oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Alpha tỏa ra tin tức tố mùi rượu Vodka nồng nặc, xâm chiếm toàn bộ không gian chật hẹp của thang máy. Chiếc cà vạt trên cổ như đang siết nghẹn cổ họng, đầu ngón tay Phạm Thừa Thừa bắt đầu run rẩy nhè nhẹ, nhẹ đến mức khó có thể nhận ra.

Kỳ dịch cảm đến sớm khiến hắn buộc phải hủy bỏ buổi họp của công ty chiều nay, quay về nhà.

Omega của hắn đã đi công tác được nửa tháng rồi.

Hắn không thể kiềm chế nổi suy nghĩ, bắt đầu tưởng tượng ra Omega mềm mại mặc một chiếc sơ mi lỏng lẻo, khẽ tựa vào vai hắn thủ thỉ làm nũng. Người yêu nhỏ lúc nào cũng không thích cài cúc áo đầu, xương quai xanh xinh xắn tinh xảo thoắt ẩn thoắt hiện, vờn qua vờn lại trước mắt Phạm Thừa Thừa.

Biểu cảm trên mặt hắn vẫn vô cảm như cũ, nhưng yết hầu trên cần cổ thon dài đã lăn qua lăn lại vài chục lần, trong đầu đều là hình ảnh đôi mắt ướt át cùng cặp môi anh đào đỏ mọng của Omega thơm mềm. Tình dục mài mòn hô hấp của Phạm Thừa Thừa, khiến hắn bắt đầu thở gấp.

Trong lúc ấy, mặt Hoàng Minh Hạo đỏ bừng, loạng choạng bước lê trên cầu thang. Đi công tác nửa tháng, nhưng cậu không tự mang theo một liều thuốc ức chế nào hết, tin tức tố đã không kiềm nổi, bắt đầu tỏa ra tán loạn.

Để tránh gặp phải những Alpha khác, Hoàng Minh Hạo cố tình tránh thang máy chung cư ra, leo cầu thang bộ.

Ngón tay bấu chặt lấy lan can, chống đỡ từng bước chân nặng nề, quần áo mềm mại cọ vào da thịt trắng nõn, khiến cơ thể càng khô nóng hơn.

Cậu mơ mơ màng màng nghĩ đến bạn trai nhà mình, đầu óc hỗn loạn bị đôi lông mày đầy dịu dàng và nét vui vẻ giấu nơi khóe miệng của người kia chiếm cứ.

Nếu có Phạm Thừa Thừa ở đây thì thật tốt...

Chỉ cách còn cách tầng chín vài bước, Hoàng Minh Hạo nhớ lại mang máng, thuốc ức chế được để trong ngăn thứ hai của chiếc tủ ở phòng ngủ.

Phạm Thừa Thừa vừa ra khỏi thang máy liền đứng lại cạnh hộp cứu hỏa.

Một cỗ không khí đầy mùi vị Omega truyền tới từ cánh cửa hành lang đóng chặt.

Xuất phát từ bản năng Alpha, hắn vươn tay, mở tung cánh cửa kia ra.

"Ư..." - Mùi vải thiều trong hành lang bị hương Vodka nồng nặc tấn công, gần như ngay lập tức, Hoàng Minh Hạo bị kích động đến mức chân mềm nhũn, như muốn ngã ra trên bậc thang, mấy ngón tay phải vịn chặt trên lan can mới miễn cưỡng giúp cậu trụ nổi.

Phạm Thừa Thừa cúi người nhìn xuống quả vải nhỏ đang nửa gục trên cầu thang kia của mình. Bên tai đỏ ửng hay khuỷu tay hồng hồng, đều như chứng minh rằng, cậu đang bị kỳ phát tình tra tấn.

"Thừa...", quả vải bé xinh đột nhiên ngẩng đầu. Đôi mắt phiếm hồng đầy hơi nước, ánh mắt ướt át nhìn thẳng vào hắn, cổ áo len vì nửa khuỵu xuống mà mở to, triệt để lộ ra toàn bộ xương quai xanh đỏ bừng.

Lúc này, Omega của hắn đang ghé vào trước người, dùng cặp mắt mờ mịt vô cùng đáng thương nhìn hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net