Chương 122.1: Nghĩ một đằng nói một nẻo.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lục Đông Đình hừ một tiếng: "Bù lại cho em là được chứ gì?"

Nói xong, một tay ôm lấy eo của cô, một tay đặt sẵn lên mông cô, thấy cô đang ngồi ở bàn trang điểm, Tô Yểu theo bản năng ổn định người, tự nhiên, có một âm thanh binh binh bang bang, mỹ phẩm và đồ trang điểm bị nhao nhao rơi xuống.

Lục Đông Đình vừa tắm qua, trên người có chút ẩm ướt, mùi sữa tắm thơm ngát khiến cho cô rung động.

Cô đã quên nơi nào đã từng nhìn qua một câu, sơ qua là, bạn thích người này hiểu rõ, cũng sẽ thích người này, cô chưa từng quên lần đầu tiên đêm đó, trên người anh có rất nhiều hương vị, mùi thuốc lá mát lạnh, mùi cồn thuần khiết, mùi nước cạo râu nhàn nhạt, còn có hương vị sạch sẽ của riêng anh.

Giống như cô nói, cô chưa bao giờ không thích, thậm chí là cực kỳ rung động với hương vị trên người anh.

Mà bình thường, hiểu rõ lại chính là tượng trưng cho Hormone, theo hô hấp nhảy lên từng lỗ chân lông của bạn, làm bạn sợ run, vì như thế mà tim đập rộn lên.

Tô Yểu nâng hai tay lên đặt trên cổ anh, giống như một đôi vợ chồng mới cưới, tình yêu cuồng nhiệt triền miên hôn môi.

Lục Đông Đình thả nhẹ động tác, đột nhiên tiếp sát cần cổ và chỗ viền tai của cô, sau đó rời đi qua, bởi vì nhiệt độ du tẩu trên da thịt đột nhiên biến mất, Tô Yểu cũng thoáng trở về thần trí.

Cô đoán được vì sao anh muốn dừng ở đó, sau khi tắm xong, cô thử nước hoa mới mua, sau khi tắm rửa , nước hoa cũng đạt được hiệu quả.

Hô hấp của anh như có như không trầm đều theo mùi hương kia, tiếng nói vô cùng gợi cảm mê hoặc: "Nghĩ một đằng nói một nẻo."

"Mới không có." Tô Yểu bất lực nói.

Trong không khí mang mùi hương hoa nhàn nhạt quanh quẩn trên người cô, hương đầu tiên là hương chanh, hương kế tiếp là hồng mân côi, nước hoa cho tới giờ đều là khơi gợi, nó có thể gợi lên kích thích của tình yêu, cũng có thể là chất xúc tác tình dục.

Không hề nghi ngờ, cho dù là mùi nước hoa của cô, hay là mùi thơm cơ thể của cô, Lục Đông Đình cũng thích giống như Tô Yểu thích hương vị trên người anh.

Lục Đông Đình chạm đến nhẫn của cô, tầm mắt của cô mơ hồ, khó kìm lòng nổi dương lên chiếc cổ thon dài trắng nõn, cô nhìn vầng sáng ấm áp rơi xuống đất của chiếc đèn bàn cách đó không xa, trước đó có lấm tấm vài nét ấm áp, khiến người ta rung động không thôi.

Lục Đông Đình tê rần, nâng lên chân của cô, tiến vào.

Tay Tô Yểu ôm anh bỗng nhiên căng thẳng, ngón tay xuyên vào tóc anh, theo lên xuống, đầu ngón tay khác lại run rẫy gõ xuống bụng anh.

Tô Yểu ngửa cổ thở dốc, cô giống như bị vứt vào trời biển rộng lớn, bị động nước chảy bèo trôi, đầu sóng lập tức đánh tới, cô bị chìm ngập xuống, xoang mũi rót vào nước biển mà không có cách nào hít thở, khi thì đầu bị lộ ra mặt biển, cô từ như cá đang hấp hối, mở to miệng mới có thể hít thở.

Mô hôi trên trán anh chảy xuống từng giọt theo đường cong khuôn mặt, nhỏ vào trên da thịt trắng nõn của cô.

Rất lâu, Tô Yểu gắt gao bấu víu lấy cố và vai anh, lúc anh nặng nề thở dốc, môi hé miệng lại không phát ra tiếng, mũi chân cô cũng căng đến thẳng tắp.

...

Mặc dù sau nữa đêm, Lục Đông Đình bắt đầu dịu dàng kiên nhẫn, sau cùng cô cũng đánh không lại buồn ngủ, trầm trầm mê man qua đi.

Vừa cảm giác ngủ thẳng đến giữa trưa, Tô Yểu nhìn thời gian trên đồng hồ, liền hoảng sợ.

Cương vị hiện tại của cô, trên cơ bản là có cũng được không có cũng chẳng sao, bởi vì thân phận hiện tại của Lục phu nhân, chủ nhiệm giám sát vốn không đưa những công việc chân chạy cho cô làm, quá mệt mỏi cũng không được, cần trường kỳ tăng ca, lượng công việc thật lớn cũng không được.

Tuy đây là kết quả đã được lường trước, nhưng cô cảm thấy nghe người ta nói xấu, trong lòng cũng không vui sướng gì.

Đương nhiên, rất nhiều người đều cảm thấy được, cô đã gả cho Lục Đông Đình, ở nhà ngây ngốc, không có việc gì thì đi du lịch, cùng bạn bè đánh móng tay uống trà chiều, cuộc sống sung sướng của phu nhân nhà giàu so với ngây ngốc ở công ty tốt hơn nhiều, dù sao cô cũng không cần chút tiền lương đó.

Trước đó, Tô Yểu nghĩ, không có công việc thì cực kỳ dễ dàng thoát ly khỏi xã hội, về sau ly hôn với Lục Đông Đình, cô nên thích ứng như thế nào?

Ăn cơm trưa, cô vẫn đến công ty.

Buổi chiều lúc nhập văn kiện, cảm thấy bụng dưới có chút đau đớn, Tô Yểu mang theo băng vệ sinh vào nhà vệ sinh, thuốc tránh thai đối với thân thể phụ nữ đúng là có nguy hại vô cùng, từ lần đầu tiên uống thuốc tránh thai đến giờ, mấy tháng trôi qua mà dì ghẻ chỉ ghé thăm cô hai lần.

Nhưng lúc về nhà, cô lại hoảng sợ phát hiện, dì ghẻ đã đi mất.

Cô ngồi trên bồn cầu, một dự cảm không tốt lắm bắt đầu nảy sinh, giống như dây leo, dần dần lan tràn, từ từ bao phủ cô, cô dường như bắt đầu thấy không tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net