C.22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hàn Na tức giận nói: "Như vậy em còn có cơ hội, nếu như không phải như vậy, nếu anh thuần túy yêu cô ta, vậy em sẽ nghĩ biện pháp diệt trừ cô ta, dù sao kết quả cũng giống nhau, dù như thế nào em cũng muốn ở một chỗ cùng anh." Đoạn Tuấn Hiền nhìn bộ dáng cô tức giận, liền có chút bận tâm, nhà Hàn Na có quan hệ cùng hắc đạo, nếu cô ta thật tính toán muốn diệt trừ Ngải Hiểu Giai, cũng không phải là không có biện pháp, chỉ là Hàn Na sẽ có ý nghĩ như vậy làm cho anh thật kinh hãi.

"Cô sẽ không nói thật chứ?"

Dĩ nhiên Hàn Na không dám làm như vậy, cô chỉ nói như vậy thôi, nhưng cô vẫn rất không phục "Dĩ nhiên không phải! Chẳng lẽ anh cho rằng em sẽ không làm gì với Ngải Hiểu Giai sao?" Đoạn Tuấn Hiền cau mày "Là trả thù, bây giờ cô hài lòng chưa? Nhưng trong khoảng tôi và cô ở chung một chỗ, cô không được đụng tới cô ấy." Có chút không thể làm gì, Đoạn Tuấn Hiền liền mở miệng nói dối, nhưng vừa nói ra khỏi miệng anh liền hối hận, chẳng lẽ mình không có bản lãnh bảo vệ cô sao? Anh đã đồng ý Ngải Hiểu Giai sẽ bảo vệ cô.

"Em biết ngay là trả thù, trong lòng anh tuyệt đối không tha thứ cho người đã phản bội anh, anh yên tâm, em tuyệt đối sẽ không phản bội anh, bây giờ anh cũng đã chơi đã, có thể nói chia tay cùng Ngải Hiểu Giai chứ? Các ngươi ở cùng nhau cũng đã lâu rồi." Hàn Na cảm giác mình còn có hi vọng, nếu Đoạn Tuấn Hiền nói ra lời thật lòng, để cho cô hiểu rõ chân tướng, vậy thì chứng minh trong lòng của anh vẫn có cô.

Hôm nay Ngải Hiểu Giai biết Đoạn Tuấn Hiền ở trong phòng làm việc, liền tính toán tự mình đem phương án thiết kế đã làm xong đưa cho anh, mặc dù tối hôm qua bọn họ còn ở chung một chỗ, nhưng cô có cảm giác làm việc cùng anh tương đối vui vẻ.

Cô đến phòng làm việc Đoạn Tuấn Hiền thì phát hiện cửa không đóng kín, bên trong còn truyền ra âm thanh tức giận của Hàn Na, cô đang định hỏi tại sao Đoạn Tuấn Hiền vẫn ở chung một chỗ cùng cô ta?

Ngải Hiểu Giai chau mày, nhất định là Mẹ Đoạn nói cho Hàn Na , bà vẫn luôn muốn nói xấu cô, bây giờ còn nói cùng người ngoài, rốt cuộc lúc nào Mẹ Đoạn mới có thể tiếp nhận cô đây?

Trong lúc bất chợt cô nghe được Hàn Na hỏi, Đoạn Tuấn Hiền có phải bởi vì trả thù cô mới ở cùng với cô hay không.

Trả thù? Ngải Hiểu Giai cho tới bây giờ cũng chưa có nghĩ tới cái vấn đề này, cảm tình anh đối với cô là thật, làm sao có thể tồn tại sự trả thù? Cô vẫn luôn tin tưởng Đoạn Tuấn Hiền , nhưng kế tiếp nghe được đáp án của anh, lại làm cho cô hết sức kinh ngạc.

Là trả thù, bây giờ cô hài lòng chưa?

Ngải Hiểu Giai không thể tin được những lời này là từ trong miệng Đoạn Tuấn Hiền nói ra, cho tới bây giờ cô cũng chưa có nghĩ tới vấn đề này, thì ra lại là thật, anh vì trả thù cô cho nên mới ở cùng cô, trả thù cô yêu người đàn ông khác?

Nhưng chuyện này đã giải thích rõ ràng, khi bọn họ quyết định bắt đầu sống với nhau lần nữa, không phải Đoạn Tuấn Hiền tin tưởng cô chưa từng làm chuyện như vậy sao? Vậy tại sao hiện tại anh lại nghĩ muốn trả thù cô?

Cảm giác đau lòng làm cho nước mắt Ngải Hiểu Giai chảy xuống, phía sau Hàn Na nói để cho cô biết, có lẽ người anh yêu là Hàn Na, chỉ có Hàn Na mới biết mục đích thực sự của anh, với trí tuệ Đoạn Tuấn Hiền thật sự là đang gạt cô?

Ngải Hiểu Giai muốn tiến lên một bước đẩy cửa đi vào, nhưng bây giờ cô rất khó chịu, cô cũng chỉ là người mà anh muốn trả thù, cô đi vào không phải là tự mình chịu nhục sao?

Cô lại lui về sau, cô vẫn luôn tin tưởng anh, thì ra anh lại đối đãi với cô như vậy, ngày cô phản kháng Mẹ Đoạn còn có vẻ tức cười, có lẽ bọn họ là đã sớm biết, chính là cố ý đùa bỡn cô mà thôi.

Anh cũng không phải thật yêu cô! nhận thức này khiến Ngải Hiểu Giai thiếu chút nữa muốn ngã khụy, là cô quá ngu ngốc, cô nói qua sẽ không yêu bất kỳ người đàn ông nào, nhưng là chính cô còn phá vỡ, hơn nữa còn là trước mặt anh, cô sai lầm rồi, sai quá thái rồi.

Ngải Hiểu Giai khổ sở cười, thì ra cuối cùng người bị thương vẫn là cô, cô tức giận khóc chạy đi.

Đồng thời ở nơi này, nghe lời nói của Hàn Na, Đoạn Tuấn Hiền cảm thấy trong lòng không thoải mái, anh cảm giác giống như thiếu cái gì.

"Vậy anh nói cho em biết, chừng nào thì anh tính toán dừng cái kế hoạch này?" Hàn Na hỏi nhưng thật lâu cũng không có được đáp án, cô ta có chút không nhịn được rồi.

Đoạn Tuấn Hiền nhìn Hàn Na, cô cũng chỉ là bị mẹ anh lừa gạt mà thôi, mình cũng muốn tiếp tục lừa cô ta sao? Huống chi anh không lừa được tim của mình, anh sẽ bảo vệ tốt Ngải Hiểu Giai, mặc kệ Hàn Na sẽ làm cái gì đối với cô.

"Tôi sẽ không dừng lại!" Đoạn Tuấn Hiền nghiêm túc nói: "Mới vừa rồi là tôi lo lắng cô sẽ làm chuyện gì đối với Hiểu Giai, tôi mới nói như vậy, không suy nghĩ đã nói, nhưng tôi tuyệt đối có năng lực bảo vệ cô ấy, cho nên tôi đổi ý, hiện tại tôi nói mới là đáp án thật sự, tôi yêu cô ấy." Hàn Na không thể tin được nhìn Đoạn Tuấn Hiền, anh mới vừa rõ ràng đã nói là trả thù.

"Vừa rồi Anh nói không phải như vậy. . . . . ." "Không sai, nhưng mà tôi lại cảm thấy nếu mà tôi nói như vậy, sẽ làm cho Hiểu Giai rất khổ sở." Đoạn Tuấn Hiền nói ra lời thật lòng của mình, thì mới cảm thấy thoải mái "Mẹ tôi nói những thứ kia căn bản cũng không đáng tin, cho tới bây giờ cô ấy cũng không có có yêu người khác, ban đầu là mẹ tôi bức cô ấy đi, mặc dù tôi không biết là dùng phương pháp gì, nhưng nhất định là bởi vì tôi." Như vậy vì người phụ nữ của anh, anh có thể buông tha sao?

Hàn Na kinh ngạc, Mẹ Đoạn lừa cô hay sao? Nhưng lúc bà ấy nói giống như sự thật vậy.

"Coi như ban đầu cô ấy thật sự yêu người khác, thì tôi vẫn còn yêu cô ấy, bởi vì cô ấy là người đầu tiên tôi yêu, mà tôi đã yêu chính là cả đời." Đoạn Tuấn Hiền rất kiên định nói.

Lần đầu tiên Hàn Na nghe được Đoạn Tuấn Hiền nói như vậy, anh thật sự thích Ngải Hiểu Giai, coi như cô làm gì đối với Ngải Hiểu Giai, Đoạn Tuấn Hiền cũng không sợ, bởi vì anh cảm thấy mình tuyệt đối có năng lực bảo vệ Ngải Hiểu Giai.

Hàn Na khóc, tại sao Ngải Hiểu Giai có thể hạnh phúc như vậy ? Có thể lấy được toàn bộ tình yêu của Đoạn Tuấn Hiền.

"Hàn Na, tôi biết rõ cô là cô gái tốt, nhưng mà tôi lại không yêu cô, coi như cô thổ lộ nhiều hơn nữa, coi như cô và mẹ tôi cùng nhau thiết kế tôi...tôi cũng sẽ không đi cùng với cô." Đoạn Tuấn Hiền biết mình nói như vậy nhất định sẽ tổn thương Hàn Na, nhưng anh không muốn thương tổn Ngải Hiểu Giai, cô đã bị rất nhiều đau khổ rồi.

Lời nói của Đoạn Tuấn Hiền làm thương tổn cô thật sâu, chỉ là cũng làm cho Hàn Na biết, trong lòng của anh chỉ có Ngải Hiểu Giai."Quá đáng, anh thật là quá đáng!" Hàn Na khóc chạy đi.

Lúc này Đoạn Tuấn Hiền mới thở phào nhẹ nhõm, cái quan hệ phức tạp giữa bọn họ cũng đã kết thúc, nhưng mà chuyện mẹ anh bên kia phải giải quyết nhanh một chút, nếu không anh lo bà sẽ buộc Hiểu Giai rời đi lần nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net