CHAP 14: LÃO TỔ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mẹ, chuyện này là..."

"Con trai đừng lo, cha con thực sự là Wory, Trưởng Chấp sự trong Thánh Đường, quyền cao chức trọng, chỉ là vua một vương quốc nhỏ nhoi thì làm sao so sánh được." Litna cay nghiệt nói.

"Đúng vậy, mà con càng là Thánh Tử, Quốc Vương gặp con còn phải nể mặt bảy phần." Wory cười nói.

"Cha, cảm ơn cha." Danner vô liên sỉ ngay lập tức nhận Wory là cha.

"Hahaha, con ngoan. Ngươi xem, Danner ngoan biết bao. Hahaha." Wory phá cười thỏa mãn.

"Ngươi... Danner, chẳng lẽ ta dưỡng dục ngươi bấy lâu nay không bằng một tên Chấp sự trưởng bỏ rơi ngươi từ nhỏ sao." Snox tức giận hét lên.

"Hừ, nói nhảm, ngươi dưỡng dục ta thì làm sao? Đến cả ta bị người đánh bán sống bán chết ngươi không quan tâm, đến cả hoàng vị ngươi cũng chỉ muốn nhường cho con gái Lolla của ngươi, ngươi coi ta là con sao?" Danner cả giận quát.

Snox tức giận không bộc phát được, phun ra một ngụm máu tươi.

"Con trai đừng lo, tất cả có cha đây làm chủ, ta không phải hạng vô dụng như con bọ đang nằm kia." Wory quay sang cung kính đối với Chister và Miner "Còn mong hai vị giúp đỡ."

"Đây là chuyện đương nhiên, Chấp sự trưởng. Dù sao để kích phát thánh thể cần có thời gian, nơi đây lại cách Thành Đường xa xôi vô cùng. Cho nên trong thời gian tới cần tạm ở cái ổ chuột này, trong lúc đó, nơi này tùy Chấp sự trưởng chưởng khống." Chister cười nói.

"Vâng vâng, thực cảm tạ hai vị Thánh Tử." Wory ôm quyền cảm tạ.

"Snox, thực sự xin lỗi nha, thời gian tới ta phải làm chủ cái ổ chuột của ngươi rồi nha. Hahahaha."

"Khốn kiếp, Wory!!!" Snox tức giận hét lên rồi trực tiếp ngất đi.

---------

Một tháng sau.

Tầng 388 [Địa Hạ Mê Cung]

Dung nham ùng ục sôi phun lên từng đợt với nhiệt độ khủng khiếp, cả một không gian như hỏa ngục bởi đâu đâu cũng là hỏa diễm, dung nham nóng chảy.

Kira dạo bước đi trong biển dung nham như thể đây không phải là dung nham mà là một hồ bơi mát rượi.

"Hừm, nơi này không còn gì nữa sao?" Kira thầm nghĩ, đoạn hắn gọi "Whistle, ông ra đây đi."

Giữa không gian, ma pháp hiển hiện, một bóng hình bước ra.

"Gọi cái gì đấy." Whistle khó chịu nói

Hắn cũng rất bực bội, từ sau tầng 100, không biết tên này gặp được kỳ ngộ gì mà con hàng này bây giờ hắn cảm thấy từ Kira tỏa ra một cổ uy áp khiến hắn phải khiếp sợ.

Whistle không dám khinh thường, lúc trước gặp Kira, hắn cao cao tại thượng. Nhưng giờ đây, hắn không dám chọc tên ôn thần này.

Whistle cực độ nghi ngờ nhân sinh, tên này mới ba tháng trước chỉ là một tên tân thủ yếu đuối, bây giờ lại phát triển đến trình độ mà hắn phải khiếp sợ.

"Uy uy, tại sao ngươi lại dùng mắt như đang nhìn ôn thần nhìn ta vậy, ta đáng sợ vậy sao." Kira khó hiểu hỏi.

Kira cũng thực khó chịu, tên này dạo gần đây gặp mình cứ như gặp quỷ không bằng, cứ giữ một khoảng cách thật xa, dùng ánh mắt sợ hãi gặp mình. Bản thân sinh ra không phải đẹp trai nhưng cũng không đến nổi nào mà.

"Được rồi, ta không đôi coi với ngươi. Gọi ta có chuyện gì đây." Whistle bực bội nói

"Hừ, điệu bộ như thiếu nữ tới tháng vậy."

Phụt~

Whistle tròng lòng chửi má nó không biết bao nhiêu lần. Mẹ kiếp, ta mà mạnh hơn con hàng đó thì giờ này ta đã lao lên thì mạng cùi rồi.

"Không nói nhảm nữa, ta ở trong này bao lâu rồi?" Kira không tiếp tục trêu chọc nữa mà hỏi thẳng. Trong [Địa Hạ Mê Cung] lúc nào cũng là buổi tối, ánh sáng duy nhất mà hắn thấy ngoài đom đóm ma ra thì chỉ có lửa và dung nham.

"Tính từ lúc ngươi bước vào mê cung đến nay thì gần ba tháng."

"Ba tháng? Vậy thôi, ta muốn ra ngoài." Kira nghĩ nếu tiếp tục ở dưới này nữa chắc chắn sẽ chán đến phát điên mất.

"Ra ngoài? Tốt tốt tốt, sao không nói sớm. Hahahaha, dễ thôi." Whistle nghe Kira muốn ra ngoài, lập tức thái độ biến chuyển một trăm tám mươi độ.

Kira cũng kinh hãi, tên này sao không đi đoạt giải Oscar đi, lật mặt căn bản như lật trang sách nha.

Whistle vung tay lên, một vòng tròn ma pháp xuất hiện ra. "Bước vào đi, ta sẽ giúp ngươi trở về."

"Khoan đã, nếu như ta đã vượt qua tầng 100 thì tên ta có lưu trong cột đá không?" Kira hỏi. Đúng vậy, phàm là bất cứ ai vượt qua các mốc của mê cung đều được ghi danh lên Cột đá, lưu truyền đời đời, mà Kira càng là vượt qua tầng 100 của mê cung.

"Hừm, chuyện này sao? Ta vẫn chưa ghi danh ngươi lên trên, nếu ngươi muốn thì..."

"A, vậy sao? Vậy thì không cần." Kira cắt ngang "Như thế thì phiền phức lắm."

"Được rồi, ta đã biết." Whistle phất phất tay.

Kira bước vào ma pháp trận dịch chuyển chợt hắn quay sang nói "À, ông nên đổi tên đi, tên dài quá, đổi thành Whis Whis đi nhé." Nói xong ma pháp trận sáng lên, Kira biến mất.

Whistle "...." Ngươi con mẹ nó đang gọi chó đúng không, Whistle tâm muốn giết người đều có. Nhưng may mắn tên ôn thần đó đã đi rồi.

"Hừm, hy vọng hắn đừng bao giờ quay lại."

Vụt!

Ánh nắng chói lóa, từng tia nắng ấm áp chiếu lên cơ thể Kira, nhìn thấy bản thân xuất hiện ở quảng trường, Kira vươn vai hít một hơi thật sâu.

"Hà, lâu rồi mới thấy được ánh mắt trời, đúng là thoải mái mà."

Ba tháng trong mê cung, Kira chỉ có thể hít lấy không khí đầy mùi ẩm mốc, huyết tinh, ánh sáng chỉ có đốm lửa hoặc đom đóm ma. Về lại mặt đất hắn thấy bản thân như một tù nhân bị giam trong tù hơn mười năm giờ đây mới được nhìn lại ánh thái dương.

Mở ra thẻ mạo hiểm giả, Kira nhìn thấy hai nhiệm vụ mà mình nhận lúc trước đã chuyển thành màu xám. Điều đại biểu nhiệm vụ thất bại hoặc quá hạn.

Thở dài một hơi, Kira bước chân đi đến trung tâm mạo hiểm giả.

Tốn khoảng mười phút đi bộ. Kira hiện đang hỏi thăm hướng dẫn viên về cái gọi là nhiệm vụ.

Đúng, lúc trước, khi giao đấu với Cốt Chủ hắn đột nhiên nhận được một nhiệm vụ. Điều hắn không hiểu là rốt cuộc nhiệm vụ xuất hiện như thế này vốn là cơ cấu bình thường hay chỉ mỗi mình hắn mới có thể nhận được.

"Nhiệm vụ sao? Thường thì nhiệm vụ chỉ có thể nhận được thông qua trung tâm mạo hiểm giả." Hướng dẫn viên giải thích. "Đó là cách đại trà nhất. Nhưng có những nhiệm vụ mang tính chất cá nhân hoặc bí mật thì giữa người ra nhiệm vụ và người thực hiện sẽ ký kết một bản khế ước riêng giữa họ."

"Chỉ có hai cách đó thôi sao." Kira nghi ngờ hỏi

"Vâng, còn có cách khác là nguyền rủa."

"Nguyền rủa?"

"Vâng, người ra nhiệm vụ sẽ làm phép nguyền rủa một người nào đó bắt họ phải hoàn thành nhiệm vụ mà người nguyền rủa giao cho, nếu không sẽ chịu sự trừng phạt là mất đi linh hồn. Tuy nhiên cách này không thể nói là giao dịch được vì nó thiêng hướng về sự ép buộc, hay nói cách khác là dùng phép thuật để ép họ thực hiện."

Kira ngẫm nghĩ, trường hợp của mình thuộc về nguyền rủa sao? Có lẽ là không, vì nó hiện lên trong bảng nhiệm vụ của mình.

"Hây, không suy nghĩ nữa, binh đến thì tướng ngăn, nước đến thì đất chặn."

"Vậy, còn một vấn đề nữa. Bố cáo này là sao vậy?" Kira giơ bản bô cáo mà lúc nãy đi trên đường cậu thấy được. Bên trên đó thông báo chiều ngày hôm nay sẽ chém đầu toàn bộ hoàng tộc.

"Nếu ngài muốn biết toàn bộ thông tin chính xác, vui lòng trả 5 đồng vàng." Hướng dẫn viên cười híp mắt nói.

"Ách!" Kira đổ mồ hôi, đúng là có đủ kiểu moi ví thiên hạ mà. Nhưng hiện tại hắn cũng không nghèo, 5 đồng vàng chỉ là muối bỏ biển.

Một lát sau Kira bước ra khỏi trung tâm. Sau khi biết được mọi chuyện hắn xoa xoa cằm suy nghĩ

"Hừm, nói ngắn gọn là tình địch cũ quay về trả thù, còn tên Danner là con của Wory. Mà cũng bất ngờ thật, tên Danner lại sở hữu Thánh Thể."

Kira đắn đo không biết mình nên giúp họ hay không nhưng một lát sau hắn quyết định sẽ giúp Snox. Dù sao ông ta cũng đã giúp hắn có được khởi đầu tốt bằng mớ tiền vàng và rương thần bí hoàng kim.

"Hầy, có quá nhiều chuyện phải làm, ước gì có phân thân chi thuật của Naruto thì tốt quá." Kira ước ao thẳng bước đến pháp trường.

Tại pháp trường trung tâm, quỳ lấy hơn trăm người thẳng hàng, duy chỉ có hai người quỳ ở trước nhất chính là Snox và Lolla.

Cả hai đều ăn bận một vòng vải thô như bện bằng rơm, cả người bẩn thỉu hôi hám, đôi mắt vô hồn.

Nhất là Lolla, không còn hình tượng cô công chúa xinh đẹp ngày nào, thay vào đó là một tử tù sắp bị chém đầu.

Chen trong đám đông, Kira nghe thấy các tiếng nghị luận xung quanh.

"Đúng là tội nghiệp cho quốc vương, không ngờ tên bán nước khi xưa còn sống, đã thế còn quay lại với danh nghĩa là Trưởng chấp sự."

"Đúng vậy, không những thế con trai hắn càng là sở hữu Thánh Thể."

"Uy, nói nhỏ thôi, Vương Hậu lần này trở về còn dẫn theo hai vị Thánh Tử nữa, cẩn thận cái đầu đi chơi đây."

"Hừ, ngươi còn gọi con điếm ấy là Vương Hậu sao? Cấu kết tình nhân giết chồng, mẹ kiếp, ta mà mạnh thì đã ném con điếm cái ấy vào chuồng heo đực cho giao phối đến chết rồi."

"Khoan đã, còn mấy vị anh hùng mà lúc trước triệu hồi thì sao?"

"Còn sao nữa, ngươi nhìn lên phía kia mà xem."

Kira ngước nhìn leo thời người kia nói, hắn thấy trên bục ngồi ở giữa là Wory đang đội vương miện, bên cạnh hắn là Vương Hậu Litna cùng con trai hắn Danner.

Ngồi ở phía bên là hai vị Thánh Tử mà hắn đã nghe trong tình báo mua được, nam là Chister, nữ là Miner.

Đứng sau họ không ai khác là nhóm năm người được triệu hồi chung với hắn.

"Thấy chưa, bọn họ giờ đây đã là người của Thánh Tử rồi."

"Cái gì, thật vậy sao?"

"Đương nhiên, ai có thể chống lại dụ hoặc từ vật chất chứ, ngươi có biết rằng tài nguyên cung cấp cho họ nếu gia nhập dưới trướng Thánh Tử không chỉ gấp mười lần đâu."

"Mẹ kiếp, hơn mười lần? Thành Tử giàu đến mức đó sao? Mà sao lại tiêu tốn cho những người đó?"

"Thánh Tử đương nhiên là giàu có. Ngươi nghĩ xem, quan hệ giữa các Thánh Tử cũng giống như các hoàng tử trong vương tộc, ngoài mặt thì thân mật nhưng bên trong ai cũng muốn tranh giành Thánh vị trở thành Thánh Chủ."

"Đương nhiên là sức một người thì không thực hiện được, vì thế vị Thánh Tử nào cũng phát triển thế lực riêng của mình."

Kira nghe thấy cũng âm thầm gật đầu. Có được một nhóm binh lính dưới trướng, làm việc gì cũng nhanh và dễ hơn.

"Đến giờ rồi, hành hình." Wory đứng lên nói.

Tất cả đều hít một hơi thật sâu tập trung nhìn lấy Wory tự tay hành hình. Hắn không có bất kỳ sai sót nào, vì trước kia Snox có một tia nương tay nên hắn mới có thể sống sót, nhưng bây giờ hắn không cho phép bản thân phạm sai lầm như Snox

Wory giương đao lên, lưỡi đao lóe sáng, sát khí dần tụ tập bám trên thân đao làm mọi người đứng xem xung quanh còn tê cả da đầu.

Ầm!!
"Ai dám động vào cháu ta!!!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net