Nhiệm vụ đầu tiên và cặp song sinh bí ẩn [END]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
chắc" [Vernus]

"Ừm... thì... cô biết đấy, hai em ấy đã làm nũng nên..."

"Haizz... siscon" [Vernus]

Éo cãi được, kể từ lúc cứu cả hai em ấy thì bên trong tôi luôn có một cảm giác phải chiều chuộng và yêu thương cả hai hết mực, chắc nó xuất phát từ ước mơ được trở thành anh trai của tôi từ nhỏ đây mà, từ nhỏ tôi luôn muốn được trở thành anh trai nên có lẽ việc tôi chiều chuộng hai em ấy là xuất phát từ đó.

"Vậy không còn việc gì nữa thì tôi về quán ăn trước đây"

"Anh không đi mua kem sao?" [Vernus]

Tôi đã suy nghĩ lại rồi, ăn kem vào thời tiết này quả là một lựa chọn tồi, với lại cổ họng của cả hai chưa hồi phục hoàn toàn nên việc ăn kem sẽ khiến nó nặng hơn nữa mà thôi.

"Tôi sẽ lựa lời để nói với hai em ấy"

Nói rồi tôi quay người rời đi, nhưng điều tôi không ngờ đến là Vernus cô ấy chạy lại và đi bên cạnh tôi, thấy vậy tôi cũng có chút bất ngờ nhưng rồi tôi chỉ mỉm cười một cái rồi tiếp tục bước đi mà không nói một lời nào cả.

Sau một hồi thì tôi cũng đã trở lại quán ăn, khi thấy tôi thì cả Kuroko và Shiraori đều chạy ra ôm chầm lấy tôi, sau đó còn có cả Rita và Durandal bước ra từ trong quán nữa.

"Anh xin lỗi nhé, hiện giờ không có nơi nào bán kem cả nên hai em thông cảm nhé"

Nói rồi tôi xoa đầu cả hai, nhưng điều tôi không ngờ là hai em ấy thậm chí không hờn dỗi mà lại còn vui vẻ chấp nhận nữa, đúng là trẻ ngoan mà, và khi nhìn thấy Vernus thì cả hai em ấy liền nhìn cô ấy với ánh mắt hình viên đạn, có lẽ cả hai vẫn chưa quên được những gì cô ấy nói với tôi lúc trước. Còn Vernus thì cô ấy chỉ biết quay mặt đi chỗ khác để tránh ánh nhìn của hai em ấy.

"Nào, lúc nãy anh đã nói gì với hai em nhỉ?"

"Nhưng mà..." [Kuroko]

"Lúc nãy chị ấy đã xin lỗi anh rồi, nên cả hai cũng nên tha lỗi cho chị ấy đi chứ"

Nghe vậy cả hai liền nhìn nhau rồi gật đầu đồng ý, đột nhiên một tiếng động lạ vang lên, nhìn sang thì thấy Vernus đang che bụng với sự xấu hổ, tôi biết ngay là sẽ có chuyện này mà.

Thấy thế ngoại trừ tôi thì ai cũng bật cười khúc khích cả, sau đó chúng tôi đi vào lại quán, ai nấy đều đã ăn no rồi, tuy nhiên chỉ có mỗi Vernus là chưa ăn gì nên tôi đã gọi nhân viên mang menu đến.

"Đây, cô chọn món đi"

"Nh- nhưng mà..." [Vernus]

"Không cần khách sáo, dù gì cô cũng chưa ăn gì nên không cần phải ngại đâu, chuyện lúc nãy cô cũng nên quên nó và xem như chưa có chuyện gì xảy ra đi"

"T- tôi hiểu rồi, v- vậy thì..." [Vernus]

Nói rồi cô ấy cầm lấy menu và bắt đầu chọn món, và sau khi chọn xong thì cô ấy đưa lại menu cho người phục vụ, và chưa đầy 10 phút thì những món mà cô ấy đã chọn đều đã được bày lên bàn.

Sau khi Vernus ăn xong thì chúng tôi rời khỏi quán ăn, trong lúc cô ấy ăn thì chúng tôi cũng đã thống nhất là sau khi cô ấy ăn xong thì chúng tôi sẽ đi mua sắm, dù gì tôi cũng cần phải mua thêm vài bộ đồ nữa cho Kuroko và Shiraori nữa, mặc dù tôi có thể dùng sáng tạo vật chất để tạo ra nhưng nếu vậy thì sẽ có khả năng tôi bị phát hiện trong lúc đang sử dụng sáng tạo vật chất nên thôi cứ đi mua cho lành.


"Tôi sống ở đây cũng được vài tuần rồi, nên tôi có biết một cửa hàng quần áo khá nổi tiếng, nên nếu không chê thì tôi có thể dẫn mọi người đến đó" [Vernus]

"Vậy thì còn gì bằng"

Sau đó cô ấy dẫn chúng tôi đi đến cái cửa hàng quần áo mà cô ấy đã nói, tuy nhiên trên đường đi thì có rất nhiều người nhìn vào chúng tôi, đa phần là mấy tên đực rựa cảm thấy ghen tị khi khi tôi được vây quanh với ba cô gái xinh đẹp, ừ thì cảm giác được đi chung nhóm với cả ba thì cũng tuyệt đấy. Nhưng tin tôi đi, nó áp lực hơn tưởng tượng nhiều đấy.

"À phải rồi, anh đến từ đâu vậy Shiba-san?" [Durandal]

"Hả? cô không biết nhật bản sao?"

"Tôi có nghe qua, nhưng hầu như tôi không biết gì về đất nước đó hết, tôi nghe nói người châu á thường có tên theo kiểu họ trước tên sau, nên tôi có hơi rối về nó" [Durandal]

"Nếu quen rồi thì cô sẽ thấy nó bình thường thôi, văn hóa cũng như tập tục của mỗi châu lục sẽ khác nhau, nên việc cô cảm thấy rối là điều bình thường thôi"

"Ra là thế, tôi hiểu rồi, vậy có nghĩa là tên của anh không phải "Shiba" mà là "Tatsuya" có phải không?" [Durandal]

"Đúng vậy"

"Vậy sao Rita cứ luôn gọi anh là Shiba thay vì tên chứ?" [Durandal]

"Fufu, đó là một phép lịch sự đấy ạ" [Rita]

"Là sao?" [Durandal]

"Theo quan niệm của người Nhật thì khi mới gặp nhau thì chúng ta nên xưng hô "họ" trước thay vì "tên", nếu chúng ta nói tên của người mới gặp lần đầu thì người đó sẽ nghĩ chúng ta không lịch sự đấy ạ, nhưng nếu người đó cho phép chúng ta gọi bằng tên thì không có vấn đề gì" [Rita]

"Ra là thế, giờ tôi mới biết đến cái này đấy" [Durandal]

"Haha, không ngờ quý cô Rita lại hiệu biết đến vậy đấy, mà từ giờ mọi người có thể gọi tôi bằng tên hoặc nếu thấy tên dài khó đọc thì cứ gọi Shiba cũng được không sao hết"

"Vậy từ giờ tôi xin phép được gọi anh là Tatsuya-sama nhé fufu" [Rita]

"Được thôi, nhưng cô có thể bỏ kính ngữ đi cũng được"

"Sao có thể được chứ, tôi dù gì cũng chỉ là một hầu gái bình thường thôi, sao tôi có thể gọi tên ân nhân của chúng tôi trống không vậy chứ, nên từ giờ hãy cứ để tôi sử dụng kính ngữ với anh có được không?" [Rita]

"Haizz... vậy thì chiều theo ý của quý cô Rita vậy"

"Fufu, cảm ơn anh rất nhiều, Tatsuya-sama" [Rita]

Tôi thật sự không nỡ từ chối đề nghị đó, bởi vì tôi cũng thích cô ấy gọi tôi như thế ahihi.

Sau khoảng 20 phút vừa đi vừa tán chuyện thì cuối cùng chúng tôi cũng đã có mặt tại cửa hàng quần áo mà Vernus đã nói, nơi này phải nói là khá to so với với những cửa hàng khác, sau đó chúng tôi đi vào cửa hàng thì được nhân viên chào đón rất nồng nhiệt.

Và sau đó ai ấy đều tách nhau ra để chọn đồ, ở đây có cả đồ nam lẫn đồ nữ, tôi thì không giỏi lựa đồ cho người khác nên tôi đã để Rita chọn lựa giúp Kuroko và Shiraori, với sự siêu cấp cute của cả hai thì chắc mặc gì cũng đẹp thôi. Trong lúc họ đang lựa đồ thì tôi đã đến chỗ cô nhân viên và thanh toán trước toàn bộ số tiền những thứ mà các cô gái đã mua, và để chắc ăn thì tôi đã thanh toán khoảng 900 ngàn đô cho cô nhân viên, và tất nhiên là chuyển khoản rồi. Cô nhân viên thấy thế thì hai mắt liền sáng rực cả lên, ngay lập tức cô nhân viên đó đã kêu những người khác chuẩn bị ghế ngồi và cả đồ uống cao cấp cho tôi nữa, đúng là có tiền thì làm gì cũng được.

Sau hơn 2 tiếng chờ đợi thì cuối cùng họ cũng đã chọn xong, và... Đúng là con gái mà đi mua sắm thì chỉ có một mua một nùi thôi, và họ cũng không phải ngoại lệ, bằng chứng là trên tay ai ấy đều xách theo cỡ chục cái túi đựng đồ hiệu trong đó, và khi bọn họ bắt gặp tôi đang ngồi thảnh thơi xơi nước thì liền tỏ ra bất ngờ.

"Có vẻ như anh đang tận hưởng nhỉ?" [Vernus]

"Có vẻ như mọi người đã chọn được những bộ đồ yêu thích rồi nhỉ?"

"Tất nhiên rồi, anh cũng có phần nữa đấy" [Vernus]

"Hả? có cả của tôi nữa sao?"

"Fufu, tất nhiên là phải có phần của Tatsuya-sama rồi, anh đã giúp chúng tôi rất nhiều rồi nên cứ coi đây là quà đáp lễ của chúng tôi đi"

"Vậy thì tôi xin nhận ý tốt của quý cô Rita, nhưng... Tôi lỡ thanh toán toàn bộ rồi"

Khi nghe vậy thì cả ba cô gái đều rất bất ngờ, tuy nhiên thà mất tiền chứ tôi không bao giờ để danh dự của mình bị mất đi như vậy được, danh dự của một thằng đàn ông quan trọng lắm chứ không thể đùa được.

"Chà... mọi người biết đấy"

"Haizz... chúng tôi sẽ nhận tấm lòng của Tatsuya-sama thêm một lần nữa vậy, nhưng khi về khách sạn hãy để Rita tôi đây..."Trả ơn" về những gì mà Tatsuya đã làm cho chúng tôi, và tất nhiên Tatsuya-sama không được từ chối đâu đấy" [Rita]

Nghe Rita nói vậy thì tôi xuýt nữa là phun luôn ngụm trà trong miệng, cái câu "về khách sạn" rồi "trả ơn" nó khiến tôi gần như là bị hiểu lầm nặng luôn ấy.

"T- tôi nghĩ là không cần phải như vậy đâu, dù gì mọi người cũng đã lựa đồ cho Kuroko và Shiraori mà, nên tôi nghĩ mình cũng cần phải làm gì đó để... Đáp lễ"

Nghe tôi nói vậy thì Rita nhìn tôi với ánh mắt như kiểu chán chả muốn nói, sau đó cô ấy thở dài rồi lên tiếng.

"Việc chúng tôi lựa đồ cho hai em ấy không liên quan đến việc Tatsuya-sama đã thanh toán toàn bộ, về phần của hai em ấy thì không nói làm gì, tuy nhiên anh lại thanh toán cả phần của chúng tôi như vậy, nếu Tatsuya-sama không đề tôi làm gì đó để trả ơn thì tôi sẽ khó xử lắm, nên là..."

Nói rồi cô ấy nhìn tôi với ánh mắt khó xử, bây giờ tôi mà từ chối thì thể nào cô ấy cũng giận tôi cho coi, nên là thôi đành chiều theo cô ấy vậy.

"Thôi được rồi, vậy thì cứ làm theo ý của Rita-san đi"

"Fufu, cảm ơn Tatsuya-sama đã hiểu cho, à đúng rồi, đã đến đây lựa đồ thì sao chúng ta không đi mặc thử nhỉ?"

"Ý kiến khá hay đấy" [Durandal]

Sau đó bọn họ kéo nhau vào phòng thay đồ, sau một lúc thì bọn họ bước từ phòng thay đồ ra và ngay lập tức sự chú ý của tôi đã dán chặt vào họ, ôi... Tôi có đang mơ không? đúng là người đẹp vì lụa mà, cảnh tượng trước mắt khiến tôi không thể nào rời mắt dù chỉ một chút, thật không ngờ là tôi có chứng kiến cảnh tượng vĩ đại này.

Tác giả: Đây là Vernus nhé

Tác giả: Còn đây là bộ trang phục mà Kuroko và Shiraori mặc nhé.

"Anh thấy sao Tatsuya-sama?" [Rita]

Tôi gần như bị mê hoặc bởi các cô gái, chợt nhận ra mình đang trong cơn mê không lối thoát, thì tôi nhanh chóng ổn định lại tinh thần rồi lên tiếng.

"Ehem! hợp với mọi người lắm đấy, cứ như là các nữ thần dáng thế vậy"


"Fufu, cảm ơn anh đã khen ngợi, giờ thì đến lượt Tatsuya-sama đấy"

Nói rồi cô ấy đưa cho tôi một bộ đen từ đầu đến chân, biết mình không thể từ chối, tôi đành đi vào phòng thay đồ rồi thay bộ đồ mà Rita vừa đưa cho tôi, sau khi thay xong thì tôi bước ra trước sự ngỡ ngàng của các cô gái.

"Trông tôi... kì cục lắm sao?"

"Fufu, làm gì có chuyện đó chứ, chỉ là tôi có chút bị mê hoặc bởi sự bảnh bao của Tatsuya-sama thôi..."

"Trông hợp với anh lắm đấy" [Durandal]

"Tr- trông cũng không đến nỗi nào" [Vernus]

"Cảm ơn mọi người"

Sau đó chúng tôi thay lại bộ đồ cũ rồi rời khỏi cửa hàng, hôm nay quả là một ngày rất vui đối với tôi, tôi không nghĩ là mình có thể thân thiết với nhóm của Durandal theo cách này, nhưng thôi. Có lẽ đây là cái duyên nên là cứ để nó diễn ra như vậy đi, chúng tôi vừa đi về khách sạn vừa nói chuyện khá vui vẻ với nhau, và tất nhiên tôi là người xách toàn bộ những thứ mà bọn họ đã mua rồi.

*Quay trở lại hiện tại*

"Anh thấy sao Tatsuya-sama?" [Rita]

"Rất thoải mái, Rita-san đúng là một hầu gái toàn diện, cái gì cũng biết làm hết"

"Fufu, cảm ơn vì lời khen đó" [Rita]

Nói rồi cô ấy tiếp tục bóp vai cho tôi trong sự ganh tị của Vernus, không ganh tị mới lạ ấy, được phó đội trưởng của lưỡi đao bất tử bóp vai cho thì trên thế giới này hiếm ai được như vậy lắm.

*19:30*

Sau khi được Rita sóc đặc biệt thì hiện tại tôi đang được thưởng thức bữa tối do chính tay Rita nấu, và trình độ nấu ăn của cô ấy thì khỏi phải bàn rồi, một món ăn bình dân mà vô tay cô ấy thì cũng biến thành sơn hào hải vị mà thôi, nhìn Kuroko và Shiraori ăn với gương mặt hạnh phúc là đủ hiểu nó ngon đến mức độ nào rồi, sau khi ăn xong bữa tối thì chúng tôi ngồi lại với nhau vừa ăn hoa quả tráng miệng vừa nói chuyện với nhau hết sức vui vẻ.

*21:30*

Sau khi tán chuyện với nhau xong thì ai nấy đều đã đi ngủ, tất nhiên là tôi ngủ ở ghế Sofa rồi, nhưng lần này tôi có bạn đồng hành với mình nữa, đó là Vernus. Lý lo cô ấy phải ngủ ở ghế sofa là do cô ấy phải nhường chỗ cho Kuroko và Shiraori, và tất nhiên tôi và cô ấy ngủ trên một chiếc Sofa riêng biệt rồi, sau đó tôi có nói chuyện với Ciel và Noir một lúc rồi sau đó nhắm mắt lại để ngủ.

*5 ngày sau*

Và bữa tiệc nào rồi cũng đến lúc tàn, thời gian tôi ở Siberia đã kết thúc, sau khi tạm biệt nhóm của Durandal thì hiện tại tôi đang ở sân bay để làm một vài thủ tục cho Kuroko và Shiraori, về chuyện của cả hai thì tôi cũng đã nói trước với hiệu trưởng rồi, và cô ấy hứa sẽ cho cả hai sống một cuộc sống học đường bình thường ở học viện ST-Freya mà không cần phải trở thành một Valkyrie, điều đó làm tôi rất yên tâm.

Sau khi hoàn thành các thủ tục thì hiện tại tôi cùng hai em ấy đang ở trên máy bay, và khoảng 5 phút nữa máy bay sẽ cất cánh tôi có thể dịch chuyển về học viện nếu muốn, nhưng mà tôi thích ngồi máy bay để ngắm cảnh hơn, với lại Kuroko và Shiraori cũng muốn đi máy bay nên tôi đã quyết định không sử dụng dịch chuyển làm gì.

Sau một khoảng thời gian ngắn thì cuối cùng máy bay cũng đã cất cánh, và tôi rất nóng lòng được gặp lại những người bạn của mình.

"Haizz... hi vọng mọi người vẫn ổn"

Vừa nghĩ tôi vừa nhìn ra cửa sổ máy bay, mà chắc tôi nghĩ nhiều rồi, ở đó còn có tồn tại song song của tôi nữa mà, nên lo lắng là điều không cần thiết.

"Giờ thì... chuyện gì sẽ đón chờ mình ở phía trước đây?"
___________________________________________

Tác giả: Vẫn như mọi khi, nếu thấy hay thì hãy cho mình một vote nhé, cảm ơn mọi người rất nhiều, à còn nữa, chap sau sẽ là kì thi thăng cấp nhé, giờ thì chúc mọi người đọc truyện vui vẻ và hẹn gặp lại mọi người ở chap sau


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net