Chương 80.2: Không phải ông vẫn bảo cháu tìm cho ông một người cháu dâu sao

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hai câu nói đồng thời ra tiếng, trong điểm tự nhiên rơi vào câu phía sau, Tô Yểu ngơ ngẩn nhìn về phía Lục Đông Đình, trong mắt hoàn toàn là kinh ngạc và bối rối, bốn ngòn tay kia dán ở lòng bàn tay anh, hung hăng bóp anh một cái, muốn anh tỉnh táo lại.

Có phải anh điên rồi không?

Hiển nhiên, Lục Trường Nam cũng kinh hãi, sau đó dần dần nghiêm mặt, im lặng quét một vòng qua người Lục Đông Đình và cô.

Tô Yểu nhìn vị Lục lão gia uy phong lẫm liệt này, cảm thấy câu tiếp theo ông sẽ thốt ra: Vô lại

Quả nhiên, một giây sau, ông đặt chén trà bốp một cái trên bàn, lực đạo kia cũng có thể làm vỡ chén.

"Mày vô liêm sỉ như thế có thoải mái hay không?" Lục Trường Nam giận dữ, vì tức giận mà gân xanh ẩn hiện trên trán, nét mặt già nua đỏ lên.

Lục Đông Đình không cho là đúng nói: "Kết hôn mà thôi, lại rất bình thường, không phải ông vẫn bảo cháu tìm cho ông một người cháu dâu sao, hiện giờ tìm được rồi."

"Ông mẹ nó là bảo mày không nói tiếng nào liền đi đăng ký kết hôn sao?"

Tô Yểu yên lặng muốn tách tay đang nằm lấy tay anh ra, mà lúc này, cổ tay anh lại thay đổi, cầm lấy tay cô.

"Kết hôn là chuyện của cháu, thích hợp thì kết hôn, việc gì phải theo trình tự khuôn sáo cũ đó?"

"Nói bậy! Đúng là phản đồ! Hai bên cha mẹ còn chưa gặp, mày liền đi đăng ký kết hôn, lại còn không nói gì!" Lục Trường Nam đã không còn thiếu kiên nhẫn nho nhỏ như vừa rồi, mà là thịnh nộ hoàn toàn, tức giận từ trong bay ra, nếu không e ngại có người ngoài là Tô Yểu và Tô Hoài Sinh ở đây, trên tay có gậy gộc các loại, chỉ sợ đòi thêm cánh để đánh anh.

"Hiện giờ không phải đang nói sao?" Thái độ của anh cho qua, hoàn toàn không đáng lo, vẫn giữ dáng vẻ bình thường đối phó với hỉ nộ kia, giọng điệu nhàn nhạt.

"Mày..."

Tô Hoài Sinh mắt thấy mục đích đã đạt được, dưới tình huống như vậy cũng làm không tốt, liền nói: "Hiện giờ người trẻ tuổi đều như thế mà, tôi cũng là hôm qua mới biết chuyện đăng ký kết hôn, vốn định thương lượng với ông chuyện hôn lễ, không nghĩ đến..."

Tô Yểu lạnh lùng quét mắt nhìn Tô Hoài Sinh một cái, mỗi lần ông nảy sinh cái ý gì, đẩy sự việc đến bây giờ, như kiểu ông ta hận không thể ngày mai liền tuyên bố Lục gia và Tô gia kết làm quan hệ thông gia, chờ được ngu ông đắc lợi là chuyện tốt, ông sao lại không cần?

Lục Trường Nam nhìn thoáng qua Tô Hoài Sinh, kiềm nén lửa giận, âm thanh cũng không hiền lành: "Để ông lo lắng rồi, nếu bọn họ đã đăng ký kết hôn, Tô Yểu là cháu dâu của Lục gia tôi, hôn lễ sẽ không thiếu của nó."

"Tôi đây an tâm rồi."

Tô Yểu không lên tiếng nữa, an tĩnh nghe, nghe được hai chữ hôn lễ, huyệt thái dương của cô liền khống chế không nổi nhảy dựng lên.

Sự việc đột nhiên không khống chế được, thoát khỏi mong muốn của cô, mà hiện giờ dường như cái gì cũng đều đã bất lực.

Lục Trường Nam: "Lần sau, lại mời Tô Tổng ăn cơm, lần này là Lục gia tôi thất lễ rồi."

Sau cùng, bữa cơm này không thể ăn được, Lục Đông Đình lấy cớ còn chuyện muốn nói, trực tiếp mang theo Tô Yểu rời đi.

Lục Trường Nam hung hăng quét mắt nhìn Lục Đông Đình một cái, đến như Tô Yểu, tuy ông không phát tiết tức giận trên người cô, nhưng khẳng định là trong lòng vẫn cực kỳ khó chịu, bởi vì cô và Lục Đông Đình cùng làm ra chuyện hoang đường như thế, để hôm nay ông bị làm quê mặt trước mặt Tô Hoài Sinh, mất hết cả mặt mũi.

Ngay lúc Tô Yểu và Lục Đông Đình rời đi, Lục Trường Nam cũng nhận được điện thoại có công chuyện cần xử lý, đi trước một bước.

Lục Trường Nam dừng ở bên ngoài xe, nổi giận nói với thư ký: "Lục Đông Đình gọi điện thoại cho cậu qua đây?"

Lại còn bịa chuyện là có chuyện gì đó.

Thư ký khúm núm gật đầu: "Đúng vậy."

Trong lòng đã muốn cho người ta bậc thang để đi xuống, việc gì còn phải căng thẳng mặt mũi, chẳng lẽ ông cảm thấy được tiếp tục ngồi ở đằng kia sẽ dễ chịu hay sao? Chờ cả người ông tích tụ toàn oán khí, quay đầu lại không phải cũng rơi trên người chúng tôi sao....

"Lục Đông Đình?" Lục Trường Nam lớn tiếng hỏi.

"Lục tổng liền mang theo Tô tiểu thư rời đi rồi!"

"Bảo nó buổi tối chạy về!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net