GIAO ƯỚC. SƠ LƯỢC VỀ THẾ GIỚI MỚI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Ông thần đó dẫn tôi đến bên cái hồ, nước hồ trong veo nhìn thấy cả vẻ đẹp long lanh những viên đá màu hổ phách. Bên mặt hồ, cây phong cổ thụ thả từng chiếc lá đỏ xuống mặt nước, lá đỏ khi chạm nước lại thành những chiếc thuyền đỏ rực trôi nhè nhẹ đi về hướng cuối hồ.

- Đẹp không? Ông thần nói.

- Không đẹp bằng ngài. -Tôi đáp.

- Ngươi thật là biết nịnh, ngươi nịnh nọt ta như thế là mong muốn ta cho ngươi sống sung sướng ở thế giới khác đúng không?

- Ngài suy nghĩ quá nhiều rồi. Thấy đẹp thì bảo đẹp, xấu thì bảo xấu. Thấy xấu bảo đẹp thì không phải tác phong của tôi. -Tôi hất hàm.

- Chậc, không còn gì vướng bận ở thế giới cũ nên giờ ngươi thẳng tính quá nhỉ? Trong đầu ngươi luôn gọi ta là ông thần. Ngươi thấy ta già lắm sao?

- Ngài thật quá đáng. Đưa tôi tới đây, còn đọc suy nghĩ của tôi. Nếu ngài không muốn tôi gọi là ông thần thì tên ngài là gì? Tôi vừa bị chết, còn rất sock... Mong ngài thông cảm cho tôi, một con người vừa mới ngỏm nên chưa kịp thích ứng với hoàn cảnh hiện tại.

- Ngươi thật biết ăn nói. Ta được mọi người gọi là Dương An thần quân- thần cai quản dị giới. Ta không đọc suy nghĩ của ngươi, làm sao biết ngươi định toan tính gì với ta? Được rồi, ta không đọc suy nghĩ của ngươi nữa.

- Còn tên thật của ngài?

- Lâu rồi, cách đây nghìn vạn năm, ta không dùng tên của mình rồi.

- Ủa? Thế ngài là do thần sinh ra? Hay tự bản thân tu lên thần vậy? Hay là ngài từ cái gì đó tu luyện thành thần? Tôi đọc trên Internet và Hoa Thiên Cốt nên cũng biết chút ít.

- Cũng thông minh đó. Ta không ngờ ngươi biết nhiều vậy. Ta biết, nhân loại cũng viết truyện về việc tu tiên nhưng với ba cái mà ngươi nêu ra thì ta không thuộc loại nào cả. Cha mẹ ta không phải thần, ta cũng không có cha mẹ. Ta không phải người phàm trần. Ta càng không phải từ con vật gì hoặc từ tảng đá tu hành thành.

- Vậy ngài là do gì hình thành vậy?- Tôi thắc mắc.

- Là do linh khí từ hỗn độn sinh ra ta. Ta cũng không có nguyên thân. Ta khi sinh ra đã là thần và không có cha mẹ nên được Thánh thiên quân cho tiếp quản dị giới. Lúc nhỏ, họ gọi ta là Khúc Ly. Mà trước khi ngươi đi, ngươi cần ta báo thù cho ngươi không? Cái kẻ đã nguyền rủa ngươi ở thế giới cũ đó. Ngươi muốn ta làm gì hắn? Hắn hại ngươi như thế. Chẳng lẽ ngươi không ôm hận sao?

- Dạ, không cần đâu ạ. Cảm ơn Dương An thần quân. Tôi được bố dạy là oan oan tương báo, cứ đời này qua đời khác, báo thù thì bao giờ mới kết thúc. Thôi dù gì tôi cũng đã chết, mọi người thân của tôi đều đã sống lại, mọi rắc rối ở thế giới cũ đều được giải quyết. Tôi muốn một cuộc sống mới mà không bận tâm gì cả.

- Ta từng gặp nhiều người cũng rơi vào hòan cảnh y hệt như ngươi nhưng họ không có lý tưởng như ngươi, Huỳnh Lê Triều Châu ngươi thật đặc biệt.

- Thôi cảm ơn lời khen của người. Thần quân trước khi ta đi, hãy kể cho ta biết về cái thế giới mà ta sắp tới đi.

- Ta không thể cho ngươi biết được. - Thần quân mỉm cười một cách bí ẩn.

- Triều Châu tôi không chịu đâu. Ngài rõ ràng là đưa tôi đến, không nói sơ lược về triều đại mà tôi sẽ sinh sống. Ngộ nhỡ như Tam quốc, chiến tranh thế giới.... thì Triều Châu tôi không phải vừa sống lại thì đã phải chết à. Dương An thần quân, ngài là thần thì phải có trách nhiệm một tý chứ.- "Tôi phải cố nài nỉ ông ta, tôi không muốn sống ở thời đại không có công nghệ thông tin đâu nha". Ai ngờ sự thật đã chứng minh, vị thần quân đó rất muốn tôi sống ở cổ đại.

- À, ngươi sẽ đến địa giới 1230, địa giới này được tạo ra với mọi điều rất lý thú, ly kỳ. Ngươi sẽ sống ở Đại Việt vào năm Anh Trân thứ 12, tức năm 1234 sau Công nguyên. Tức là thế kỉ 13.- Giọng thần quân trầm ổn vang lên.

- Thế là cổ đại ư, tôi không muốn. Còn đâu tivi, tủ lạnh, máy tính, điện thoại.... Tôi tưởng ông thấy tôi tài giỏi, muốn tôi đến đất nước nào đó hiện đại ở dị giới để phát triển nước đó thành cường quốc chứ!!!.

- Huỳnh Lê Triều Châu, ta càng nhường nhịn ngươi càng coi thường ta. Ngươi phải nhớ....- Thần quân hét lớn- Ta là người cứu ngươi, mạng ngươi là của ta. Ta muốn ngươi chết, ngươi không được sống. Ta muốn ngươi sống ngươi cấm chết. Nếu ngươi không thích sự an bài của ta. Được ta cho ngươi đi chỗ địa giới 4044.

- Ở đó là....? Nơi đó sẽ có tất cả thứ tôi cần: như wifi, tủ lạnh,... công nghệ tối tân!!! Oa,.... Đúng không thần?- Tôi tò mò hỏi.

- Địa giới 4044 là địa giới vừa được Thánh thiên quân và ta tạo ra. Nơi đó hiện vẫn trong giai đoạn tối cổ, ta nghĩ ngươi đến đó rất hay. Sẽ có hai trường hợp xảy ra với cô, ta cảm thấy rất thú vị. Nghe thử nhé. Một là, họ coi cô như thần linh, thờ cúng, cung phụng cô. Thứ hai, họ giết luôn cô vì cô là kẻ dị hợm. Mà đến đó, Triều Châu cô không cần phải nói, chỉ cần hú hú... là được - Thần quân nhếch mép cười.

- Cái gì? Ngài nghĩ tôi là ai? Thế địa giới mới đó là địa giới thứ 4044. Vậy ngoại trừ Địa Cầu ra còn 4043 địa giới nữa mà. Cho tôi đi sống ở thế giới hiện đại, tối tân nhất nhé thần.

- Triều Châu, mấy địa giới khác đều có người tài do ta gửi đến rồi. Một núi không thể có hai hổ, trừ địa giới 1230 và địa giới 4044 thì không còn nơi cho cô đi rồi. Cô lập khế ước với thần rồi. Cô không đi tới địa giới, tức là phá bỏ khế ước, mà cha mẹ cô ở thế giới cũ cũng sẽ chết.

Nghe vậy, tôi nghĩ:" Nếu vào địa giới 4044- địa giới vừa thành lập. Chắc tôi làm vợ mỹ hầu vương quá. Thôi, Huỳnh Lê Triều Châu, cứ coi như mày xuyên không đi. Làm như các nữ chính, cố gắng nắm quyền lực. Cố gắng vơ vét thật nhiều tiền vào, sau đó ẩn cư, mặc kệ thế sự xoay chuyển. Không cần lo ngại, cứ chấp nhận trước rồi đến đó tính sau". Nghĩ là làm, tôi nói.
- Được, tôi chọn địa giới 1230. Nhưng phải khái quát cho tôi tình hình đất nước Đại Việt đó đã.

- Công nhận cô có mắt đó, ở đó mà thấy thích thì kiếp sau, kiếp sau nữa, ta sẽ cho cô ở địa giới 1230 vĩnh viễn luôn.

- Cảm ơn ngài, tôi nghĩ một kiếp là quá đủ với tôi rồi. Tôi sẽ cố gắng sống thật tốt, sau 100 năm sống hạnh phúc ở địa giới 1230 tôi sẽ về gặp ngài và ngài cho tôi siêu thoát khỏi nơi này luôn. Ngài nói về triều đại ở Đại Việt thuộc địa giới 1230 đi.

- Ngươi nhớ kỹ những lời ngươi nói đó. Sau này ngươi thích địa giới đó, đừng có khóc mà nài nỉ ta. Ngươi sẽ phải cảm ơn ta nhiều vì đã cho ngươi tới đó. Nói chung, địa giới 1230- Một quyển sách từ xa bay tới, nó nằm gọn trong tay thần quân, ngón tay trắng, thon dài của ngài lật giở trang sách, tiếng nói trầm ấm vang lên- Ngươi muốn biết về thứ gì ở thế giới thuộc địa giới 1230?

- Tôi chỉ muốn biết về giai cấp thống trị của Đại Việt và tình hình trong nước.

- Câu hỏi khá hay, ta trả lời cho ngươi đây. Tại địa giới 1230 có 9 châu lục và 7 đại dương. Đại Việt là một quốc gia ở phía Đông Nam Á, thuộc đại lục địa Dã Chân, phía Đông giáp biển, phía Bắc giáp đế quốc Ai Dư- một quốc gia hùng mạnh bậc nhất địa giới 1230 này, có số đất đai trải dài trên cả ba lục địa là Dã Chân, Phúc Thổ, Mạt Cương và Ai Dư đang có ý định thôn tính Đại Việt, đấy là lý do ta cần ngươi đến Đại Việt. Phía Tây và Tây Nam thì Đại Đại Việt giáp Bàng Chi- một quốc gia giàu văn hóa. Phía Nam giáp Á Hên- một quốc gia nhỏ, nuôi rất nhiều voi. Đại Việt có hình dạng gần giống miền Bắc Việt Nam- thế giới cũ của ngươi, nhưng lớn hơn gấp 3 lần. Ở đây đất nước được cai trị bởi vua, triều đại đang cai trị Đại Việt là nhà họ...
Nghe đến đây, tôi cắt lời thần quân. Nếu mà là thế giới song song. Theo lịch sử Việt Nam vào năm 1234 , chắc chắn là...

- Triều Trần đúng không?- Tôi nói lớn.

- Sai. Mỗi thế giới, mỗi bản đồ, mỗi khung thời gian, mỗi cách cai trị,... Ở các địa giới đều có sự khác biệt rất lớn. Ngươi hiểu chưa?

- Triều Châu tôi đã sai, mong thần quân tha thứ. Người kể tiếp đi.

-Haizzz.... Đại Việt hiện tại vừa thành lập và họ đang được cai trị bởi nhà họ Long, họ Phạm là triều vua trước đã bị hạ bệ khi họ Long lên. Vua của triều đại nhà họ Long này có hai người vợ. Chuyện lật ngôi, cướp vị rất dài dòng và đều liên quan đến hai bà vợ này của vua.

- Nghe lời trích dẫn của Dương An thần quân, đã thấy một câu chuyện hấp dẫn mở ra ngay trước mặt. Hình như mấy chuyện vương vị, cung đấu này rất hay. Ngài kể đi. Sau khi đến đó, tôi còn biết nên và không nên đắc tội với ai.

- Trước khi vào chuyện, ta muốn... Vì ngươi đồng ý đi thế giới mới này. Ta cũng cần cho ngươi phần quà thích đáng chứ nhỉ?.  -Dương An thần quân chỉ vào ngón tay tôi. Tay tôi sáng lên, sau khi ánh sáng biến mất, trên tay tôi là chiếc nhẫn bạc hình con chuồn chuồn mắt đính đá đỏ. Tôi há to mồm, không biết nói gì. Thần quân cười nói.
- Nhớ kĩ lời ta nói sau đây. Chiếc nhẫn mà ngươi đang giữ là chìa khóa mở không gian tại địa giới 1230. Tại địa giới 1230, ở bất cứ lục địa nào, trên tất cả các quốc gia mà ngươi qua, ngươi sẽ tìm thấy một ngọn núi cao 3000m, trên phủ tuyết đỏ. Cứ trèo lên giữa lưng núi, sẽ có vầng sáng và sương mù bao quanh ngươi. Trước khi vầng sáng quanh ngươi biến mất, hãy gọi to tên nơi chốn, địa điểm thì cô sẽ đến được nơi mà mình muốn đến. Hoặc gọi to tên người mà mình muốn gặp thì sẽ đến bên người đó nhưng chú ý, phải tưởng tượng ra chi tiết gương mặt người đó. Nhớ thêm điều này nữa, phải có nhẫn mới dịch chuyển không gian. Không có nhẫn này, ngươi chỉ là người bình thường thôi.

- Hay quá- Tôi vỗ tay và nói giọng cảm thán- Đó là món quà thần dành tặng tôi, cũng là món quà mà tôi thích nhất kể từ khi tôi gặp thần. Cảm ơn thần quân.

- Không có gì, ta chỉ muốn ngươi biết, lập khế ước với ta, người có lợi chỉ có Triều Châu ngươi. Ta không được lợi gì cả. Còn bây giờ là lịch sử đất nước Đại Việt tại địa giới 1230- thế giới tồn tại song song với địa giới 1211( Trái Đất ). Nơi ngươi sẽ đến là Đại Việt, cai trị đất nước là hoàng đế Long Chính, có niên hiệu là Anh Trân. Đại Việt là quốc gia non trẻ, vừa mới dựng lên được gần 30 năm. Đại Việt dựng từ nền móng đất nước Đại Thu Việt do họ Phạm đứng đầu. Họ Long lên liền cho in ấn tiền tệ, đúc tiền xu; Đổi tên nước từ Đại Thu Việt thành Đại Việt;...

- Ủa, còn hai vợ của ông ta? Thần hãy nói vào vẫn đề chính đi....

- Hai vợ của Long Chính. Hoàng hậu đầu tiên là Diễm Sa hoàng hậu- Phạm Mai Kỳ. Hoàng hậu thứ hai tên là Phạm Thu Hà, được phong Đỗ Thục hoàng hậu của Long Chính bây giờ. Bà ta được lập lên sau khi Diễm Sa hoàng hậu bị phế truất. Bà là chị gái của Diễm Sa hoàng hậu. Ngoài ra, trước khi lấy Long Chính thì bà ta là Hóa vương phi.

- Ủa, hai vợ đều họ Phạm sao.... Ừm, chẳng lẽ họ liên quan đến họ Phạm cai trị Đại Thu Việt hay sao?.

- Triều Châu, đúng rồi. Hai hoàng hậu của Long Chính đều là công chúa của tiền triều Đại Thu Việt. Đặc biệt, ngôi vị của Long Chính này là do Diễm Sa hoàng hậu- lúc đó là nữ hoàng của Đại Thu Việt nhường cho.

- Cái gì? Cái cô Diễm Sa hậu- Phạm gì nhỉ... À... Phạm Mai Kỳ đó đã nhường ngôi vị. Tại sao lại bị phế hậu vậy? Cô ta sao không đứng ra cướp lại vương vị đi.

- Không phải cô ta không muốn khôi phục lại Đại Thu Việt, đúng hơn là Phạm Mai Kỳ không dám làm. Lí do đầu tiên là hoàng hậu hiện tại của Long Chính là chị gái ruột cùng cha, cùng mẹ với cô ta; Hai là vị hoàng đế Long Chính đó vừa là minh quân, vừa là anh họ bên mẹ mình, vừa là người mà cô ta yêu nhất. Haizzz... Tình thân, tình yêu... Phụ nữ mà khi yêu họ rất mù quáng, cô ta phải cam chịu hậu quả của sự lụy tình thôi. Mà số phận Phạm Mai Kỳ cũng khổ, nhường ngôi vua cho chồng; Mất ngôi vị hậu; Con thì chết yểu; Bị mẹ ruột ép bỏ Long Chính; Tận mắt nhìn chồng và chị gái ruột bên nhau hạnh phúc và sinh với nhau 5 người con.

- Vậy ý ngài là tôi đến đó giúp Diễm Sa hậu đó giành lại đất nước sao? Vấn đề này hơi khó nhằn với tôi đó.

- Không, Đại Thu Việt truyền ngôi đến đời của Phạm Mai Kỳ thì chính quyền đã đến mức mục nát, ngân khố cạn kiệt, mua quan bán tước đầy rẫy, dân chúng lầm than. Đại Thu Việt sụp đổ, Đại Việt lên thay là đúng theo guồng quay của lịch sử. Ta chỉ cần ngươi giúp Đại Việt hùng mạnh lên, giúp Đại Việt có thể chống lại 6 đợt tiến công xâm lược của đế quốc Ai Dư phía Bắc và chống lại âm mưu soán ngôi của thái sư Long Phục Chiêu.

-Cái quái quỷ gì vậy? việc này so với việc lấy ngôi vị cho Phạm Mai Kỳ còn khó gấp 10 lần- Tôi hoảng hốt nói -Thần quân à! Ngài nói Ai Dư là đế quốc mà... Sáu đợt tấn công... Trời.........

-Ngươi sợ.......... Ngươi là người giỏi vậy.... Lại từ thế kỉ 21 tới mà còn lo thua ư? Nghe nói, người thông minh thường hiếu thắng và can đảm lắm........ Triều Châu ngươi làm bổn quân thất vọng.......

Cuối cùng, ông thần đã thành công kế kích tướng... Tôi nói như sư tử gào.                                                - Được rồi, tôi sẽ giúp. Mà thái sư Long Phục Chiêu chắc là người có công lớn giúp Đại Việt của họ Long hình thành. Tại sao ông ta lại có âm mưu soán ngôi vị? Ông ta chỉ dưới một người, trên vạn người mà. Nếu ông ta muốn làm vua thì phải lên ngôi từ trước chứ?!.

- Đó là trước đây, khi đó, Long Chính chỉ là mèo con biết nghe lời ông ta. Ông ta bảo Long Chính bỏ vợ, Long Chính liền phế truất ngay Diễm Sa hậu. Ông ta bảo Long Chính đi hướng Bắc, hắn nào dám đi hướng Nam. Còn giờ đây Long Chính đã thành con hổ có thể giết chết ông ta bất cứ lúc nào. Long Chính giờ không nghe theo ông ta nữa, Long Chính còn cãi lại lời ông ta, tất nhiên ông ta lo sợ, muốn trở mặt để cho mình lên nắm quyền cửu ngũ chí tôn. Bây giờ, ngươi đã hình dung ra công việc của mình rồi chứ? Nói ta nghe thử xem ngươi hiểu đến đâu.

- Nè, tôi không giết người đâu. Tôi tuy biết võ chút chút nhưng Long Phục Chiêu là thái sư của một nước, hộ vệ đầy mình. Tôi sợ bị đâm chết lắm mà Phật dạy, giết người là có tội với Phật Tổ đó.

- Ai bảo ngươi giết Long Phục Chiêu. Ta chỉ cần ngươi khiến cho ông ta nhận ra, ngai vàng không phải là tất cả. Ngươi cố gắng làm cho Long Phục Chiêu phải phục tùng Đại Việt. Thái sư như ông ta mà có ý đồ gì tăm tối, Đại Việt không cần đế quốc Ai Dư tới thì đã tự diệt vong rồi.

- Mà tôi  vẫn thắc mắc, sao lại phế Diễm Sa hậu vậy? Tôi có cảm giác là hoàng đế Long Chính cũng yêu Diễm Sa hậu. ( Tôi thầm nghĩ:Thần quân hãy trả lời đi. Nắm mấy thứ này, còn bắt thóp được mấy nhân vật nguy hiểm trong triều đình. Mấy nhân vật này thể giết tôi bất cứ lúc nào như Long Chính, Long Phục Chiêu...).

  Thần quân chắc không dám đọc suy nghĩ của tôi nữa, ông ta mà biết mục đích thật sự của tôi thì chắc ông ta cho tôi đi xuống địa giới 4044 làm Mĩ Hầu Đế Hậu luôn đấy.

- Thì nói chung là sự tình cũng rắc rối lắm. Vợ cả trên danh nghĩa của Long Phục Chiêu là Long Quỳnh Nga, em họ ông ta.

- Dương An thần quân. Tôi đang hỏi về việc Diễm Sa hậu bị phế mà.- Tôi đang rất khó hiểu khi thần quân nói như vậy. Thần quân nhíu mày, liếc mắt nhìn tôi. "Ây da... Tôi quên mất rồi. Tại tính tò mò lại xen vào lời ngài ấy rồi. Phải im lặng nghe lời thôi, khi nào thần quân hỏi hãy trả lời. Huỳnh Lê Triều Châu, mày làm được mà".- Tôi xin lỗi ngài kể tiếp đi.

- Ngươi biết Long Quỳnh Nga là ai không? 

-.....

-Ta cho ngươi nói.... Nói đi...

-Thì là vợ của Thái sư Long Phục Chiêu.

-Đó là hiện tại. Còn về quá khứ, Quỳnh Nga là hoàng hậu cũ của tiền triều, là mẹ ruột của hai hoàng hậu  Phạm Mai Kỳ và Phạm Thu Hà. Chưa hết Long Quỳnh Nga còn là cô ruột của Long Chính. Sau khi Đại Thu Việt mất, Long Quỳnh Nga lấy Long Phục Chiêu. Bà ta có công lớn nhất trong việc lấy ngôi báu cho nhà họ Long. Bây giờ, cứ khi nào ta kể xong một đoạn, ngươi cứ hỏi. Vì nhìn gương mặt nín nhịn  tìm tòi của ngươi, thật là mắc cười.

- Thế là Long Quỳnh Nga đã gả cả hai con gái mình cho vua sao? Bà ta chắc ham sống, sợ chết. Mà Phạm Hoàng Dương có yêu Long Quỳnh Nga không? Long Phục Chiêu có yêu Long Quỳnh Nga không?

- Theo như sách ta ghi là do Phạm Hoàng Dương tự ý cướp Long Quỳnh Nga về làm hậu. Ngươi nghĩ thử đi, nếu Phạm Hoàng Dương không yêu Long Quỳnh Nga thì vì sao hắn đã có hoàng tử kế vị, mà lại lập con gái của cả hai là Phạm Mai Kỳ lên làm thái tử?. Phạm Hoàng Dương cũng có một con trai với Lý phi nhưng lại lo sợ sau này Lý phi hại Long Quỳnh Nga nên đã phá bỏ tiền lệ cũ, lập Phạm Mai Kỳ lên. Còn Long Phục Chiêu, ta nghĩ hắn là con cáo ranh ma. Hắn với Long Quỳnh Nga chỉ là anh em họ không có gì hơn. Họ lấy nhau chắc là để củng cố địa vị họ Long và gia tăng quyền lực của Long Phục Chiêu. Nghĩ xem, có bao giờ thấy thái hậu tiền triều đi lấy kẻ gián tiếp cướp ngôi con gái mình không?. Ta nghĩ chắc hai người họ đã có giao ước rồi. Có gì ngươi đến đó tự tìm hiểu, vì quyển sách này chỉ ghi đến thế thôi.

- Còn chuyện của Long Chính và hai vị công chúa.

- Nói chung là Phạm Mai Kỳ khi đó 10 tuổi bị học làm thái tử, cô bé đã phải đọc tấu chương giúp phụ hoàng, một năm gặp mẫu thân hai lần, không ai thực sự quan tâm cô. Phạm Mai Kỳ nhờ đó đã rèn được cái vỏ lạnh lùng, khó bị phá vỡ. Trái ngược với Phạm Mai Kỳ thì Phạm Thu Hà, người chị hơn cô hai tuổi, luôn sống trong sự chiều chuộng của mẹ, Phạm Thu Hà giỏi cầm nghệ ( đánh đàn )lẫn trù nghệ( nấu ăn) là mẫu người mà bao chàng trai yêu mến. Cho đến khi Thu Hà 18 tuổi và Mai Kỳ 16 tuổi thì có hai chàng trai tự xưng là người nhà của Long Quỳnh Nga hoàng hậu lên thăm. Đó là hai con trai của anh trai Long Quỳnh Nga. Hai chàng trai đó khôi ngô, tuấn tú, tài năng ứng đối vô cùng cao siêu. Đó là hai anh em ruột Long Mục và Long Chính. Long Quỳnh Nga muốn cho họ Long tiến thân, thăng chức liền bảo Phạm Hoàng Dương phong chức tước cho Long Phục Chiêu, Long Mục và Long Chính. Long Quỳnh Nga còn cho hai cháu trai ra vào tùy ý trong cung. Cho đến một ngày cả hai anh em gặp Phạm Thu Hà. Với vẻ đẹp thanh tao, cao quý của một công chúa Phạm Thu Hà đã lấy được trái tim của hai chàng trai trẻ.

- Thế thì sau này Phạm Thu Hà lấy Long Chính. Phạm Mai Kỳ cũng lấy Long Chính. Công nhận, con cô con bác lấy nhau...- Tôi cảm thán.

- Mọi việc như ngươi nói là quá đơn giản rồi. Thực chất, người Phạm Thu Hà yêu là Long Mục khi đó Long Mục 25 tuổi- anh trai ruột của Long Chính. Nghe tin này Long Quỳnh Nga mừng lắm, bà ta vội bẩm báo hoàng thượng cho đôi trẻ lấy nhau. Sau này, theo sách này nói thì Long Chính khi đó 18 tuổi gặp Phạm Mai Kỳ do sự sắp xếp của hoàng hậu Long Quỳnh Nga, họ lấy nhau mà không có tình yêu. Sau khi lấy nhau được 3 tháng, hoàng đế Phạm Hoàng Dương băng hà. Phạm Hoàng Dương chỉ là ông vua ăn chơi sa đọa, cái chết của ông ta không biết dân nên vui hay buồn đây. Khi cha mất, Phạm Mai Kỳ mới 16 tuổi lên ngôi hoàng đế. Tại vị nửa năm, do thai nghén nên Phạm Mai Kỳ nhường ngôi cho chồng là Long Chính. Đó là cái kết cho Đại Thu Việt và là màn mở đầu cho vương triều Đại Việt.

- Sau đó là chuyện gì xảy ra mà Phạm Mai Kỳ bị phế vậy, thần quân?.

- Mang thai đến tháng thứ năm thì Phạm Mai Kỳ cũng tức là Diễm Sa hậu bỗng nhiên sảy thai. Do cái thai quá lớn, Phạm Mai Kỳ lại yếu ớt. Hoàng hậu bị băng huyết, suýt chết. Thái y chuẩn đoán Phạm Mai Kỳ không thể mang thai lần hai. Nghe thấy tin này, Long Quỳnh Nga lấy tư cách thái hậu đến khuyên nhủ Phạm Mai Kỳ. Mặt khác, bà và thái sư Long Phục Chiêu  ép buộc Phạm Thu Hà khi ấy là vợ Long Mục hay còn gọi là Dạ Hóa vương phi, cô mới sinh con được hai tháng. Họ ép cô phải lấy Long Chính nếu không tính mạng của Long Mục và Long Hiển- tên đứa bé mới sinh, sẽ bị giết chết. Phạm Thu Hà đành phải nhắm mắt, đưa chân lấy em trai chồng. Phạm Thu Hà chính là Đỗ Thục hoàng hậu bây giờ. Điều này khiến Long Chính -vua Anh Trân và Long Mục - Dạ Hóa vương trở mặt.

- Vậy kẻ giật dây trong vụ này là thái sư phu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net