Bonus

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là bonus hường phấn như đã hứa nhé. Cảm ơn vì đã không giận ta và đọc tiếp~~
-----------------------------------------
Ở một nơi nào đó trong dinh thự của tể tướng....

- Bảo bối à~ Ta muốn ôm~~ Hãy ôm ta vào lòng của bảo bối đi~~

- Ngươi có bị hâm không đấy? Không thấy ta đang làm đồ ăn sáng à? Nếu muốn ăn thì hãy xê ra!

- Ể!!! Bảo bối lạnh lùng quá nha..! Đừng như thế chứ... ôm ta đi... chỉ một xíu thôi~~

- Ta đã nói không rồi mà! Sao lì thế hả!?

- Nếu...nếu bảo bối mà không ôm ta...ta...ta sẽ bỏ nhà đi bụi đó!_Nước mắt tuôn trào_ Lúc đó bảo bối sẽ không còn ai để bảo vệ bảo bối đâu. Không còn ai ăn đồ bảo bối nấu rồi khen ngon đâu. Không còn ai ôm bảo bối ngủ mỗi tối đâu. Không còn ai đắp chăn cho bảo bối mỗi khi trời lạnh đâu! Bảo bối sẽ ở một mình cô đơn tới già luôn! Bảo bối...sẽ...cô đơn...tới già lu..luôn...híc híc... Thôi ta không bỏ nhà đi đâu! Bảo bối sẽ buồn lắm! Ta sẽ không đi nữa đâu...bảo bối ơi....!

- Thôi thôi, ta hiểu rồi mà. Ta sẽ ôm, được chứ? Ôm thật chặt luôn!

- A~~ Bảo bối là nhất mà~~! Yêu bảo bối lắm lắm lắm lắm~
--------------------------------------
Tên ta là Tư Đồ Bạch Bạch. Hiện ta đang là hôn phu của vị tể tướng trẻ được nhà vua tin tưởng nhất trong triều. Và còn một điều nữa, ta là một nam nhi. Mọi người hỏi tại sao ta lại đi cưới một vị tể tướng thay vì một quý cô nương à? Chuyện kể ra thì dài dòng lắm nên sẽ để khi khác nhé! À, còn một ngày của ta sau khi lấy một vị tể tướng ấy hả? Buổi sáng thì cũng biết rồi đó, phải ôm hắn thật chặt hắn mới chịu buông tha cho ta. Còn nữa, mỗi buổi tối hắn đều bắt ta hôn hắn trước khi đi ngủ nữa, đúng là ức chế mà! Nhưng thật lòng, ta yêu hắn lắm! Bởi ta biết, con người ấy cũng yêu ta nhiều lắm, yêu ta bằng cả trái tim cơ mà<3

Nhiêu đây thôi :))) Coi như thả thính :))) À đây sẽ là cặp phụ nhé! Luôn luôn hường phấn nhé :))) Giờ thì cứ hóng tiếp đi :))) Ta đi đây :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net