Chương 80

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Beta: RineAnh


Gần đây Cố Vân Yên cả người thoạt nhìn luôn một bộ mệt mỏi, đối với sự tình gì đều đề không dậy nổi nhiều hứng thú. Mới đầu Thị Họa cùng Thị Thư nghĩ đến chủ tử nhà mình là vì Mạnh Nguyệt truyền ra tin vui trong lòng không thoải mái, mới có thể làm cho như vậy, liền ngay cả Tiêu Dục trong lòng cũng nghĩ như thế.


Hôm qua khi Tiêu Dục ngủ lại Tĩnh Di hiên, cũng không khỏi đểm ý tâm Cố Vân Yên, ôm nàng ôn nhu an ủi:"Yên nhi không cần lo lắng, bất luận ngày sau trẫm có bao nhiêu hoàng nhi, vị trí của ngươi cùng Hạo Nhi ở trong lòng trẫm cũng không người nào có thể thay thế được. Người bên ngoài tóm lại không bằng ngươi."

Thấy Tiêu Dục hiểu lầm nàng là ăn dấm chua bởi Mạnh Nguyệt có thai, Cố Vân Yên cũng không có muốn giải thích rõ ràng, nàng chính là ngước mắt dịu dàng cười, rồi nhắm mắt lại tựa bả vai Tiêu Dục đi vào giấc ngủ.

Thẳng đến khi nguyệt sự Cố Vân Yên đã muộn năm ngày vẫn không thấy động tĩnh, Thị Họa cùng Thị Thư hai người mới giật mình tỉnh ngộ.

Thị Họa hưng trí nói:"Chủ tử, nô tỳ giúp ngài bắt mạch?"

Cố Vân Yên vui vẻ đáp ứng.

Không đến nửa thời gian uống cạn chén trà, liền thấy được Thị Họa hỉ thượng đuôi lông mày nói:"Nô tỳ chúc mừng chủ tử, chúc mừng chủ tử, chúc mừng chủ tử lại lần nữa có thai ~"

Cố Vân Yên mắt lộ ra vui sướng, quả nhiên như nàng sở liệu, nàng lại có hỉ. Kiếp trước đứa nhỏ thứ hai của nàng cũng là lúc này hoài thượng .

Lâm triều xong, Tiêu Dục như ước định, đến Tĩnh Di hiên cùng Cố Vân Yên dùng cơm trưa.

"Đến, Yên nhi nếm thử món trẫm đặc biệt phân phó Ngự thiện ăn làm cho ngươi." Tiêu Dục vẻ mặt ôn hòa gắp một khối thịt kho cho Cố Vân Yên.

Cố Vân Yên tạ ơn tiếp nhận, chu môi khẽ mở, đang chuẩn bị nhấm nháp, bỗng nhiên nhíu mày, chợt xoay người sang chỗ khác, nôn khan lên.

Tiêu Dục lúc này buông đũa, bước nhanh đi tới trước người Cố Vân Yên, lo lắng nói: "Yên nhi làm sao vậy, làm sao không khoẻ?"

"Nô tì cũng không biết, mấy ngày nay cảm giác không có khẩu vị gì, thỉnh thoảng buồn nôn."

Tiêu Dục mặt hiện nghi hoặc, giây lát liên tưởng đến Cố Vân Yên gần đây biểu hiện khác thường, nhất thời hai mắt sáng ngời nói: "Yên nhi tháng này nguyệt sự có đến?"

Cố Vân Yên vẻ mặt mờ mịt, không biết Tiêu Dục vì sao đột nhiên hỏi vấn đề làm người ta xấu hổ mở miệng này, tiện đà nghiêm mặt ửng đỏthấp giọng ngập ngừng nói:"Chưa từng, dĩ nhiên đã muộn vài ngày, Hoàng thượng vì sao đột nhiên nhớ tới hỏi cái này......" Nói xong lời cuối cùng làm như nhớ tới cái gì, phút chốc ngẩng đầu, vẻ mặt kinh hỉ nhìn Tiêu Dục "Hoàng thượng có ý là?"

Tiêu Dục vui mừng gật đầu, tiện đà hướng về phía ngoài cửa nói:"Lưu Đức Phúc nhanh đi truyền Lưu thái y tiến đến." Lưu Đức Phúc cung thanh ứng hạ.

Không một hồi vông phu, Lưu thái y liền bị Lưu Đức Phúc xách đến Tĩnh Di hiên.

"Vi thần thỉnh an Hoàng thượng...... Dục chiêu nghi nương nương......" Lưu thái y một bên thở một bên hành lễ.

Không chờ Lưu thái y hoàn lễ Tiêu Dục liền khẩn cấp ngắt lời: "Miễn , mau giúp Dục chiêu nghi bắt mạch."

Thấy được đế vương nhất quán trầm ổn bỗng nhiên trở nên xúc động như vậy. Lưu thái y không rõ cớ gì, xoa xoa cái trán đầy mồ hôi, llòng tràn đầy nghi hoặc tiến lên giúp Cố Vân Yên bắt mạch.

Rất nhanh, Lưu thái y liền hiểu được Tiêu Dục vì sao thái độ khác thường , cảm thấy cười thầm thì ra là thế.
"Như thế nào? Dục chiêu nghi......" Tiêu Dục nói.

"Hồi bẩm Hoàng thượng, Dục chiêu nghi nương nương đây là hỉ mạch, vi thần chúc mừng Hoàng thượng cùng nương nương !" Lưu thái y hai tay ôm quyền, vẻ mặt vui mừng nói.

"Quả thực?" Tiêu Dục lại xác nhận nói.

"Theo mạch tượng xem nương nương đã có hơn một tháng. Vi thần kết luận thật là hỉ mạch không thể nghi ngờ." Lưu thái y ngữ khí chắc chắc nói.

"Hảo ~ hảo!" Tiêu Dục mặt lộ vẻ kích động, thật là vui mừng nhìn thoáng qua bụng Cố Vân Yên,"Người tới, thưởng."

"Vi thần tạ Hoàng thượng ban thưởng." Lưu thái y dập đầu tạ ơn.

"Lưu Đức Phúc phái người đến Vĩnh Ninh cung cùng Phượng Nghi cung hướng Thái hậu cùng Hoàng hậu báo tin vui." Dừng một chút lại nói:"Người tới, truyền ý chỉ trẫm, Dục chiêu nghi dịu dàng hiền lương, đoan trang rộng lượng, hiện hoài hoàng tự có công, đặc tấn chức từ nhị phẩm phi, phong hào vẫn dùng 'Dục'. Khâm thử."

Cố Vân Yên vui sướng, nhất thời quỳ xuống tạ ơn:"Nô tì tạ Hoàng thượng long ân."

Tiêu Dục giành trước một bước ngăn cản Cố Vân Yên hành lễ, nói:"Yên nhi nay có thân mình, liền không cần đi thêm đại lễ này."

Cố Vân Yên mềm mại nói " Vâng, nô tì nghe Hoàng thượng."

Tiêu Dục vẫy lui mọi người, cùng Cố Vân Yên hai người tinh tế chia sẻ phần vui sướng bất ngờ này. Hồi lâu, Tiêu Dục mới nói:"Trẫm đi nghị sự Yên nhi hảo hảo ở trong cung, trẫm xử lí xong liền đến xem ngươi."

"Ân ~ nô tì cung đưa Hoàng thượng!"

Vĩnh Ninh cung

Thái hậu vuawg dùng xong ngọ thiện liền nghe được tin vui Cố Vân Yên có thai, nhất thời cười đến toe toét, liên tục khen Cố Vân Yên "Hảo! Hảo! Hảo ~ là cái có phúc khí, ai gia biết đứa nhỏ này phúc trạch thâm hậu, quả nhiên lại hoài thượng ......"

Từ ma ma liên tục gật đầu, cười phụ họa nói:"Cũng không phải sao, chủ tử liền chờ ôm hoàng tôn đi, chỉ sợ ngày sau ngài nha ~ ôm không nổi......"

Suy nghĩ một hồi lại nói:"Hoàng thượng biết Dục chủ tử hoài long mạch, nhất thời mừng rỡ đương trường liền tấn chức từ nhị phẩm 'Phi'~"

Thái hậu gật đầu nói:"Nên như thế, Dục phi thay hoàng gia khai chi tán diệp, dựng dục hoàng tự có công, tấn chức phân vị người bên ngoài cũng không dám nói thêm cái gì." Chợt ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Từ ma ma,"A Tinh ngươi cố kỵ cái gì ai gia biết."

" Vâng, chủ tử trong lòng hiểu rõ nô tỳ liền yên tâm." Từ ma ma cụp mắt.

Phượng Nghi cung

Hoàng hậu xong ngọ thiện, ưu nhã tiếp nhận cung nhân dâng đến trà, đẩy ra trà cái nhẹ nhàng thổi một cái, vừa nhấp một miệng nước trà, liền thấy được tâm phúc Liên Hương vô cùng lo lắng vào tiến vào.

"Cớ gì cuống quít như thế?" Hoàng hậu mi tâm khẽ nhăn nói.

Liên Hương đối với cung nữ thái giám lắc đầu ý bảo lui, cung nhân liền thức thời lui đi ra ngoài. Trong điện to lớn chỉ con hoàng hậu chủ tớ ba người.
"Hồi bẩm chủ tử, Hoàng thượng phái người tiến đến báo tin vui, Dục phi nương nương mới vừa rồi ở Tĩnh Di hiên chẩn ra hỉ mạch." Liên Hương quỳ gối hành lễ nói.

"Nàng cư nhiên lại hoài thượng? Còn có, ngươi vừa mới nói cái gì tới, Dục phi nương nương?" Hoàng hậu vẻ mặt khó có thể tiếp nhận.

" Vâng, Hoàng thượng biết được Dục chiêu nghi nương nương có thai, cao hứng rất nhiều thuận tiện tấn chức Dục chiêu nghi lên Dục phi."
"Hay lắm ~ hiện tại Hoàng thượng trong mắt cũng chỉ có nàng , tấn chức phân vị của nàng, ngay cả thông báo bản cung một tiếng đều có vẻ dư thừa !" Hoàng hậu sắc mặt không hờn giận nói.

Trương ma ma vốn định an ủi Hoàng hậu vài câu, há miệng thở dốc cũng không biết nói nên chút gì.

"Dục phi...... Thay bản cung chuẩn bị vật ban thưởng thật nặng, một hồi đưa đến Tĩnh Di hiên đi, chớ để chậm, đỡ phải Hoàng thượng cùng Thái hậu không vui." Hoàng hậu nỉ non phân phó nói.

" Vâng, nô tỳ này liền đi xuống chuẩn bị." Liên Hương vội vàng ứng hạ.

Trương ma ma thấy được Hoàng hậu đã bình phục tâm tình, nhất thời nhẹ nhàng thở ra.

Từ khi Cố Vân Yên vào cung đến nay, từ từ được sủng ái, liên tục tấn chức, cho tới bây giờ vào cung chưa đầy 3 năm liền thăng tới phi vị. Điều này đối với các đời lịch đại hậu cung phi tần mà nói đều là thuộc loại tấn chức thật sự nhanh. Phải biết rằng phi tần phân vị thấp tấn chức dễ dàng, chỉ cần Hoàng thượng vui là có thể. Nhưng là đến Tiệp dư sau đó muốn tấn chức liền khó khăn, huống chi là từ nhị phẩm tứ phi đứng đầu. Đây chính là chủ tử đứng đắn ở hậu cung, cần đăng ký tạo sách, nhập ngọc điệp hoàng gia.

Khác với phi vị, phân vị phía dưới chỉ cần hoàng thượng hạ chỉ hiểu dụ lục cung là có thể. Không chỉ phải cử hành đại điển phong phi, còn muốn từ Hoàng hậu trao tặng kim sách cùng kim ấn chỉ thuộc về từ nhị phẩm phi vị.

Còn có chính là từ nhị phẩm phi đã có tư cách chủ vị một cung, cũng liền ý nghĩa Cố Vân Yên có thể tiến vào ở chủ điện Trường Xuân cung. Lúc này Tĩnh Di hiên cao thấp chính là bận rộn một đoàn, ở dưới sự chỉ huy cuat Thường Phúc tiến hành di dời.

"Chủ tử, này thật sự là quá tốt! Chúng ta rốt cục có thể tiến vào nơi tốt nhất Trường Xuân cung. Chủ điện phong cảnh tốt nhất, diện tích lớn nhất, về sau chủ tử chính là nương nương chủ vị của Trường Xuân cung này." Thị Họa vẻ mặt vui mừng nói.

Cố Vân Yên nhoẻn miệng cười, nói:"Tuy nói Tĩnh Di hiên cũng tốt lắm, nhưng chung quy nhỏ hẹp chút. Ngày sau hoàng nhi trong bụng ta sinh hạ, liền có vẻ có chút chật. Nay tiến vào chủ điện Trường Xuân cung đó là không thể tốt hơn ."

"Cũng không phải sao, chờ tương lai tiểu chủ tử sinh ra, Nhị hoàng tử liền có thể dẫn hắn ở chủ điện Trường Xuân cung chơi đùa ." Thị Thư vui mừng hai mắt mị thành một đường chỉ.

"Khởi bẩm chủ tử, đã di dời thỏa đáng xong, thỉnh chủ tử nhập chủ điện Trường Xuân cung ~" Thường Phúc cung thỉnh nói.

Cố Vân Yên khẽ gật đầu, chợt đắp tay Thị Thư cùng Thị Họa, chân thành hướng chủ điện Trường Xuân cung mà đi.

"Nô tài nô tỳ cung nghênh nương nương nhập chủ điện Trường Xuân cung ~ nương nương thiên tuế! Thiên tuế! Thiên thiên tuế!" Tất cả cung nhân sớm chờ ở trong điện, ở một khắc khi Cố Vân Yên bước vào trong điện chỉnh tề quỳ xuống, trăm miệng một lời nói.

Cố Vân Yên ngồi xuống chủ vị, nâng tay ý bảo mọi người, mỉm cười nói:"Hãy bình thân!"

"Tạ nương nương ~" Cung nữ thái giám chỉnh tề mà thống nhất tạ ơn vang vọng đại điện.

Cố Vân Yên vừa cho Thị Họa thưởng mọi người, liền nghe được ngoài điện Lưu Đức Phúc cao giọng nói:"Hoàng thượng giá lâm!"

Cố Vân Yên nghe vậy đứng dậy, dẫn nhất chúng cung nhân hướng Tiêu Dục hành lễ vấn an.

"Yên nhi không cần đa lễ, trẫm lại đây chính là muốn nhìn một chút Yên nhi bên này còn thiếu cái gì, trẫm cho người bổ sung." Tiêu Dục giúp đỡ Cố Vân Yên ngồi xuống nói.

Vì Cố Vân Yên nhập chủ Trường Xuân cung, Tiêu Dục hạ lệnh Trường Xuân cung hết thảy mọi vật đều đổi mới. Mặt khác còn ban cho một số vật trang trí lớn nhỏ tốt nhất.

Cố Vân Yên nhìn lướt qua danh họa đồ cổ rực rỡ muôn màu trong điện, lại cười nói:"Hoàng thượng ban cho đã muốn quá nhiều, đến mức nô tì đều chưa nhìn hết đây."

"Phải không? Trẫm còn muốn cho Yên nhi thêm một vật nữa."

Cố Vân Yên mắt lộ ra tò mò, nói:"Không biết Hoàng thượng còn muốn ban cái gì cho nô tì?"

Tiêu Dục khóe môi khe cong, khóe mắt nhẹ nhàng quét qua Lưu Đức Phúc liếc mắt một cái. Lưu Đức Phúc hiểu ý lúc này hướng ngoài điện hai tay vỗ 'ba' một tiếng.

Giây lát, liền thấy được tám tiểu thái giám hợp lực nâng một bức bình phong tinh mỹ tiến vào, bày trước mặt Cố Vân Yên.

Tiêu Dục cười khẽ, nói:"Như thế nào? Yên nhi đối với thứ trẫm đưa thích không?"

Cố Vân Yên nhìn trước mặt bình phong dùng gỗ lim quý báu, thủ công điêu tế mài tinh xảo mà thành mười hai tấm, mỗi một chỗ, mỗi một điểm đều hoàn hảo. Trên mặt bình phong điêu khắc trông rất sống động, giống y như đúc, quả nhiên là quỷ phủ thần công, hiếm thấy nha. Tinh mỹ đến làm cho người ta muốn đui mù, không hổ là xuất từ tay thợ mộc đứng đầu thiên hạ.

"Tạ Hoàng thượng ban cho vật quỷ phủ thần công này, nô tì thật là thích!" Cố Vân Yên vui sướng không nói nên lời.

"Yên nhi thích thì tốt!" Tiêu Dục gật đầu, giây lát lại nói:"Trẫm lần này tiến đến, còn có một chuyện muốn báo cho Yên nhi."

"Không biết Hoàng thượng có chuyện gì muốn nói cùng nô tì?"

"Trẫm hôm qua thông tri Khâm Thiên Giám chọn lựa vài cái ngày hoàng đạo để giúp Yên nhi cử hành đại điển phong phi. Mới vừa rồi Khâm Thiên Giám đưa vài cái ngày tốt thích hợp sắc phong lại đây. Trẫm nghĩ sớm ngày để Yên nhi danh chính ngôn thuận làm 'Dục phi', vì thế liền chọn lựa cái ngày tốt gần nhất. Mười sáu tháng chín cử hành đại điển săc phong, Yên nhi nghĩ như thế nào?"

"Hết thảy do Hoàng thượng làm chủ." Cố Vân Yên ôn nhu nói.

"Như thế liền quyết định ngày mười sáu tháng chín. Trẫm nhất định sai Lễ bộ cử hành một cái đại điển phong phi thật lớn cho Yên nhi. Yên nhi chỉ cần an tâm chờ đợi ngày ấy là được."

Cố Vân Yên ngọt ngào cười, khóe mắt đuôi lông mày đều là hạnh phúc thỏa mãn.

Ngày hôm sau, ấn lệ sáng sớm đi Phượng Nghi cung thỉnh an Hoàng hậu.

Mọi người đến đông đủ, Hoàng hậu mới đắp tay tổng quản thái giám Phượng Nghi cung, Lục tổng quản chậm rãi đi ra.

Cố Vân Yên cùng mọi người đứng dậy hành lễ vấn an, Hoàng hậu xua tay ý bảo mọi người đứng dậy.

Hoàng hậu nhìn thoáng qua Cố Vân Yên cùng Mạnh Nguyệt, sau đó cười nói:"Nay trong cung liên tiếp truyền ra tin vui, bản cung trên vai trọng trách xem như thoải mái chút. Lại nói tiếp đây đều là công lao của Dục phi cùng Mạnh tiệp dư nha ~"

"Hoàng hậu nương nương khen trật rồi, nô tì quý không dám nhận." Cố Vân Yên cùng Mạnh Nguyệt hai người lúc này đứng dậy nói.

"Hai vị muội muội mau mau ngồi xuống, nay hai người các ngươi có thai trong người, không nên ép buộc."
Nghe được Hoàng hậu nói lời săn sóc, Cố Vân Yên cùng Mạnh Nguyệt hai người tạ ơn ngồi xuống.

"Hôm qua Dục phi nhập chủ Trường Xuân cung, bản cung còn không có tới kịp chúc mừng ngươi." Nói xong liền từ từ trên đầu rút xuống cửu thiên bước diêu "Đến, bước diêu này liền thưởng cho ngươi xem như hạ lễ đi ~" Hoàng hậu khẩu khí nhìn như tùy ý nói.

Cố Vân Yên nhìn thoáng qua bước diêu trong tay Hoàng hậu, nhất thời cuống quít quỳ xuống, mặt hiện sợ hãi nói:"Hoàng hậu nương nương chiết sát nô tì, bước diêu trong tay nuiwng nương chỉ có chính cung Hoàng hậu được mang, nô tì cùng các cung phi làm sao xứng có được. Hảo ý của nương nương nô tì tâm lĩnh, thứ cho nô tì không dám đi quá giới hạn."


Hoàng hậu ý vị thâm trường nhìn Cố Vân Yên liếc mắt một cái, chợt giống như ảo não nói:"Xem bản cung này sơ ý, chưa từng chú ý bước diêu này đúng là Thái hậu trao tặng bản cung, làm cho bọn muội muội chê cười!"

Bên dưới phi tần không dám nói gì, mọi người mặc dù không rõ ràng lắm Hoàng hậu là có ý gì hay là hành động vô tâm, nhưng có thể thấy được Cố Vân Yên kinh hoảng nên mọi người trên mặt lộ ra một biểu tình bộ xem kịch vui.

Đối với Cố Vân Yên gần đây thịnh sủng, hậu cung mọi người vốn là rất có phê bình kín đáo. Nay lại lại lần nữa có thai thêm tấn chức phi vị, mọi người lại tâm sinh đố kỵ, oán khí mọc lan tràn.

Lúc này Đại cung nữ Liên Hương trong cung hoàng hậu bưngcái khay đi lên, quỳ gối nói:"Chủ tử, ngài hôm qua phân phó nô tỳ chuẩn bị bước diêu tại đây đâu."

Hoàng hậu sắc mặt không hờn giận nói:"Sao không sớm nhắc nhở bản cung, còn không mau đem bước diêu bản cung chuản bị ban cho Dục phi."

" Vâng." Nói xong liền đem bước diêu phụng tới trước mặt Cố Vân Yên.

Cố Vân Yên tiếp nhận bước diêu, dập đầu tạ ơn nói:"Nô tì tạ Hoàng hậu nương nương ban cho!"

Hoàng hậu sắc mặt hơi lo lắng nói:"Dục phi như thế nào còn quỳ? Bản cung không phải nói sao, ngươi hiện nay người mang thai không nên đi đại lễ này." Tiện đà đang nói vừa chuyển "Bên người cung tì hầu hạ còn thất thần làm gì, còn không nhanh đỡ Dục phi đứng dậy."

Thị Thư cùng Thị Họa đáp lời liền vội vàng đem Cố Vân Yên từ dưới đất giúp đỡ đứng lên.

Hoàng hậu mục đích đã đạt, liền tùy ý tìm cái cớ cho mọi người tan đi.

Từng là Phó mỹ nhân nay Phó quý nhân, sau khi Vương tiệp dư mất lại khôi phục tác phong cao ngạo ngày xưa. Đã sớm nhìn Vân Yên không vừa mắt nàng, lại như thế nào buông tha cơ hội trào phúng Cố Vân Yên lần này? Đặc biệt phóng nhanh bước chân đuổi theo đoàn người Cố Vân Yên.

"Thật không nghĩ tới Dục phi nương nương xưa nay được sủng ái cũng có hôm nay nha. Cũng đúng, đừng nói tần thiếp, chỉ sợ nương nương chính mình cũng không từng nghĩđến đi!" Phó quý nhân cười nhạo.

Nghe vậy, Cố Vân Yên chậm rãi cử mâu, khóe môi giơ lên một chút độ cong, từ từ nói:"Nghĩ đến lần trước giáo huấn còn không đủ để cho ngươi nhớ kỹ cái gì nên nói cái gì nói không nên nói. Nếu như thế, bản cung không ngại cho ngươi tăng thêm trí nhớ." Nhẹ nhàng vuốt ve búi tóc trên đầu, động tác cực kỳ tùy ý,"Phó quý nhân nhìn thấy bản cung không chỉ có không hành đại lễ còn nói lời vô lễ, bất phân tôn ti, không nhìn cung quy. Người đến, vả miệng cho bản cung!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net