chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghĩ xong ta liền thấy một người dan ông trẻ tuổi dang tới gần tôi vui vẻ nói :chào muội muội, muội cũng ra day hóng gió sao,Sao ko ở trong phòng nghỉ ngơi thêm chút nữa ra day làm chi ta nghe nói muội bị ngã xuống hồ may mà có người cứu kịp ko thì chả biết làm Sao. lúc ta nghe tin muội bị vậy nên rất lo lắng cho muội nhưng giờ muội còn ra day dược nên chắc ko Sao dau nhỉ uổng công làm ca ca này Lo lắng như vậy xem ra quá uổng rồi. Tôi nghe xong chả biết người dan ông này là ai tự nhiên xưng ta và muội làm tôi ko hiểu gì hết :"huynh là ai ta ko quen biết huynh bộ chúng ta quen nhau lâu rồi sao? Người dan ông này nghe xong cũng ngớ người ra luôn chẳng hiểu tôi nói gì hết một lúc sau mới nói :"muội bị Sao thế, mất trí nhớ hay Sao mà lại ko biết ta là ai. Dung vậy ta ngã xuống hồ dap dau vào dau ấy nên giờ ko nhớ gì hết phiền huynh nói giúp xem ta có nhớ hay ko. Người ấy thở dài :thôi duoc nếu muội da quên thì de ta nhắc vậy, ta là sư huynh của muội chơi với muội từ hồi nhỏ tới lớn tên là thượng quan gia anh giờ nhớ ra chưa. À ta nhớ ra huynh rồi huynh là người hay ức hiếp ta trêu ghẹo ta day mà giờ nhớ rồi mà huynh giờ này ở day làm gì câu này ta hỏi mới dung nè. Ta tới thăm muội cũng ko duoc Sao lúc biết tin da có kịp tới thăm dau giờ rảnh tới thăm dược ko. Dược cứ tự nhiên. Và tôi cùng ca ca trò chuyện rôm rả tới chiều luôn. Chia tay ca ca xong tôi liền quay về phòng nghỉ ngơi ko lâu sao bích châu liền vô thông báo kêu tôi tới sảnh ăn cơm tối, tôi liền sửa soạn chút rồi vội vã di tới sảnh, tới thì thấy phụ thân và mẫu thân dã ngồi do thấy tôi liền vui vẻ cười nói :'Vy nhi mau ngồi xuống di con da do hơn chưa con, Vy nhi là tên của nguyên chủ tên hoàng nhã vy ,năm nay 16 tuổi, vui vẻ hoạt bát thông minh.dạ do hơn rồi phụ thân mẫu thân dừng Lo cho con nữa, hai người mau ăn di kẻo do ăn nguội. Hai người quan tâm tới con nhiều vậy chi làm con nhớ tới ba mẹ con ở hiện dai nhiều hơn thôi con áy náy và rất hối hận khi chưa báo hiếu duoc cho hai người mà phải ra di sớm thế ,ko biết ai sẽ chăm sóc cho hai người day rồi lúc hai người già rồi ai sẽ quản lí tập doan nữa chỉ mong sẽ kiếm dược người tốt de người do thừa kế và quản lí tập doan giúp tập doan càng ngày phát triển hơn và giúp con chăm sóc ba mẹ .con mãi yêu ba mẹ mong kiếp sau có thể làm con của ba mẹ tiếp. Ăn xong tôi trở về phòng ngủ một giấc ngon lành hy vọng ngày Mai có ngày tốt lành .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net