Chương 25: Chỗ Ở Mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Madknight95

Nguồn:

- -------

Toby nhìn Trần Lạc hồi lâu, hắn rốt cục nhịn không được, hỏi: "Blair, bọn hắn nói là sự thật sao?"

Trần Lạc thuận miệng đáp: "Cái gì thật?"

"Chính là câu đố..."

"Câu Đố Laus?"

"Đúng, chính là cái này, Blair cậu thật sự giải được câu đố này rồi hả?"

"Xem như thế đi..."

...

Trên mặt Toby biểu lộ vừa khiếp sợ vừa nghi hoặc, mặc dù hắn không biết Câu Đố Laus đến cùng là cái gì, nhưng cũng nghe người chung quanh đề cập tới, đây là một vấn đề mà vô số đại học giả cũng không giải quyết được, giải được Câu Đố Laus có thể nói là một tấm bia lớn trong lịch sử toán học.

Mà trên khối tấm bia lớn này sẽ khắc lấy tên Blair.

Hai tháng trước, Blair còn chưa từng đạt được tiêu chuẩn môn toán.

Mặc dù người khác đều nói, Blair chỉ là dính ánh sáng của cô Britney, nhưng là bạn ngồi cùng bàn, Toby hết sức rõ ràng, Blair, đã sớm không phải Blair trước kia.

Giống Toby nhận biết còn có một người.

Baader ngồi tại chỗ của mình, biểu lộ hơi hoảng hốt, trên tiết ma pháp biểu hiện của Blair, hôm qua một quyền đánh vào mặt hắn, cùng với lời nói vừa rồi tại trước mặt viện trưởng Archie, đều triệt để lật đổ nhận biết của Baader đối với hắn.

Mặc kệ trên người hắn xuất hiện những biến hóa này là do nguyên nhân gì, có một sự thật hắn không thể không thừa nhận, hiện tại Blair đã không phải phế vật mặc người ức hiếp trước kia.

Một học sinh bên cạnh Baader nghe trong phòng học nghị luận, hừ lạnh một tiếng, nói: "Có gì đặc biệt hơn người chứ, nếu không phải cô Britney, Blair chẳng là cái thá gì cả!"

Baader nhìn hắn một cái, nói: "Xem như không có cô Britney, ma pháp của hắn cũng lợi hại nhất trong lớp, thành tích của mày trong tiết ma pháp, ngay cả một nửa của Blair cũng không bằng."

Người kia ngạc nhiên nhìn Baader, suýt chút cho là mình nghe lầm.

Baader vẫn luôn không thích Blair, vậy mà lại nói đỡ cho hắn?

...

Giữ tiết học học đầu tiên, Trần Lạc lợi dụng thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi này, luyện tập phương pháp phân tán tinh thần lực, một đoạn thời khắc, trong phòng học truyền đến một trận rối loạn, sau đó Toby hết nhìn đông tới nhìn tây, lập tức đứng phắt dậy, rời khỏi chỗ ngồi của mình.

Trần Lạc nhắm mắt lại cũng biết chuyện gì xảy ra, ngoại trừ Isabella, không ai có thể gây nên loại hiệu quả này.

Từ khi cô Britney đem chuyện sửa đổi định luật vật rơi giao cho bọn hai người bọn hắn, tần suất Isabella tìm đến Trần Lạc so với trước kia càng nhiều hơn.

"Cậu từ bỏ giải Edwin hả?"

So với những người khác không rõ chân tướng, Isabella biết rất nhiều chuyện liên quan tới Câu Đố Laus, phát hiện vô cùng có giá trị này, Blair có công đầu tiên, đây cũng là nguyên nhân cô Britney để Blair làm tác giả thứ nhất của luận văn.

Mà ngay mới vừa rồi, nàng từ chỗ cô Britney biết được, Blair kiên trì từ bỏ vị trí này, điều này có nghĩa, hắn từ bỏ phần vinh quang bất luận kẻ nào đều khó có khả năng từ bỏ.

Nếu như làm ra loại chuyện như vậy là người khác, Isabella nhất định sẽ cho rằng hắn bị điên rồi, nhưng là Blair..., dần dần quen thuộc tính tình của hắn, nàng phát hiện, hắn dường như đối với bất cứ chuyện gì đều chẳng hề để ý ------ ngoại trừ ma pháp.

Isabella tới thật đúng lúc, Trần Lạc đang muốn hỏi nàng một vấn đề.

Hắn vốn tưởng rằng Isabella dạy cho hắn, phương pháp phân tán tinh thần lực là bí quyết tay trái vẽ vòng tròn, tay phải vẽ hình vuông bí, nhưng cẩn thận suy nghĩ lại, Trần Lạc phát hiện có lẽ cũng không phải là dạng này.

Kỹ thuật câu thông Hỏa nguyên tố là giống nhau, bởi vậy triệu hồi ra nhiều hỏa cầu cùng một lúc, nhiều nhất là tay trái vẽ vòng tròn, tay phải cũng vẽ vòng tròn mà thôi.

Có thể trong lúc phóng ra Hỏa hệ ma pháp, đồng thời phóng ra một Thủy hệ ma pháp khác, mới xem như chân chính nhất tâm nhị dụng.

Dù sao, Thủy nguyên tố và Hỏa nguyên tố là hai loại nguyên tố khác nhau, phương thức câu thông bọn chúng cũng không giống nhau.

Hỏa cầu màu lam của Trần Lạc là kết hợp giữa Hỏa nguyên tố và nguyên tố oxy, từ trên nguyên lý thì gần loại đằng sau hơn.

Cho nên, cho dù là Trần Lạc có thể đồng thời phóng ra bốn hỏa cầu, nhưng muốn phóng ra hỏa cầu màu lam vẫn không dễ dàng như trong tưởng tượng, có điều so với lúc đầu tình hình bây giờ đã tốt hơn nhiều.

Có thể loại tình huống này, Trần Lạc đọc qua sách ma pháp đều không đề cập tới, tựa hồ từ xưa tới nay chưa từng có ai thử phóng thích hai loại ma pháp khác biệt cùng một lúc.

Hắn nhìn về phía Isabella, hỏi: "Cô biết Thủy Cầu Thuật không?"

Isabella liếc mắt nhìn hắn, sau một lúc ngắn ngủi ngâm tụng, trong lòng bàn tay nàng xuất hiện một thủy cầu.

Trần Lạc nghĩ ngợi rồi hỏi: "Vậy cô có thể cùng lúc phóng thích Hỏa Cầu Thuật và Thủy Cầu Thuật không?"

"Điều này sao có thể?" Isabella ngó hắn giống như nhìn thằng ngốc, nàng hỏi: "Làm sao Ma Pháp sư có thể phóng ra hai hệ ma pháp cùng lúc được chứ?"

Trần Lạc nhìn nàng một chút, rồi thực hiện hai loại niệm chú và hai loại kết ấn khác nhau, sau đó hắn để hai tay dưới gầm bàn, một ngọn lửa màu đỏ và một thủy cầu trong suốt cùng lúc xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn.

Bởi vì hai tay hắn để dưới bàn, chỉ có một mình Isabella thấy màn này.

Trên gương mặt xinh đẹp của Isabella trên biểu lộ gần như ngốc trệ, nàng dùng một loại ánh mắt nhìn quái vật ngó Trần Lạc, nói một cách khó tin: "Blair, cậu có phải là người không?"

...

Biểu hiện của Isabella để Trần Lạc càng thêm chắc chắn, người bình thường ở thế giới này tựa hồ chỉ có thể câu thông một loại ma pháp nguyên tố một lúc, điều này mang ý nghĩa, xem như Trần Lạc dạy cho bọn hắn nguyên lý hỏa cầu màu lam, bọn hắn cũng không có cách nào thi triển.

Mà uy lực của Hỏa nguyên tố cộng thêm đốt cháy hoàn toàn khí ô-xy hết sức dữ dội, cần tiến hành khống chế một cách tinh chuẩn cả hai thứ cùng một lúc, muốn làm điều đó phải thông qua thi triển hai phương thức khác biệt để khống chế Hỏa nguyên tố và khí ô-xy, không khéo có thể dẫn đến nguy cơ chơi với lửa có ngày chết cháy.

Đây mới thật sự là nhất tâm nhị dụng, Trần Lạc lờ mờ cảm thấy hắn có thể làm được điểm này, có lẽ bởi vì linh hồn của hắn đã từng phát sinh qua một ít biến hóa không rõ, hắn không cần thần chú và kết ấn vẫn có thể thi triển ma pháp, cũng hẳn là xuất phát từ nguyên nhân này.

Trên thế giới này, nhất định cũng có người có thể nhất tâm nhị dụng như hắn, nhưng người giống như hắn không cần thần chú và kết ấn vẫn thi triển ma pháp, Trần Lạc cũng không biết có tồn tại hay không.

Hôm nay cô Britney có việc đi hiệp hội Toán Học, Trần Lạc và Isabella không cần đi đến chỗ của nàng, Lúc Trần Lạc trở lại thư viện, ngoài ý muốn đụng phải một người tại cửa phòng chứa đồ.

Một người đàn ông lớn tuổi mặc quần áo bằng vải thô rộng thùng thình, mái tóc thưa thớt đứng tại cửa phòng chứa đồ, ông ấy thấy Trần Lạc bèn lên tiếng: "Blair, cháu rốt cục trở về."

"Bác Kael, có chuyện gì không?"

Trần Lạc nhận biết ông già này, ổng là quản lý hậu cần của thư viện, phần công tác của Blair chính là do ông ấy giới thiệu, ông ấy bình thường đối với Blair cũng rất chiếu cố.

Sắc mặt của Kael có vẻ hơi nghiêm túc, ông nhìn Trần Lạc, hỏi: "Blair, cháu có phải đắc tội người nào hay không?"

Trần Lạc run lên một cái chớp mắt, trên mặt như nghĩ tới điều gì đó, hắn hỏi: "Bác Kael, đã xảy ra chuyện gì?"

Kael thở dài, nói: "Blair, bắt đầu từ ngày mai, cháu không thể làm việc tại thư việc nữa, ta nghe nói, đây là yêu cầu của phó viện trưởng..."

Ngoại trừ Baader, tại học viện Thánh Donas, Trần Lạc cũng không có trực tiếp đắc tội qua người nào.

Mà thông qua Isabella gián tiếp đắc tội, vậy thì đếm không hết.

Khi lời đồn hắn hẹn hò với Isabella truyền bay đầy trời, học viện không biết có bao nhiêu nam sinh hận hắn đến nghiến răng nghiến lợi.

Ở trong đó, người mà Trần Lạc đã gặp gỡ hai lần là Fitch Howard.

Baader cũng nhắc nhở qua chính mình, Fitch có một ông chú chính là phó viện trưởng của học viện Thánh Donas, ngoại trừ danh tiếng của gia tộc Howard, đây cũng là một trong những nguyên nhân Fitch có thể hoành hành không sợ ai tại học viện Thánh Donas.

Trên mặt của bác Kael biểu lộ hơi lo lắng, bác nói: "Blair, ta cho cháu tranh thủ thêm ba ngày, ba ngày sau cháu phải dọn khỏi nơi này, mặc kệ cháu đắc tội người nào, cháu tốt nhất trong ba ngày nữa xin sự tha thứ của hắn, hắn chính là muốn để cho cháu chuyển ra khỏi học viện, khi đó không ai có khả năng giúp đỡ được cháu đâu..."

Trần Lạc nhìn bác Kael, cười nói: "Cảm ơn bác Kael, cháu biết rồi..."

Mục đích của Fitch, Trần Lạc rất rõ ràng.

Nếu là Blair lúc trước, vừa mất đi việc làm tại thư viện vừa không có nhà để về, hắn cũng mất luôn tất cả nguồn thu nhập, không cần Fitch làm gì, chính hắn tự sẽ chết đói đầu đường.

Bây giờ Trần Lạc tự nhiên không có phiền não này, nhưng hắn cũng biết, đây chỉ là Fitch bắt đầu trả thù, nếu như hắn thật sự chuyển ra khỏi trường học, vô tận phiền phức sẽ nối đuôi nhau kéo đến.

Mặc dù Trần Lạc đã sớm dự định xin nghỉ việc tại thư viện, nhưng hắn cũng không muốn đối mặt với quấy rối không có tận cùng của Fitch.

Nếu Fitch đã rảnh rỗi như vậy, Trần Lạc cũng không để ý cho hắn tìm một chút chuyện để làm.

Bác Kael vì Trần Lạc tranh thủ thêm được ba ngày, hôm nay ra ngoài thuê phòng chắc chắn không kịp rồi, tan học chiều ngày thứ hai, Trần Lạc dự định giải quyết chỗ ở trước tiên, thuận tiện đưa tặng một món quà cho gia tộc Howard.

Trước lúc đó, hắn cần báo cô Britney xin phép nghỉ.

Khu ký túc xá giáo viên, Britney nhìn Trần Lạc, nói: "Buổi tối hôm nay cô chuẩn bị mang em và Isabella tham gia một hội nghị học thuật quan trọng, Blair có chuyện gì, không thể ngày mai làm tiếp sao?"

Trần Lạc đối với giao lưu học thuật không có hứng thú gì, hắn trước tiên cần phải giải quyết chuyện chỗ ở, bằng không tối ngày mai hắn cũng chỉ có thể ngủ ngoài đường.

Hắn nhìn Britney, áy náy nói: "Ngại quá, cô Britney, em bị sa thải khỏi thư viện, cho nên không thể ở trường học nữa, em cần mau chóng tìm một nơi ở bên ngoài..."

"Làm việc tại thư viện hoàn toàn chính xác sẽ làm phân tán tinh lực của em, nghỉ việc cũng tốt." Britney nhẹ nhàng gật đầu, lại như nhớ tới điều gì đó, nàng bỗng nhiên nói: "Đúng rồi, chỗ này của cô còn dư một phòng trống, bình thường cũng trống không, nếu không em dứt khoát chuyển đến ở với cô đi..."

Trần Lạc giật nảy mình, ánh mắt nhìn về phía căn phòng nhỏ bên cạnh phòng ngủ của cô Britney, lẩm bẩm nói: "Việc này, việc này có thể chứ?"

"Việc này có gì mà không thể!" Britney dường như vừa mới nghĩ rõ ràng một chuyện nào đó mang tới chỗ tốt, trên mặt nở nụ cười tươi rói, nàng nói: "Như vậy, em có vấn đề gì cũng có thể tùy thời tới hỏi cô, liên quan đến toán học, chúng ta cũng có thể trao đổi bất cứ lúc nào, đúng, em không phải còn muốn học tập ma pháp với cô sao, dạng này cũng sẽ thuận tiện hơn..."

Trần Lạc nhìn vẻ mặt vui vẻ của cô Britney, há hốc miệng, cuối cùng cũng không từ chối.

Có thể bất cứ lúc nào cũng có thể hỏi một vị Ma Pháp sư cao cấp về vấn đề pháp thuật, tương đương với hắn có được một vị thiếp thân cố vấn ma pháp cao cấp, vẫn là miễn phí ------ thử hỏi ai có thể cự tuyệt dụ hoặc như vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net