Chương 75.1: Cô cảm thấy như bản thân đi ngoại tình bị chồng bắt quả tang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Xác nhận bây giờ Tiêu Tống ly không sao, Tô yểu tiện tay liên hệ luật sư giải quyết chuyện di sản luôn.

Lần trước sau khi tiếp xúc với Tề Tông Lâm, Tô Yểu cảm thấy anh ta là người đáng tin cậy, cộng thêm anh ta xử lý qua rất nhiều vụ án lớn trong và ngoài nước, cho nên quyết định hay là cứ đi tìm anh ta.

Nhưng là bởi vì hình như giữa Cố Liên Y và Ninh Khâm xảy ra vấn đề, có quan hệ với luật sư Tề này, Tô Yểu liền không để cho Cố Liên Y liên hệ giúp, mà bản thân tự mình hẹn gặp mặt.

----

Địa điểm hẹn là quán cà phê gần công ty luật sư của Tề Tông Lâm.

Những ngày này là thời điểm nóng nhất của mùa hè, mặc dù mặt trời sắp xuống núi, nhưng không khí nóng vẫn bao vây lấy người, cảm giác khó có thể chịu được.

Đến trong phòng có điều hòa cơ thể cảm thấy tốt đẹp lên rất nhiều, Tô yểu ngồi xuống một lát, Tề Tông Lâm cũng đến nơi.

Người Tề Tông Lâm này gầy nhưng không phải suy nhược, mặc áo sơmi quần tây, có một loại văn nhân phong nhã, nhưng khuân mặt lại trong trẻo mà lạnh lùng, thông thường mà nói, người như thế cũng không tốt ở chung lắm, lại giấu sâu, giống như tính tình của Cố Liên Y vậy, bụng dạ thẳng thắn, muốn có cái gì, liền tuyển chọn tìm bạn trai nói, Tô yểu cảm thấy vẫn là Ninh Khâm tương đối khá.

Nhưng chuyện này cũng không thể nhận xét thái độ làm người của Tề Tông Lâm, dù sao tiếp xúc không nhiều lắm, hơn nữa Tề Tông Lâm như vậy cũng xem như rất hòa thuận rồi, cũng giúp cô không ít.

Tô yểu đưa bản sao giấy tờ chứng nhận cho Tề Tông Lâm.

"Lúc về tôi sắp xếp lại sau đó gửi văn kiện cho Tô Hoài Sinh, nếu ông ta không đồng ý kết quả xử lý, không muốn giao cổng phần công ty ra, như vậy thì chỉ có thể để cho ông ta liên hệ luật sư lên tòa án rồi." Tề Tông Lâm nói.

Tô yểu hỏi: "Nếu như ông ta muốn lên tòa án, như vậy phần thắng khoảng bao nhiêu?"

"Chúng tôi làm việc này, kiêng kị nhất là cho đương sự một đáp án chuẩn xác, bởi vì có rất nhiều nhân tố ngoài ý muốn không thể nào đoán trước được hết các loại trường hợp. Nếu như Tô Hoài Sinh muốn ngầm táy máy tay chân mà nói, khẳng định sẽ muốn trắc trở một ít."

"Vậy làm phiền anh, chi phí liên quan tới tôi cứ ghi vào sổ nợ của anh."

"Được."

Bàn luận mọi việc xong xuôi, vừa lúc Tề Tông Lâm có việc gì, hỏi cô có muốn cùng ăn cơm tối hay không, Tô yểu nói: "Liên Y vẫn còn ở nhà của tôi, một mình cậu ấy, chắc là tôi phải trở về ăn chung với cô ấy!"

Tô Yểu nhắc tới Cố Liên Y, trên sắc mặt Tề Tông Lâm hiện lên một tia ảm đạm, tự giễu cười nói: "Lần này tôi xem như đã đắc tội sâu với cô ấy, chuyện cãi nhau rạn nứt với Ninh Khâm, tôi có liên quan tới, cô ấy sẽ lại không để ý đến tôi."

Cuộc tình phức tạp tay ba của người khác, Tô yểu cũng không tiện nhúng tay, chỉ nói là: "Tính tình của Liên Y vốn chính là như vậy, đợi một thời gian ngắn nữa cậu ấy triệt để tỉnh táo lại thì tốt rồi."

"Chỉ mong là như vậy!"

Ngoài miệng thì Tề Tông Lâm nói như vậy lấy, đảo mắt liền nói muốn đi tới phòng bếp đóng gói mang về một chút thức ăn, sau đó tiễn cô trở về.

Tô yểu biết tất cả việc này là vì người nào, món nào cũng là Cố Liên Y thích ăn, cô cười cười, cũng không có từ chối.

Tề Tông Lâm đưa cô đến dưới lầu, nhìn tay cô không có phương tiện, lại hỗ trợ đưa đồ vật lên trên lầu.

Tô yểu đứng ở cửa lấy chìa khoá ra, thuận miệng vừa hỏi: "Muốn đi vào ngồi một chút không?"

Tề Tông Lâm cười khổ, "Đừng dụ giỗ tôi, phỏng chừng cô ấy mà thấy tôi, thì ngay cả tôi mua gì đó cô ấy cũng sẽ không ăn, cô đừng nói cho cô ấy những thứ này là tôi mua."

Tô Yểu cười an ủi anh ta, hài hước hiếm thấy một lần: "Tôi biết, anh cũng đừng đau lòng, đồ Ninh Khâm mang tới cậu ấy cũng đều vứt thùng rác."

Từ biệt Tề Tông Lâm, Tô yểu vào nhà, tốn sức dùng một tay giơ giơ thức ăn lên: "Mình mang theo đồ ăn trở về."

Cố rung động thuần thục mang bát đũa ra để ở trên mâm, mở túi ra, lấy hộp đựng thức ăn ra vừa nhìn, "Di, làm sao đều là mình thích ăn?"

"Mình tốt với cậu."

Cố Liên Y cười hai tiếng hắc hắc, sau đó tựa như nhớ tới cái gì, hai tay chỉ hướng trên bàn trà một cái, "Ôi chao, cậu còn nhớ rõ Tần Hoành không? Chính là lần trước anh họ của Tần Thông_bạn học của chúng ta, anh ta mang qua đây vài thứ, bên trong tất cả đều là thuốc bổ thượng hạng và đồ ăn vặt dinh dưỡng, còn có một chút rượu thuốc giảm đau khi bị ngã. Buổi sáng anh ta có tới một lần, hỏi mình cậu có ở nhà hay không, không thấy cậu sau đó liền đi, mới vừa rồi, lại đưa mấy thứ này tới."

Tô Yểu nhìn thoáng qua mấy cái cái túi, không biết vì sao Tần Hoành biết chuyện cô bị thương, cô cũng không muốn đi tìm hiểu.

Cô rũ mi tiếp tục ăn đồ ăn ở trong mâm, nhàn nhạt nói: "Lựa những đồ cậu thích ra, còn lại ném đi!"

"Ném? Tại sao muốn ném?" Cô Liên Y ăn nhanh một miếng, sau đó không hiểu hỏi: "Được rồi, quan hệ của cậu và anh là thế nào, vì sao anh ta biết chuyện cậu bị thương, còn mang đồ tới?"

Tô Yểu không nói chuyện, một lát sau đó, vô ý thức trước mấp máy môi, nói: "Cậu còn nhớ rõ người đàn ông mà mình nói với cậu ở New York kia sao?"

Cố Liên Y giật mình một lát, tự nhiên là phản ứng kịp, nhưng giọng nói vẫn còn có chút không dám tin tưởng, thử dò xét hỏi cô: "Chính là Tần Hoành?"

"Uh, anh ta chính là chồng chưa cưới của Tô Khê."

Cố Liên Y nghe vậy, không nói hai lời đi tới bên cạnh bàn trà, dọn dẹp ném mấy thứ kia vào thùng rác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net