CHAP 15: VÔ THƯỢNG ĐẠI TÔNG SƯ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

          Thư viện hoàng cung

Một tiếng nổ ầm vang vọng, thư viện nổ tung, ánh lửa bắn ra bốn phía. Gạch vụn, sách cháy loang lổ văng khắp nơi.

Từ trong thư viên, một bóng đen bay ra kèm theo âm thanh chấn động cả thành Rim, mang theo một cổ uy áp khiến người ta lạnh người.

"Ai dám động vào cháu ta!!!!"

Wory kinh hỉ nghe thấy giọng nói kia "Chẳng lẽ là Lão Tổ. Không được, hai vị Thánh Tử..."

"Trưởng chấp sự yên tâm, hết thảy có ta làm chủ." Chister tự tin nói. Hắn là Thánh Tử, quyền cao chức trọng là đương nhiên, còn một phần khiến hắn tự tin là đến từ thực lực của hắn. Hắn không tin rằng ở nơi chim không thèm ị này lại có một tồn tại mạnh hơn hắn.

Trên một lầu cao, một lão giả ăn vận áo choàng đen, tay cầm pháp trượng nhìn lấy bóng đen từ trong thư viện cấp tốc lao đến pháp trường, hắn là Anter, người mà ai cũng gọi hắn là Hiền giả.

"Lâu rồi ta mới thấy hắn xuất hiện." Anter

"Hắn là ai vậy, thầy?" Nam tử đứng sau Anter lên tiếng, hắn chính là học trò của Anter, Wisny.

"Ngươi là bị ngu sao, đến Lão Tổ Snick cũng không biết, ngươi ăn cám lớn lên sao?" Anter tức giận nói.

Wisny thì trong lòng đậu đen rau muống trăm lần, mẹ kiếp, ngươi có nói cho ta biết đâu mà bảo ta phải biết, ngươi đây là không thể không mắng nhiếc ta thì ngươi sẽ chết sao.

"Hắn chính là Lão Tổ Snick, 100 năm trước, mọi người đều nghe tin hắn đã chết, nhưng phần lớn người đều biết, hắn không chết. Hắn bế quan mong đột phá cấp độ cao hơn, xem ra hắn đã đột phá." Anter giải thích.

"Nếu thế thì chắc chắn đức vua Snox được cứu rồi."

"Không đâu." Anter lắc đầu nói "Tên Wory chắc chắn không thể địch lại lão tổ rồi, nhưng còn hai vị Thánh Tử kia mới đáng lo."

"Không thể nào." Wisny khó tin nói "Hai vị Thánh Tử kia còn trẻ như thế cơ mà, chẳng lẽ lại mạnh hơn lão tổ."

"Ngươi là ngu ngốc sao? Trên đời này, thiên tài vô số kể, kẻ trẻ tuổi thiên phú cao như hai vị Thánh Tử kia nhiều như sao trên trời."

"Vậy phải làm sao đây thầy? Chẳng lẽ chúng ta đứng nhìn đức vua bị giết?"

"Xem tình hình đã." Anter cũng vạn phần bất đắc dĩ, hắn là cường giả nhưng chỉ là tính trong phạm vị vương quốc này thôi. Vươn ra thế giới bên ngoài, hắn chẳng là gì cả. "Lực bất lòng tâm." Anter thở dài.

Bóng đen lao đến dưới sự chú mục của hàng vạn dân chúng.

"Ông trời ơi, đó là ai vậy. Cỗ uy áp này thật kinh khủng."

"Chắc chắn là lão tổ, ta cam đoan hắn là lão tổ."

"Không phải hắn chết cách đây hơn trăm năm rồi sao?"

"Đương nhiên không phải rồi, hắn chỉ giả vờ chết để yên tĩnh đột phá thôi."

"Quá tốt rồi, có lão tổ, đức vua sẽ được cứu."

Snox quỳ giữa pháp trường, nghe thấy giọng nói này sắc mặt ngay lập tức mừng rỡ nhìn về phía bóng đen kia.

"Lão tổ, mau cứu cháu." Snox kêu lên, đối với hắn, lão tổ giờ chính là cọng rơm cứu lấy mạng hắn.

Bóng đen nhảy xuống pháp trường, lộ ra chân diện mục. Lão tổ là một lão già râu tóc bạc phơ, dáng người gầy còm nhưng hai mắt hữu thần như hai viên tinh quang đầy sát khí, trên người lượn lờ lấy linh khí nồng đậm.

"Hừ, đồ chó hoang, lúc trước không phải ta thương tình ngươi là anh em với Snox nên mới bảo hắn nương tay, cho ngươi một con đường sống. Vậy mà ngươi không biết tốt xấu, lấy oán báo ân, dụ dỗ vợ hắn đã thế còn cõng rắn cắn gà nhà." Snick tức giận, gằn từng chữ nói ra.

"Hôm nay, ta sẽ thế thiên hành đạo, tru diệt ngươi cùng con dâm tiện kia, cả đứa cẩu tạp chủng phụ tình Danner kia nữa. Không một ai được sống sót!"

Uy áp ép đến khiến Wory quỵ xuống khiến mặt đất nứt ra, miệng chảy máu tươi. Lau đi vết máu khóe miệng "Khốn kiếp, lão già, ngươi đừng nghĩ rằng ngươi đột phá rồi thì coi trời bằng vung."

"Hahaha, đúng vậy." Chister cười ta nhảy lên pháp trường "Ngươi là lão tổ sao? Cũng mạnh đấy, xứng đáng làm đối thủ của ta."

"Hừ, ranh con, ta công nhận ngươi đúng là thiên tài, nhưng đây là chuyện riêng của nhà ta, không tiện ngươi nhúng tay vào."

Chister cười khẩy, xuất ra một thanh kiếm màu trắng từ trong túi trữ vật. Hắn cấm kiếm trực chỉ Snick "Ta muốn xen vào thì sao đây? Ngươi không biết ta là ai sao, ta là Thánh Tử."

Nghe đến hai chữ Thánh Tử Snick hít một hơi khí lạnh, cảm thấy khó hiểu tại sao lại có Thánh Tử ở đây.

"Ngươi cũng đừng lấy làm kỳ lạ bởi vì con trai của vị Trưởng chấp sự Wory cũng đã trở thành Thánh Tử, hahaha."

Hắn tin vì hắn biết trên người Chister mặc là Thánh phục của Thánh Đường, chỉ có Thánh Tử mới được mặc.

Phàm là đụng đến Thánh Đường, đừng nói hắn, mà cả vương quốc này sẽ bị diệt vong. Nhưng nếu hắn không làm gì thì cả hoàng tộc hôm nay sẽ bị giết sạch.

Cân nhắc qua đi, hắn lập tức ra tay, hắn nghĩ chỉ cần giết hai vị thánh tử và phong bế toàn bộ tin tức, chắc chắn sẽ không có chuyện gì bởi vì nơi này cách Thánh Đường vô cùng xa xôi.

Nhưng hắn biết, cây kim không giấu được trong bọc lâu. Cho dù hắn chọn con đường nào cũng là một con đường chết, thà rằng cứu lấy Snox cao chạy xa bay, sau này quay lại trả thù cũng không muộn. "Lưu lại núi xanh, không sợ thiếu củi đốt".

Snick lập tức lao đến phía Snox, nhưng Chister đã sớm nhìn thấu, huy động trường kiếm chém ra một vệt kiếm khí.

Snick thấy thế nhanh chóng huy động trường thương phá tan kiếm khí của Chister. Kiếm khí mặc dù bị phá tan nhưng vẫn bắn ra tứ phía, người đứng dưới bị kiếm khí chém qua một mảng lớn cụt tay, đứt người.

"AAA!!"

"Mau, chạy mau."

"Chạy đi, nơi này không phải là chỗ chúng ta có thể xem."

"Cứu, cứu với."

Tiếng kêu cứu thảm khốc, người người dẫm đạp lên nhau mà chạy, máu chảy lênh láng trên mặt đất.

"Ngươi!" Snick tức giận trừng mắt "Khốn kiếp, ngươi có còn nhân tính không?"

"Nhân tính? Chỉ có kẻ yếu mới bàn đến nó thôi." Chister nhẹ nhõm nói ra với điệu cười vẫn còn treo trên khuôn mặt của hắn.

Snick tức giận huy động trường thương, một con hỏa long xuất hiện quấn quanh trường thương gào thét.

"Long Thương Phá Pháp"

Hỏa Long gào thét bay lên hòa thành một con cự lòng dài hơn ngàn mét, uy áp phả xuống khủng bố đến cực điểm khiến người khác không thở nổi.

"Ông trời ơi, kia là gì vậy."

"Khí linh hóa hình, là khí linh hóa hình."

Wisny nhìn thấy con hỏa long kia cũng ngẩn ngơ "Sư phụ, kia là gì vậy."

Anter nhìn lấy con hỏa long kia cảm thán "Là khí linh hóa hình, khi đạt đến đẳng cấp Vô Thượng Đại Tông Sư thì có thể quán thâu linh khí vào trong pháp bảo, hình thành linh hồn của pháp bảo, phóng xuất ra ngoài có thể gia tăng lực chiến lên rất nhiều."

Wisny nghe ngữ khí của hắn cũng biết mọi tâm tình phức tạp. Có không cam lòng, có mừng rỡ, có ghen tị.

"Sư phụ, lão tổ cũng quá mạnh đi." Wisny lập tức đổi chủ đề

"Hừ, hắn đương nhiên là mạnh, đột phá đến cảnh giới này ngươi nói hắn không mạnh sao? Chưa nói đến chức nghiệp của hắn là Liệp Thương Giả cấp 6." Anter tự hào nói.

"Ghê gớm như vậy? Vậy hoàng tộc được cứu rồi."

"Chưa chắc, còn phải xem hai vị Thánh Tử nữa." Anter nhìn lấy trung tâm vết nứt.

"Không ngờ ở nơi khỉ ho cò gáy thế này cũng đụng đến một tôn Vô Thượng Đại Tông Sư." Chister cười nói "Nhưng chỉ là Sơ kì thôi, niệm tình ngươi tu hành một đời vất vả đến già mới đến được cấp độ này, nếu ngươi đầu nhập dưới trướng ta, ta sẽ tha ngươi và cả gia tộc ngươi khỏi chết."

"Câm miệng, tặc tử, ta liều mạng với ngươi." Snick giận giữ, râu tóc không gió nhưng vẫn tung bay giờ linh khí xoay chuyển, cả người toát ra sát khí khủng bố.

Snick huy động trường thương đâm tới, hỏa long trên trời cũng thuận thế gào thét bay xuống.

Ầm một tiếng, mặt đất nứt toát ra một đường rãnh hơn ngàn mét như chẻ đôi cả phiến quảng trường, hỏa diễm tràn ngập mặt đất, thương ý bắn ra khiến người khác rét run như thể thanh trường thương kia vừa đâm vào mình.

Snick thương pháp khủng khiếp thế nhưng hắn cảm thấy thương của mình bị chắn lại, chưa chạm đến Chister.

Oành!!

Một luồng sáng bắn Snick bay ra hơn trăm mét, Chister cười khẩy vung kiếm, cả người hắn được bao bọc lấy một vòng sáng thần thánh.

"Ngươi chỉ có thể thôi sao? Ngươi nên cân nhắc về lời đề nghị của ta. Ngươi cũng biết rằng tài nguyên của một vương quốc nhỏ bé không giúp gì được cho ngươi. Nhưng nếu đầu nhập vào ta, ngươi sẽ hưởng thụ lấy không chỉ gấp mười lần, ngươi sẽ đột phá đến những cảnh giới cao hơn khả năng là rất cao."

"Hừ, đừng hòng. Snick ta đây, chinh chiến bao năm, tắm trong máu của kẻ thù, há có phải kẻ tham sống sợ chết." Snick chém đinh chặt sắt nói.

Hắn nhanh chóng huy động trường thương bắn ra. Trường thương xuất ra khỏi tay hắn như một quả đạn vào bắn ra cuốn lấy từng đợt cuồng phong trải dài phía sau.

"Rựu mời không uống lại thích uống rựu phạt, vậy thì đừng trách ta độc ác."

Chister trường kiếm sáng lên, một hình bóng thánh khiết thiên sứ hiển hiện sau lưng hắn, hai cánh trắng buốt, rải xuống vô số lông vũ tỏa sáng ánh sáng thần thánh.

Thiên sứ hai tay nắm lấy bạch kiếm của Chister bắn ra quang mang chói mắt chặn lại trường thương.

Nếu lúc nãy gặp lấy Snick đột phá Vô Thượng Đại Tông Sư, Anter lúc này rung động sâu sắc. "Không thể nào, còn trẻ như thế lại là Vô Thượng Đại Tông Sư sao."

"Cái gì, tên kia cũng là..." Wisny cảm giác lưng lấm tấm mồ hôi lạnh. Hắn tự cho bản thân đã là thiên tài, không thua kém ai. Nhưng giờ đây nội tâm hắn cũng là ầm ầm xụp đỗ.

Cái này cũng quá kinh khủng đi, hắn mới bao nhiêu tuổi mà đã là Vô Thượng Đại Tông Sư. Chắc là trạc tuổi mình đi, nhưng giờ đây mình cũng chỉ là Tông Sư sơ kỳ. Tại sao người so với người lại chênh lệch đến như thế.

Lúc này quang mang và trường thương va chạm bắn ra từng đợt xung kích cày nát đất đá, hất văng mọi thứ xung quanh hàng ngàn mét.

Hoàng cung hứng chịu toàn bộ đợt sóng cũng nhanh chóng xụp đỗ chỉ còn lại vài bức tường bị bể nát trơ trọi.

Snox và Lolla may mắn lợi dụng lúc hổn loạn trốn vào đường hầm bí mật, nhưng những người khác không may mắn như thế, toàn bộ đều bị sức mạnh hai vị Vô Thượng Đại Tông Sư chấn thành thịt nát, trên đất vương vãi đầy huyết nhục và mùi hôi thối buồn nôn.

Snick thấy trường thương bị chặn lại, mặt không đổi sắc nhanh chóng phóng tới nắm lấy trường thương tấn công tới tấp Chister.

Mặc dù đều là Vô Thượng Đại Tông Sư sơ kỳ nhưng Snick có kinh nghiệm chiến đấu dày dặn hơn nên có phần chiếm thế thượng phong hơn, còn Chister thì khổ cực chống đỡ.

Mặc dù tất cả đều sơ tán hết nhưng vẫn có những vị chủ của những công hội dẫn theo đệ tử của mình đến đây quan chiến.

Cường giả chiến đấu là cơ hội học hỏi ngàn năm có một, đương nhiên phải đến quan sát thuận tiện bồi dưỡng thế hệ sau. Một phần nữa là bọn họ đang đợi một cơ hội thuận gió đẩy thuyền.

-t

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net