CHAP 13: THÁNH THỂ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


 "Cái gì? Ngươi nói thật sao, Danner sở hữu Thánh Thể?" Snox bất ngờ đứng bật dậy.

"Vâng, Vương Hậu đã xác nhận việc này." Một tên thám tử quỳ gối đáp.

"Bây giờ nàng ở đâu." Snox thực sự bất ngờ về chuyện này. Phải biết con trai hắn trước kia chỉ là một tên thất học vô dụng, bây giờ lại có tin rằng con trai hắn sở hữu Thánh Thể trong truyền thuyết, điều này làm hắn không thể nào tin được.

"Vương Hậu đã trở về, ngài ấy còn mời theo hai vị cường giả đến từ Thánh Đường ở Hoàng Triều đến xác nhận việc này."

Snox hít sâu một hơi. Nếu như Danner thực sự sở hữu Thánh Thể thì không những Danner, mà cả Vương quốc sẽ tiến lên một tầm cao mới mà hắn chưa bao giờ nghĩ đến.

Phải biết đối với Thánh Đường, người mang Thánh Thể chính là nhân trung chi long, là người được con quái vật khổng lồ Thánh Đường nâng niu và chăm sóc.

Nếu Danner có được một chức vị trong Thánh Đường thì có thể nói rằng "một người làm quan, cả họ thơm lây" đều không phải ngoa.

"Dẫn ta đi gặp họ." Snox hít một hơi rồi nói ra.

"Vâng!"

Trong thư phòng, công chúa Lolla cũng ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa sổ

"Không, không thể nào." Nàng lẩm bẩm.

Nàng không thể nào tin vào sự thật rằng người anh trai bất học vô thuật của nàng lại sở hữu Thánh Thể.

Nếu sự thật đúng là như thế thì mọi cố gắng của nàng đều là con số không.

"Công chúa." Nator nhìn thấy Lolla thẩn thờ như thế, lòng đau không ngớt.

"Ta không sao, Nator." Lolla thờ ơ nói "Mọi thứ vẫn chưa được xác định, ta phải đi gặp họ mới được, ta vẫn còn cơ hội."

"Vâng, thưa công chúa."

Trong phòng của Hoàng tử Danner

Mặc dù được những tế tự chữa trị nhưng hắn vẫn giả vờ nằm trên giường vì hắn biết, mẹ của hắn đã về.

Không những thế còn mang theo một kinh hỉ cho hắn.

Hắn mang Thánh Thể, đúng, mặc dù chưa xác nhận thực hư nhưng chỉ nhiêu đây đủ để hắn hô phong hoán vũ, làm rung động cả cái Vương Quốc Rim nhỏ bé này rồi.

Hắn vẫn cố nằm trên giường để làm gì, đương nhiên là để trả thù.

"Con trai của ta." Một phụ nữ bước vào. Phụ nữ mặc lấy váy đỏ, khuôn mặt đẹp sắc sảo, tóc dài búi cao sau đầu, nàng là Vương Hậu Litna.

Phía sau nàng đi lấy một nam một nữ, nam thì hơi gầy như một thư sinh, khuôn mặt cực kỳ đẹp trai. Nữ thì như một tiểu thư đài cát, khuôn mặt lãnh diễm.

Nhưng cả hai người đều toát lên một loại khí chất thần thánh khiến người khác chỉ có thể đứng xa trông lại mà không.

"Mẹ!" Danner mừng rỡ kêu, hắn muốn đứng lên nhưng mẹ hắn đã lại gần giữ hắn lại.

"Con trai, cơ thể con còn yếu, không nên cử động mạnh." Danner muốn khóc, hắn biết hắn không thể qua mặt được mẹ mình nhưng mẹ hắn không những không nói ra còn liên hợp với hắn tấu nên một vở kịch.

"Hai vị, nếu con trai ta thực là Thánh Thể thì mong hai vị có thể làm chủ cho con trai ta, bắt kẻ làm con trai ta ra nông nổi này phải trả giá."

Hai ngươi kia vốn là cường giả, liếc mắt là nhìn ra tên Danner đang giả vờ nhưng họ cũng không thèm vạch mặt. Trách nhiệm của họ là đến để xác nhận Thánh Thể, nếu hắn thực sở hữu Thánh Thể vậỵ thì đương nhiên phải trân trọng hắn.

"Quý phu nhân đừng lo lắng, nếu vị Hoàng tử đây thực sự sở hữu Thánh Thể thì đương nhiên chúng tôi sẽ cho phu nhân một lời giải thích thỏa đáng." Người con trai với vẻ ngoài thư sinh lễ độ đáp.

"Cảm ơn ngài." Litna đáp "Con trai, đây là quý ngài Chister cùng tiểu thư Miner, họ đều đến từ Thánh Đường."

"Chào hai vị, hai vị mau kiểm tra đi." Danner có chút không đợi được.

"Vâng, chúng tôi bắt đầu ngay đây." Chister nói, hắn cầm ra một viên cầu nhỏ như quả trứng gà trong suốt, bên trong lưu chuyển lấy những phù văn màu trắng.

"Xin ngài hãy cầm nó trong tay." Chister đưa viên cầu cho Danner.

Khi vừa tiếp xúc với nó, những phù văn bên trong viên cầu luân chuyển, viên cầu sáng lên ánh sáng trắng mạnh đến nỗi làm cho cả căn phòng tràn ngập trong màu trắng chói mắt.

Chister và Miner đều kinh nghi nhìn lấy.

Quang mang dần yếu đi rối tắt hẳn. Litna và con trai nàng ánh mắt đầy mừng rỡ nhìn lấy viên cầu rồi nhìn Chister và Miner.

"Hahaha. Chúc mừng Hoàng tử, từ hôm nay trở đi, ngài chính là Thánh Tử thứ 1718 của Thánh Đường." Chister chúc mừng, Miner vẫn đứng im lặng không nói gì, ánh mắt trở lại thờ ơ như cũ.

"Mẹ, mẹ, con là Thánh Tử, con trở Thánh Tử rồi." Danner mừng rỡ nói với mẹ hắn.

"Đúng, con trai của ta là Thánh Tử." Litna ôm lấy con trai mình mừng rỡ nói.

Danner nhớ ra gì đó hướng Chister hỏi "Nếu ta là thánh tử vậy...."

Chister cười đáp "Đương nhiên, nếu ngài đã trở thành Thánh Tử, vậy chuyện của ngài chính là chuyện của Thánh Đường, mặc dù Thánh Đường cách nơi đây vô cùng xa xôi, thế nhưng ta và Miner có thể làm chủ cho Hoàng tử."

"Hahaha, tốt, tốt. Ta muốn bắt lấy hắn, ta muốn hắn còn sống, ta muốn chính tay hành hạ hắn." Danner gằn giọng.

"Đương nhiên là được." Chister chém đinh chặt sắt, đầy tự tin nói ra.

"Hahaha, con trai ta muốn trả thù ai đây." Một giọng nói vang lên, lúc này Snox khuôn mặt tươi cười bước vào.

"Litna, vợ của ta. Nàng về tại sao không báo ta một tiếng vậy." Snox đến bên cạnh Litna cười nói, tay vòng qua eo nàng.

Litna giận giữ hất tay Snox ra "Ngươi còn nhớ đến ta sao? Con trai ta bị người làm ra nông nổi này, ngươi không truy bắt thủ phạm, ngược lại còn bảo hộ cho hắn, ngươi coi ta là vợ ngươi nữa sao."

"Nàng chắc hiểu lầm gì rồi."

"Hiểu lầm sao? Ngươi nghĩ ta cách xa vạn dặm nên hồ đồ không biết gì sao? Hừ, ta nói cho ngươi biết, con trai ta đã là Thánh Tử, mà ngươi chỉ là Quốc Vương của một Vương quốc nhỏ bé. Ta cũng không cần ở lại nơi này nữa."

Litna biết tất cả những gì ở Vương Quốc vì nàng có mật thám, mặc dù biết con trai mình bị người khác đánh cho gần chết nhưng cũng không thể làm gì hơn là kiên trì ở lại để mời được người từ Thánh Đường đến.

"Thế nhưng, ngươi không cần phải lo lắng nữa, vì Danner không phải con của ngươi."

"Cái gì?" Snox như bị sét đánh. "Nàng đừng đùa. Danner tại sao lại không phải là con của ta."

"Hahaha, chúng ta lại gặp nhau, Snox." Tiếng cười nhạo vang lên, một vị trung niên nam tử, người mặc áo bào xám bên trên kẻ lấy đường vân màu đen, khuôn mặt già dặn dữ tợn vì cái vết sẹo ngang mặt.

"Wory? Không phải ngươi đã chết rồi sao?" Snox ngỡ ngàng nhìn lấy khuôn mặt quen thuộc kia, cả vết sẹo xấu xí kia nữa.

"Hừ, chết sao? Nhờ ơn của ngươi mà ta vẫn còn sống, không những thế mà còn sống rất tốt." Wory khinh bỉ nói

"Chào hai vị Thánh Tử, cực khổ cho hai vị rồi." Wory cười hướng Chister và Miner chào.

"Chào Trưởng chấp sự" Chister nói.

"Nào có, chỉ là góp chút sức mọn cho Thánh Đường thôi, trách nhiệm cả." Chister cười đáp, hai bên vừa tung vừa hứng.

"Cái gì, Chấp sự trưởng?" Snox nhìn lấy Wory kinh nghi bất định.

"Mẹ chuyện này là sao?" Danner hoảng hồn hỏi lấy mẹ hắn

"Con trai đừng lo, cha thật của con là ngài Giáo quan Wory đây." Litna khuôn mặt đầy sự hãnh diện nói ra.

"Cái gì. Vậy ta không thể làm vua nữa sao?"

"Con trai ngốc của ta." Wory đến gần xoa đầu Danner "Hahaha, con hiện tại đã là Thánh Tử, địa vị cao quý, chỉ là Vua một Vương quốc nhỏ không thể nào lọt vào mắt được."

"Đôi gian phu dâm phụ." Snox tức giận rút kiếm ra

"Hừ." Wory chỉ hừ lạnh một tiếng, Snox ngay lập tức bị một luồng uy áp đè ép nằm sấp xuống mặt đất.

"Hahaha, lúc trước ngươi giết ta để giánh lấy vương quyền lẫn người ta yêu ngươi có nghĩ đến lúc này."

"Wory, lúc đó là cạnh tranh công bằng." Snox cố gắng ngẩng mặt lên nói.

"Công bằng? Hừ, lúc đó ngươi cho người đầu độc ta, làm giảm đi sức mạnh của ta nên mới có cơ hội thắng, công bằng ở đâu?"

"Nhưng cũng may Litna đã trộm lấy giải dược cứu được ta, ta ẩn nhẫn tu luyện, ta muốn ngươi phải trả cái giá thật đắt cho những gì ngươi đã làm."

"Hahaha, thật bất ngờ khi gặp lại ngươi vẫn là Tông Sư trung kỳ mà ta đã là Đại Tông Sư hậu kỳ. Hahaha, đúng là ông trời trêu người mà."

"Giờ đây, con trai ta là Thánh Tử, ngươi dùng cái gì để đấu với ta, dùng cái Vương quốc nhỏ bé thối tha của ngươi sao? Hừ, nằm mơ."

Wory hừ một tiếng, uy áp của Đại Tông Sư hậu kỳ ép tới khiến Snox phun ra một búng máu tươi.

"Ngươi ngày đó cấu kết ngoại quốc mưu đồ bán nước, ta làm cũng vì Vương quốc này." Snox mắt hằn lên từng đường tơ máu tức giận nói. "Ngươi trở về đây để lấy lại Vương quốc này sao?"

"Cấu kết ngoại quốc? Đừng lấp liếm sự tham lam của ngươi." Wory nhếch miệng cười. "Bây giờ, những thứ này cũng chỉ làm ta chướng mắt, ngươi nghĩ Chấp Sự trưởng trong Thánh Đường cao quý như ta mà thèm muốn cái nơi khỉ ho cò gáy này sao?"

"Ta đến để cho ngươi biết một sự thật rằng, ngươi hiện tại chỉ là một con ếch trong cái ao tù thối nát, mà ta đã là hùng ưng trên bầu trời, hahahaha."

"Thêm nữa, ta cho ngươi một con đường sống nếu ngươi chịu giao ra tên đã tổn thương con trai ta. Nếu không thì đừng trách ta biến cả thành Rim này thành một ao máu. Hahaha."

Snox nằm trên mặt đất, máu tươi từ miệng mũi không ngừng tràn ra nhưng vẫn căm thù nhìn nhìn chằm chằm lấy Wory, răng cắn chặt đến chảy máu.

"Ngươi dám!."

"Ta có gì không dám, chỉ là một Vương Quốc nhỏ bé, một bàn tay cũng có thể diệt nó."

"Ngươi đừng quên, nơi này dù cho nhỏ bé nhưng vẫn còn Lão Tổ." Snox cười gằn nhấn mạnh chữ "Lão Tổ" khiến Wory kinh nghi, nhưng khi liếc nhìn đến hai vị Thánh Tử Chister và Miner lòng hắn liền bình tĩnh lại.

Wory cười phá lên "Hahahaha. Snox, cứ cho là lão tổ còn sống đi, vậy thì sao. Ngươi nghĩ hai vị Thánh Tử ở đây là không khí sao? Hahaha, có giỏi ngươi gọi lão tổ ra đây xem. Hahaha."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net