Chương 39: Kết Thúc Cho Những Tội Ác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Anh không cần có con, anh chỉ cần có em là đủ rồi. - Nó bất ngờ quay sang nhìn anh. - Anh biết hết rồi.

- Anh biết rồi thì sao, tôi đã nói là không còn yêu anh.

- Không còn yêu anh tại sao lại liều mạng đỡ viên đạn đó cho anh.

- Vì anh đã đến cứu tôi.

- Chỉ vậy thôi?

- Ừm.

- Em chắc chứ?

- Chắc.

- Được, vậy anh thấy em trả ơn không đủ, anh muốn nữa?

- Anh muốn gì?

- Anh muốn em quay trở về bên anh, làm vợ của anh.

- Xin lỗi, tôi không... - Nó chưa nói hết câu thì đã bị hắn chặn lại bằng một nụ hôn.

- Anh không cho quyền từ chối. - Hắn nhanh chóng lấy trong túi áo ra một chiếc nhẫn là chiếc nhẫn hôm bữa, hắn nhanh chóng đeo vào tay nó.

- Anh...

- Bây giờ, em mãi mãi là của anh.

Một giọ nước mắt rồi hàng ngàn giọt nước mắt thi nhau chảy dài trên gương mặt xinh đẹp, hắn vội vàng lau những giọt nước mắt ấy rồi nói:

- Ngốc ạ, sao lại khóc?

- Anh có biết anh đáng ghét lắm không? Không để cho em nói gì cả.

- Rồi anh biết anh có lỗi rồi, thôi em đừng khóc nữa. Bây giờ em nói đi.

- Hết muốn nói rồi.

Đột nhiên, cánh cửa được đẩy vào. Uyên, Hoàng Bảo, Đăng Duy và Ngọc Lam bước vào. Uyên nói:

- Ây da, hai người cứ tự nhiên như không có chúng tôi.

- Thanh Uyên. - Nó nói.

- Hihi. Mày sao rồi?

- Tao ổn cả rồi, còn Phong Vũ sao rồi?

- Anh ta đã bị cảnh sát bắt, Gia Nghi đã đưa ra toàn bộ những chứng cứ buộc tội hắn.

- Ừm, vậy thì tốt. Cuối cùng thì những tội ác cũng đã được kết thúc.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net