Chương 81

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một lát sau có vài bác sĩ y tá đi vào, vây quanh Ninh Tây làm các kiểm tra cơ bản , xác định Ninh Tây đã khỏi hẳn , bác sĩ trưởng mới kí tên lên thủ tục cho xuất viện.

Ra khỏi phòng bệnh, Trương Thanh Vân lúc này mới biết Thường Thời Quy lần này còn dẫn theo mấy người hộ vệ đi cùng  . Mấy người này sắc mặt nghiêm túc, thân hình cao lớn , nhưng trong tay lại cầm mấy vật dụng hàng ngày, nhìn vào chỉ thấy rất buồn cười. 

Mới vừa đi ra  khỏi thang máy, đã có phóng viên vây quanh lại , điện thoại di động, máy ghi âm,  camera mini trong nháy mắt đem mấy bọn họ vây chặt chẽ.

"Xin mọi người tránh ra một chút , đây là  thang máy bệnh viện, có vấn đề gì chúng ta ra ngoài nói sau, cám ơn mọi người." 

Trương Thanh Vân cùng vài hộ vệ ngăn phía trước Ninh Tây và Thường Thời Quy , không cho phóng viên chen lấn trước cửa thang máy.

May mắn là  phóng viên còn nhận thức được đây là bệnh viện, không làm quá ồn ào, mà phối hợp đi theo đến ngoài cửa lớn, mới tiếp tục truy hỏi phỏng vấn.

Những phóng viên này coi như phúc hậu, không hỏi mấy vấn đề khó trả lời, chỉ  hỏi Ninh Tây kế hoạch hoạt động sắp tới,  nguyên nhân ngã bệnh, hai người đã có dự định kết hôn hay chưa.

Có phóng viên chú ý tới Thường Thời Quy từ đầu tới cuối đều đem Ninh Tây bảo vệ trong ngực, không để cho micro hoặc là máy ghi âm đụng phải Ninh Tây. Vì vậy người phóng viên này rất thông minh mà không cần đưa ra câu hỏi, chỉ im lặng quay lại toàn bộ động tác che chở Ninh Tây của Thường Thời Quy. 

"Thường tiên sinh,có tin đồn nói anh và Ninh Tây sắp đính hôn, xin hỏi có phải thật không?" 

Có phóng viên thấy Ninh Tây trả lời  quá vòng vèo, nhìn như là câu hỏi nào cũng trả lời, thực tế tin tức gì cũng không lộ ra, dứt khoát đem câu hỏi phỏng vấn hỏi   Thường Thời Quy.

"Cám ơn mọi người quan tâm quan hệ của tôi và Tây Tây, còn hôn lễ của chúng tôi..."

Thường Thời Quy mỉm cười cúi đầu  nhìn Ninh Tây,

"Bản thân tôi  hy vọng ngay ngày mai tổ chức hôn lễ, nhưng trên hết tôi tôn trọng ý  muốn của Tây Tây ."

Ai da, ý là Thường Thời Quy muốn kết hôn, Ninh Tây lại không muốn gả?

Nghệ sĩ khác đều hận không thể gọt đầu thành mũi nhọn lao vào nhà giàu, đây lại là nhà giàu muốn cưới, kết quả nghệ sĩ người ta  lại không nguyện ý.

"Ninh Tây, cô bây giờ còn chưa  muốn gả cho Thường tiên sinh sao?"

Đây là phóng viên của báo nào, lời này chẳng khác gì châm ngòi quan hệ giữa Thường Thời Quy và Ninh Tây ? Trương Thanh Vân nhíu nhíu mày, mắt nhìn phóng viên đưa ra câu hỏi này.

Nụ cười trên mặt Ninh Tây  không thay đổi.

"Cứ thuận theo tự nhiên là tốt rồi."

Thường Thời Quy cười gật đầu, cũng không vì câu hỏi và câu trả lời của Ninh Tây mà mất hứng,  phóng viên thấy thế cũng chỉ có thể cho qua vấn đề này.

"Tốt lắm, cám ơn mọi người, Ninh Tây hiện tại vừa mới khỏi hẳn, còn cần nghỉ ngơi, cám ơn mọi người, cám ơn."

Trương Thanh Vân với vài hộ vệ  đẩy phóng viên ra, che chở Ninh Tây và Thường Thời Quy lên xe, chờ hai người ngồi trên xe ra cửa chính của bệnh viện, hắn mới xoay người  lái xe mình đi.

Các phóng viên cũng không thất vọng, đoạn phỏng vấn hôm nay   đã đủ cho bọn họ múa bút thành  văn.

Buổi tối hôm đó, đã có phóng viên đem video phỏng vấn đăng lên , nhất là đoạn Thường Thời Quy che chở cho Ninh Tây khiến   vô số bạn bè trên mạng yêu cầu gỡ bỏ video, vì nội dung video đang ngược đãi bao nhiêu người đang cô đơn lẻ bóng. 

Cũng có người chú ý tới vấn đề kết hôn của hai người, kết quả hóa ra cũng đi ngược với dự đoán của bọn họ, cứ nghĩ Ninh Tây vào được Thường gia sẽ khó khăn, không nghĩ là bên phía Thường Thời Quy muốn cưới, Ninh Tây lại chưa muốn gả.

Bạn bè trên mạng: Như thế nào gọi là nữ thần, đây chính là nữ thần!

Mặc dù Ninh Tây ngã bệnh trì hoãn vài ngày quay phim , nhưng ( vận may liên tục ) cuối cùng vẫn thuận lợi đóng máy, mọi người sau khi ăn bữa tiệc  đóng máy  xong,  từng người nói lời tạm biệt .

Ninh Tây sau đó chỉ chấp nhận một cái quảng cáo phát ngôn sản phẩm và  tham gia hai chương trình giải trí, sau đó thì  nhàn nhã nghỉ phép .

Khi Trương Thanh Vân đem thư mời tới tìm Ninh Tây , cô đang  thoải mái nhàn nhã ngồi ở trong phòng khách uống trà,  khiến Trương Thanh Vân sinh lòng ghen tị.

"Trong nước chúng ta có nhiều chương trình giải trí truyền hình. đến thế sao ?".

Ninh Tây đọc hết các thư mời.

"Anh thấy chương trình nào tốt nhất ?"

"Cái này còn phải tính xem cácvkhách mời khác tham gia là những ai, "

Trương Thanh Vân uống một ngụm trà,  ánh mắt sáng lên.

"Trà ngon!"

"Đúng rồi, anh Trương , nghe nói  có bộ phim nước ngoài sắp tới  công chiếu ở nước ta ?"

"Em nói là ( vũ trụ vô địch 2 )?"

Trương Thanh Vân liếc mắt bản kế hoạch Ninh Tây cầm trong tay, đó là chương trình mà  đài truyền hình quốc gia sản xuất, nhưng khách mời yêu cầu cao,  tiền cát-sê cũng chỉ được một phần ba so với chương trình của các đài khác.

"Vâng, ".

Ninh Tây gật đầu.

"Là cái này."

"Cái này giống như là nơi tụ tập của siêu sao, mấy ngôi sao điện ảnh trong nước cũng muốn tránh không tham gia để  đỡ bị so sánh thua kém , "

Trương Thanh Vân có chút nghi hoặc.

"Em hỏi cái này làm gì?"

"Không có gì đâu. "

Ninh Tây đem một thư mời chìa về phía Trương Thanh Vân, là thư mời tham gia chương trình của đài truyền hình quốc gia.

"Nhận cái này đi anh."

"Cái này không tồi, đài truyền hình quốc gia  mặc dù là lần đầu tiên sản xuất chương trình giải trí kiểu này, thiếu hụt kinh nghiệm, nhưng dầu gì cũng là đài truyền hình quốc gia , coi như là cơ hội lộ mặt"

"Anh sẽ liên hệ với bên đó."

"Vậy thì phiền anh Trương ."

"Khách khí với anh làm  gì, "

Trương Thanh Vân đem các thư mời khác cất đi .

"Đúng rồi,  nếu như em thấy hứng thú với bộ phim ( vũ trụ vô địch ) , diễn viên chính muốn đến thủ đô tuyên truyền phim vào thứ 2, anh có thể lấy cho em thiệp mời tham gia?"

"Không cần, "

Ninh Tây nhìn Trương Thanh Vân cười cười.

"Anh giúp em xem thứ hai có thể sắp xếp trống nguyên ngày giùm em ."

"Thứ hai có việc?"

"Vâng, em muốn đi gặp người bạn."

Trương Thanh Vân cảm thấy nụ cười trên mặt Ninh Tây có chút kỳ quái, nhưng cũng không nghĩ nhiều, chỉ gật đầu.

Dù sao gần đây Ninh Tây cũng không có nhiều việc, để trống một ngày cũng không phải việc khó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net