn.

Vòi hoa sen đã được đặt qua một bên từ lâu, tiếng nước vẫn chảy ào ào không ngừng vang lên, cô dựa vào nền gạch lạnh lẽo và được một đôi tay mạnh mẽ ôm chặt vào lòng.

"Vãn Vãn hôm nay tốt nghiệp." Nụ hôn của anh lan từ vành tai đi xuống, giọng nói khàn khàn, hơi có chút mơ hồ không rõ: "Không đeo được không?"

Đầu óc Ngu Vãn giờ phút này trống rỗng, ý thức đều đã mơ hồ.

Bắt lấy một chút lý trí suy nghĩ còn sót lại, hình như là có thể, đều đã tốt nghiệp rồi, cho dù mang thai bé cưng cũng không sao.

"Được ạ." Cô đỏ mặt đồng ý, giọng nói mềm như bông.

Có tiếng cười vang lên bên tai cô, rất là sung sướng. Giây tiếp theo, đột nhiên không kịp phòng ngừa, cả người cô được ôm lên.

Cô khẽ kêu lên một tiếng kinh ngạc, sợ bị ngã, dùng tay chân quấn lấy anh như bạch tuộc.

Lục Thức cúi đầu, đối mặt với vẻ mặt ngơ ngẩn của cô gái nhỏ, khóe môi nhếch lên:: "Vãn Vãn, đợi chút..."

Anh gằn từng chữ một, giọng nói khàn khàn với giọng điệu chậm rãi: "Cảm, nhận, anh, cho, tốt."

*

Từ phòng vệ sinh lại đến phòng ngủ, Ngu Vãn thật sự cảm nhận được khá tốt.

Thời gian cảm nhận còn rất lâu.

Trên người cô nhão dính dính, không thoải mái lắm. Ngày thường anh đều sẽ lập tức ôm cô đi tắm rửa cho cô, nhưng hôm nay thì không.

"Lục Thức." Cô ngẩng khuôn mặt nhỏ lên nhìn anh, trong giọng nói không có sức lực, mềm oặt: "Em muốn đi tắm."

Lục Thức ôm cô, hôn lên trán cô, nói với giọng khàn khàn: "Ngoan, đợi chút nữa."

Ngu Vãn chờ không được.

Cô hơi không được tự nhiên, lại cảm thấy xấu hổ nên cử động người nhưng bị anh đè lại.

"Đừng lộn xộn. Bằng không đến một lần nữa em chịu không nổi đâu."

"Vậy anh mau lấy ra đi mà." Má cô ửng hồng, đã chịu không nổi mà nhỏ giọng thúc giục.

Lục Thức lại chẳng nhúc nhích, còn cười rộ lên: "Vừa rồi có cảm nhận kỹ về anh chưa?"

"Có."

Âm thanh nhỏ như tiếng muỗi vo ve.

"Vãn Vãn cảm nhận được gì?" Anh cười, không buông tha hỏi.

Ngu Vãn: "......"

Đây còn muốn cô viết một bài văn dài 800 ký tự để mô tả một chút ư?

Nhưng cô rõ ràng, trong chuyện khác anh dễ nói chuyện, ở trong chuyện này lại luôn không đạt mục đích không bỏ qua.

Cô đành phải chịu đựng xấu hổ, nói vài câu với giọng cực nhỏ, càng nói càng xấu hổ, đến cuối cùng lỗ tai dường như bị nước sôi làm bỏng, vừa hồng vừa nóng.

"Nói cũng đã nói rồi, anh, anh có thể lấy ra á."

Giọng cô bé tựa như năn nỉ, nghe có xíu đáng thương, nhưng mà Lục Thức trong loại chuyện này rất xấu.

Cô càng đáng thương thì anh càng muốn bắt nạt, huống chi đây là lần đầu tiên không cần mang cái gì, cảm giác thật sự hoàn toàn khác biệt.

"Không được. Anh còn chưa cảm nhận đủ, Vãn Vãn để anh đợi thêm lát nữa nhé......"

Anh dừng lại, cười cười: "Bằng không chờ lát nữa anh miêu tả chút cảm nhận của anh cho em như thế nào nhé."

Ngu Vãn: "......"

A a a cô mới không muốn nghe đâu!

*

Sau khi Ngu Vãn tốt nghiệp thì trở về thành phố A, ở chưa đến hai ngày lại cùng Lục Thức bay ra nước ngoài.

Sau khi kết thúc hôn lễ trước đó cô trở về trường, còn chưa kịp hưởng tuần trăng mật. Lần này họ đến hòn đảo nhỏ mà lần trước họ đã đến thăm.

Lần thứ hai tới, lúc đến cũng sắp hoàng hôn, hai người đến bãi biển dạo chơi một lát, Ngu Vãn nhặt thật nhiều vỏ sò nhỏ và ốc biển.

Ăn xong bữa tối trở lại khách sạn, cô tắm rửa xong ra ngoài thì phát hiện mình được tag rất nhiều lần trong nhóm.

【 Nguyễn Tư Tư 】: @ Ngu Vãn ~ Vãn Vãn nể mặt bọn mình quen biết nhiều năm như vậy, cầu chia sẻ đạo điều khiển chồng của cậu á qwq

【 Hứa Dung 】: Vãn Vãn bồ có nhìn trúng chiếc túi mới của C không? Tháng sau mình đến Paris quét hàng, bồ thích cái nào nói cho mình, mình trực tiếp gửi qua bưu điện đến tận nhà bồ, cầu bồ nói cho mình làm sao như quản lý chồng được dễ bảo như vậy ríu rít ríu rít @ Ngu Vãn

【 Đường Tiêu 】: Tui ra hai cái túi xách, Vãn Vãn bà cũng truyền thụ điểm kinh nghiệm cho tui đi.

Ngu Vãn nhìn đến ngu người.

Mấy cô gái này là bạn trong giới này của cô, quan hệ tuy không thân như với Đồng Giai Nghê nhưng cũng tính là từ nhỏ quen biết, mỗi lần tụ hội hoặc là tiệc rượu gặp mặt đều có thể trò chuyện với nhau.

Cô đang hoang mang, thật trùng hợp WeChat của Đồng Giai Nghê đã gửi lại đây.

【 Giai Nghê 】: Tớ đoán cậu bây giờ đang nghỉ phép ở nước ngoài nên nhất định không rảnh chơi di động, mau đi xem video phỏng vấn của chồng cậu kìa!

Cô ấy ngay lập tức gửi đến một liên kết, Ngu Vãn cũng chưa kịp sấy tóc đã ấn vào xem video kia trước.

Đây là một đoạn video được cắt ra, thời gian không dài, chỉ hơn năm phút, Lục Thức mặc vest đi giày da, ngồi trên ghế đang phỏng vấn, nhìn không ra khẩn trương, tư thế cũng có phần thảnh thơi.

Ngay từ đầu người dẫn chương trình đưa ra những câu hỏi rất nghiêm túc, đều là về vấn đề đầu tư kinh doanh và lập kế hoạch kinh doanh trong tương lai.

Đến cuối cùng có lẽ là muốn khiến cho chương trình càng có nhiều khán giả hơn, MC nữ cười hỏi: "Tổng giám đốc Lục, anh trẻ tuổi đẹp trai sự nghiệp lại thành công như vậy. Khi video phỏng vấn ra mắt vào năm ngoái, rất nhiều cư dân mạng đã kêu anh là chồng ở dưới Weibo kia. Tôi đại diện cho toàn thể cư dân mạng mạo muội hỏi một câu, xin hỏi mẫu người con gái mà anh yêu thích trong lòng là gì?"

Lục Thức trả lời một cách hờ hững: "Tôi không có mẫu người yêu thích."

MC nữ sửng sốt, trên nét mặt hiện ra một chút xấu hổ, không biết nên tiếp tục câu này như thế nào.

Đồng thời ánh mắt nhìn về phía Lục Thức trở nên phức tạp, không có mẫu người con gái mình thích, chẳng lẽ là thích con trai sao?

Lục Thức ngừng hai giây, mới nói tiếp: "Từ đầu đến cuối tôi chỉ thích một người, không liên quan đến mẫu người, cô ấy có như thế nào, tôi sẽ thích như thế ấy."

Người dẫn chương trình: "!!!"

Mẹ ơi, đây là lời âu yếm thả thính cấp bậc thần tiên gì thế này! Chương trình kỳ này ratings cũng ổn!!

Ngay cả khán giả bên dưới cũng không kìm nén được phát ra một tiếng ồ kích động.

MC nữ suy nghĩ hỏi: "Cô gái này là mối tình đầu của anh sao?"

Dựa theo lẽ thường, khó quên nhất đối với con trai đó chính là mối tình đầu.

Lục Thức gật đầu: "Đúng vậy."

MC nữ tràn đầy phấn khởi truy hỏi: "Tổng giám đốc Lục, anh có thể kể cho chúng tôi nghe về anh và mối tình đầu của anh được không?"

"Chúng tôi quen biết nhau vào cấp ba, em ấy rất xinh đẹp, thành tích cực kỳ tốt, còn biết đàn dương cầm. Khi đó tôi học rất kém, em ấy luôn kiên nhẫn giảng đề cho tôi, chúng tôi hẹn nhau cùng thi vào một trường đại học."

Lần này không chỉ là MC, mà ngay cả khán giả hàng phía trước đều phát hiện, vừa rồi người đàn ông tiếp nhận phỏng vấn vẫn luôn không có biểu cảm gì, hiện tại lúc nói tới bạn gái mối tình đầu thì khóe môi nhếch lên cao rõ ràng hơn.

MC nữ biết khán gỉa muốn biết cái gì nhất nên mở miệng hỏi thật cẩn thận: "Tổng giám đốc Lục, mối tình đầu mà anh nói, hiện tại vẫn là bạn gái của anh sao?"

Lục Thức phủ nhận: "Không phải."

Khán giả phía dưới tiếc nuối thổn thức.

MC nữ ngược lại cũng không ngoài ý muốn với kết quả này, mối tình đầu ư, còn bắt đầu từ năm cấp ba, đến bây giờ ít nhất đã bảy tám năm, có thể kiên trì đi đến cuối cùng thật sự quá ít.

Hơn nữa giới quyền quý, đề cập đến các loại lợi ích, muốn đồng cam cộng khổ mà nắm tay đi tiếp càng không dễ dàng.

Có lẽ mất đi, mới có thể cảm thấy trân quý hơn, sau khi trải qua rất nhiều mới biết được thứ lúc ban đầu mới là tốt nhất.

MC nữ suy diễn một đống, há to miệng đang muốn an ủi thì thấy người đàn ông cong môi, trên mặt nở nụ cười càng thêm rõ ràng.

Tiếp theo, anh cúi đầu, giọng nói xuyên qua loa ngoài của microphone phóng to, từ tính êm tai, thậm chí còn có thể dễ dàng nghe ra mấy phần kiêu ngạo.

Anh nói: "Đã sớm là vợ của tôi."

Video đến đây kết thúc.

Ngu Vãn vừa trượt ngón tay, nhìn thấy rất nhiều bình luận phía dưới.

"A a a a a a a a !! Từ đầu đến cuối tôi chỉ thích một người, không liên quan đến mẫu người, cô ấy có như thế nào, tôi sẽ thích như thế ấy!! Không dối gạt mấy người, tôi bị lời âu yếm này trêu chọc choáng váng cả đầu!"

"Lầu trên + 1, tui cũng vậy, a a a a cứu mạng!! Người đàn ông này thật sự tốt đấy!!!"

"Chẳng lẽ chỉ có mình tui cảm thấy giọng điệu câu cuối cùng tổng giám đốc Lục lúc nói ' đã sớm là vợ của tôi ' đặc biệt đắc ý sao? Có cảm giác khoe khoang người đã là của tôi những người khác đừng nghĩ nữa???"

"Chị em ơi cậu không một mình, tớ cũng cảm thấy là như vậy ha ha ha ha ha. Rất muốn biết vợ của tổng giám đốc Lục là ai, có thể khiến anh ấy trẻ tuổi như vậy đã lựa chọn kết hôn!"

"Acc clone đi lên nói một câu, công việc trước đây của tôi là trợ lý nhỏ của sao nữ nào đó, các chị đừng phí sức đi đào minh tinh nữ kia là ai, bởi vì cô ấy bây giờ đã flop, đều không thế nào xuất hiện ở trước mặt công chúng.

Được rồi đây chỉ là tiền đề, trọng điểm là hai năm trước tôi đã làm việc với nữ minh tinh này một đoạn thời gian, lúc ấy cô ấy còn có chút nổi tiếng, có hợp tác nhỏ với một công ty dưới quyền tập đoàn nhà họ Lục. Sau đó cô ấy có ý đồ xấu đánh lên trên người tổng giám đốc Lục, áo khoác trực tiếp bọc bikini rất gợi cảm, thừa dịp tổng giám đốc Lục lúc bàn chuyện làm ăn uống rượu uống nhiều chui vào trong xe anh ấy.

Vì sao tôi biết rõ ràng đến như vậy, bởi vì bộ bikini kia là do cô ấy căn dặn tôi đi mua, lúc chuyện xảy ra tôi ở bên cạnh trông chừng.

Nhân phẩm của minh tinh nữ này kém một chút, nhưng có sao nói vậy, gương mặt kia của cô ấy không tồi, dáng người cũng trước sau lồi lõm rất ngon. Lúc ấy tôi cảm thấy việc này 80-90% có thể thành, dù sao đàn ông ấy mà, không phải đều suy nghĩ bằng nửa người dưới ư, hơn nữa uống say, cồn vừa lên đầu, đối mặt với người đẹp nhào vào trong ngực, còn có thể khống chế được thì chính là thánh nhân á!!

Sự thật chứng minh tôi sai rồi, còn sai đến thái quá!!

Tôi nấp ở sau cây cột, trơ mắt nhìn cô ấy mở cửa bước vào xe của tổng giám đốc Lục, lại trơ mắt nhìn cô ấy bị đuổi xuống xe.

Đầu tiên là người bị đuổi xuống, sau đó áo khoác của cô ấy bị ném xuống. Khi đó hình như là tháng 12, trời rất là lạnh, trên người minh tinh nữ kia chỉ có bikini, siêu chật vật ha ha ha.

Mà toàn bộ quá trình từ khi cô ấy đi lên đến khi bị ném xuống đều không đến mười giây!! Có thể thấy được ánh mắt của Lục Tổng đều chẳng thèm nhìn cô ta chút nào!!

Dựa theo cách nói của tổng giám đốc Lục, anh ấy và bạn gái anh ấy ở bên nhau vào cấp ba, khi đó bọn họ hẳn là cũng quen nhau sáu bảy năm. Trên thực tế, các cặp đôi bình thường hẹn hò lâu như vậy, con trai vì theo đuổi cảm giác mới mẻ cũng còn không nhịn được tán tỉnh những cô gái khác.

Sau khi gõ một đoạn dài như vậy, tui chỉ có một ý: A a a a a a chết tiệt tổng giám đốc Lục thật sự là người đàn ông tốt tuyệt thế!!!!"

Bình luận phía sau đều là các loại hâm mộ cùng với tò mò vợ của tổng giám đốc Lục rốt cuộc là nàng tiên nhỏ nào, vận khí thật sự tốt quá đi!

Các cư dân mạng không biết, trong giới cô chiêu thành phố A lại rõ ràng, họ vô cùng phục Ngu Vãn!

Đây mới là chân nhân bất lộ tướng chân chính á, nhìn dịu dàng, trên thực tế đối phó chồng rất có nghề đấy.

Lục Thức tắm xong ra ngoài, thấy cô bé ngồi trên sô pha chơi di động, tóc cũng không sấy, đuôi tóc vẫn còn ướt.

Anh cầm máy sấy đi qua đó, cau mày với giọng phê bình: "Bật điều hòa, tóc cũng không biết sấy, không sợ bị cảm ư."

Nói xong thì cắm vào đầu cắm, thay cô sấy.

Ngu Vãn cầm di động rối rắm một lát, vẫn cứ không biết nên trả lời mấy người bạn như thế nào, đạo quản chồng gì đó, cô làm sao mà biết.

Hơn nữa cô cũng hơi bị trêu ghẹo, bên tai không ngừng vang vọng câu trả lời của anh...

"Từ đầu đến cuối tôi chỉ thích một người, không liên quan đến mẫu người, cô ấy có như thế nào, tôi sẽ thích như thế ấy."

Ngón tay Lục Thức với vào tóc cô vuốt ve, đều đã khô, lúc này anh mới tắt máy sấy.

Ánh mắt rơi xuống, thấy cô có hơi rối rắm và biểu cảm buồn rầu nho nhỏ.

Ngu Vãn nhận ra được anh đang nhìn nên theo bản năng giấu điện thoại, chủ đề nói chuyện giữa con gái rất ngượng khi bị anh thấy được.

Lục Thức nhíu mày.

Ngu Vãn mới nhận ra mình như vậy cứ như là làm chuyện gì trái với lương tâm vậy.

"Đây là bạn em gửi tới hỏi em." Cô lại đặt điện thoại tới trước mặt anh, nhỏ giọng nói, "Em không biết trả lời như thế nào."

Anh cụp mắt nhìn màn hình, bật cười: "Em mà nói với người khác cũng học không được."

"Dạ?" Cô hoang mang.

"Lúc trước lúc anh ở nhà họ Giang, căn phòng được dọn dẹp đại rất vội vàng, rất nhỏ, hướng cũng hoàn toàn không tốt. Sau đó họ để anh đổi một phòng khác, anh không có đồng ý, Vãn Vãn biết vì sao không."

Thấy cô gái nhỏ lắc đầu, anh cười cười, giải thích: "Bởi vì căn phòng kia đối diện với phòng đàn của em. Sau lần gặp dưới cơn mưa to đó, ngày hôm sau rất sớm, anh lại thấy được em, khi đó em đang đánh đàn, mặc một cái váy chiffon màu trắng, rất đẹp cũng rất sạch sẽ. Nhưng khi đó em đưa lưng về phía anh, hẳn là không biết anh đang nhìn em."

"Khi đó anh đã thích em, cũng là từ khi đó trở đi anh cam tâm tình nguyện bị em thuần phục."

Ngu Vãn không ngờ anh đã thích cô sớm như vậy, mà khi đó, trong mắt cô vẫn chỉ có Giang Triệt.

Rất nhiều lần những hành động vô tình của cô nhất định đã khiến anh khổ sở.

"Xin lỗi anh." Cô nhỏ giọng đáp.

"Ngốc chưa." Anh buồn cười, đi nhéo má cô: "Co cần em phải xin lỗi đâu?"

"Yêu thầm rất vất vả." Cô nhỏ giọng nói.

"Là vất vả." Đôi mắt Lục Thức đen láy, trong mắt lại chứa nụ cười: "Nhưng bây giờ anh đã đạt được mong muốn, đều đáng giá, những cái khổ kia cũng thành ngọt."

Anh nâng chân sau của cô, ôm người lên, cười nói: "Đêm nay chúng ta tiếp tục sinh em bé, được không?"

"Vâng." Tay cô ôm lấy cổ anh.

🍀 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net