Chương 1: Hồi ức bỉ ngạn đỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mở mắt ra, ta cảm thấy mờ ảo, đây là đâu ? Ta là ai ?. Đứng dậy ta nhìn thấy một chiếc Ngọc bội trên tay, ta cầm lên xem thử, trong đầu ta ký ức không còn kể cả chữ nên cứ giữ lại rồi đi tiền xung quang. Trước mắt ta là một rừng Bỉ ngạn đỏ mọc thẳng hàng, ta cảm thấy như một bãi máu, vừa đỏ vừa đậm. Len lỏi theo phía con đường, ta kiệt sức do nhiều ngày không ăn gì, chốc phút chốc lại ngất. Ta tỉnh dậy thấy mình đang nằm trên giường tre, cạnh bên là 1 bát thảo dược. Ta nhìn xung quang và tự hỏi "đây là đâu" đột nhiên có 1 bà lão bước đến nói:
- con đã tỉnh rồi à, ta tìm thấy con trên rừng Bỉ ngạn. Con là con nhà ai

Ta nhẹ nhàng đáp:
- Con bị mất sạch ký ức, không biết gia thế, may mắn được bà đem về cưu mang
Bà lão ấy đáp lại
- Ta cũng chẳng có con, hay con cứ ở lại với lão nhé. Từ nay con tên là Dương Tiểu Ngạn, do lão nhặt được con ở rừng Bỉ ngạn......


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net