Chương 3.1 : TAY ĐUA KIỆT XUẤT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Qua cái tên trường đua, ai cũng có thể biết rằng nơi đây đã cướp đi không ít sinh mạng của nhiều người. Hầu hết các tay đua đều đi tới chặn thứ tư là tự động bỏ cuộc, riêng những ai quyết định đi chặn cuối cùng – chặn thứ tư – thì kết quả là được đi chảo hỏi Diêm Vương sớm. Tuy nhiên, nếu nói đến những người đã vượt qua chặn dua cuối cùng thì không phải không có nhưng rất ít. Chỉ du nhất có năm cái tên cho đến hiện tại mà thôi:1.  Kiwasato Venus2.  Ellie angle3.  Kiwasato killer4.  Crayon evil5.  Vanessa máu lạnhTuy nhiên, trong đó thì bốn cái tên đầu vô cùng quen thuộc, riêng cái tên “Vanessa máu lạnh” thì gần đây mới nổi là một vô gái giết người không gớm tay.…Nó chạy xe thẳng vào trường đua và bóp thẳng, bẻ đầu xe tạo nên một cảnh dừng rất ngoạn mục. Những ai ở đó không khỏi trầm trồ ngạc nhiên. Nó cùng Vi bước xuống xe, gỡ nón bả hiểm nhưng tuyêt nhiên không thèm gỡ bở cái kính mát ra khỏi gương mặt.Nó lạnh lùng như tảng băng di động còn Bảo Vi thì luôn mỉm cưởi đáp trả làm hàng tá tên ngất xỉu vì xịt máu mũi. Nó đến bên tên trọn tài, nói nói gì đó mà mặt tên đó tỏ vẻ ngạc nhiên hết sức rồi gật đầu lia lịa. Xong xuôi, nó lại ngồi cùng Vi ở dãy ghế xip thứ hai. Dãy ghế vip đầu có bốn tên con trai cùng ba đứa con gái ăn mặc cực kì sexy (4 tên con trai thì khỏi nói rồi nhé, biết ai không?) đang ngồi. Trong số đó, một người ngồi một mình còn ba người kia mỗi người ôm eo một em làm hai đứa nó nhìn chướng cả mắt.Nó và Bảo Vi đang nhíu mày khó chịu thì Zun từ đâu chạy đến, miệng tíu ta tíu tít:-  Hai chị về ba giờ vậy? Sao không nói em ra đón?-  Hì…tụi chị mới tới lúc trưa thôi. – Vi trả lời.-  Thế hai chị ở đây bao lâu? – Zun nhìn hai đứa nó hỏi.-  Khi nào thích thì về. – Nó giọng lạnh tanh trả lời.-  Chị ơi…Chị Venus (ở đây gọi bằng tên này vì tụi nó lẫn tụi hắn không muốn ai biết thân phận thật sự của mình ngoài đời) sao thế ạ? – Zun dè dặt hỏi nhỏ vào tai Bảo Vi.-  Không biết…vốn Venus là người lạnh lùng nên nó phải giữ hình tượng. Bây giờ nó là Venus chứ không phải Bảo An! – Vi trả lời.-  Em quên! – Zun gãi đầu và tiếp theo đó là một giọng nói qua micro vang lên:-  Thưa mọi người. Ngay bây giờ cuộc đua xe tối nay sẽ chính thức bắt đầu và đặc biệt hơn nữa…hôm nay có sự tham gia của một người rất đặc biệt! Kiwasato Venus! – Lời bình luận viên vừa kết thúc cũng là lúc của trường đua nhộn nhịp hẳn lên.“Kiwasato Venus?” Ý nghĩ xẹt ngang qua đầu bốn tên con trai ngồi trước mặt tụi nó. Thiên khẽ nhíu mày: “Con nhóc này về đây lúc nào vậy?” và trong lòng thì không biết nó sẽ làm gì. Còn Minh thì lại có suy nghĩ khác: “Ồ…mới tới là muốn đua ngay sao? Bao nhiêu năm, thật sự mình không bao giờ có thể coi thường nó!” Còn về phần hắn với Khánh thì thích thú bởi đây là lần đầu tiên được chiêm ngưỡng tài năng của nó. Nó khẽ nhếch mép. Trong người nó bắt đầu rạo rực, lâu lắm rồi, nó chưa đua xe nên cảm giác bây giờ rất phấn khích. Nó đứng đậy bước đến bên chiếc xe moto phân khối lớn màu đen bóng của mình dựng ngay vạch xuất phát thì đội nón bảo hiểm lên rồi leo lên chờ hiệu lên xuất phát.“Pằng”Tiếng súng hiệu lệnh vang lên. Nó cùng năm tay đua khác rồ ga phóng đi.Chặn 1, chặn 2, chặn 3, nó đều vượt qua trót lọt, tuy nhiên, có 4 tay đua bỏ cuộc giữa chừng nên ở chặn cuối cùng, chỉ còn nó với 1 người nữa.Đoạn dầu của chặn này cũng chẳng phải khó khăn gì, nó và tên kia nhanh chóng vượt qua nhưng tới đoạn cua thì bắt đầu gay go rồi. Đường đua này rất hẹp nhưng khúc cua thì vô cùng nhỏ. Tuy nhiên, đối với nó thì nhiêu đây chẳng bõ. Nó còn có thể cua gấp những góc nhỏ hơn thế này. Nó vượt qua và tên kia cũng thế nhưng đến đoạn cuối cùng thì buột bộ não nó phải làm việc thôi.Sau khúc cua là một con đường thẳng tắp nhưng hẹp, dài khoảng 30m sau đó là một cái vực sâu tối tăm khó nhìn thấy đáy. Hai đoạn đường bị cách bởi cái vực sâu kéo dài 50m. Não bộ nó bắt đầu tính toán để sử dụng vận tốc thích hợp mà bay qua. Nó lẩm nhẩm tính rồi rồ ga lên với vận tốc 310km/h (cái này là chém đại! Đừng ném đá!)1 giây2 giây3 giây4 giây5 giâyTất cả mọi người đều sợ hãi chứng kiến, Bảo Vi thì thản nhiên như không, gương mặt không hề tỏ ra một chút lo lắng nào vì nhỏ thừa biết khả năng của nó dư sức làm chuyện này. Còn về phía Thiên – anh trai nó – thì nhíu mày đăm chiêu nhìn cô em gái.Ba tên còn lại thì mắt mở trừng trừng ra xem và rồi... “ẦM…BÙM…”



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net