Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nhiên: Vì mình rất thích xưng kiểu "Tôi-Em" nên mình sẽ để như vậy nha.

Sự tình của Tống Nham và Thần Tinh cứ như thế liền quyết định, còn một tháng nữa là Thần Tinh sinh con. Trong khoảng thời gian này hơn phân nửa thời gian là Lý Thận chăm sóc Thần Tinh, mà Tống Nham thì cố gắng giải quyết vấn đề hộ khẩu của Thần Tinh. Có lẽ là quan hệ của Tống Nham tương đối rộng rãi, không đến một tháng là đã đem hộ khẩu Thần Tinh lên danh nghĩa của mình. 

Thời điểm Tống Nham cho Lý Thận xem hộ khẩu có nói: "Theo ý tứ của anh, giới tính của Thần Tinh là nữ, thêm 3 tuổi cho Thần Tinh nữa, như vậy khi đứa bé sinh ra là chúng tôi có thể đi đăng ký kết hôn.Luật pháp ghi tuổi đủ để kết hôn là 16, sau khi sửa xong, chờ sinh đứa bé ra thì Thần Tinh đã 17 tuổi rồi. Khi kết hôn, đứa bé có thể thuận lợi đặt trên sổ hộ khẩu, không có vấn đề gì."

Lý Thận nhìn tên Thần Tinh trên hộ khẩu, nhìn đến hốc mắt phiếm đỏ, ngày trước bởi vì thân thể nên không có biện pháp nào đến bệnh viện khám khai chứng minh cho nên lúc đó anh rất đau lòng. Hiện tại cuối cùng Thần Tinh cũng có hộ khẩu rồi.

"Tống Nham, cảm ơn cậu."

Tống Nham cười, "Còn nói tôi khách khí, vẫn luôn khách khí lại là anh. Sau này anh chính là cha vợ của tôi a, có thể tùy tiện sai sử tôi, cảm ơn cái gì."

Lý Thận bị hắn chọc cho không thể nhịn được cười.

Tới gần ngày sinh theo sự tính, ngực của Thần Tinh trướng đến lợi hại hơn, bác sĩ Tống Nham vẫn luôn duy trì liên tục việc mát xa, chẳng qua hai người động tác của hai người ngày càng thân mật, dù sao thân phận đã thay đổi, hết thảy đều là đương nhiên.

Hôm nay, Tống Nham để Thần Tinh ngồi ở trên chân của mình, hắn từ phía sau ôm lấy cậu, hai tay hắn đặt ở trên hai vú trướng đến phát cứng kia, xoa nhẹ trong chốc lát, sau đó chuyển tay xoa xoa bụng lớn.

Nhìn bác sĩ vẫn luôn vuốt ve bụng lớn của mình, Thần Tinh có chút bất an hỏi: "Bác sĩ, anh sẽ ghét đứa bé này sao?"

Tống Nham thành khẩn mà trả lời: "Sẽ không, nó là con trai của em, tôi sẽ yêu thương nó như tôi thương em vậy."

Thần Tinh không thể nhịn được mà cười, động đậy môi, đặc biệt mà thanh tú nhu thuận, Tống Nham nhìn qua liền không chịu được cúi xuống hôn đôi môi mê người kia.

Lúc đầu Thần Tinh cực kỳ chán ghét đứa bé trong bụng của mình, nhưng thời gian trôi qua, nhất là khi đứa bé trong bụng nhúc nhích, cái loại cảm giác huyết thống như chân với tay khiến Thần Tinh lại cảm động, dần dần cũng bắt đầu chờ mong đứa bé này đến.

Đem Thần Tinh hôn sâu đến khi cậu thở hồng hộc, nhìn bộ dáng hai má đỏ bừng của cậu, Tống Nham mỉm cười thật sâu, hai tay lại chụp lên hai vú của cậu, cẩn thận lại mang ái muội mà nhu ấn, ngón trỏ thỉnh thoảng ở trên đầu vú mà nhẹ nhàng xoa xoa.

"Thần Tinh, thoải mái không?"

"Ưm... Thoải mái..."

Thần Tinh theo bản năng mà trả lời, bác sĩ đích xác đem cậu xoa đến thực thoải mái, nhưng hôm nay, tựa hồ lại nhiều điểm cái gì, Thần Tinh đỏ mặt trộm nhìn bác sĩ một cái.

"Bác sĩ cũng thực thoải mái a." Tống Nham cúi đầu hôn vành tai mềm mềm của cậu, "Vú của Thần Tinh vừa nhỏ vừa đáng yêu, da nộn trắng noãn , sờ lên cứ như bị hút vào vậy, khiến bác sĩ nghĩ không muốn buông ra ."

"Bác sĩ..." Thần Tinh xấu hổ chỉ muốn tránh.

"Đừng sợ Thần Tinh, chúng ta sắp là vợ chồng,  những điều này rất là bình thường."

Tống Nham hơi dùng sức mà bóp vú Thần Tinh, nghe cậu không nhịn được rên lên, vừa lòng thỏa mãn mà cười.

"Thần Tinh, bác sĩ thương thương vú của em được không?"

Ngay cả cổ của Thần Tinh cũng đỏ rực lên.

"Hửm?"

"Dạ..."

Thanh âm của bác sĩ trầm thấp thật là hấp dẫn khiến toàn bộ hồn của Thần Tinh bị câu dẫn, không nhịn được nói dạ.

Thế là bác sĩ đem cậu quay người lại đối mặt với mình, một tay ôm eo của cậu, một tay bắt lấy vú. Nhìn Thần Tinh cười, cúi đầu hôn hôn đầu vú phấn hồng, đầu lưỡi liếm quanh đầu nhũ, cuối cùng đem cả đầu nhũ vào miệng, nhẹ hút nhẹ gặm, ngàn vạn yêu thương.

"Ưm... Bác sĩ..."

Thần Tinh bị hắn đùa bỡn chỉ có thể bám vào hai vai của hắn, chờ đến khi hắn chơi đủ rồi dời miệng, đầu vú bị biến đỏ sưng phù, cứng cứng mà đứng thẳng, giống đóa hoa kiềm diễm nở rộ hoàn toàn, đẹp không sao tả xiết.

"Thật xinh đẹp."

Tống Nham cảm khái, nhịn không được lại cúi đầu, lần này càng dùng sức thô bạo chút, răng một phát cắn đầu vú, dùng sức như muốn cắn đến rớt ra mới thôi.

"Bác sĩ... Đau..."

Bác sĩ Tống Nam buông lỏng hàm răng, rồi mới yêu thương liếm nhẹ nhàng.

"Như thế này còn đau không?"

Mặt Thần Tinh như muốn thiêu cháy, thanh âm càng nhỏ, "Không đau..."

"Nói cho bác sĩ, cảm xúc của em bây giờ là gì?"

"Ư... Tê tê... Trướng trướng..."

Thần Tinh nhu nhận trả lời.

Ý cười trên mặt Tống Nham càng đậm, cúi đầu cắn nhẹ đầu nhũ, chỉ chốc lát sau ngay chỗ đó có vài dấu hôn.

"Để lại ký hiệu của tôi, chúng ta sau này chính là một rồi."

Thần Tinh đã kinh hoảng không dám nhìn nụ cười xấu xa của nam nhân thành thục hấp dẫn, ôm chặt bả vai hắn, toàn bộ mặt vùi vào cổ của hắn.

Tống Nham cũng ôm cậu, bàn tay trên vú cũng từ từ dời xuống, sờ sờ bụng lớn của cậu, rồi mới từ từ chuyển xuống dưới, chạm đến quần nhỏ của cậu thì tụt xuống xoa nắn mông thịt nộn nộn so với vú nhỏ càng mềm dẻo hơn, Thần Tinh vẫn luôn an phận để hắn vuốt ve thân thể của cậu, cho đến khi tay bác sĩ chuyển qua cái động nhỏ mới giật mình gọi: "Bác sĩ!"

Tống Nam dịu dàng hôn lên gò má cậu, "Thần Tinh đừng sợ, bác sĩ chỉ là sờ nhẹ thôi, sẽ không đau, tin tôi nhé, được không?"

Thần Tinh nhìn bác sĩ một cách chăm chú , mới từ từ mềm thân thể xuống, tiếp tục nằm ngực bác sĩ cao lớn, tận tình hưởng thụ khoảnh khắc ấm áp được bác sĩ ôm vào ngực.

Rốt cuộc Tống Nham cũng sờ sờ xung quanh lỗ đít rồi xuống bướm nhỏ phía dưới, đụng đến chỗ đã ướt của cậu, không thể nhịn được mỉm cười, "Em thoải mái vì vừa được bác sĩ yêu thương cái vú đúng không, chỗ này của em đều ướt rồi kìa."

Thần Tinh thì hận không thể đem mặt vùi vào thân thể bác sĩ, giống như đà điểu.

Ngón tay Tống Nham vuốt ve vài cái ngoài lỗ nhỏ, nhẹ nhàng tách hai mép bướm ra, ngón tay moi móc bên trong, cảm giác được Thần Tinh trong ngực run rẩy, liền âu yếm hôn cậu.

"Thần Tinh, bác sĩ đang sờ em, sờ thân thể xinh đẹp của em, sờ chỗ em sẽ sinh con ra, bây giờ còn nhỏ như thế, yếu ớt như thế, thật làm cho người ta ngạc nhiên, thân thể của em thật thần kỳ."

Thần Tinh bị hắn từ từ dời đi lực chú ý, bị hắn vuốt ve đến khô nóng, vặn vẹo thân mình.

"Bác sĩ..."

"Tôi ở đây, vẫn luôn ở đây."

Tống Nham hôn lên môi cậu, hút đầu lưỡi cậu, như muốn hút hết không khí của cậu.

Động tác trên tay vẫn không ngừng, lưu luyến bên ngoài hồi lâu. Khi bướm nhỏ thích ứng được, ngón tay cuối cùng có thể gõ cửa mà cho vào, từng đốt ngón tay từ từ tiến vào, hưởng thụ tầng tầng thịt mềm co rút kẹp chặt mang đến nhiều khoái cảm, khi ngón trỏ tiến vào toàn bộ, liền ở trong đó chuyển động vài vòng, sau đó ra vào như khi chịch, tiến vào rồi ra, chờ đến khi ngón trỏ bị chất lỏng trong suốt dính vào, sau đó cho thêm ngón tay vào, ngón tay càng cắm càng nhanh.

"Ư... Bác sĩ... Bác sĩ..."

Một bên bị Tống Nham hôn cuồng nhiệt, phía dưới còn bị ngón tay bác sĩ ra vào. Đối với Thần Tinh mới quen tình dục thì rất kích thích.

Chờ đến khi cuối cùng bác sĩ hôn đủ rồi, ngón tay phía dưới cũng từ từ rút ra, giơ lên trước mặt Thần Tinh, cẩn thận tách ra, bác sĩ cố ý cho Thần Tinh nhìn: "Em xem, đây là cái gì?"

Thần Tinh nhìn chất lỏng trong suốt dính trên ngón tay Tống Nham, chờ bác sĩ tách hai ngón tay ra, chất lỏng triền miên dính vào nhau, lưu luyến không rời mà dính liền.

Bác sĩ ghé vào lỗ tai cậu thấp giọng lời nói nhỏ nhẹ: "Đây là thứ trong người Thần Tinh nha, chỉ xuất hiện lúc Thần Tinh động dục thôi."

Thần Tinh chỉ cảm thấy đỉnh đầu như bốc lên hơi nước, mà bác sĩ lại còn không buông tha cậu, tiếp tục nói rằng: "Thần Tinh, nếm thử hương vị lúc em động tình được không?"

Thần Tinh biết cậu vốn là muốn cự tuyệt, nhưng nhìn khuôn mặt đẹp trai kia, nhất là mắt thâm thúy kia, không tự chủ được há mồm cho ngón tay hắn vào mồm.

Bác sĩ cúi đầu hôn mặt của cậu, "Có phải hay không rất thơm ngọt..."

Ngón tay Tống Nham chuyển động trong miệng cậu, Thần Tinh nói chuyện có chút nói lắp, "Mới... không... hương vị... rất quái..."

"Vậy sao? Để tôi nếm thử."

Bác sĩ rút tay ra, cúi đầu ngậm môi cậu, khí tức hắn bao quanh cậu, cường ngạnh mà bá đạo.

Một lúc lâu, Tống Nham cuối cùng buông cậu ra, tay đặt trên đầu vú cậu, dùng sức nhéo nhéo, "Đứa bé hư, rõ ràng vừa thơm vừa ngọt như thế, còn lừa bác sĩ..."

"Bác sĩ..."

Vú Thần Tinh bị hắn nắm có chút đau.

"Không sao, bác sĩ thổi thổi cho em."

Nói thế nhưng hắn lại cúi đầu xuống cắn, một bên mặt chôn ở trước ngực Thần Tinh gặm cắn, một bên bàn tay to thì không ngừng xoa ấn âu yếm, chỉ chốc lát sau, trong phòng lại truyền ra tiếng rên rỉ của Thần Tinh, còn có tiếng động mờ ám.

~~~♥~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net