Bài thơ: HOÀNG HÔN ĐẾN BAO GIỜ? (Nguyễn Lâm Anh Kiệt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhớ một chiều say nắng bên hè phố, 
Lặng lẽ trông theo từng cánh chim bay 
Tim thoáng ngỡ chiều vàng đẹp mơ mộng, 
Mà có hay hoàng hôn đến bao giờ. 

Ngừng nhịp thở vùi trong lòng nỗi sợ: 
Sợ tiếng ca vội ngân phút chia tay 
Nhưng luôn biết tình yêu nào chẳng vậy; 
Có hẹn đây rồi phút chốc đôi đường. 

Ta vương vấn nhẹ chút mùi toát hương 
Mong đêm tối cười gượng trên đỉnh mắt 
Hoàng hôn lấy đợi chờ từ khuôn mặt
Buồn bước chân chọn in dấu không lâu. 

Bao luyến tiếc giờ cách xa còn đâu! 
Hoàng hôn vẫn đậu vài dòng ly biệt 
Cho đến khi bầu trời thôi thương tiếc, 
Còn mỗi ta từ xa ngó ngang qua. 

Hoàng hôn đã vàng kín sâu hồn ta;
Như cơn gió là lạ vào len lỏi, 
Thổi chiều tà phôi pha nhìn thật vội, 
Vì câm nín bờ môi hỏi vu vơ. 

Hoàng hôn đến vẽ màu mắt ngây thơ 
Mờ hoen ánh vàng tươi nằm giữa phố 
Cho ta nhớ, thầm chờ khi tái ngộ, 
Triệu niềm vui cùng chia nửa môi hôn. 

Hoàng hôn đến vẽ màu mắt tinh khôn 
Ta đâu ước hoàng hôn buồn đến thế! 
Hoàng hôn đến và về không nhỏ lệ, 
Dù biết ghi mộng mơ sớm lu mờ. 

Hoàng hôn đến bao giờ, đến bao giờ? 
Đến bao giờ, lọt xuống tay bài thơ? 
Đến bao giờ dù hàng mơ có nhớ? 
Đến bao giờ dù chẳng nói bao giờ?

Hoàng hôn đến bao giờ, đến bao giờ? 
Hoàng hôn đến bao giờ? Đến không ngờ
Hoàng hôn đến bao giờ, đến bao giờ? 
Hoàng hôn đến bao giờ? Đến không chờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net