Chương 118.1 Chắc là do Lục tiên sinh không nỡ nhìn thấy cháu gầy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hội họp ở ngoại thành.

Sau khi tất cả mọi người thành đôi thành cặp rời khỏi, một người đàn ông trong phòng, rút ra điếu thuốc châm lửa, hút một hồi.

Đối với đã những người ba mươi tuổi áp lực công việc lại lớn như bọn họ, việc hút thuốc nhiều năm như vậy cũng là bình thường, bọn họ chỉ hút khi khó chịu, hoặc có tâm sự vì nó khiến bọn họ thư gian rất nhiều.

Thẩm Cư Nhiên híp mắt, vừa chà lấy mạt trượt, vừa ngặm điếu thuốc ở trong miệng, ý tứ không rõ ràng than thở một tiếng nói: "Về sau lại có loại chuyện thế này, chớ gọi mình đến."

"Nào ai biết có ba người phụ nữ sẽ tới?" Dung Tĩnh An liếc mắt nhìn anh ta trêu ghẹo, "Mình thấy gần nhất cậu không có người phụ nữ nào bên cạnh, nhìn người ta cũng xinh đẹp, trong lòng cũng chỉ lo cho cậu thôi."

Thẩm Cư Nhiên không để ý nói: "Vậy muốn xem là người phụ nữ như thế nào, đơn giản chỉ muốn vui đùa một chút, thì không phải chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay là có sao."

"Mẹ cậu không phải đang thúc giục cậu kết hôn sao, cậu còn muốn chơi đùa?" Một ... người bạn thân khác đánh ra một tấm bài.

Thẩm Cư Nhiên, "Kết hôn? Cậu cho rằng chỉ cần bắt được một phụ nữ là có thể kết hôn? Vận khí tốt có thể giống như Ninh Khâm và Cố Liên Y, vận khí không tốt đó chính là Lục Đông Đình gặp gỡ Tô Yểu, vận khí lại kém một điểm, đó chính là Giang Ngự Sênh vướng mắc với Đường Trĩ Niệm, lăn qua lăn lại không phải là mấy năm sao, lão tử ba mươi mấy tuổi, cậu muốn để cho mình lại phải buôn ba mấy năm, mình há lại có thể trúng xổ số?"

Dung Tĩnh An liếc mắt nhìn anh ta, khinh thường, "Chỗ này có mấy người ai mà không ba mươi mấy tuổi? Huống hồ, Lục Đông Đình và Tô Yểu tuy không phải rất tốt, nhưng mà bây giờ cũng chưa xảy ra chuyện rắc rối gì, thời gian lâu một lúc, không phải sẽ hợp mắt sao."

Thẩm Cư An lại còn nói: "Cậu nghĩ đơn giản, cái Tô Yểu kia, là hướng về phía tiền của lão Lục."

"Nói thật, có đôi khi phụ nữ hướng về phía tiền ngược lại còn đơn giản bớt lo một chút, sợ nhất là khi hướng về phía con người cậu, một lời không hợp liền ngang ngược đòi sống đòi chết, cậu có thể chịu nổi?"

Thẩm Cư Nhiên hít một hơi thuốc, đánh ra một tấm bài, bị người khác bắt, anh ta đẩy mạt trượt, xào bài, "Trước mình vốn cho rằng lão Lục sẽ kết hôn với Khương Sơ Ánh? Hai người dù sao có cảm tình làm trụ cột, tuy là tách ra ít năm, nhưng lại một mực không từng đứt đoạn, dù sao cũng hơn một người phụ nữ vô căn cứ tự dưng nhảy từ đâu ra."

Dung Tĩnh An nói: "Chuyện tình cảm này cậu có thể nói rõ?"

"Thời gian ngắn như vậy, cậu tin lão Lục có tình cảm với Tô Yểu? Cậu ấy và Khương Sơ Ánh đã nhận thức mấy năm rồi."

Thẩm Cư Nhiên lại còn nói: "Nhưng mà có thể Khương Sơ Ánh vẫn chưa hết hy vọng với cậu ấy? Lúc vừa mới tới, mình không biết Tô Yểu cũng sẽ tới, gọi điện thoại cho Quý Viễn Kiêu, bảo cậu ta làm việc xong thì qua đây, cậu ta nói đang đi cùng Khương Sơ Ánh, mình còn bảo cậu ta dẫn theo người ta tới, kết quả Cố Liên Y cũng tới, còn nói Tô Yểu cũng tới, mẹ kiếp, mình sợ đến mức lập tức gọi điện cho Quý Viễn Kiêu nói hủy bỏ, để cho bọn họ không có tới đây."

Nếu như bốn người này cùng hội tụ ở một chỗ, những người khác cũng rất khó làm việc.

Dung Tĩnh An liếc mắt nhìn anh ta một cái, hảo tâm đề nghị: "Về sau nơi có lão Lục, tốt nhất đừng để cho Khương Sơ Ánh tới, cậu cũng đừng không có đầu óc giống Quý Viễn Kiêu, toàn bộ đầu óc của cậu ta đều giao cho Khương Sơ Ánh, còn cậu thì sao?"

--------

Sáng sớm hôm sau lúc Tô Yểu đứng lên, đã gần mười một giờ, lúc đầu cô hẹn đồng hồ báo thức tám giờ, chắc chắn là bị người tắt đi, bất quá vốn dĩ ngày hôm nay cô cũng không đến công ty, buổi chiều muốn tới công ty của Tề Tông Lâm làm hiệp nghị chuyển giao cổ phần công ty.

Tô Yểu rửa mặt xong xuống lầu, thím Trương đã bắt đầu chuẩn bị làm bữa trưa rồi.

Tô Yểu nhìn đống lớn nguyên liệu nấu ăn ở trên bàn, hơi có chút khiếp sợ, "Thím Trương, thím làm nhiều như vậy, sao mà ăn hết?" hai người ba món ăn hai bát canh cũng đã đủ nhiều.

Thím Trương vừa vo gạo vừa cười ha hả nói: "Sáng sớm hôm nay Lục tiên sinh trước khi rời đi dặn thím làm nhiều món kích thích vị giác và đầy đủ dinh dưỡng cho cháu ăn, chắc là không nỡ nhìn thấy cháu gầy."

Ngày nào thím Trương cũng ở trong nhà này, làm sao có thể nhìn không ra sự xa cách và lãnh đạm của hai người, tuy bà là người ngoài những nhìn nhiều cũng thấy không được tự nhiên, tình yêu của thanh niên bây giờ, cãi nhau ầm ĩ rồi lại làm hòa, nhưng như thế sẽ làm tăng tiến tình cảm vợ chồng nha, nhưng nếu là cãi nhau lâu, rất dễ dàng sinh ra cảm giác chán ghét, nhưng bà lại không tiện nói gì.

Sau buổi tối hôm qua, bầu không khí giữa hai người bầu dường lặng yên cải biến, bà nhưng thật ra cảm thấy rất vui vẻ, sau khi Lục tiên sinh phân phó xuống, bà lập tức đi siêu thị mua nhiều nguyên liệu nấu ăn.

Tô Yểu sau khi nghe cũng là sửng sốt một chút, hôm qua anh say nhưng vẫn nhớ rõ ràng lời cô nói?



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net