Chương 13.1 : CÂU TRẢ LỜI LÚC NỬA ĐÊM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Thế nào rồi?” – Giọng Trang vang lên đều đều.“Thưa…mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng hết rồi ạ. Chỉ còn chờ xem bên họ có dám lên tiếng phản đối hay không.” – Tiếng một người đàn ông trung niên cung kính đáp lại.“Tốt…có vẻ như phần thắng đang nghiêng về phía ta thì phải?” – Trang nhếch môi.“Vâng ạ…tôi nghĩ rằng họ sẽ không dám từ chối đâu vì chúng ta đang nắm trong tay con át chủ bài. Tôi nghĩ với cái đà này thì mọi việc sẽ nhanh chóng kết thúc.”“Được…vậy thì hãy sắp xếp cho ta một cuộc hên với họ. Ta sẽ đích thân tới đó và giải quyết tất cả mọi chuyện.” – Trang nói rồi cúp máy cái “rụp”.Trang thả người xuống cái ghế sofa ở phòng khách. Cô đang ở nhà nó. Vời vào tới nhà, Trang chỉ thấy mỗi cô em gái còn hai đứa kia thì đi mất tăm. Hỏi tới, Thảo Anh chỉ điềm nhiên trả lời rằng Vi đi bar còn An đi viếng mộ Minh Quang, Hoàng Kỳ.Nghe tới đây, cô lặng lẽ thở dài. Đã hơn một năm trời rồi, cô chưa được nghe lại hai cái tên thân thuộc này. Nhìn lại, sao thấy suốt một năm qua, cả bốn người đã trải qua nhiều chuyện quá.Minh Quang – Hoàng Kỳ là hai người anh, hai người cấp dưới đáng tin cậy của của bốn đứa. Ngày tụi nó chính thức trở thành Tứ ma nữ, đội hộ vệ Tứ ma nữ cũng được thành lập. Đó là bốn người sẽ cùng kề vai sát cánh với Tứ ma nữ, sẵn sàng hy sinh để bảo vệ họ, yểm trợ nhau trong mọi nhiệm vụ…Đội hộ vệ Tứ ma nữ gồm: Bắc hộ vệ - Minh Quang, Nam hộ vệ - Hoàng Kỳ, Đông hộ vệ - Bảo Thiên, Tây hộ vệ - Khánh Minh. Mọi chuyện vẫn diễn ra êm đẹp, cho tới một ngày mà Bảo Vi chính thức nói với mọi người rằng: nhỏ đang quen với Hoàng Kỳ. Lúc đó, ai cũng đồng ý và chúc mừng, riêng mỗi nó là lẳng lặng. Không tán thành cũng không phải đối, chỉ đơn giản là không quan tâm. Lúc đó, trong lòng nó có linh cảm không lành. Tình cảm của Bảo Vi và Hoàng Kỳ bắt đầu…cũng là lúc tất cả sắp đối diện với cái chết…Nhớ đên đây, Trang bất giác khẽ lắc đầu nguầy nguậy không muốn nhớ đến nữa. Mọi chuyện đã qua thì hãy cho nó ngủ yên, Trang không muốn khơi dậy nó.…- Haizz… - Trang thở dài.- Ai vừa gọi vậy chị? – Thảo An ung dung vừa xem TV. Vưa ăn bắp rang hỏi.- À…bác Jim. Bác ấy bảo bên phía công ti An Nam đã có chuyển biến. Nay mai họ sẽ phải kí vào bản hợp đồng với chúng ta. Dù không muốn nhưng đang trên bờ vực phá sản, họ đành phải đồng ý hợp tác làm ăn. (Trang đã bắt tay vào giải quyết những công việc ở công ti con nhưng vẫn chưa chính thức ra mặt với chức vụ tân tổng giám đốc, mọi việc hiện tại thì Trang nhờ Minh đến công ti làm giúp mình, tuy nhiên, mọi quyết định đều vẫn phải thông qua cô. Chuyện này, cô đã xin phép pama nó và đã được hai người đồng ý. Cô muốn giải quyết cho xong show thời trang với Arlia mới chính thức công bố mình là tân tổng giám đốc)- Hừ…bên An Nam họ cũng lạ. Được công ti con của KWT mời hợp tác làm ăn mà lại không muốn. – Thảo Anh bĩu môi. - Không phải đâu. Tại vì cách đây 5 tháng, cổ phiếu của KWT rớt giá liên tục, với lại họ cũng biết rằng bên ta tháng nào cũng bị ăn xén bớt một khoảng tiền lớn nên họ cảm thấy không an tâm. Tâm trạng chung là vậy nên cũng không thể trách họ được. – Trang lí lẽ.- Rồi…rồi…em không nói nữa. – Anh Anh giơ tay ra vẻ đầu hàng.- Thật bó tay em. – Trang lắc đầu.- Hì…á…An về kìa! – Thảo Anh cười rồi vui vẻ khi thấy bóng dáng nó ở cửa.Nó lặng lẽ bước ngang qua phòng khách rồi lên thẳng trên phòng, mặc cho Thảo Anh cứ í ới kêu khản cả cổ. Khi bóng nó đã khuất trên cấu thang, cả hai chị em quay sang nhìn nhau rồi cùng nhún vai khó hiểu.Lát sau, nó đã thay đồ rồi bước xuống nhà. Lúc này, Thảo Anh đang xem TV và Trang thì xem tạp chí. Nhẹ nhàng lấy remote tắt TV và giật lấy tờ tạp chí trên tay Trang vất sang một bên, nó ngồi xuống ghế sofa. Thảo Anh đang coi thì đột nhiên bị tắt TV thì nổi cáu, quay sang nhìn nó:- Này…mày làm gì vậy?- Dẹp chuyện vớ vẩn ấy sang một bên đi. – Nó lạnh lùng.- Chuyện gì nữa vậy? – Trang hỏi.- Thấy quen không? – Nó thảy ra cái điện thoại đang hiện tên tấm hình chụp cái hình xăm.- Cái này… - Trang thốt lên.- Chị biết à?- Em nhớ chứ? Cái tụi đánh lén trụ sở Tây hôm ấy đấy. Trên cổ tay tụi nó cũng có hình xăm y hệt như thế. – Trang nói.- Vậy à? – Nó hỏi lại.- Ừ…nhưng chị lại có cảm giác hình như là trước đó đã từng thấy hình xăm này rồi chứ đó cũng chẳng phải lần đầu nhìn thấy. – Trang tiếp.- Em cũng thế. Nhìn nó rất quen. Hình như em cũng đã từng thấy ai đó có hình xăm này nhưng hình như không phải trên cổ tay. –Thảo Anh cũng nói.- Mà em sao lại hỏi về hình xăm này? – Trang quay đầu nhìn nó.- Ở nghĩa trang của D.E.A.T.H, có người theo dõi. Trên tay hắn ta có hình xăm này. Em thấy quen nên về mới hỏi. – Nó trả lời.- Vậy là cả ba chúng ta đều cảm thấy nó quen. – Thảo Anh chốt lại.- Điều đó cũng có nghĩa là cả ba chúng ta đều đã từng gặp chung một người… - Thảo Trang nói tới đây thì dừng lại.- Hoặc là gặp nhiều người với cùng một hình xăm! – Nó tiếp.- Thú vị rồi đây. – Thảo Anh nhếch môi, nở nụ cười ác quỷ.Thảo Anh vốn là con người với vẻ bề ngoài rất trong sáng. Tuy nhiên, mỗi khi mà nụ cười ác quỷ trên môi cô xuất hiện, mọi thứ rồi sẽ thay đổi. Sẽ có sự chết choc xuất hiện. Và đó là điều mà tất cả mọi người của D.E.A.T.H đều biết. …



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net