Chap 13: Bạn bè hay kẻ thù? Câu chuyện quá khứ của Kazuto

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã đến Tổng bộ Destiny rồi. Và những gì tôi thấy là:

"TO VÃI CHƯỞNG".

Đây là Tổng bộ Destiny. Tổ chức diệt Honkai Lớn nhất thế giới. Là nơi sở hữu những Valkyria Mạnh mẽ bảo vệ nhân loại. Tinh thần đoàn kết rất cao. Nhưng họ chỉ xuất hiện để hỗ trợ khi cần thiết.

- Vậy là đã đến rồi. Cái chỗ chết tiệt này. [Kazuto]

Tôi nói vậy vì trong game. Cái chỗ này nó là 1 cơn ác mộng của tôi đúng nghĩa luôn. Đặc biệt là cái nhiệm vụ đi tìm 3 điểm rồi kích hoạt ấy.

- Thưa chủ nhân. Có Tên lửa đang nhắm vào chúng ta. [Zea]

- À rế! Mới ở đây chưa được vài phút mà đã có người chán sống rồi à! [Kazuto]

- Bianka! Ra đây với tôi 1 lúc được không? [Kazuto]

- Ta đây.... Cái gì vậy!!?? Tên lửa à? [Bianka]

Cô ấy định chạy ra phá thì bị tôi giữ lại.

- Bình tĩnh thưa cô! Để mấy chuyện nặng nhọc cho đàn ông. [Kazuto]

Tôi đưa cô ấy lên nóc tàu.

- Giờ thì! [Kazuto]

Tôi chạm vào vai của Bianka. Cảm giác đó nó Kimochi vờ lờ. :)))

- <Ngưng đọng thời gian> [Kazuto]

Mọi thứ xung quanh đứng im và biến thành 1 màu xám.

- Đây là..... [Bianka]

Bianka lùi lại và chuẩn bị vũ khí.

- Yên tâm. Tôi sẽ không làm gì ngài Bianka đâu. Tôi có thể đảm bảo. [Kazuto]

- Ngươi có sức mạnh này từ đâu? [Bianka]

- Hmm nói sao đây nhỉ? Tôi cũng không biết nữa. Bỗng 1 ngày tôi đột nhiên có sức mạnh này ở 1 sự kiện. [Kazuto]

- Sau 1 hồi im lặng thì Bianka đã lên tiếng:

- Ta có thể hỏi vài câu được không. [Bianka]

- Cứ tự nhiên. Mình có cả khối thời gian mà. [Kazuto]

Nói xong tôi ngồi xuống nghe cô ấy nói.

- Ngươi là ai vậy? [Bianka]

Cô ấy nghiêm túc rồi. Thôi thì.

- 1 Học viên không có gì nổi trội cả. [Kazuto]

- Ngươi có phải con người không? [Bianka]

- Trông tôi giống quái vật lắm à? Câu tiếp theo. [Kazuto]

- Ngươi là bạn hay thù?? [Bianka]

Tôi ngạc nhiên trước câu hỏi này. Vì tôi cũng không biết nữa. Vì nếu kế hoạch của tôi phá sản thì họ sẽ là kẻ thù của tôi. Nhưng hiện tại thì:

- Hiên tại là bạn. Nhưng lâu dài thì phải để xem coi đã.  [Kazuto]

- Câu cuối: Mục đích của ngươi là gì. [Bianka]

Tôi hoảng hồn:

- Cô hỏi vậy là sao? [Kazuto]

- Ngươi đang sở hữu 1 sức mạnh có thể thay đổi cục diện của thế giới này. Ngay cả ta khi tung toàn bộ sức mạnh cũng không thể hạ được ngươi. Vậy mục đích của ngươi là thấy hiện tượng này là gi? [Bianka]

Bị cô ấy nói trung tym đen rồi. Đúng là Bianka có khác. Dù không phải ý định của mình nhưng lỡ rồi phải theo thôi:

- Tôi tính nói là để cho ngầu nhưng có vẻ không được rồi. [Kazuto]

- Chủ nhân. Không được! Ngài sẽ rối loạn dòng thời gian mất. [Zea]

- Không sao! Dù sao giữ mãi cũng không được. Yên tâm. Ta sẽ không nói việc thay đổi thời gian đâu. [Kazuto]

- Mục đích à? Để thay đổi thế giới này. [Kazuto]

- Thay đổi thế giới? Ý ngài là sao? [Bianka]

Phải nghĩ ra 1 câu chuyện nào đó thôi :v

- Hôm nay là ngày 3/12 đúng không? [Kazuto]

- Đúng! Mà sao lại hỏi vậy? [Kazuto]

- Vào ngày này 15 năm trước. Có 1 cậu bé có 1 gia đình hạnh phúc. Cậu có ba mẹ. 1 người chị ở bên. Cho đến khi 1 hôm. Khi mà cậu trở về từ trường. 1 Con quái vật đã tới thành phố. Nó đã phá huỷ mọi thứ, giết rất nhiều người. Và đương nhiên trong đó có....... [Kazuto]

- Ba mẹ của ngài? [Bianka]

- Chính xác! Khi họ chết. Người duy nhất ở bên tôi là người chị của tôi. Chị ấy đã chăm lo cho tôi cho đến vài tháng trước, chị ấy cũng chết khi đang thực hiện nhiệm vụ. Khi lúc chị tôi mất, Tôi đã tự hứa rằng. Bằng mọi giá phải thay đổi thế giới này. Tạo ra 1 thế giới nơi mà Honkai không tồn tại. 1 thế giới nơi mà chị tôi vẫn còn sống. Chính cái niềm tin đó đã trao cho tôi khả năng này. [Kazuto]

2 chúng tôi im lặng 1 lúc lâu. Bianka đã hạ vũ khí của mình xuống.

- Hết giời gian rồi. Đến lúc dọn dẹp rồi. Cuộc nói chuyện này rất vui. Cảm ơn ngài đã nghe về quá khứ của tôi. [Kazuto]

Tôi tính là giữ cái quá khứ này cho mình. Nhưng cô ấy lại là người nghe đầu tiên. Thực ra tôi khá vui vì cô ấy đã nghe.

- <Kẻ tái tạo> Surtr. [Kazuto]

- Surtr: <Bạo Liệt Hoả Đao!> [Kazuto]

1 nhát chém của tôi tạo thành 1 đường kiếm bay đến đám tên lửa và lập tức làm nổ tung dàn tên lửa hướng về hướng tôi.

- Ở dưới đó nhiều Valkyria thật. Otto êi! ra mặt đi không toang tôi đấy. [Kazuto]

- Như ta thấy thì chẳng phải bọn ta mới là người đang toang sao? [Otto]

- Haha. Ngài đùa vui thật. [Kazuto] (đùa qq m ếi Kazuto ạ)

Mà công nhận. Công nghệ ở đây tiên tiến thật. Hầu như có mọi thứ mà tôi mong muốn.

- Mừng Giáo chủ trở về.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net