Chap 12.5: 1 mình ở phòng trà với Rita.
Sau khi lên tàu. Tôi đã bị Choáng ngợp vì nội thất trong này tốt đến bất ngờ. Cả 4 người tôi đi quanh thăm quan.
- Mình tạo ra thứ này á? Mình thiên tài vậy? [Kazuto]
- Ngài tạo ra thứ này mà. Sao trông ngài ngạc nhiên thế? [Bianka]
Đúng. Nhưng tôi đâu ngờ trong này tốt đến như vậy?
- Tôi cũng không ngờ lại ra được chỗ này. Đây là lần đầu tiên tôi tạo ra 1 thứ như thế này. [Kazuto]
Tôi nói thản nhiên trong khi 3 người khác đang khám phá con tàu.
* Rita thì lục bếp
* Himeko thì thấy tủ rượu thì định lén lấy 1 chai.
* Otto thì đang lục trong đống game hiếm của tôi.
Cơ mà Rita có biết bếp ở đâu không vậy. Mà chỗ này có bếp không?
- Có bếp nha thưa ngài. [Zea]
- Tại sao lại có vậy? [Kazuto]
- Để phục vụ cho chuyến đi dài. Thưa ngài. Bếp ở cuối đường. [Zea]
Công nhận chỗ này tinh tế phết. Tôi đi vào bếp để tìm Rita thì cùng lúc đó Rita mang 1 khay trà ra ngoài. Sao ghê vậy? Khó thế cũng tìm được trà. Tài thật.
~~~~~10 phút sau~~~~~
Thế là chỉ có tôi và Rita trong phòng trà. Mà khoan để tôi giải thích tại sao lại thế này cho:
~~~~~Hồi tưởng 10 Phút trước~~~~~
- Cậu có nhiều game hiếm vậy. Có thể cho ta chơi được không? [Otto]
- Kazuto-kun. Có thể cho ta lấy 1 chai uống được không? [Himeko]
- Thưa ngài Himeko. Uống rượu vào giờ này không tốt đâu. [Bianka]
Himeko cầm chai rượu chạy trong khi bị Bianka đuổi.
Ơ! Mấy người này thoải mái nhề? Tôi thở dài:
- Thôi được rồi. Mọi người cứ tự nhiên. [Kazuto]
- Ngài có định làm gì không. Kazuto-sama? [Rita]
- Không. Có vẻ chỉ có tôi với ngài Rita thích uống trà lúc này thôi nhỉ? [Kazuto]
Sao lại thấy Rita đỏ mặt nữa rồi!!!
~~~~~Quay lại Hiện tại~~~~~
Và Thế là thành ra thế này. Ôi ngại vờ lờ. Ở trong này với Rita khiền tôi Hỏny vãi.
- Trà của ngài dễ chịu thật. Kazuto-sama
- Tôi cũng không ngờ lại có trà trên này cơ. À mà nè Rita! Tôi hỏi cô cái này được không? [Kazuto]
Rita ngạc nhiên.
- Vâng. Có gì sao? Kazuto-sama. [Rita]
- Bianka là người như thế nào vậy? [Kazuto]
- Xin lỗi ngài nhưng tôi không thể trả lời câu hỏi này được. Bianka-sama không cho phép. [Rita]
Trung thành thật. Đúng là Rita. Mà cho dù nó có hơi đau đấy :v
- Thế còn Rita? Cô làm Valkyria thế nào vậy?
- Sẽ không hay ho lắm nếu ngài hỏi điều đó đâu. [Rita]
- À ừm... Tôi thô lỗ quá. Xin lỗi cô. [Kazuto]
Tất nhiên là k dễ vậy rùi. Mà càng khó thì tôi lại càng thích lấy hơn.
Thế là buổi uống trà Trên tàu kết thúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net