Chap 12: Rắc rối với tổng bộ
Sao chưa gì đã hỏi mình làm việc cho ai vậy? Trông mình giống kẻ xấu lắm à?
- Ta là Kazuto! Học viên. [Kazuto]
- Ta ra lệnh cho ngươi giao nộp Tinh thạch và lõi Honkai cho tổng bộ.
Hổ! Thú vị. Đây là tên cướp thứ 2 mà mình đụng độ trong ngày rồi đấy. Để ta xem ngươi cướp kiểu gì.
- Từ chối! Tại sao ta phải giao nộp cho các ngươi. Tính ăn cướp à? [Kazuto]
- Tên này..... Ngươi dám cãi lại cấp trên của ngươi ư?!
- Có cần ta nhắc lại không? Ta là học viên. Chưa thuộc quyền sở hữu của ai hết. Các ngươi có quyền gì mà ra lệnh cho ta? [Kazuto]
Sau đó có 1 đám người khoảng 20 người từ tàu xuống.
- Nếu ngươi không chịu giao nôp. Ta sẽ lấy bằng vũ lực. LÊN!
1 người lao lên tấn công tôi. Tôi nhẹ nhàng né và cho 1 trảm gục xuống.
- Thú vị. Vậy mà cũng lên. Thích chết lắm à? Ngươi biết lũ quái này chết vì lý do gì không? [Kazuto]
- Ngươi....... Cả tàu nghe lệnh. Chuẩn bị bắn hạ hắn
- THÚ VỊ! Lên cho ta xem coi các ngươi có bản lĩnh gì!!!!! [Kazuto]
Tôi giơ thanh Surtr chuẩn bị chiến.
- <BẠO LIỆT HO.......> [Kazuto]
- Khoan đã !!!!!
Tôi chuẩn bị xuất skill thì có 1 giọng ngăn cản tôi.
- Chuyện gì đang diễn ra thế này. [Bianka]
- Thưa ngài Bianka!!!!
Mấy tên đó cúi đầu trước Bianka 1 cách tôn nghiêm. Thủ lĩnh của lũ đó lên tiếng.
- Thưa ngài. Tên này không chịu giao nộp chiến lợi phẩm cho Tổng bộ.
- Và các ngươi ăn cướp?!??!! Ngươi biết đây là người mà cả giáo chủ cũng phải tôn trọng không mà ngươi làm càn? [Bianka]
- Cái gì?!?! Tên này á?
- Chúng tôi thật lòng xin lỗi ngài. Kazuto-dono [Bianka]
Lúc này tôi bực lắm rồi. Đâu thể vì 1 lời xin lỗi mà dễ qua vậy. Tôi nói Bianka:
- Thôi được rồi! Bianka. Lùi lại. Bọn họ không hiểu thì để tôi dạy cho bọn họ hiểu. [Kazuto]
- Nhưng.... [Bianka]
Tôi đưa ra sát khí nhắc lại.
- LÙI LẠI. [Kazuto]
Bianka đứng im vài giây. Ngạc nhiên rồi trả lời:
- Vâng. [Bianka]
Tốt quá. Cô ấy có vẻ đã hiểu. Tôi không muốn cô ấy trở thành kẻ thù của tôi 1 chút nào.
- Ngài Rita! [Kazuto]
- Vâng. Thưa Kazuto-sama. [Rita]
- Trên tàu còn người không? [Kazuto]
- Có vẻ là không. Thưa ngài. [Rita]
- Tốt. Hôm nay ta sẽ dạy cho các ngươi biết. Có 1 số người các người không thể đụng vào được đâu. [Kazuto]
Tôi hạ thanh Surtr xuống để nó biến mất.
- <KẺ TÁI TẠO> Khoá Hư Vô! [Kazuto]
1 Luồng năng lượng được chụm lại tạo thành 1 khẩu súng. Tôi chĩa vào con tàu và bắn thẳng vào nó
- <Thiên Khải Môn> [Kazuto]
1 viên đạn đã bắn ra và lập tức khiến cho con tàu phát nổ.
*BÙM*
1 vụ nổ khổng lồ xuất hiện rồi biến con tàu thành hư vô. Lũ ở dưới đều đưa con mắt khiếp sợ nhìn con tàu bị nổ tung.
- DỪNG LẠI ĐƯỢC CHƯA. [Otto]
Tên đó đã ra rồi. Cuối cùng.
- Tôi thay mặt bọn họ chân thành xin lỗi ngài Kazuto. Xin ngài hãy tha cho cho bọn họ. [Otto]
- Ừ! Được. Dù sao thì ta cũng chưa bị sao. Nhưng ta không đảm bảo lần sau đâu. [Kazuto]
Tôi lấy lõi Honkai rồi. Rồi đặt nó lên tay của Rita
- Ta sẽ lấy Tinh thạch. Thứ này các người thích xử lý sao tuỳ các ngươi [Kazuto]
- Kazuto-sama. Vậy có ổn không? Nếu ngài bán cho Destiny thì sẽ được nhiều Tinh thạch hơn đấy. [Rita]
Cái lõi đấy hiếm đấy. Nhưng bây giờ thì chưa cần lắm vì mình chưa có ý định gì với nó.
- Cảm ơn! Nhưng bây giờ ta chưa cần nhiều Tinh thạch làm gì đâu. [Kazuto]
Lúc này Himeko cũng đã ra tới. Cô ấy ngạc nhiên đến mức không nói lên lời. Tôi đến chỗ cô ấy và cúi đầu xuống.
- Xin lỗi cô Himeko-san. Tôi nói sẽ đưa cô đi uống vậy mà thành ra thế này. Tôi chân thành xin lỗi. [Kazuto]
- À ừm! Không sao đâu. Ngươi không sao là được rồi. Ngươi biết ta đã lo lắm không? [Himeko]
- Nếu không phiền thì tôi mời 2 người đến Tổng bộ uống trà được không? Coi như là lời xin lỗi và cũng như cảm ơn ngài vì đã tha cho họ. [Rita]
Rita nói như kiểu như đã hiểu ý tôi. Mà....
Rita cười với tôi kìa?!??!! Nhìn Xinh ghê ấy?!?!?!!
- Vậy thì cung kích không bằng tuân mệnh. Được mời đi uống trà với cô hầu gái xinh đẹp là phúc 3 đời đấy. [Kazuto]
- Ngài hơi quá rồi. [Rita]
- Quá gì mà quá. Ta thấy Bianka và Rita là thuộc hàng đệ nhất mĩ nhân không ai bằng đâu. [Kazuto]
- A hèm!!! Vậy là quấy rối đấy. Kazuto-kun. [Himeko]
Himeko gõ đầu tôi 1 cái. À mà. Sao mà Rita đỏ mặt thế kìa. Cái mặt điềm tĩnh ấy đâu rồi?
- Ta sẽ gọi Tàu bay đến. [Bianka]
- Không cần đâu. <Kẻ tái tạo> Tàu không chiến!!!! [Kazuto]
Tôi đưa tay lên trời và 1 con tàu xuất hiện.
- Ôi! Đi với cậu ta chắc 1 ngày nào đó sẽ chết vì sốc mất. [Himeko]
- Vậy à? Tôi lại thấy không còn ngạc nhiên gì nữa. [Otto]
Sao mà mọi người coi mình là quái vật không bằng vậy? Tạo cái này tốn hết năng lượng của tôi rồi đấy!!!!
- Thôi thì mọi người lên tàu đi. Tôi khá mệt rồi. Tạo ra thứ này tốn sức quá. [Kazuto]
Và giờ thì chỉ còn 1 việc nữa thôi. Tôi lại gần cái xác mà tôi đã giết và móc ra cái Kim hồi sinh khẩn cấp và sử dụng nó.
- Ngươi tính làm gì vậy. [Bianka]
- Hồi sinh. [Kazuto]
Trong thoáng chốc những vết thương đã được hồi phục lại.
- Cái này là..... Hồi sinh sao? [Rita]
- Cũng không hẳn đâu. Vì nó chỉ có tác dụng với người mới chết được 10p mà thôi. [Kazuto]
Nhìn Otto đi. Vừa cho rằng thấy được hi vọng rồi vụt tắt. Cũng đúng thôi. Vì Otto tạo ra mớ hỗn độn này vì Hồi sinh Kallen mà.
- Đưa cô ta đi bệnh viện đi. Dù sao thì cô ta cũng chỉ theo lệnh thôi. [Kazuto]
- Chân thành cảm ơn ngài. [Bianka]
Sau 1 lúc thì cả 4 bọn tôi đi lên tàu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net