Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Beta: Nguyên Đức Phi

"Chủ tử, Mạnh quý nhân bái phỏng Vương tiệp dư sau đó đi về phía Tĩnh Di hiên chúng ta." Thị Kì tiến vào hồi bẩm.

Trong mắt Thị Kì mang theo một tia nghi hoặc, theo lý thuyết Mạnh quý nhân này cùng chủ tử nhà mình không có giao tình gì, phân vị lại cao hơn so với chủ tử nhà mình, sao lại chủ động đến Tĩnh Di hiên?

"Đi thôi, một lát nữa ngươi chẳng phải sẽ biết sao." Cố Vân Yên buông tay, xếp lại bộ sách, cười nói.

Bị chủ tử nhìn thấu tâm sự, trên mặt Thị Kì xuất hiện một mảnh mây đỏ, làm như cực ảo não việc mình nghi hoặc bị chủ tử nhìn thấu.

Cố Vân Yên mới vừa đi đến cửa đại điện Tĩnh Di hiên, Mạnh Nguyệt vừa vặn mang theo cung nhân phía sau đi tới.

"Tần thiếp thỉnh an Mạnh quý nhân, quý nhân vạn phúc kim an!" Cố Vân Yên tiến lên quỳ gối hành lễ nói.

Mạnh Nguyệt vội vàng giúp đỡ Cố Vân Yên đứng lên. "Muội muội mau mau đứng lên, chúng ta vào trong phòng nói chuyện." Vừa nói vừa dắt tay Cố Vân Yên đi vào trong, người không biết chuyện nhìn thấy một màn như vậy còn tưởng rằng hai người giao tình sâu đậm, Cố Vân Yên cười lạnh.

"Tĩnh Di hiên của muội muội đây ta còn là lần đầu tiên đến, ngày đó ngươi ta cùng trúng cử, sau khi tiến cung tỷ tỷ vẫn muốn đến thăm muội muội, lại sợ mạo muội tới chơi muội muội không thích. Thẳng đến hôm nay ở Phượng Nghi cung lại cùng muội muội gặp lại, vì thế liền da mặt dày tiến đến thăm muội, muội muội sẽ không trách cứ tỷ tỷ trước đó chưa báo đã tới chứ?" Mạnh Nguyệt một bộ tình chân ý thiết nói.

"Quý nhân nói quá lời, quý nhân có thể đến Tĩnh Di hiên thăm tần thiếp đó là tần thiếp có phúc, tần thiếp sao lại không biết tốt xấu." Cố Vân Yên một bên rút tay đang bị Mạnh Nguyệt nắm ra một bên cười yếu ớt nói.

"Vậy thật tốt, ta biết muội muội là người hiểu lí lẽ mà." Mạnh Nguyệt bưng ly trà trên bàn lên nhẹ nhấp một ngụm mỉm cười nói.

"Ủy khuất quý nhân rồi, nước trà nơi này sợ là so không được với Hoa Thanh cung, quý nhân có thể uống không?" Cố Vân Yên ôn hoà nói.

Biểu tình Mạnh Nguyệt trong nháy mắt cứng ngắc, rất nhanh liền cười nói: "Muội muội thật chu đáo, tỷ tỷ uống vô cùng tốt."

Thâm ý trong lời nói của Cố Vân Yên nàng sao lại không hiểu, đơn giản chính là nghĩ nói với mình các nàng không phải người đi chung đường. Nếu đối phương đã cho thấy không muốn kết minh với mình, vậy nàng cũng không cần mặt dày lưu lại, vì thế khách sáo một phen, liền mang theo người rời đi.

Cố Vân Yên nhìn đoàn người Mạnh Nguyệt rời đi, trên mặt hàn ý cao đến đáy mắt. Tỷ muội? Kiếp trước chính là bởi vì ta tin ngươi là hảo tỷ muội, mới có thể đối với ngươi không chút phòng bị, để cho ngươi có cơ hội cùng người khác liên thủ hại chết hoàng nhi của ta.

Hiện tại còn muốn trò cũ làm lại, làm cho ta lại mắc mưu bị lừa, tiện đà lại lặp lại bi kịch kiếp trước? Thật xin lỗi, không thể như ngươi mong muốn . Bất quá, ta không muốn lại đi đường cũ, nhưng ta sẽ để ngươi được tự mình thử nghiệm.

Ngay sau đó hàn ý trên mặt Cố Vân Yên bị mỉm cười thay thế, giống như một màn vừa nãy chỉ là ảo giác.

Sáng sớm hôm sau, Cố Vân Yên bị Thị Họa gọi dậy, bởi vì ngày hôm qua nàng tấn chức thành theo ngũ phẩm mỹ nhân, đã có tư cách thỉnh an Hoàng hậu, cho nên giữa giờ mẹo đã dậy, ngày thanh nhàn thật không còn. Buổi tối Hoàng thượng không truyền đòi người mới thị tẩm, vậy nên hôm nay đi thỉnh an cũng không cần cho người mới lễ gặp mặt. Cố Vân Yên bảo Thị Thư vấn tóc nhẹ nhàng, đỡ phải nặng nề. Cố Vân Yên vừa mang theo Thị Họa cùng vài người đi ra ngoài, liền thấy Vương tiệp dư vẻ mặt tươi cười đứng đợi.

"Tần thiếp thỉnh an Tiệp dư nương nương, nương nương vạn phúc kim an." Vương tiệp dư đưa tay đỡ một phen: "Muội muội mau mau miễn lễ, nay thật tốt, về sau có muội muội làm bạn tỷ tỷ sẽ không cần một mình một người đi Phượng Nghi cung."

Cố Vân Yên ra vẻ tiếc hận nói: "Tần thiếp phân vị thấp nên không thể ngồi kiệu, sợ là không thể bồi nương nương đi Phượng Nghi cung."

"Không ngại, hôm nay canh giờ còn sớm, ta liền cùng muội muội đi bộ, cũng có thể thưởng thức một chút phong cảnh ven đường." Vương tiệp dư cười dài nói.

"Nếu đã như thế, vậy thì tần thiếp thật có phúc khí." Cố Vân Yên biết mình nay không chỉ đã thị tẩm còn tấn chức một cấp làm cho tâm tư Vương tiệp dư vừa yên tĩnh lại sống lại. Biết rõ điều này nên nàng cũng đáp ứng, vì thế hai người cùng đi bộ đến Phượng Nghi cung. Dọc theo đường đi Vương tiệp dư rất là nhiệt tình giới thiệu với nàng phong cảnh ven đường, Cố Vân Yên cười yếu ớt phụ họa.

Trong Phượng Nghi cung, lúc này phi tần đến thỉnh an đã đến hơn phân nửa, hiện tại trong các phi tần này Trương phi phân vị cao nhất, cho nên Cố Vân Yên cùng Vương tiệp dư trước hết hành lễ với nàng ấy, sau đó mới chào hỏi các phi tần khác.

Nếu nói trong cung này còn có ai là tương đối sạch sẽ , chỉ sợ cũng chỉ còn một mình Trương phi này. Trương phi không cùng phi tần khác lập bang kết phái, cũng không chủ động trở mặt, đối đãi cung phi phân vị thấp hơn cũng tương đối hiền lành. Trong ngày thường tất cả tâm tư đều dồn vào trên người đại công chúa, dạy đại công chúa rất tốt. Nàng mặc dù không tranh không đoạt, nhưng Tiêu Dục con nối dòng điêu linh, xem ở Trương phi an phận thủ lễ cùng mặt mũi đại công chúa, Tiêu Dục cũng không vắng vẻ nàng, mỗi tháng cũng sẽ đi cung nàng hai ba lần.

Qua một ly trà, Đức phi cùng Hiền phi cũng lần lượt đến, khó được lúc này Hiền phi không có tới trễ. Rất nhanh Hoàng hậu từ sau điện đi ra, mọi người đều hành lễ.

Vừa ngồi xuống liền nghe được Phùng tiệp dư ngọt ngào cười nói "Hôm nay khí sắc nương nương thật tốt, một thân phượng phục sinh huy, làm cho thần thiếp thật ngưỡng mộ nương nương phượng tư." Phùng tiệp dư này không lúc nào là không quên vuốt mông ngựa đối với Hoàng hậu nương nương.

"Hôm nay ngươi ăn mật hay sao, miệng có thể ngọt như vậy." Hoàng hậu nghe được lời Phùng tiệp dư, trên mặt ý cười hoà thuận vui vẻ.

"Thần y nói thật, nương nương không tin có thể hỏi các vị tỷ muội." Phùng tiệp dư đáp lại.

Quý chiêu nghi phụ họa nói: "Thần thiếp nhìn cũng thấy vậy, nương nương phượng tư bậc này thần thiếp theo không kịp."

Hoàng hậu cười yến yến: "Nhìn xem, một người so một người càng ngọt hơn."

"Nương nương phong tư tuyệt sắc mọi người đều rõ ràng." Phùng tiệp dư nói tiếp.

Phùng tiệp dư nói vừa dứt liền nghe được Hiền phi không mặn không nhạt đáp "Nói đến dung mạo tuyệt sắc, nô tì cảm thấy Giang sung dung cùng Cố mỹ nhân thật là khó ai bì kịp."

Đã muốn đứng ở hàng ngũ của Hiền phi, Lâm tần lập tức phụ họa nói: "Chính là như vậy, hai vị muội muội đây thiên tư quốc sắc, tần thiếp quả thật rất hâm mộ."

Lời vừa nói ra, Hoàng hậu đã không còn tươi cười như vừa nãy, Giang Vũ Nhiên cùng Cố Vân Yên hai người vội vàng hành lễ nói: "Hiền phi nương nương cùng Lâm tần tỷ tỷ quá khen, tần thiếp không dám nhận, Hoàng hậu nương nương là vua trong vạn hoa, cho dù hoa khác có lúc nở rộ, nhưng cũng duy chỉ mẫu đơn là quốc sắc"

"Hay một câu duy chỉ mẫu đơn là quốc sắc, bản cung thật là thích." Hoàng hậu nương nương sáng sủa cười, lại nhìn về phía Hiền phi nhướng mày nói: "Hiền phi cảm thấy lời này như thế nào?"

Trên mặt Hiền phi tuy có không cam lòng, nhưng lúc này cũng không thể không đứng dậy quỳ gối hành lễ nói: "Nương nương lời nói thật phải."

"Giang sung dung cùng Cố mỹ nhân đứng dậy an tọa đi." Hoàng hậu bưng lên ly trà bên cạnh nói.

Cố Vân Yên hiểu rõ, nếu không phải mới nãy nàng cùng Giang Vũ Nhiên ứng đối thích đáng, chỉ sợ các nàng đã không thể giống như bây giờ toàn thân lui ra. Đây là chiến trường của nữ nhân, không có khói thuốc súng nhưng chỉ cần hơi có sai lầm mạng liền khó bảo toàn, hậu cung từ xưa đến nay chính là như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net