CHAP 16: KIẾP SAU VẪN LÀ MỘT TRANG HẢO HÁN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiến đấu kịch liệt, ảnh hưởng càng là lan xa không chỉ xung quanh quảng trường.

Ngàn mét xung quanh chỉ còn là đống gạch vụn.

Trung tâm chiến trường, tiếng đinh đang vũ khí va chạm không ngừng vang lên, đất đai xung quanh rạn nứt chằng chịt như mạng nhện.

"Lão già, đừng ép ta." Chister tức giận quát, mặc dù đẳng cấp là ngang nhau nhưng Snick ép hắn một đầu nhờ vào kinh nghiệm chiến đấu phong phú.

"Ranh con, lúc ngươi giúp tên tạp chủng Wory giết lấy gia tộc ta thì ngươi không ép ta sao." Snick từ giận mắng.

"Khốn kiếp." Chister hiện tại chỉ có thể cắn răng đón đỡ thế công của Snick lão tổ, hắn không ngừng bị Snick đâm trúng, vết thương đầy mình.

"Miner, còn đứng nhìn đến lúc nào đây." Chister quát to.

Đứng ở phía xa, Miner chỉ nhoẻn miệng cười khẩy "Hừm, không ngờ ở nơi quê mùa bùn lầy này lại có một cường giả, nhưng hết thảy đều kết thúc."

Miner lấy từ trong túi trữ vật ra một thanh trường cung.

Trường cung dài hơn một mét, cánh cung màu trắng sữa uốn lượn, mỗi bên cánh cung khảm nạm lấy bốn viên bảo thạch màu vàng, bên trên khắc lấy lịt nhít phù văn màu tím liên tục luân chuyển.

"Nhìn kìa, nhìn kìa, cây cung mà bị mỹ nữ kia cầm thật bá khí nha."

"Khí tức thật kinh khủng." Một tên kiếm sĩ nhìn thấy thanh trường cung kia sợ hãi than.

"Sư phụ, thanh trường cung đó tỏa ra khí tức rất kinh khủng, thậm chí siêu việt cả cường giả Vô Thượng Đại Tông Sư." Một tên đệ tử nói.

"Đúng vậy, nhưng ta thật không nhìn ra cây cung kia làm từ ma thú nào, nhưng đẳng cấp chắc chắn không thấp hơn Vô Thượng Đại Tông Sư." Trưởng công hội kiếm sĩ nói, hắn là kiếm sĩ chứ không phải cung thủ, cho nên cũng không biết cây cung kia chỗ nào bất phàm.

Wisny hỏi lấy sư phụ mình "Sư phụ, người nhìn ra cây cung đó làm từ ma thú nào không."

Anter sắc mặt như ăn phải dấm, nhăn nhó nói "Nếu ta đoán không lầm thì cây cung đó làm từ Liệt Địa Ma Tượng."

"Liệt Địa Ma Tượng?" Wisny khó hiểu, hắn chưa nghe thấy yêu nào có tên này bao giờ.

"Ừm, lúc trước ta tình cờ đọc trong điển tịch biết được. Liệt Địa Ma Tượng, là một loại thượng cổ yêu thú, có người nói nó là đến từ Ma Giới."

"Tên như ý nghĩa, nó là một loài voi khổng lồ, cao hơn ngàn mét, mỗi một bước đi đều làm cho đại địa vỡ nát. Con non vừa mới ra đời ít nhất cũng là Vô Thượng Đại Tông Sư, con trưởng thành càng là Vương Cấp cường giả."

Wisny nghe thế âm thầm hít một hơi khí lạnh. Hắn không biết Vương Cấp cao bao nhiêu, nhưng con non vừa ra đời đã là Vô Thượng Đại Tông Sư, cái này quá mẹ nó bất công, có cho loài khác con đường sống không.

Wisny càng là ao ước kiếp sau nhất định đầu thai làm một đầu thái cổ yêu thú, vừa sinh ra đã là cường giả tốt biết bao nhiêu

"Đừng sợ hãi, mặc dù thế nhưng còn có nhiều loài còn khủng bố hơn nhiều." Anter dội thêm Wisny một xô nước lạnh làm Wisny có cảm giác muốn tự sát.

"Nhìn thanh trường cung kia có lẽ là làm từ ngà của Liệt Địa Ma Tượng con non, nhưng bên còn khảm nạm lấy ma pháp ngọc và trận văn tăng cường sức mạnh của trường cung khiến cho nó càng thêm kinh khủng."

Anter một bên giải thích, một bên lo lắng. Thanh trường cung kia vô cùng kinh khủng, chỉ vừa xuất hiện đã mang một cỗ áp bách nghẹt thở, nếu như xuất chiến căn bản không phải sức mạnh mà Vô Thượng Đại Tông Sư có thể chống lại.

Snick hơn trăm năm lăn lộn chiến trường đương nhiên biết thanh trường cung kia nguy hiểm mức nào. Không suy nghĩ nhiều, hắn lập tức lui ra xa.

Miner thấy thế chỉ khinh bỉ hừ một tiếng, bàn tay trắng như ngọc kéo lấy cây cung. Dây cung kéo căng, thiên địa linh khí thông qua trận văn và ma pháp ngọc tụ lại hình thành mũi tên.

"Ngu ngốc, dù ngươi có trốn đi đâu thì khí tức trên người ngươi đã bị khóa chặt, ngươi có chạy lên trời cũng không thoát khỏi."

Miner buông tay, mũi tên phóng ra như tia chớp lao đến.

Phập!

Snick vội vàng tránh né nhưng tốc độ mũi tên quá nhanh, hắn chỉ thấy một tia chớp thoáng hiện sau đó cảm thấy vai trái đau nhói.

Nhìn lại, vai trai hắn đã mở ra một lỗ hổng máu, chỉ có một chút da khớp vai dính lấy cánh tay trái.

"AAAA!!!" Snick la lên đau đớn, tiếng la vang vọng cả tòa thành.

"A...a...Khốn...kiếp." Snick đau đến mức nói năng không thông.

"Hahaha, lão già, cảm thấy thế nào." Chister trêu tức. Hắn vung chân đạp Snick xuống đất, dẫm lên đầu.

"Mẹ kiếp, vui không, lại đến đâm tao xem." Chister chửi rủa.

"Thằng nhóc, có gan thì giết tao, nói nhiều làm gì." Snick gằn giọng nhìn lấy Chister nói. Hắn không ngờ bản thân không chết trên chiến trường giờ đây lại bị đạp lấy bởi một thằng nhóc.

"Hừ, giết ngươi sao? Ngươi nghĩ chết là xong sao. Ta sẽ cho ngươi nếm trải đau khổ, ta sẽ chém cháu ngươi rồi đem cho chó ăn trước mặt ngươi, hiếp con gái của cháu ngươi sau đó vứt vào trong doanh quân cho lũ đàn ông kia thay nhau cưỡng hiếp. Hahaha... tràng cảnh đó thật là vui nha."

"AAAA!!! Thằng khốn, mày dám!!" Snick điên cuồng la hét.

Rầm!

Chister một cước dẫm đầu của Snick lún sâu vào trong đất.

"Ta có gì mà không dám." Chister cười gắn, hắn hét lên đủ để cả tòa thành nghe thấy "Snox, nếu không muốn thằng già chó chết của ngươi bỏ mạng thì mau lăn ra đây, nếu không, ta không những giết thằng già này mà ta còn để cho cả tòa thành này không một người sống, màu chảy thành sông. Hahahaha...."

"AAAA!!! Thằng khốn, tao sẽ giết mày, băm mày ra làm trăm mảnh."

"Hahaha... chửi đi, chửi nữa đi. Chửi có cái rắm gì dùng sao, cuối cùng ngươi vẫn thua, mà tao vẫn thắng, ngoan ngoãn làm con chó dưới chân tao đi. Hahahaha"

Snox núp trong đường hầm ôm chặt lấy Lolla toàn thân đang run rẩy. Hắn tức giận, hắn đương nhiên nghe thấy những gì tên Chister đó nói.

Snox hàm răng cắn chặt đến chảy máu, nước mắt càng là lăn dài trên mặt hắn.

"Cha... làm sao đây, chúng ta làm sao đây." Lolla run rẩy nói, nàng giờ phút này không còn giữ được bình tĩnh nữa. Nàng sợ, nàng cực kỳ sợ hãi, còn đâu phong độ kêu ngạo ngày nào.

"Con gái, không sao. Cha sẽ bảo vệ con." Nói xong Snox buông ra Lolla, mở nắp hầm leo lên phía trên.

"Ôi chao, con chuột ló mặt ra rồi kìa." Chister khinh thường nói. "Chọn đi, ngươi và con gái ngươi hay lão già này và toàn bộ dân chúng."

Snox đôi tay run rẩy, nắm đấm siết chặt "Ta đến nạp mạng, tha cho bọn họ đi, con gái ta đã sớm chạy rồi."

"Hừ!" Chister hừ một tiếng, Snox bị một cỗ uy áp chấn nằm rạp xuống mặt đất, miệng phun ngụm máu tươi, cả ngươi run rẩy.

"Ngươi coi ta là trẻ con sao. Ta đếm đến ba, nếu con gái ngươi không xuất hiện thì đừng trách ta độc ác."

"Một."

"Làm ơn, con gái ta đã sớm chạy rồi." Snox nằm trên mặt đất, miệng đầy máu nói.

"Hai."

"Làm ơn!"

"Ba."

Lúc này, một thân ảnh nhỏ nhắn, cả ngươi càng là run rẩy dữ dội, khuôn mặt đẫm nước mắt hòa cùng vời bụi bẳm lem luốc.

"Đừng... Đừng giết cha ta." Lolla lắp bắp nói trong sự run rẩy.

"Khặc khặc, mày là con điếm cái đúng không?" Chister cười nói.

"Lolla!! Đừng, chạy đi Lolla, chạy..."

Ầm!

Snox đang la hét lại bị một luồng sức mạnh ép xuống tiếp tục phụt máu. Snox bây giờ chỉ có thể trơ mắt nhìn lấy, không thể nói được.

"Hức..hức..Đúng, t-tôi là một con...điếm cái." Lolla cắn răng nói, nước mắt càng là chảy ra mãnh liệt thấm đẫm khuôn mặt.

"AAAA!!!" Snick vùng dậy, nhưng Chister lập tức vung kiếm. Đường kiếm cực nhanh vút qua, chỉ thấy cánh tay trai còn dính tí da của Snick bay lên văng ra xa.

"Ặc..ặc.. Thằng chó chết, tao nguyền rủa mày." Snick không la hét mà căm hận nói. Đôi mắt lăng lệ nhìn lấy Chister như muốn ăn tươi nuốt sống.

"Hừm, đầu tiên tao sẽ chơi mày, sau đó sẽ để quân đội của cái hoàng tộc chó má của mày thay phiên chơi mày. Nhưng, mày phải tự nói là mày nguyện ý. Khặc khặc..." Chister đê tiện nói, hắn như muốn trả lại mối hận bị Snick đâm mấy thương khi chiến đấu.

"Vô sỉ, tên này căn bản là quá vô sỉ."

"Mẹ nó, còn là người không."

"Suỵt, im miệng, ngươi không muốn sống nữa à. Lão Tổ còn nằm đó như chó chết, ngươi coi chừng họa từ miệng mà ra."

"Ai, tức giận thì tức giận, nhưng lực bất lòng tâm, chúng ta có thể làm gì chứ."

Anter quay mặt đi, hắn muốn nhảy xuống đó, đạp hai tên thành tử vào đất, hành hạ bọn chúng. Nhưng hắn căn bản làm không được. Đúng, vì hắn yếu, hắn quá nhỏ yếu. Nếu hắn ra mặt cho dù có một trăm cái mạng cũng không đủ để người ta giết.

Ai nấy đều bi phẩn, nhưng không ai làm được gì. Chỉ có thể trơ mặt nhìn đức vua và lão tổ nằm như chó chết, còn công chúa thì bị nhục nhã trước mặt toàn dân như một con điếm.

Snox nằm dưới đất căn bản là không động đậy được, muốn nói cũng không được, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lolla bị vũ nhục.

Làm một người cha, hắn chịu được sao? Nhưng không chịu được thì làm sao? Bản thân còn không lo nổi huống gì cứu lấy con gái mình.

"Hahahaha... Snox, ngươi thật đáng thương nha." Wory đi đến lên tiếng trào phúng.

"Chậc chậc, ngẫm lại trước kia phong quang vô hạn, đại danh đỉnh đỉnh Snox mà giờ thì... Ây da."

"Khục khục..." Snox tức giận đến ho ra máu, hàm răng cắn chặt, nước mắt lăn dài.

"Hầy, này này, làm con phải hiếu thảo, mau làm theo lời của vị thánh tử này, biết đâu ngài ấy mở lòng từ bi, tha cho gia tộc ngươi một con đường thì sao. Hahaha." Wory thỏa mãn nhìn lấy tràng cảnh này.

Lolla bị Chister lẫn Wory nhìn chằm chằm run rẩy quỳ phịch xuống. "Ta...Ta..Ta là..một con điếm..ta nguyện ý...được..bị..thánh tử chơi..nguyện ý...để người khác...chơi...ta..ta.. hức hức.." Lolla vừa khóc vừa lắp bắp nói.

"Hahaha, tốt tốt tốt, ngươi xem, con ngươi ngoan thật, đúng là có tiềm năng trở thành heo nái mà, hahahaha..."

"Tụi mày sẽ phải trả giá.. Khục, tụi mày chết không được siêu sanh, vĩnh viễn đày đọa dưới địa ngục." Snick tức giận chỉ có thể chửi bới nguyền rủa mà không làm được gì.

Hắn hận, hận bản thân yếu ớt, hận lúc trước không giết tên cẩu tạp chủng lòng lang dạ sói Wory.

"Được rồi, chơi đủ, kết thúc thôi." Chister âm thanh băng lãnh.

Lolla đột nhiên giật mình, nàng kêu gào giữ dội "Không...Không...Không phải các ngươi đã nói sẽ tha cho mọi ngươi sao, ngươi không giữ lời, đồ cầm thú, đồ..."

Chát!

Một tát như trời giáng, Wory vung tay, sức lực của một vị Đại Tông Sư đâu phải một cô gái nhỏ yếu có thể chịu nổi. Lolla bị tát bay ra xa, khuôn mặt in lấy dấu một bàn tay tím rịm, hàm răng rơi vài cái, miệng càng là máu chảy không ngừng, nhưng nàng vẫn cố thều thào. "Cha, cha, đừng giết cha ta..."

Snick cắn răng nhìn ngẩng đầu lên nhìn lấy Wory, rồi lại nhìn Chister, nhìn về phía xa Miner, căm hận nhìn sang Danner và mẹ hắn, nhìn luôn cả năm người được mệnh danh anh hùng được triệu hồi từ thế giới khác giờ đây là lũ tham phú phụ bần.

"Hahahaha...hahahaha..." Snick cười kịch liệt, hắn dùng hết sức lực còn lại cười, tiếng cười hắn vang vọng khắp toàn thành, như mũi kim đâm vào những người mà hắn đã nhìn qua.

"Mẹ kiếp, cười cái gì." Chister vung chân, đá Snick văng ra xa.

Nhưng Snick vẫn không ngừng cười, loạng choạng đứng dậy. Cánh tay bị đứt tuôn máu không ngừng, trên mặt hắn càng là máu me be bét nhìn cực kỳ thê thảm.

"Tới đi, muốn giết cứ giết. Ta kiếp sau nếu có đầu thai cũng là một trang hảo hán, còn các ngươi...Hahaha... Vĩnh viễn sẽ bị dày vò đọa đày ở địa ngục..Hahaha.."

"Snox, Lolla. Ta có lỗi, ta quá yếu đuối, nhưng gia đình chúng ta sắp đoàn tụ rồi, sắp rồi...Hahaha.."

Snick điên cuồng cười.

Bộp bộp bộp....

"Hay! Hay cho một câu [Nếu có kiếp sau vẫn là một trang hảo hán]"

Kira từ phía xa đi đến, một đường vừa vỗ tay vừa tán thưởng, vạn chúng chú mục.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net