Chương 99

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đại ca, gió hôm nay lớn quá."

Phóng viên thực tập rụt cổ một cái, kéo chặt áo khoác trên người. Hắn co đầu rụt cổ nhìn có chút khả nghi, khiến cho bảo an đứng ở cửa thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn hắn một cái.

"Thế này đã kêu cái gì, "

Một phóng viên trung niên lạnh nhạt đứng ở góc tường tránh gió,

"Hai năm trước tôi vì canh chừng phỏng vấn một nghệ sĩ, ước chừng đi theo hắn hơn nửa tháng, có lúc nhiệt độ cao hơn ba mươi độ, lại núp ở bên cạnh hố rác, cái đó mới đáng sợ đấy ..."

Phóng viên thực tập lộ rõ vẻ mặt không thể tin, thực sự không dám tưởng tượng, hơn ba mươi độ lại ở cạnh hố rác, cảm giác đó... Thật không dám nghĩ.

"Ra rồi!"

Vốn phóng viên trung niên cũng không để ý đến phóng viên thực hiện tập kia nghĩ cái gì, chỉ đam đăm nhìn về phía cửa, thấy Thường Thời Quy bước ra, lập tức chạy đến, vừa chạy vừa móc máy ghi âm và máy ảnh ra.

Thường Thời Quy đang cùng vài nhân viên công ty nói chuyện, đột nhiên thấy một người đàn ông trung niên xông đến, hắn và mấy nhân viên ngẩn người, mấy bảo an đứng ở cửa cũng mau chóng chạy đến.

"Thường tiên sinh, tôi là phóng viên của đài truyền hình sơn trúc , anh có thể dành cho tôi vài phút phỏng vấn được không, chỉ cần vài phút thôi."

Thường Thời Quy đem văn kiện trong tay đưa cho người phía sau, quay đầu bình tĩnh gật đầu với phóng viên :

"Chào anh".

Thấy Thường Thời Quy không tỏ ra khó chịu, phóng viên cũng biết là có thể phỏng vấn được rồi, nhanh chóng đưa máy ghi âm tới trước mặt Thường Thời Quy:

"Thường tiên sinh, xin hỏi anh đã xem bộ phim "vũ trụ vô địch 2" chưa, hiện tại người xem rất thích vai diễn cảnh sát của cô ấy, anh cảm thấy thế nào ?"

"Mọi người thích nhân vật mà Tây Tây thủ vai, tôi cũng rất cao hứng, cũng rất tự hào vì cô ấy,."

Thường Thời Quy lộ ra một tia cười ôn hòa.

"Tôi và Tây Tây đã đi rạp chiếu phim xem ,quả thực cũng là một bộ phim điện ảnh đặc sắc."

"Thường tiên sinh có tính đến việc đầu tư thêm vào ngành giải trí điện ảnh?" Phóng viên trung niên tiếp tục hỏi.

"Tôi hiện tại đã đầu tư vào ngành giải trí điện ảnh,rất mong đợi điện ảnh trong trong nước phát triển càng ngày càng tốt."

Thường Thời Quy thận trọng nhìn phóng viên khẽ gật đầu, sau đó giơ cổ tay lên nói,

"Xin lỗi, tôi đang vội, lần sau có cơ hội sẽ tiếp nhận phỏng vấn của anh lần nữa."

"Thường tiên sinh, xin hỏi anh sau này kết hôn cùng Ninh Tây thì có để cô ấy tiếp tục đóng phim không?"

Phóng viên thấy Thường Thời Quy phải đi, vẫn cố gắng hỏi thêm một câu cuối.

Thường Thời Quy mở cửa xe, quay đầu nhìn phóng viên đang ngóng chờ, trả lời:

"Chỉ cần cô ấy thích, tôi sẽ ủng hộ."

Phóng viên thực tập đi cùng thấy chỉ hỏi được vài câu,, Thường Thời Quy đã ngồi trên xe vội vã rời đi, có chút ít thất vọng,

"Chao ôi, lần này cũng chẳng có được tin tức gì tốt."

"Ai nói không có tin tức tốt?"

Phóng viên kia cất kỹ thiết bị, đắc ý cười nói,

"Lần này không chỉ có tin tức, còn là một tin tức lớn nữa."

Vài giờ sau, trên web liền xuất hiện một bài viết được vô số người quan tâm.

( Ninh Tây chuyện tốt đến gần, Thường tiên sinh nói vẫn sẽ ủng hộ cô sau khi kết hôn tiếp tục phát triển trong giới giải trí)

( Thường Thời Quy cùng Ninh Tây đi xem phim điện ảnh, ngọt ngào khiến người ta ao ước )

( sau lưng mỗi một phụ nữ thành công, đều có một người đàn ông ủng hộ hết mình )

( Ninh Tây- nữ nghệ sĩ tốt số nhất trong giới giải trí )

Ninh Tây xem hết mấy bài viết này, quả thực là dở khóc dở cười, cô xem đi xem lại đoạn phỏng vấn kia mấy lần, lại bật cười. Cuối cùng cũng chỉ có một vấn đề, là đề tài kết hôn của cô và Thường Thời Quy mà thôi.

Nhưng câu trả lời của Thời Quy , thực sự đã làm cô động lòng.

Rất nhiều người để lại lời nhắn cho cô trên blog, tất cả chỉ hỏi khi nào cô sẽ kết hôn, chứng tỏ rất nhiều người xem bài viết kia và cũng tò mò điều này .

Cô đang muốn đăng một blog làm sáng tỏ chuyện này thì điện thoại tư nhân đột nhiên vang lên, cô nhìn đến tên người gọi, nụ cười trên môi lập tức biến mất.

"Mẹ của Trần Nhất Tuấn ra tòa gửi đơn ly hôn với Trần Quan Vinh."

Một hồi lâu Ninh Tây mới lộ ra nụ cười mỉm:

"Rời khỏi một người đàn ông tồi, là chuyện tốt ."

Trần Quan Vinh năm đó kết hôn với Trần phu nhân, lúc đó chỉ có một công ty nhỏ, về sau dựa vào thế lực nhà mẹ đẻ của Trần phu nhân, từng bước một bò đến vị trí hôm nay. Dựa theo tuổi của đứa con ngoài giá thú kia, thì Trần Quan Vinh và Trần phu nhân kết hôn chưa được bao lâu thì bên ngoài ông ta đã nuôi tiểu tam, hiện tại cha mẹ Trần phu nhân đều đã qua đời, ông ta liền nghênh ngang đem người đàn bà tiểu tam và đứa con ngoài giá thú kia công khai, ông ta cảm thấy Trần phu nhân trừ dựa vào hắn, thì sẽ không sống tốt.

Nhưng hiện tại gia nghiệp trên cơ bản đều thuộc vào tài sản chung sau khi kết hôn, Trần phu nhân nếu như tìm được một luật sư giỏi, thì phần tài sản sau ly hôn chắc chắn sẽ không ít.

Ít nhất Ninh Tây dám khẳng định, Trần Quan Vinh tuyệt đối không muốn ly hôn. Lúc trước ông ta dám làm như vậy là vì cảm thấy Trần phu nhân sẽ chủ động ly hôn với ông ta, nhưng bây giờ Trần phu nhân lại dám, ông ta hẳn phải trợn tròn mắt kinh ngạc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net