CHAP 2: MỘNG TƯỞNG CHI NHÂN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đôi lời của tác giả: Lần đầu viết truyện, sẽ có nhiều thiếu sót. Mong mọi người thông cảm bỏ qua. Hãy để lại cmt để tạo động lực cho tác giả đáng thương a~ (ಥ﹏ಥ)

CHƯƠNG 2: MỘNG TƯỞNG CHI NHÂN

Đêm khuya. Bầu trời đen kịt, mưa như trút nước, cuồng phong thét gào. Từng đợt sấm chớp phẫn nộ giáng xuống thế gian khiến tâm hồn người ta phải run rẩy.

Lúc này mọi người đều ấm áp trong nhà, đắm chìm trong chăn ấm nệm êm mà không màng đến hoàn cảnh bên ngoài. Bởi vì, đối với họ, ngôi nhà đã che chắn hết thảy, họ đã an toàn.

Bên ngoài, một lão nhân khoảng bảy mươi, lưng còng. Lão khoác trên người chiếc áo mưa nilon rách tả tơi như giẻ rách. Khuôn mặt nhăn nheo đau khổ, đôi mắt mờ kịt vì tuổi già. Kéo theo sau một chiếc xe rác, trên xe chất đầy các lon nhựa, chai nhựa hoặc các đồ phế thải khác.

Lão nhân lục lọi thùng rác, tìm những đồ phế thải có thể bán được. Lão nhân đang lục lọi bỗng dừng lại. Đôi mắt bỗng hữu thần hơn, lão lục lọi nhanh hơn rồi lấy từ trong thùng rác một bọc vải.

Bọc vải được gói kỹ càng nhưng vẫn để lộ ra một chỗ hở nhỏ. Lão nhân cẩn thận mở từng lớp vải ra. Xuất hiện trong mắt lão nhân là một đứa bé sơ sinh, người còn ấm. Đứa bé không khóc mà đôi mắt hữu thần mở ra nhìn lão.

Lão nhân ngắm nhìn đứa bé một hồi lâu rồi thở dài. Lão bế đứa bé suy ngẫm một lúc rồi cười nói

"Nếu đây là nhân quả của ta, thì ta đành chấp nhận thôi." Lão lại nhìn lên bầu trời đen nghịt, sấm chớp đang gào thét với ý vị thâm thúy: "Nhưng... Mọi thứ sẽ không theo như ý ngươi đâu, Thiên."

Lão nhân vừa nói xong, từ bầu trời, một đạo sấm chớp khủng bố rạch đôi không gian bổ xuống một ngọn núi. Ngọn núi nổ tung, đất đá phóng lên cao hơn trăm trượng. Cả một mảnh đại địa rung chuyển dữ dội.

May mắn ngọn núi nằm cách thành phố cực kỳ xa nhưng âm thanh vẫn làm cho cả thành phố rung động. Lão nhân nét mặt vui vẻ bế theo đứa bé nhưng không quên kéo theo chiếc xe rác rời đi trong màn đêm mưa gió thét gào.

Thời gian trôi qua, đứa bé lớn lên trong cảnh bần cùng nhưng vẫn nhận được sự chăm sóc yêu thương của lão nhân. Đến năm cậu mười tuổi, lão nhân bỗng nhiên biến mất một cách kỳ lạ và chỉ để lại một cái hộp nhỏ.

Trong hộp có một chuỗi hạt kèm một bức thư. "Đừng tìm ta, đây là cuộc sống của con, hãy tận hưởng nó." Lão nhân cũng để lại một bút tài phú cùng một căn phòng chung cư nhỏ đủ để cậu sống an nhàn đến mãi sau này.

Cậu nhóc cũng đi tìm lấy lão nhân, nhưng tất cả mọi hy vọng đều dẫn đến sự tuyệt vọng. Cậu nhóc dừng tìm kiếm và sống một cuộc sống bình thường.

Nhưng cuộc sống không hề dễ dàng với một đứa nhọc mười tuổi phải tự lập một mình. Biết bao sỉ nhục, khinh thị, ức hiếp và mọi mặt tối của xã hội. Đôi lúc cậu nhóc nghĩ, cuộc sống mà ông lão muốn mình tận hưởng là đây sao.

-------------------

Kira ngồi trong thư viện cũ nát xem xét bảng thông tin.

Kira /Đẳng cấp: 0

Chức nghiệp: Mộng Tưởng Chi Nhân (người ảo tưởng, Chuunibyo)

Sức mạnh: 2

Phòng thủ: 0

Ma pháp: 0

tốc độ: 1

Tỉ lệ Bạo kích/ Sát thương bạo kích: 0% / 150%

May mắn: 0 ( 999.999 )*

Kỹ năng: [Mộng Tưởng Tiến Hóa] [Mộng Tưởng Vận May] [Mộng Tưởng Thông Thái] [Mộng Tưởng Không Gian]

Mộng tưởng chi nhân ( người hoang tưởng: chuunibyo)

- Kỹ năng 1: Mộng Tưởng Tiến Hoá

Liên tục tiến hoá, không bao giờ ngừng nghỉ. Mỗi giây tích lũy 1 exp.

[ Lập tức bắt đầu tích lũy: Có / Không]

- Kỹ năng 2: Mộng Tưởng Vận May ( May mắn: + 999.999 )

Vận may nghịch thiên. Thời gian sử dụng: 1 giờ đồng hồ. Có thể dừng thời gian nếu không dùng.

Thời gian: 01:00:00

- Kỹ năng 3: Mộng Tưởng Thông Thái

Thu thập và sử dụng thông tin tùy theo mục đích của Mộng Tưởng nhân. Thời gian thu thập thông tin – 5 giây

- Kỹ năng 4: Mộng Tưởng Không Gian

Không gian tùy thân, chỉ có bản thân mới có thể sử dụng được. Trước mắt không gian 10 ô.

Xem xét ba kỹ năng chức nghiệp, Kira trong lòng hưng phấn vạn lần. Tất cả ba kỹ năng chức nghiệp đều cực kỳ nghịch thiên.

Kira có nghe qua kỹ năng chức nghiệp của năm người kia, chỉ duy nhất tên quân nhân là có khả năng [+50% kinh nghiệm] là kinh khủng nhất từ trước đến nay. Nhưng so ra vẫn còn kém rất nhiều so với [Mộng tưởng tiến hóa] của mình.

Trong lúc người ta đánh quái mình cũng tăng kinh, trong lúc nghỉ ngơi mình cũng tăng kinh nghiệm. Tăng trưởng liên tục không ngừng nghỉ.

Còn có kỹ năng [Mộng tưởng vận may] + 999.999 May mắn. Kira không giám nghĩ đến lúc mình sử dụng thì vận may sẽ kinh khủng đến mức nào.

Kira chọn kích hoạt kỹ năng [Mộng tưởng tiến hóa]. Ngay lập tức, kinh nghiệm bắt đầu tích lũy. Kira đứng dậy vặn vặn người.

"Được rồi, vừa dọn dẹp vừa chờ đợi điểm kinh nghiệm tích lũy vậy, đồng thời kiểm tra xem kỹ năng [Mộng tưởng thông thái] sẽ cho mình bất ngờ gì nữa đây."

Mọi mệt mõi dường như bị xua tan toàn bộ, Kira bắt đầu vui vẻ dọn dẹp.

Kira vừa dọn dẹp vừa kích hoạt kỹ năng [Mộng tưởng thông thái]. Cậu phát hiện ra, khi kích hoạt kỹ năng này, nếu chạm vào bất kỳ quyển sách nào thì kỹ năng sẽ tự động lấy toàn bộ thông tin từ quyển sách đấy và lưu trữ nhưng phải tốn 5 giây.

Kira thầm than may mắn là không giới hạn số sách mà cậu chạm vào. Nếu không thì với hàng triệu quyển sách ở thư viện này thì không biết phải mất bao lâu.

Trong lúc Kira vừa dọn dẹp vừa kích hoạt hai kỹ năng [Thông Thái] và [Tiến hóa] thì bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.

Kira bất ngờ vì có người tìm đến đây. "Có lẽ là tên người hầu lúc nãy, đến đây đuổi ăn mày nữa à." Kira bất mãn mở cửa.

"A ~ Xin chào anh, Kira."

Đứng trước mặt Kira không phải là tên người hầu lúc nãy mà là cô công chúa đáng yêu Lolla.

"Có chuyện gì sao."

Lolla đưa lên một cái khay, trên khay là một chiếc rương màu hoàng kim thập phần sang trọng và một cái túi da.

"Thành thật xin lỗi anh" Lolla đỏ mặt áy náy nói "Lúc nãy là do chúng tôi sơ xuất, chuẩn bị thiếu phần quà cho anh, mong anh thứ lỗi cho thiếu sót này."

Kira một mặt mộng bức "Cái gì đây ? Lúc nãy là đuổi ăn mày, bây giờ là mua chuộc nhân tâm sao. Chẳng lẽ họ biết được chức nghiệp của mình như thế nào ?"

Thấy Kira không nói gì, Lolla ngay lập tức giải thích "Kira, anh cũng đừng buồn vì chức nghiệp của anh.... không được.... tốt lắm." Lolla dần dần nói lí nhí lại

"Nhưng anh cũng đừng lo, rồi anh sẽ có được kỹ năng hữu dụng hơn... A ~ không phải .." Lolla cảm thấy nàng càng khuyên thì càng nói những lời làm người khác buồn.

"Thật ra thì... dù sao cũng cố lên nhé."

Kira tiếp nhận khay đồ "Vậy là họ vẫn chưa biết chức nghiệp của mình như thế nào" cậu thầm nghĩ, mặt không thay đổi cảm ơn Lolla

"Cảm ơn cô."

"Kh – không có gì, việc nên làm thôi. Túi da đó là túi trữ vật, có không gian là mười mét vuông. Bên trong có chứa 2000 đồng vàng, 5 lọ chữa thương dược tề và 5 lọ hồi phục năng lượng." Lolla ấp úng.

"Hể ~"

"Còn nữa, anh có thể đến dự tiệc tối này tại đại sảnh hoàng cung. Đồng thời, anh có thể tham gia khóa huấn luyện cho anh hùng. Dù sao thì... anh cũng là một trong những anh hùng được triệu hồi tới đây bởi chúng tôi."

"Hừm ~ Tôi sẽ suy nghĩ. Bây giờ tôi là nhân viên tạp vụ ở thư viện này, nếu có thời gian rảnh tôi sẽ cố gắng tham gia. Bây giờ tôi phải dọn dẹp thư viên nữa. Một lần nữa, chân thành cảm ơn cô và cho tôi gửi lời cảm ơn đến đức vua."

"Vâng, tôi chắc chắn sẽ chuyển lời. Tôi xin phép." Lolla chào tạm biệt rồi rời đi.

Cầm chiếc khay trên tay Kira thật không thể hiểu nổi suy nghĩ của những người này. Nhưng mà có người đưa tài phú đến dại gì mà không lấy.

Nghĩ đến lúc nói chuyện với Lolla, Kira cảm thấy cô công chúa này có gì đó không ổn. Có lẽ là, cô công chúa này đầy sự giả tạo.

Nhún nhún vai, Kira không quan tâm. Dù sao cũng không liên quan đến cậu. Điều Kira quan tâm lúc này là những vật phẩm mà cậu nhận được. Có lẽ nên kiểm tra kỹ năng [Mộng Tưởng Thông Thái] xem sao.

Cầm lên thanh đồng rương mà cậu nhận lúc trước. Lập tức thông tin xuất hiện

[Thanh Đồng Rương]: Rương thần bí thanh đồng. Mở ra sẽ nhận được các vật phẩm (tối đa 10 vật phẩm) có cấp độ bất kỳ (Tối đa cấp Bạch Ngân).

"Cấp Bạch Ngân sao ?" Kira tìm kiếm trong kỹ năng [Thông thái]

[Không có thông tin, yêu cầu nhập dữ liệu về thông tin này.] Kira nhận lại phải hồi khi tìm kiếm thông tin về các cấp độ của vật phẩm.

Thở dài một hơi "Chắc phải dọn dẹp toàn bộ thư viện thì may ra bản thân có được các thông tin cơ bản về thế giới này."

Kira đặt hai rương thần bí và túi trự vật vào [Không gian] riêng, chiếm mất 3 ô. Cậu nghĩ có lẽ những vật phẩm trùng nhau sẽ chồng lên và cho dù vật phẩm có lớn đến đâu cũng chỉ chiếm 1 ô trong [Không gian].

Kira quay lại với công việc dọn dẹp thư viện, lúc này cậu còn hào hứng hơn trước.

----------

Trong thư phòng hoàng cung.

Đức vua Snox đang xem các báo cáo. Đứng hầu bên cạnh ngài ấy là một lão nhân tuổi đã hơn năm mươi ăn mặt gọn gàng, bộ dáng vẫn còn rất minh mẫn cùng đôi mắt tinh mang hữu thần.

"Cốc cốc"

Nghe bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, đức vua Snox ra lệnh "vào đi."

Mở cửa đi vào, Lolla nhẹ nhàng thi lễ rồi đóng kín cửa lại.

"Phụ vương." Lolla bất chợt to tiếng "Ngài có biết mình đang làm gì không ?"

Trái ngược hẳn với sự nhút nhát, thiện lương. Giờ đây, Lolla không e ngại, úy kị bất cứ điều gì mà lên tiếng quát tháo.

"Phụ vương có biết rằng giá trị của [Rương Thần bí hoàng kim] là bao nhiêu không ? Việc phụ vương tặng rương hoàng kim cho năm người anh hùng kia là chuyện thiên kinh địa nghĩa..."

Lolla đi đến trước mặt vua Snox, không e ngại nhìn thẳng vào đức vua

"Nhưng tại sao ngài lại cho tên phế vật với CHỨC NGHIỆP CẤP 0 kia một thứ quý giá như thế chứ, đức vua đáng kính Snox." Lolla nhấn mạnh một cách đầy khinh bỉ.

Snox đặt tập tài liệu đang xem trên tay xuống, thở dài một hơi.

"Thứ nhất, con nên xem lại cách nói chuyện với ta. Thứ hai, ta chỉ cho những gì cậu ta nên có được."

"Thứ cho con nói thẳng, phụ vương. Ngài càng làm vua càng ngu muội sao. Một tên phế vật còn thua cả một bần nông thì nên hưởng chế độ đãi ngộ công bằng với những anh hùng huyền thoại sao ?" Lolla cay nghiệt nói

Snox im lặng một lúc lâu như đang suy ngẫm gì đó rồi đáp

"Vậy Lolla, con nghĩ rằng như anh hùng cấp cao kia sẽ giúp đất nước ta dành được vinh quang ?"

"Đương nhiên, thưa phụ vương. Theo tình báo thì những quốc gia khác đều triệu hồi được anh hùng nhưng cấp độ cao nhất chỉ là [7] và chỉ có tám người. Trong khi chúng ta đang nắm một chiến lực khủng khiếp nhất từ trước đến nay." Lolla giải thích

"Ý con [chiến lực khủng khiếp nhất từ trước đến nay] là năm vị anh hùng kia ?" Snox hỏi với ý vị thâm thúy.

"Hửm ? Đúng vậy thưa phụ vương. Ngài nghĩ họ sẽ thất bại sao ? Ngài đừng lo về việc đó. Con đã chuẩn bị tất cả mọi thứ cần thiết để tập trung bồi dưỡng cho họ, tất cả tài nguyên tốt nhất, những chiến sĩ dày dặn kinh nghiệm nhất để huấn luyện và.."

"Con nghĩ họ sẽ thắng ?" Snox cắt ngang.

Lolla khó hiểu nhìn Snox "Tại sao không thể ?"

"Vậy con có khái niệm gì hay ý kiến gì về chức nghiệp cấp 0 không ?" Snox hỏi

Lolla trầm ngâm trong giây lát rồi đáp "Mặc dù từ trước đến nay chức nghiệp cấp 0 chưa bao giờ xuất hiện thế nhưng một chức nghiệp còn thấp hơn cả một tên bần nông thì đáng giá bồi dưỡng sao ?"

Lolla chợt nhân ra điều gì đó "Phụ vương, đừng nói với con rằng ngài muốn bồi dưỡng tên phế vật đấy nhé."

Snox nhún nhún vai "Tại sao không chứ, ta rất hiếu kỳ về cậu ta."

"PHỤ VƯƠNG." Lolla quát lên "Ngài điên rồi sao ?"

Snox không phản ứng lại chỉ nhẹ nhàng hỏi "Vậy chúng ta đánh cược chứ, một canh bạc chỉ có ta và con."

Lolla hít thở sâu lấy lại bình tĩnh.

"Mời phụ vương nói."

"Một năm nữa sẽ cử hành [Anh Hùng Hội] giữa tất cả các quốc gia của Nhân tộc trên lục địa này, không, có lẽ sẽ có những quốc gia ở những lục địa khác và những chủng tộc khác đến tham dự nữa."

"Ý của phụ vương là ..."

"Đúng, nếu con có thể bồi dưỡng năm vị anh hùng kia, để cho một trong số họ đạt được giải nhất trong [Anh Hùng Hội] – con thắng. Còn nếu cậu trai với chức nghiệp cấp 0 kia đạt được giải nhất – ta thắng."

Lolla có chút hít thở không thông. Nàng cảm tưởng phụ vương mình điên rồi. Việc bồi dưỡng một người tiêu tốn không phải người bình thường có thể tưởng tượng được.

Bồi dưỡng năm vị anh hùng, có lẽ phải vận dụng toàn bộ ngân sách quốc gia, có lẽ còn phải xin hỗ trợ thêm từ các quý tộc. Vậy mà phụ vương lại chấp nhận để quốc gia gồng gánh thêm một tên phế vật trong khi không biết được kết quả như thế nào. Không, kết quả rất rõ ràng – thất bại.

"Phụ vương, ngài biết được đại giới mà chúng ta phải bỏ ra để bồi dưỡng một vị anh hùng chứ." Lolla nhẹ nhàng nói

"Ta biết, cho nên ta sẽ không vận dụng bất kỳ nguồn tài nguyên nào trong ngân khố cả. Kể cả những vật phẩm hôm nay tặng cho cậu ta, đều từng thuộc quyền sở hữu của ta. Những gì ta bồi dưỡng cho cậu ấy đều là những vật phẩm của riêng ta." Snox cười nói.

"Vậy thẻ đánh bạc là gì ?"

"Con thắng." Snox chỉ chỉ vương miện trên đầu ông "Ta nhường ngôi cho con vô điều kiện."

Lolla nghe đến đây cho chút choáng váng. Cô đã rất cố gắng để có được nó. Từ năm sáu tuổi, khi cô nhận ra sự ngu dốt và bất lực của hai vị hoàng huynh thì cô luôn luôn cố gắng để có được ngôi vua.

Mọi cố gắng của cô đều vượt trội hơn hẳn so với hai vị hoàng huynh chỉ biết ăn chơi trác tang của mình. Hầu hết các quý tộc đều biết chắc một điều là ngai vị sẽ không thuộc về cô vì cô là con gái. Ai cũng biết điều này.

"Vậy nếu con thua thì sao ?" Lolla cẩn thận hỏi

"Nếu con thua, con phải thực hiện một điều kiện bất kỳ từ người mà con nghĩ là phế vật đó." Snox cười nói.

Lolla nhắm mắt, hít thở thật sâu. Cô trầm ngâm một hồi lâu rồi cười phá lên

"HAHAHAHA..HAAH..HA.. Phụ vương, nếu ngài đã điên cuồng thì con cũng điên cuồng theo ngài. Canh bạc này, con chấp nhận."

Snox không nói gì, chỉ vung tay lên, một bản khế ước lơ lửng trước hai người.

"Chấp thuận."

"Chấp thuận."

Cả hai đều đồng thanh. Bản khế ước sáng lên rực rỡ. Một phần linh hồn từ Snox và Lolla tách ra nhập vào trong bản khế ước. Bản khế ước từ từ lu mờ rồi biến mất hẳn.

"Từ nay, ta ân chuẩn cho con toàn quyền quyết định về việc sử dụng tài nguyên để bồi dưỡng cho năm vị anh hùng kia."

"Tạ phụ vương." Lolla hành lễ "Hy vọng ngài không hối hần về canh bạc một chiều này." Lolla liếc nhìn Snox.

"Hahaha. Ta chưa bao giờ hối hận về những gì mình đã quyết định, con của ta – Lolla."

"Vậy con xin phép."

"Được."

--------

Ra khỏi thư phòng Lolla nhìn thấy Nator đang đợi mình.

Nator bước lên hành lễ. Lolla trầm ngâm trong chốc lát rồi nói

"Nator, ta muốn tất cả những tài nguyên tốt nhất, không phải tốt nhất quốc gia, mà là tốt nhất từ trước đến nay."

Nator bất ngờ hỏi "Thưa công chúa, như thế chúng ta cần sự đồng ý của đức vua."

"Không sao, ngài ấy đã cho ta toàn quyền sử dụng tài nguyên quốc gia để bồi dưỡng cho những vị anh hùng."

Lolla lạnh ngắt nói "Nghe rõ chưa, ta muốn những tài nguyên tốt nhất từ trước đến nay."

Nator đổ mồ hôi lạnh trước áp lực của Lolla nhưng vẫn duy trì bình tĩnh hành lễ "Như ý của ngài, công chúa của tôi."

Lolla quyết tâm "Một tên chức nghiệp cấp 0 mà muốn thắng sao. Canh bạc này, ta thắng chắc. Nhưng không thể coi thường được. Dù thế nào, ta cũng sẽ dốc toàn lực để thắng ván bài này."

--------

Trong thư phòng, Snox cười hỏi

"Ông không cảm thấy ta điên rồ sao, Noke ?"

"Không thưa đức vua, thần ngu muội không thể hiểu thâm ý của đức vua được."

"Hahaha, ông cứ nói ra xem." Snox cười

"Thần nghĩ, việc nhường ngôi cho công chúa cũng là chuyện sớm muộn."

"Ồ ~." Snox bất ngờ

"Hiện tại, những quốc gia khác cũng đã chấp nhận việc nữ vương thống trị quốc gia. Chưa kể Lolla có khả năng quản lý tốt đất nước, đồng thời công chúa cũng đã âm thầm móc nối với hầu hết các quý tộc trong bóng tối. Việc công chúa cần làm bây giờ, là chờ đợi thời cơ."

"Đúng vậy, nó đang cố gắng thay đổi đất nước. Ta ghi nhận sự cố gắng của nó." Snox gật gật đầu đồng ý. "Vậy nếu ta thắng thì sao ?"

Noke suy nghĩ một hồi rồi đáp "Lão nghĩ lúc đó sẽ là lúc ngài đập tan sự kêu ngạo của công chúa. Đồng thời, ngài sẽ ghi vào trong lịch sử là người đầu tiên phát hiện ra một tân thế giới."

"Có vẻ như, dù thắng hay thua, thì người được lợi vẫn là ngài."

"Hahaha, đúng là không qua mặt được ông. Hy vọng cậu ấy không làm ta thất vọng." Snox thâm thúy nói.

Nhìn ra ngoài cửa sổ, Snox cười thầm " Chức nghiệp cấp 0 sao. Đúng là thú vị mà."

-------

"Hắt xì ~" xoa xoa mũi "Hình như có ai đang nói xấu mình thì phải." Kira nhăn mặt nhưng không quan tâm lắm. Ngắm nhìn thư viện, mặc dù chỉ dọn dẹp được một phần ba, nhưng tất cả mọi thứ đều gọn gàng và sạch sẽ hơn hẳn.

Và đương nhiên, cậu cũng thu thập được cực kỳ nhiều thông tin.

"Tổng hợp thông tin cơ bản về Đại Nguyên Thế Giới."

Một bảng thông tin hiện lên

[Đại Nguyên thế giới]

Là thế giới do thần Zakawik sáng tạo. Có lịch sử chiến tranh hơn 10.000 năm. Vì chiến tranh liên tục và kéo dài nên những phát minh kỹ thuật đều dậm chân tại chỗ, hầu hết đều phục vụ cho chiến tranh.

Diện tích: Không rõ

Số lượng chủng tộc: 187 (Còn nhiều chủng tộc ẩn)

Chức nghiệp: 205 chức nghiệp (Còn nhiều chức nghiệp ẩn)

Tiền tệ: 10.000 đồng bằng 1 đồng bạc, 10.000 đồng bạc bằng 1 đồng vàng. Ở nhiều vương quốc còn sử dụng [Nguyên Tinh]. 1 Nguyên Tinh bằng 100.000 đồng vàng.

Đẳng cấp chức nghiệp: Được phân chia từ cấp 1 đến cấp 9 (từ thấp đến cao)

Đẳng cấp vật phẩm chia làm: Thanh Đồng, Bạch Ngân, Hoàng Kim, Bạch Kim, Kim Cương. Nhiều tài liệu cho rằng trên Kim Cương còn có:  Đế Vương , Sử Thi, Truyền Thuyết, Huyền Thoại, Thần Thoại, Thánh, Thần.

Xem thông tin, Kira đã hiểu đại khái về cách phân chia ở thế giới này. Cậu cũng không biết phải tìm hiểu thêm điều gì "Thôi thì tới đâu tìm hiểu tới đó vậy."

Kira nhìn trong góc đã dọn dẹp thành một cái ổ êm ấm cho mình nghỉ ngơi gật gật đầu hài lòng.

Nằm trên đệm, Kira bắt đầu kiểm tra rương thanh đồng. Suy nghĩ một hồi, cậu quyết định mở rương thanh đồng mà không dùng đến kỹ năng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net