Chương 7:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Beta: Nguyên Đức Phi

Tú nữ lạc tuyển theo đường cũ trở về nhà, những người được chọn đi theo thái giám cùng tiểu cung nữ đến Trữ Tú cung, chờ tuyển tú kết thúc mới được rời đi.

Cố Vân Yên nhìn nhóm tú nữ oanh oanh yến yến trúng cử trước mặt, hoàn toàn trùng khớp với trí nhớ kiếp trước, tuy nhiên có một điều ngoài dự định của Cố Vân Yên là Giang Vũ Nhiên đời trước không vào cung lại xuất hiện ở nơi này. Cố Vân Yên biết nhân vật Giang Vũ Nhiên này, nên nói là Thịnh Kinh không người nào không biết Giang Vũ Nhiên, chỉ vì nàng ta từ năm 13 tuổi đã danh tiếng lan xa, đến buổi lễ cập kê, một điệu múa danh chấn Thịnh Kinh.

Kiếp trước Giang Vũ Nhiên năm nay 16 tuổi, tháng sáu đã truyền ra tin tức được định hôn cùng đích thứ tử nhà Tể tướng, đệ đệ Hoàng hậu. Cố Vân Yên âm thầm suy tính, Giang Vũ Nhiên là cháu gái ruột Giang các lão, gia thế bối cảnh hùng hậu, bản thân lại có dung mạo tuyệt sắc, nàng ta nhất định sẽ trở thành đại kình địch của nàng sau khi vào cung. Nhưng vậy thì sao? Cố Vân Yên quyết không cho phép mình lùi bước. Để có thể báo mối thù kiếp trước, dù phía trước là đầm rồng hang hổ nàng cũng sẽ vào.

Ước chừng đợi hết một ngày, lục tục lại có thêm vài tú nữ trúng cử tiến vào, chân tuyển mới xem như kết thúc.

Chợt thấy một lão thái giám thân mặc y phục tổng quản thái giám, mang theo một đội tiểu thái giám tiến đến, thỉnh an nhóm tú nữ. Lão vung phất trần nói: "Hôm nay tuyển tú đã xong, các vị tú nữ đã thông qua chân tuyển hôm nay sẽ được về phủ, sau đó trong cung sẽ an bài sắp xếp ma ma giáo dưỡng đến quý phủ, thẳng đến mười tám tháng tư nhóm tiểu chủ phải tiến cung, trước đó một ngày thánh chỉ sẽ được đưa đến quý phủ."

"Tạ công công." Chúng tú nữ trăm miệng một lời nói.

Cố Vân Yên theo chúng tú nữ một hàng ra cửa cung, trước cửa cung một hàng xe ngựa đang chờ. Thị Thư, Thị Họa quy củ đứng yên hai bên xe ngựa nhà mình, Cố Vân Yên được Thị Thư đỡ lên xe ngựa nhà mình, Cố Vân Yên đối với biểu hiện của hai nha hoàn này rất là vừa lòng, trải qua nhiều năm bồi dưỡng, Thị Thư cùng Thị Họa xem như làm được vui buồn không hiện lên mặt.

Trở về phủ, một nhà già trẻ Cố phủ lúc này đã chờ ở cửa, Cố Vân Yên vừa xuống xe ngựa, Cố lão gia vội vàng dẫn đầu mọi người quỳ xuống thỉnh an, mọi người hoàn lễ với nhau xong liền cùng trở về đại sảnh, đại khái nói một chút tình hình hôm nay. Triệu thị liền để cho mọi người lui, đau lòng nhìn nữ nhi, nói: "Yên nhi, hôm nay mệt mỏi cả ngày, cũng chưa ăn cơm trưa, nương vẫn bảo nha hoàn luôn hâm sẵn đồ ăn, hiện tại dùng chút đi?"

Cố Vân Yên ngồi xuống nghỉ một chút, uống một chén trà, ép buộc một ngày quả thật có chút mệt. "Được ạ, nương cùng con dùng một chút đi."

Mẹ con im lặng dùng cơm, lại để cho Thị Thư, Thị Họa hầu hạ rửa mặt chải đầu.

Không bao lâu sau, trong cung an bài ma ma giáo dưỡng đến, trầm tĩnh thỉnh an Cố Vân Yên, nhất cử nhất động đều là quy củ, bình thản trên mặt nhìn không ra hỉ giận.

"Tiểu chủ đêm nay xin nghỉ ngơi sớm chút, sáng sớm ngày mai cùng lão nô học tập quy củ trong cung." Chu ma ma nói.

"Đa tạ ma ma chỉ dạy." Cố Vân Yên dịu dàng nói.

Vĩnh Ninh cung.

Thái hậu được Hoàng Thượng đỡ dựa vào đầu giường, sắc mặt Thái Hậu mệt mỏi, tinh thần cũng không tốt, nhưng hai mắt lại lộ ra sắc bén không giống với người bệnh. "Nha đầu Giang gia kia Hoàng Thượng muốn tuyển tiến cung?"

Vẻ mặt Hoàng đế thản nhiên nói: "Nhi thần biết mẫu hậu sẽ đồng ý."

"Kia, Tể tướng bên kia......" Thái hậu chần chờ.

"Mẫu hậu yên tâm, Hoàng Hậu biết nên làm như thế nào." Hoàng đế không chút do dự nói.

"Nếu như thế, cũng được...... Vậy phân vị?"

"Nhi thần tất nhiên sẽ không bạc đãi nàng, mẫu hậu an tâm, không cần vì chuyện này phân tâm tinh thần."

"Hoàng nhi xưa nay hiếu thuận, ai gia cảm thấy vui mừng, chỉ là cũng đừng quên Đỗ nha đầu Trấn quốc hầu gia." Thái hậu lại nói

"Tạ mẫu hậu nhắc nhở, mẫu hậu an tâm dưỡng bệnh, nhi thần ngày mai lại đến thăm." Hoàng đế cáo từ Thái hậu.

Ra Vĩnh Ninh cung, Lưu Đức Phúc hầu hạ bên người thấy ý cười trên mặt chủ tử chưa giảm, nhưng nụ cười kia lại không đạt đến đáy mắt. Ở bên người Hoàng Thượng hầu hạ gần 20 năm, Lưu Đức Phúc đương nhiên hiểu được tươi cười như vậy có ý nghĩa như thế nào. Giang các lão cùng Lưu Tể tướng nghĩ muốn đám hỏi, hừ~ cũng không nhìn xem chủ tử của Đại Chiêu có đồng ý hay không.

"Bãi giá Phượng Nghi cung" Tiêu Dục vừa dứt lời, Lưu Đức Phúc lập tức chỉ huy loan giá đế vương chậm rãi bước về hướng cung Hoàng Hậu.

Ba ngày sau, người trong cung tới tuyên đọc thánh chỉ. Một nhà già trẻ Cố phủ quỳ ở đại sảnh tiếp chỉ. "Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, trưởng nữ Cố gia, tú ngoại tuệ trung, dịu dàng hiền lương, đặc biệt tứ phong làm chính lục phẩm tài tử. Khâm thử!"

"Thần nữ tiếp chỉ, Ngô hoàng vạn tuế! Vạn tuế! Vạn vạn tuế!" Cố Vân Yên tiếp chỉ sau ý bảo Thị Họa đang đứng một bên, Thị Họa liền tiến lên tặng hà bao cho Quý công công tuyên chỉ.

Quý công công suy nghĩ phân lượng hà bao ở trong tay áo, trên mặt lộ ra tươi cười vừa lòng.

"Nếu công công không chê, xin lưu lại uống ly trà, không biết công công có rảnh?" Cố Vân Yên ôn nhu dò hỏi.

"Lão nô đa tạ Cố tiểu chủ ưu ái, chính là lão nô còn có công vụ trong người. Một hồi còn phải đi Trấn quốc hầu phủ Đỗ sung nghi, Giang các lão gia Giang sung dung cùng với Thượng thư công bộ Mạnh mỹ nhân tuyên chỉ, này liền cáo từ."

Hiển nhiên là đối với việc Cố Vân Yên đưa hồng bao tương đối vừa lòng, cố ý ở lúc chối từ lộ ra tin tức các phân vị cao của nhóm tú nữ được sắc phong lần này. Quý công công thân là lão nhân trong cung, phương diện đối nhân xử thế vẫn tương đối biết tính toán.

Cố lão gia sai người cung tiễn Quý công công.

Đối với kết quả được sắc phong làm tài tử, Cố Vân Yên không cảm thấy bất ngờ, kiếp trước chức quan phụ thân là theo ngũ phẩm, lúc phong vị phân bản thân mình là từ lục phẩm bảo lâm, mà nay phụ thân là chức quan chính tứ phẩm, năm trước huynh trưởng cũng thăng lên làm phó thống lĩnh Ngự Lâm quân, cho nên vị phân so với kiếp trước cao hơn một bậc. Vị phân này xem như thật tốt, bình thường phong vị lúc tuyển tú đều thấp, đương nhiên, vài người do liên quan đến nội bộ triều đình thì tương đối đặc thù.

(Lời editor: quy củ tuyển tú, tú nữ trúng cử, sắc phong ban đầu dựa trên chức quan của cha hoặc anh. Không được cao hơn chức vị của cha hoặc anh. Ví dụ Cố phụ là chính tứ phẩm, vậy thì vị phân ban đầu của Yên tỷ cao nhất chỉ có thể ở mức ngũ phẩm.)

Vị phân từ lục phẩm trở lên đều có thể mang theo hai nha hoàn vào cung, Cố Vân Yên dẫn theo tất nhiên không thể nghi ngờ là Thị Thư và Thị Họa. Tỉ mỉ bồi dưỡng mấy năm nay, cuối cùng đã đến lúc dùng. Về phần vị phân, Cố Vân Yên không vội, vào cung lại từ từ tiến lên là được.

Thị Họa nhìn tiểu thư trước mặt ánh mắt kiên định, lúc này dĩ nhiên nàng đoán được nguyên do chân chính lúc trước tiểu thư an bài nàng đi Ngũ Đài Sơn. Nhiều năm trước tiểu thư đã bắt đầu bố cục, có thể thấy được tiểu thư tâm trí sâu xa, càng cảm thấy bội phục tiểu thư. Chỉ là Thị Họa cảm thấy nghi hoặc, sư phụ từng nói chuyện hắn ẩn cư trên Ngũ Đài Sơn luôn giữ bí mật chưa từng nói với ai, vậy sao tiểu thư lại biết hành tung sư phụ?

Thị Họa vẫn chưa dám hỏi tiểu thư việc này, chỉ vì từ trước đến nay tiểu thư làm việc đều có thâm ý. Nhiều năm qua sớm chiều ở chung, Cố Vân Yên làm sao không hiểu nghi hoặc trong mắt Thị Họa? Chính là chuyện trùng sinh, không cách nào nói được với nàng ấy.

Vĩnh Dật 5 năm, Đại Chiêu đã xảy ra một chuyện đại sự khiến cả triều khiếp sợ, Tể châu xuất hiện dịch bệnh, xuất hiện rào rạt lại không ngừng khuếch tán, lòng người hoảng sợ. Mà Thái y viện lại chưa nghiên cứu chế tạo được phương thuốc trị liệu dịch bệnh, Vĩnh Dật đế giận dữ, truyền chỉ hạ lệnh cho quan viên các nơi Đại Chiêu ra sức tìm hiền y.

Lý tiên sinh ẩn cư trên Ngũ Đài Sơn không đành lòng nhìn dân chúng chết thảm, khổ tâm nghiên cứu hơn một tháng, rốt cục chế tạo ra phương thuốc trị liệu dịch bệnh, sau được dân chúng tôn xưng thần y. Mà Vĩnh Dật đế cũng bởi tình hình bệnh dịch này, hai tháng không đặt chân hậu cung. Cho nên Cố Vân Yên dù thân ở hậu cung cũng có thể biết tường tận việc này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net