Chương 109.3 Cũng không thể để cô gả cho lão Lục không công

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Buổi tối về đến nhà, Tô Yểu lập tức lên lầu gọi điện thoại cho Giang Ngự Sênh, tiếng chuông vang lên vài lần thì có người bắt máy, là giọng nói uyển chuyển nhưng trong trẻo lạnh lùng của một người phụ nữ: "Alo."

Tô Yểu theo bản năng cho là mình gọi lộn số, "Thật ngại quá, tôi gọi lộn số."

"Cô tìm Giang Ngự Sênh?" Tô Yểu vừa muốn cúp điện thoại, bên kia kịp thời ngăn cô lại.

Tô Yểu biết mình làm chuyện ngu xuẩn, ảo não một cái, điện thoại của Giang Ngự Sênh có một người phụ nữ nghe, cũng quá bình thường.

"Đúng vậy, có thể đưa điện thoại cho anh ta một chút không?"

Bên kia im lặng một chút, sau đó nhẹ khẽ cười hai tiếng, ngữ điệu uyển chuyển, có loại cảm giác giả vờ quyến rũ kiều mềm, đều lọt vào lỗ tai người khác, "Anh ấy đang tắm, cô tìm anh ấy làm cái gì? Muốn tôi truyền đạt giúp cô không?"

Tô Yểu từ chối, "Không cần, cô giúp tôi nói anh ta gọi điện lại là được."

"Chờ một chút, anh ấy tắm xong rồi"

Tay Tô Yểu vừa muốn tắt điện thoại lại dừng lại, nhẫn nhịn tính tình của người phụ nữ kia chờ Giang Ngự Sênh nghe điện thoại.

"Điện thoại của anh." Giọng người phụ nữ lần này có loại cảm giác thờ ơ, không đếm xỉa tới.

"Ai vậy?" Giang Ngự Sênh cũng không có tức giận vì cô ta nghe điện thoại của mình, ngược lại âm thanh nhàn nhạt dịu dàng.

"Em làm sao biết?" giọng nói của người phụ nữ lạnh lùng chua một bả, vốn dĩ căn bản không cái gì phập phồng, "Đoán chừng là tiểu tình nhân ở bên ngoài của anh!"

"Tiểu tình nhân của anh không phải cũng chỉ có em sao?"

Khóe môi Tô Yểu kéo kéo, có chút xấu hổ, không biết nghe người ta *** như vậy, có phải quá lễ phép hay không, cô hẳn là có thể cúp điện thoại.

"Thật không." Người phụ nữ kia không cho là thật, ngữ điệu không nhanh không chậm trong trẻo lạnh lùng, "Theo những gì mà trước đây em biết, tiểu tình nhân của anh cũng không chỉ có một mình em."

Nhưng Giang Ngự Sệnh chỉ là buồn cười nói: "Đừng làm rộn." sau đó tiếp điện thoại của Tô Yểu, "Alo. "

"Giang tiên sinh, tôi là Tô Yểu."

"Uh cô nói đi. "

Tô Yểu nói thẳng suy nghĩ của bản thân với anh ta, đại khái là xin anh không cần nhúng tay vào việc của Tô Hoài Sinh, từ chối ông ta là được.

Giang Ngự Sênh suy nghĩ một chút, dường như rất khó khăn, nhưng không biết là làm khó dễ anh ta thật, hay là chỉ muốn chế giễu Tô Yểu, "Chuyện này dường như không tốt lắm, đó là ba vợ của Lục Đông Đình, Lục Đông Đình lại là anh em của tôi, nói thế nào tôi cũng nên bán một cái nhân tình, với lại cũng không thể để cho cô gả cho lão Lục không công, cô nói đúng không?"

Lúc ở hôn lễ, Giang Ngự Sênh cùng đứng ở cửa với Lục Đông Đình, có thể nghe rõ ràng những lời nói của Tô Yểu, anh ta luôn phản đối Quý Viễn Kiêu nhắc tới Khương Sơ Ánh trước mặt Lục Đông Đình, thế nhưng cũng không có cảm tình với Tô Yểu.

Lục Đông Đình bị người ta bố trí, có bao nhiêu oan ức.

Tô Yểu còn không có ngốc đến mức nghe không ra thâm ý trong lời nói của Giang Ngự Sênh, câu 'Cũng không thể để cho cô gả cho lão Lục không công' kia, Tô Yểu nghe vào tai vẫn là có điểm khó chịu, nhưng không có biểu hiện ra ngoài.

"Đúng vậy, phải nể mặt, thế nhưng Giang tiên sinh là thương nhân, dù sao cũng nên cân nhắc lợi hại, chỉ cần anh cho người điều tra số liệu một chút là có thể phát hiện hạng mục kiến trúc ở Hương Cảng là không kiếm được tiền, hạng mục này là do Tô Hoài Sinh nói ra, nói không chừng đến lúc đó sẽ bị ban giám đốc phủ quyết."

Nguyên nhân phủ quyết, tự nhiên là bởi vì Tô Hoài Sinh đã không còn là cổ đông lớn nhất, bác cả nhà họ Tô muốn nhân cơ hội này chặt rơi ông ta, bước đầu tiên phải làm đó là thu hồi quyền quyết định của Tô Hoài Sinh, cho nên Tô Hoài Sinh mới gấp gáp mời chào tài chính như vậy, ổn định vốn căn bản của mấy cái.

Giang Ngự Sênh giễu cợt, "Làm sao cô biết?"

Tô Yểu cười không nói, nghe Giang Ngự Sênh không có ý định muốn gặp cô, cho nên cũng biết đến điểm phải dừng lại, "Cho anh thêm phiền toái, rất xin lỗi."

"Tô Yểu" Giang Ngự Sênh nửa nghiêm túc nửa trêu ghẹo gọi cô lại, bởi vì vừa mới tắm cho nên tiếng nói hơi khàn khàn, "Mặc kệ mục đích ban đầu của cô cái gì, nếu đã gả cho Lục Đông Đình, nếu như còn có tâm tư khác, tốt nhất nên thu lại."

Nói xong, Giang Ngự Sênh cúp điện thoại.

Tô Yểu có thể hiểu ý của anh ta, là cảm thấy không đáng giá thay Lục Đông Đình. Cô còn có thể có mục đích gì, cũng sẽ không thể đi hại anh. Thế nhưng ở trong lòng những người bạn kia của anh, cô là một người đàn bà tâm cơ sâu hay tính toán.

------

Buổi chiều ngày hôm sau Tô yểu nhận được điện thoại của tiệm 4S, thông báo cô tới lấy xe, Tô Yểu có đặt trước một chiếc xe GB series có rèm che ở thành phố B.

Cô vừa mới lấy xe đang trên đường trở về thì nhận được điện thoại của Tô Hoài Sinh, nói cô trở về nhà họ Tô ăn cơm.

"Bằng không người bên ngoài sẽ nói con bất hòa với những người trong nhà."

Tô Yểu cảm thấy không sao cả, "Bọn họ nói thì kệ bọn họ đi, dù sao cũng là sự thực."

Tô Yểu biết, đây chỉ là Tô Hoài Sinh mượn cớ mà thôi.

"Nếu con để cho chủ tịch Lục biết, sẽ không tốt lắm đâu?"

Cuối cùng Tô Yểu vẫn phải đồng ý, thay đổi tuyến đường đang trở về Tử Viên thành đường tới nhà họ Tô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net