chap 2 Bị xuyên không

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc tôi tỉnh lại thì thấy mình dang ở trong một căn phòng khuê nữ, xa hoa và gọn gàng dang nằm trên chiếc giường ấm áp, phong cách ở day deu ko giống hiện dại mà giống cổ dai hon và có rất nhiều người dang quay quanh bên chiếc giường tôi nằm vừa khóc lóc, dau thương có một người phụ nữ trung niên mặc bộ trang phục màu tím gương mặt có nhiều nếp nhăn dang cầm tay tôi khóc rất nhiều khi thấy tôi tỉnh liền mừng rỡ nói :vy nhi con tỉnh rồi mẫu thân còn tưởng con ko bao giờ tỉnh lại nữa chứ, mẫu thân rất sợ con sẽ chết sẽ rời xa mẫu thân mãi mãi rồi chứ. Tôi tuy ko hiểu chuyện gì dang xảy ra nhưng vẫn trả lời :con ko Sao hết mẫu thân dừng lo lắng nữa con sẽ ko chết dễ dàng vậy dau, con sẽ sống tới trăm tuổi luôn cùng mẫu thân và cả gia dinh.thấy tôi tỉnh rồi mọi người trong phòng rất vui mừng phụ thân thì dặn dò tôi nghỉ ngơi nhiều vô cho có sức khỏe còn mẫu thân thì muốn ở lại chăm sóc cho tôi nhưng tôi lại từ chối thế là mọi người liền rời di de tôi nghỉ ngơi. Sau khi mọi người di hết tôi lại suy nghĩ Sao mình lại ở day chẳng lẽ Chết rồi ông trời thấy thương mình quá nên mới cho mình sống tiếp nhưng ko sống ở hiện dai mà là cho mình xuyên ko tới cổ dai sống trong cơ thể này Sao. Lí do tôi biết dược mình da xuyên ko là vì tôi có dọc rất nhiều chuyện xuyên ko nên mới biết lúc tôi xuyên qua nhìn thấy căn phòng là da biết chỉ là tôi sống trong cơ thể này nhưng ko có kí ức của nguyên chủ của cơ thể này làm Sao tôi hiểu mà sống Dược thế là nghĩ xong thì tự nhiên có một luồng kí ức hiện lên trong dầu tôi.thì ra nguyên chủ của cơ thể này là thiên kim dai tiểu thư của thừa tướng có phụ thân là thừa tướng trong triều dinh, mẫu thân là muội muội của hoàng hậu nương nương, một dai mỹ nhân khuynh quốc, khuynh thành của ly quốc .phụ thân thì rất nổi tiếng giỏi chiến dau, chỉ huy xuất sắc duoc mọi người kính trọng, mà nguyên chủ lại là con một trong nhà duoc mọi người trong nhà thương yêu chăm sóc chu dao,cũng là một mỹ nhân tuyệt sắc giai nhân võ công rất tốt, học lại giỏi. Trong một lần di dạo trong khuôn viên ko may bị ngã xuống nước và bất tỉnh may là có người cứu kịp nên ko sao. sau khi có duoc kí ức của nguyên chủ cơ thể này nên tôi da hiểu duoc phần nào cuộc sống này tôi chuẩn bị xuống giường de di ra ngoai thì cánh cửa duoc mở ra có một cô gái khoảng 14 hoặc 15 tuổi bước vào, cô gái ấy mặc y phục màu hồng da trắng hồng hào gương mặt xinh dep thấy tôi tỉnh và chuẩn bị xuống giường thì vội chạy lại ngăn cản tôi :

- ko dược tiểu thư ko thể xuống giường ,lão gia dặn em là ko cho tiểu thư xuống giường, tiểu thư còn yếu lắm cần phải nghỉ ngơi thêm nữa. Lúc nghe tiểu thư da tỉnh thì em mừng lắm cứ tưởng tiểu thư sẽ ko tỉnh lại nữa chỉ tiếc lúc tiểu thư tỉnh em dang di mua do ở ngoài nên ko thể ở cạnh tiểu thư lúc do duoc. Giờ tiểu thư ko Sao thì em rất vui vui lắm.
Cô gái ở trước mặt tôi day theo kí ức thì là nha hoàn thân cận bên nguyên chủ từ nhỏ tới lớn và còn một người nữa cũng ở bên Nguyen chủ từ nhỏ tới lớn luôn tên là tố nhi và bích châu. Hai người này dược nguyên chủ tin tưởng nhất giữ lại bên cạnh mình tới giờ luôn sau khi suy nghĩ một hồi quên mất có người dang ở trước mặt mình dang Lo lắng hỏi han mình :tiểu thư sao vậy có bị dau ở dâu ko? Tôi trả lời :ko Sao chỉ dang suy nghĩ chút chuyện thôi à mà bích châu dâu Sao ta ko thấy nãy giờ. À bích châu cô ấy dang sắc thuốc cho tiểu thư ở dưới nhà bếp tí nữa mang lên cho tiểu thư uống liền. Thấy vậy ta ko hỏi nữa liền nói với tố nhi muốn xuống giường di dạo một lát rồi nghỉ ngơi, dược ra vườn di dạo cảm thấy thoải mái dễ chịu lắm nghĩ tới giờ ở hiện dại ba mẹ mình chắc giờ dang dau lòng về mình khóc chắc cũng nhiều lắm vì mình ko còn sống nữa rồi. Nghĩ tới mà lòng ta dau như cắt nhưng duyên phận làm con tới do da chấm dứt rồi chỉ mong ba mẹ sẽ mãi nhớ tới mình là ta vui rồi cũng mong hai người hay ráng tiếp tục sống vui vẻ, hạnh phúc tới già là ta mãn nguyện lắm rồi dù ta ko còn ở do nữa .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net