Chương 64: Âm mưu sương mù

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  "Vâng" người đàn ông nháy mắt với mấy người sau lưng, xoay người rời đi.

Người đàn ông ngửa đầu nhìn không trung, âm thầm thở dài. Tự Thủy, em cố gắng chống đỡ, đợi khi tìm được mẹ em, tôi nhất định trở về dẫn em đi. Em sẽ không phải buồn phiền nữa rồi

————tuyến phân cáchhoa lệ——————

"Hồng môn."

Kỷ Trà Thần nhìn chằm chằm người trong màn hình, hơi nhíu mày: "Không có?"

"Không có."

"Si Mị, cậu tự đâm đầu vào chỗ chết?" Kỷ Trà Thần nâng cao giọng, tốn nhiều tiền như vậy, lâu như vậy, kết quả điều tra chỉ có hai chữ?

Si Mị bất đắc dĩ nhún vai: "Tôi có thể tra được Hồng môn cũng để mắt tới, tin tức đó với anh coi như không tệ, nếu không phải tôi còn có chút địa vị, chắc sớm đã bị diệt rồi. Làm sao anh lại chọc tới người của Hồng môn? Nghe nói Hồng môn này rất tà đạo, không ai biết bọn họ làm cái gì, cũng không ai biết bọn họ có bao nhiêu thành viên. Nhưng nếu bọn họ đã đặt ra mục tiêu thì nhất đinh phải thực hiện được, anh cẩn thận một chút."

Kỷ Trà Thầnnhíu mày gắt gao, giọng nói đè xuống: "Vậy cậu có tra được Lý Diệc Phỉ có quan hệ gì với Hồng môn?"

"Cái này thật không có." Si Mị nhún vai chuyển điện thoại qua: "Chỉ vì không thể phụ tấm lòng và tiền của anh, tôi tặng kèm anh một tin tức, Lý Diệc Phỉ lúc tuổi còn trẻ có quan hệ với một người, người này hiện giờ ở Đức rất có danh tiếng, Sở Kỳ."

"Là hắn?" Kỷ Trà Thần ngoài ý muốn, Sở Kỳ đang ở nước Đứcthế lực rất rộng, hắc bạch đều ăn sạch, mặc dù hắn (KTT) ở nước Đức cũng có buôn bán, nhưng cùng hắn (Sở Kỳ) xưa nay đều nước sông không phạm nước giếng. Nhìn như vậy , những thứ kia xác thực không phải gian phu của Ninh Tự Thủy gây nên. Mà là Sở Kỳ? Nếu không Si Mị sẽ không vô duyên vô cớ nói cho hắn biết tin tức này.

"Vậy bây giờ Lý Diệc Phỉ có phải trong tay Sở Kỳ không?"

"Theo tôi được biết, cũng không có ở đây. Ai, đừng hỏi tôi Lý Diệc Phỉ bây giờ đang ở đâu? Thượng Đế biết, dù sao tôi cũng không biết." Si Mị nhìn thấu ý nghĩ của hắn, trực tiếp trả lời, tiết kiệm nước miếng cho nhau.

Kỷ Trà Thần nhìn chòng chọc hắn: "Cậu lại gấp gáp lên giường của ai?"

Si Mị trong tay cầmLaffey vừa bật được nửa tiếng, nghe mùi rượu, hưởng thụ nói: "Cái này không thể trả lời, gần đây không có chuyện gì thì đừng tìm tôi! Tôi rất vội , hoan nghênh anh đến Trí Lợi làm khách. Ha ha!"

Là vội vàng cùng phụ nữ quấn quýt, sống mơ mơ màng màng sao? Kỷ Trà Thần im lặng nhìn hắn biến mất trên màn hình, Si Mị có tin tức tình báo nhanh nhất, người của hắn trải rộng khắp thế giới, cũng rất nhiều người bỏ ra hàng đống tiền tới chỗ hắn mua tin tức; nếu như hắn không tìm được Lý Diệc Phỉ, chỉ sợ là —— chết!

Nếu như Lý Diệc Phỉ chết rồi, Ninh Tự Thủy ——

Không thể! Tin tức này hắn tuyệt đối không để Ninh Tự Thủy biết, nếu không hậu quả khó mà lường được. Giờ phút này đứa bé trong bụng cô, một khi biết tin tức này nhất định sẽ hỏng mất, tên nghiệt chủng kia sẽ không có cách nào sinh ra được. . . . . .

Hắn làm sao biết được cha của nghiệt chủng làai?

"Đường Diệc Nghiêu."

Đường Diệc Nghiêu nghe được tiếng, đẩy cửa vào, đứng trước mặt của hắn."Kỷ thiếu gia" không biết Kỷ thiếu gia lại có chuyện gì cần hắn làm.

Giờ phút này, Ninh Tự Thủy trong phòng ra sức nôn mửa. Không biết vì sao gần đây ăn gì cũng bị nôn ra, rất khó chịu. Tiểu tử trong bụng kháng nghị, nhất định giày vò cô.

Bạch Kỳ đưa cho nước cho cô súc miệng, quan tâm mở miệng: "Có cần tôi gọi bác sĩ Thuộc tới không?"  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net