Chương 148: Phạt như thế nào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Thừa Diệu cười xấu xa. Thưởng thức dáng vẻ khó xử của Diêu Hữu Thiên, cảm thấy tâm trạng cực tốt.

"Đều không được." Diêu Hữu Thiên nhấc chân lên định cướp lấy.

Nhưng sức lực của cô sao có thể là đối thủ của Cố Thừa Diệu?

Anh thuần thục nhanh chóng bắt được tay cô, cúi đầu xuống, trán ngang bằng cô: "Xem ra, em đã có lựa chọn rồi."

"Anh ——"

Vào lúc Diêu Hữu Thiên đang định kháng cự, anh đã túm lấy tay cô định cởi quần áo của cô ra.

"Không cần. Em tự mặc." Diêu Hữu Thiên sợ anh rồi: "Anh, anh đưa cái đó cho em, em đi tắm."

"Nhớ đấy, nếu như em không mặc, anh sẽ giúp em."

Cố Thừa Diệu cũng không nói đùa cô, mà là nói thật.

Hai người cũng đã chung giường chung gối mấy tháng rồi, các loại dáng vẻ và tư thế anh đều thích thử một chút.

Nhưng bảo Diêu Hữu Thiên mặc nội y gợi cảm ——

Nghĩ thử thôi đã có chút nhiệt huyết sôi trào: "Em còn không đi vào. Anh không ngại ôm em vào đâu."

Diêu Hữu Thiên a một tiếng, nhanh chóng giật lấy hai mảnh vải trên tay anh, đi như chạy vào phòng tắm.

Dáng vẻ đó lại khiến Cố Thừa Diệu hơi bật cười.

Nhất định Diêu Hữu Thiên không biết, dáng vẻ cô đỏ mặt, trừng mắt, hơi bĩu môi đáng yêu như thế nào.

Mà khi cô ngước đôi mắt hạnh trong veo như nước kia nhìn mình, ánh mắt hờn dỗi lại mang theo ngượng ngùng quyến rũ ra sao.

Đêm. Dần khuya.

.................................

So với bầu không khí cực kỳ ấm cùng mà lại mờ ám trong nhà, rõ ràng dưới nhà lạnh lẽo hơn nhiều.

Chiến Li ngồi ở trong xe, cửa sổ xe hạ xuống, anh cũng không mặc kệ. Để mặc gió lạnh bên ngoài thổi vào, muốn mượn điều này cầu chút tỉnh táo.

Hôm nay là sinh nhật Diêu Hữu Thiên, anh biết.

Thật ra anh rất muốn xuất hiện ở trước mặt cô, nói với cô một tiếng sinh nhật vui vẻ. Nhưng anh lại không thể.

Cô ấy đã sớm quên mình rồi, thậm chí ánh mắt cô ấy nhìn mình còn mang theo chút chán ghét.

Thậm chí lần trước cô còn nói anh là tội phạm giết người.

Nhưng anh lại không nhịn được, không nhịn được chạy đến ngoài cửa nhà họ Diêu, không nhịn được cứ muốn nhìn cô ấy một cái.

Kết quả thì sao? Anh đã nhìn thấy người đàn ông kia, người đàn ông bây giờ có thể quang minh chính đại đứng bên cạnh Diêu Hữu Thiên.

Anh đi một mạch theo Diêu Hữu Thiên về nhà, bọn họ chuyển quà lên lầu.

Anh nhìn thấy người đàn ông kia mở ô che hết lên người Diêu Hữu Thiên, còn nhìn thấy anh ta thậm chí cởi áo khoác của mình ra choàng cho Diêu Hữu Thiên, không để cô dính ướt chút nào.

Anh đã từng nói anh sẽ bảo vệ cô cả đời.

Nhưng vào lúc anh hứa lời hứa đó lại không biết, có một số chuyện không phải bọn họ muốn là có thể làm được.

Anh vẫn là anh, nhưng bên cạnh cô đã có một "anh" khác.  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net