Chương 89: Lựa chọn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Màn đêm buông xuống, Diệp Trăn Trăn không biết mình lại bị dẫn tới nơi nào. Tóm lại đó là một ngôi nhà gỗ trên núi. Cơm chiều đều là đồ rừng, coi như phong phú, Diệp Trăn Trăn mạc danh kỳ diệu liền nghĩ đến "Cơm trước khi chém đầu" mấy chữ này, nhất thời khẩu vị gì đều mất sạch.

Ăn cơm tối xong, nàng bị Kỷ Ly Ưu mạnh mẽ kéo ra khỏi phòng, dưới bầu trời đầy sao sáng ngời hai người nói câu được câu mất.


Nơi này cây cối tươi tốt, che được ánh mặt trời. Buổi tối bầu trời đen nhánh, gió cuốn qua lá cây, tạo thành tiếng xào xạc không ngừng. Đêm đó gió mang theo một chút ý buồn, tính lại ngày, quả thật cũng gần đến ngày nhập thu.


Diệp Trăn Trăn liền cảm thấy có chút bi thương bỗng dâng trào. Nàng tính kế muốn giết chết Kỷ Ly Ưu đã nhiều ngày như vậy, nhưng đến bây giờ đều không thành công, ngày mai không biết sẽ như thế nào.


Kỷ Ly Ưu đột nhiên nói, "Nàng chỉ biết chuyện hắn không chết, nhưng lại không biết chuyện nàng mất tích chưa được hai mươi ngày nhưng hắn đã có tân sủng? Ta đã từng thấy phu thê các người tình thâm nghĩa trọng như vậy, nhưng hôm nay xem ra tình cảm các người bất quá cũng chỉ có vậy."


Diệp Trăn Trăn lười biếng nói, "Ngươi nói tân sủng của hắn, là chỉ một con chó con, hay vẫn là một con chim sáo?"


"Bách Hương Như."


"Kỷ Ly Ưu, chiêu châm ngòi ly gián này đối với ta vô dụng."


"Trong vòng nửa tháng, liên tục tấn phong ba lần, nay đã trở thành quý phi, sủng quan lục cung, nàng có tin hay không?"


Diệp Trăn Trăn nheo mắt, không nói. Nếu Bách Kiến Thành có vấn đề, như vậy nữ nhi của hắn nhất định cũng có vấn đề. Tính cách Kỷ Vô Cữu nàng rất rõ, không có chuyện gì hắn đã nghi ngờ đôi ba phần, huống chi Bách Hương Như này lại có liên quan mật thiết đến chuyện mưu phản. Nếu Kỷ Ly Ưu nói là sự thật, như vậy việc tấn phong của nàng ta tất có nội tình. Lại nói, Bách Hương Như xuất thân không cao, không có gì nổi bật trong quá khư, lạy chạy về từ nơi loạn lạc như Liêu Đông, loại thân phận này dù được sủng, nội trong thời gian ngắn cũng không có khả năng được thăng vị nhanh như vậy.


"Ta biết nàng đang nghĩ gì, " Kỷ Ly Ưu đánh gãy suy nghĩ của nàng, "Nhưng nàng có nghĩ tới hay không, nếu Bách Hương Như là người của ta, vì sao vẫn chưa có hành động nào, không chịu cùng ta nội ứng ngoại hợp, chỉ để ta một mình chiến đấu hăng hái?"


"Bởi vì bộ dạng ngươi xấu?"


Kỷ Ly Ưu cũng không tức giận, chỉ là cười nói, "Nàng biết rõ nguyên nhân."


Đúng vậy; nguyên nhân rõ rệt chính là—— nữ nhân này là cọng cỏ đầu tường, ở hậu phương liền phản bội Kỷ Ly Ưu, đầu hàng. Bất quá muốn làm được điềunày, nàng không chỉ duy nhất phải bán đứng Kỷ Ly Ưu, còn phải bán đứng cha ruột cùng với đồng bọn của ông ta.


Trong kế hoạch mưu phản này, Bách Kiến Thành luôn đứng trong danh sách bị nghi ngờ mưu phản cao nhất, không có cơ hội đầu hàng, bởi vì làm Hoàng Đế đều không dễ dàng tha thứ cho tội mưu phản, dù cho Bách Kiến Thành có ý đầu hàng, cũng khó có thể thoát khỏi cái chết.


Như bây giờ cũng tốt, Kỷ Vô Cữu có thể tiết kiệm khí lực .


Cho nên Bách Hương Như thực có tài, trong thời gian ngắn như vậy có thể được tấn phong đến ngôi vị quý phi, trong hậu cung chính là dưới một người trên vạn người. Đặc biệt mấy ngày này lại không có Hoàng Hậu, nàng lại cùng Thái Hậu lại chung một chiến tuyến xem như không có gì trở ngại.


Những thứ này đều không phải trọng điểm, Diệp Trăn Trăn quan tâm nhất là, Kỷ Vô Cữu cho Bách Hương Như phần thưởng... Thật sự chỉ là tấn phong phi vị thôi sao? Có thể còn thứ khác hay không? Hắn có thể sẽ lại bán thân chăng...


Hừ!


Dám cùng lão nương đoạt nam nhân, nữ nhân kia tất sẽ phải chết!


Ngay cả muốn thu mua nàng, cũng không tấn phong đến quý phi nha, tùy tùy tiện tiện tấn phong cho nàng ta một vị tần cũng có thể sai khiến rồi!


Kỷ Ly Ưu nhìn thấy biểu tình trên mặt Diệp Trăn Trăn chốc lát là ghét bỏ chốc lát lại là oán giận, biết lời gièm pha đã có hiệu quả, vì thế hắn nói, "Nàng đối với hắn một lòng say mê, ta cảm thấy thực không đáng giá."


"Có đáng giá hay không không phải ngươi nói là được. Lại nói, đến lúc này , ngươi nói những lời này có ý gì."


Kỷ Ly Ưu cười khổ một tiếng, nói, "Ta biết ta nói những lời này chưa chắc nàng sẽ tin, nhưng... Tuy rằng cuộc đời này, trên tay ta dính vô số máu tươi, nhưng đối với nàng ta dù có quyết tâm thế nào cũng không thể hạ thủ với nàng."


Diệp Trăn Trăn hừ lạnh nói, "Phải không, vậy hẳn trước đó ta đã bị một cái đầu heo phi lễ rồi."


Kỷ Ly Ưu đối với châm chọc khiêu khích của nàng cơ bản đã có thể đạt đến trình độ mặt không đổi sắc mà đối diện, hắn chỉ nói, "Nàng cảm thấy nếu ta thật sự hạ thủ ngoan độc với nàng, liệu nàng có thể không hao tổn gì như vậy mà sống dne619 ngày hôm nay chăng?"


"Nói như vậy, ta phải tạ ân ngươi đã không giết?"


Hắn thở dài, "Nàng thật là phân không rõ trắng đen, phải trái?"


Diệp Trăn Trăn trợn trắng mắt, "Ngươi không phải là muốn chiêu hàng ta sao, thật coi ta là đồ ngốc sao. Ta cho ngươi biết, không, umm!"


Miệng đột nhiên bị chặn lại. Hắn tập kích quá mức bất ngờ Diệp Trăn Trăn trừng lớn mắt, nhất thời không kịp phản ứng, đợi khi phản ứng kịp, hắn đã ngồi trở lại, khẽ liếm một chút khóe miệng.


"Hiện tại đã biết rõ ?" Hắn cười nói, con ngươi tựa bầu trời đêm sâu thẳm, chớp động giống như tinh quang.


Diệp Trăn Trăn nhanh chóng cọ môi lau chà chỗ hắn mới tiếp xúc, phun ra một câu đánh giá làm tan nát cõi lòng hắn, "Ghê tởm!"


Kỷ Ly Ưu có chút ưu thượng. Bất quá hắn rất nhanh đã nghĩ thông suốt, nói, "Ta biết nàng chán ghét ta, nhưng không sao cả, chỉ cần nàng vẫn ở cạnh ta, một ngày nào đó rồi nàng sẽ thích ta. Một ngày không được thì hai ngày, một năm không được liền 10 năm. Ta có thể đợi."


Diệp Trăn Trăn cảnh giác nhìn hắn, "Ngươi có ý tứ gì?"


"Ý của ta là, giang sơn cùng mỹ nhân không thể có được cả hai. Ta có thể cho Kỷ Vô Cữu chọn trước, nhưng giang sơn cùng nàng hắn chỉ được chọn một, hắn chọn thứ hắn muốn, thứ còn lại ta sẽ nhận lấy. Nàng cảm thấy hắn sẽ chọn cái gì?"


"Cái lựa chọn nnày, có phải ngươi đã lầm hay không, " Diệp Trăn Trăn không quan tâm nói với hắn, "Giang sơn là của Kỷ Vô Cữu , Kỷ Vô Cữu là của ta, hiểu chưa? Cho nên, Kỷ Vô Cữu chọn giang sơn, ta chọn Kỷ Vô Cữu. Còn ngươi, chọn chỗ nào mát mẻ mà cút đi!"


"Trăn muội muội, nàng nhất định phải làm ta tức chết sao?"


Nếu quả thật có thể khiến ngươi tức chết thì thực tốt, Diệp Trăn Trăn nghĩ thầm.


Kỷ Ly Ưu cảm thấy có chút khó chịu, lại cảm thấy hoàn toàn không cần thiết. Cuối cùng hắn nói, "Tóm lại tâm ý của ta nàng đã hiểu . Tin tưởng ta, vô luận ngày mai ta làm cái gì, cũng sẽ không tổn hại đến tính mạng của nàng."


"Vậy còn Kỷ Vô Cữu thì sao, không phải ngươi nói cho hắn cơ hội lựa chọn sao? Vậy chính là ý nói sẽ không giết hắn ? Nếu vậy ngươi đem thuốc nổ trên núi đào lên lại đi?" Diệp Trăn Trăn dùng ngữ khí thương lượng nói với hắn.


"Có thể giết hắn tất nhiên vẫn là tốt nhất, hắn không chết, nàng làm sao có thể chết tâm?"


"Cho nên những gì ngươi nói lúc nãy thực ra đều là nói láo!" Diệp Trăn Trăn trừng mắt đứng lên, không chút nghĩ ngợi nhấc chân đá vào đầu vai hắn, Kỷ Ly Ưu nghiên người tránh được nàng liền đá vào khoảng không, cả người mất thăng bằng ngã xuống, vừa lúc ngã vào lòng hắn.


Kỷ Ly Ưu liền cười dài nhìn nàng.


Diệp Trăn Trăn liền nổi giận đùng đùng đứng lên quay trở về, cả đêm trằn trọc trăn trở, vừa nhắm mắt liền nhìn thấy cảnh tượng Kỷ Vô Cữu bị nổ tung huyết nhục văng tung tóe. Sau đó nàng mơ mơ màng màng nhớ lại, cảm thấy may mắn súc sinh Kỷ Ly Ưu kia chôn xuống là thuốc nổ chứ không phải địa lôi.


***


Tử Cấm thành, Dưỡng Tâm điện.


TRên long án có một tờ giấy viết thư đang nằm, lạc khoản là Lê Vưu, bên cạnh tên là một dấu ngón tay, đỏ tươi chói mắt, hoa văn rõ ràng.


Tay phải, ngón trỏ, đầu ngón tay bé nhỏ, vân tay mềm mại, các đường chỉ tay trên đó có chút giống như bờ cát nhẵn nhụi được nước sông bồi qua ngàn vạn năm. Ngón tay này, hắn đã từng đặt trên môi cẩn thận hôn, cho nên vô cùng quen thuộc.


Trăn Trăn quả nhiên ở trên tay hắn.


Lần đầu tiên nhìn thấy bức thư này, phản ứng đầu tiên của Kỷ Vô Cữu dĩ nhiên là nhẹ nhàng thở ra một cái thật mạnh.


Còn sống là tốt.


Sau khi hai người thất lạc trong trận thiên tai hồng thủy kia, Kỷ Vô Cữu liền rơi vào trong nước, không dám giãy dụa lung tung, khi đó lực đẩy dòng nước của trận hồng thủy có chút yếu đi, hắn nghĩ mọi cách để thở, trôi nổi trong nước được chốc lát, rốt cuộc được ám vệ chèo thuyền đến cứu đi.


Sau đó hắn một bên sai người tìm kiếm tung tích Diệp Trăn Trăn, một bên nhanh chóng chạy về kinh thành một khắc cũng không dừng. Nước không có vua, thật là thời cơ tốt để làm loạn. Tuy thân hắn ở kinh thành, nhưng tâm vẫn lưu lại trong trận hồng thủy kia.


Diệp Trăn Trăn lại một chút tin tức cũng không tìm thấy, sống không thấy người, chết không thấy xác. Rất nhiều người cảm thấy nàng dữ nhiều lành ít, nhưng Kỷ Vô Cữu không tin. Hắn không thể tiếp nhận kết quả này.


Trải qua quan viên Công bộ thăm dò xác nhận, đê sông đúng là do người cố ý phá hủy, Kỷ Vô Cữu liền biết việc này nhất định có liên quan đến Kỷ Ly Ưu. Thêm việc Diệp Trăn Trăn vẫn không có tin tức, cho nên hắn tin tưởng, nàng nhất định đã bị Kỷ Ly Ưu bắt đi.


Đây là lý do duy nhất có thể giải thích vì sao nàng còn sống nhưng chưa trở về mà hắn tìm được.


Quả nhiên, Trăn Trăn của hắncòn sống.


Vì bức Kỷ Ly Ưu xuất hiện, mấy ngày nay Kỷ Vô Cữu liều mạng đè ép không gian hoạt động cảu hắn, không sợ đả thảo kinh xà. Dù cho Trăn Trăn bị giam lỏng, căn cứ đủ loại dấu vết để lại, nàng cũng nhất định có thể suy đoán được hắn còn sống. Về phương diện khác, Bách Kiến Thành đã bị đưa vào Hình bộ đại lao, do Hình bộ Thị lang tự mình thẩm vấn. Lúc này Kỷ Vô Cữu cũng không thèm để ý xem hắn có thể gọi được bao nhiêu gió nữa, dù sao tiếng gió nguy hiểm như vậy, những kia đồng đảng kia của hắn tự nhiên không dám mạo hiểm đưa đầu ra; cho dù có động tác nào khác, đó cũng là cpa61 cẩu nhảy tường, vừa hay có thể giúp hắn tìm hiểu nguồn gốc rõ ràng.


Trong dự kiến là, Bách Kiến Thành không khia, ngoài dự liệu là, Bách Hương Như khai toàn bộ ...


Đương nhiên, nàng ta có điều kiện, hơn nữa điều kiện thực không phải bình thường: nàng ta muốn làm Hoàng Hậu.


Kỷ Vô Cữu mang vẻ mặt bi thương nói cho nàng ta biết: Trăn Trăn đã bị hồng thủy cuốn đi rồi, trẫm muốn lưu lại vị trí này cho nàng.


Những lời này mỗi một chữ trong đó đều không sai, nhưng khi Bách Hương Như nghe vào tai, liền bị nàng ta lý giải thành "Hoàng Hậu đã chết, hậu vị sẽ bỏ trống", hơn nữa nàng ta còn tự tìm thêm cho mình lý do: Hoàng Hậu là bất ngờ mà chết, người chết như vậy sẽ không đầu được, không chừng hồn phách của nàng sẽ quay về nhìn chằm chằm vào vị trí của mình...


Cho nên mới nói, quý phi cũng được, nàng ta không cần tranh giành với một người chết. Hơn nữa tấn vị vốn không phải là mục đích cuối cùng của nàng ta, nàng ta muốn là Hoàng Thượng yêu thích nàng ta, giống như trước vậy. Địa vị chẳng qua là một đồ vật tốt, có địa vị cao, trong hậu cung liền không có ai dám tùy tiện khi dễ nàng ta.


Bách Hương Như lăn lộn trong hậu cung liền lăn lộn ra một thân kinh nghiệm, cho nên suy xét mọ thứ thập phần chu đáo.


Kỷ Vô Cữu suy xét so nàng ta càng chu đáo hơn.


Bách Hương Như nữ nhân này, muốn làm quý phi liền an an phận phận làm quý phi cũng liền bỏ qua, nàng ta lại dám phi lễ, a không, câu dẫn hắn. Kỷ Vô Cữu đã bị Diệp Trăn Trăn huấn luyện thành , đối mặt với nữ nhân câu dẫn hắn, phản ứng đầu tiên chính là trước hết nghĩ đến phản ứng của Diệp Trăn Trăn. Lúc này Diệp Trăn Trăn sống chết không rõ, hắn càng không có khẩu vị đối mặt với sự khiêu khích của nữ nhân khác.


Bất quá cứ như vậy cũng không được, hắn là một nam nhân, trong hậu cung khắp nơi đều là nữ nhân, người người đều muốn phi lễ, a không, câu dẫn hắn, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, nếu hắn thậtsự lỡ làm ra chuyện gì đó, như vậy khi Trăn Trăn trở về có thể hay không sẽ chém hắn ...


Nghĩ tới nghĩ lui, vì bảo vệ trinh tiết, Kỷ Vô Cữu đành phải bí quá hoá liều .


Màn đêm buông xuống, Thiết thái y nhận được một nhiệm vụ không thể tưởng tượng nổi từ một vị thần bí. Hắn không dám nói cho bất luận kẻ nào, nghẹn một bụng hiếu kì trở về làm một lọ dược hoàn đưa cho Kỷ Vô Cữu, đồng thời dặn hắn: một lần một viên, tác dụng kéo dài một ngày. Không độc không tác dụng phụ, ngưng thuốc liền có thể tiếp tục bắn ra như thường.


Kỷ Vô Cữu sờ sờ mấy viên thuốc, không khỏi cảm khái, từ xưa đến nay chỉ nghe nói qua nam nhân uống thuốc tráng dương, chưa từng có nam nhân nào lại chủ động ăn loại thuốc này.


Hắn đặc biệt muốn lập cho mình một cái đền thờ.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net