c2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Pertunia dạo trên con phố tấp nập, đay nghiến nhìn những con cú trên nóc nhà, tại sao ngày hôm đó nó lại không xuất hiện ngay sau khi cô viết thư từ chối chứ??

Đúng vậy, mẹ của cô đã đọc được nội dung bức thư và hào hứng khi biết cô là một phù thuỷ, bà lên phòng đúng lúc cô đang tìm con cú đưa thư nên việc thư từ chối được chuyển tới trường Hogwarts là chuyện không xảy ra và bây giờ cô đang đi cùng bà Evans và Lily cùng vị hiệu phó McGonagal sắm sửa đồ dùng cần thiết cho lúc nhập học.

Lily được mẹ đưa đi cùng vì nó rất hứng thú, thật tuyệt khi chị gái là một phù thuỷ, cái mà chỉ xuất hiện trong sách cổ tích, sau cả một vị giáo sư kia gợi ý rằng bọn họ nên chia nhau ra, và cô đương nhiên sẽ đi chọn đũa phép ở tiệm Olivander.

Bầu không khí với ánh đèn vàng trông khá ấm áp bỏ qua việc có hàng ngàng cái hộp đựng đũa phép đang xếp kín theo từng chồng từng chồng cao tới gần trần nhà, chiếc ghế duy nhất cho khách ngồi trông cũng khá yếu ớt, nó được đặt kế bên cây đũa phép được trưng bày trên chiếc gối đỏ đã xỉn màu, đúng lúc này ông Olivander bước ra.

- Xin chào vị khách nhỏ tuổi của nhà Evans, nhân tiện thì con thuận tay nào thế?

- Chào Olivander, con thuận tay trái.

Ông đi vào trong phần cuối kệ lấy ra chiếc hộp gỗ và bên trong là đũa phép, đương nhiên rồi không lẽ là đũa ăn cơm? Nhưng khi vừa nhìn vào nó Pertunia lập tức cau mày, đường gân kia nếu đoán không lầm thì cây này có lẽ được làm từ gỗ mun và gân tim rồng, mấy nguyên liệu khác cô không biết nhưng mà bởi vì nó đen sì và đường gân đó làm cô cảm thấy không thích lắm cho nên ngay khi cô cầm vào cây đũa thì nó ngay lập tức phóng ra tia màu cam sáng rực làm cháy chiếc hộp đựng.

Cây tiếp theo với cái sừng nhọn ở phần tay cầm cây đũa nên nó ngay lập tức bị chính Pertunia loại vì ngoại hình, phép lần này khác với lần trước, nó khác ở chỗ làm cho chòm râu của Olivander biến thành màu hồng phấn trông rất teen nó thành công làm cho Pertunia cười phá lên, mái tóc vàng ngắn với cái mái trên lông mày cùng nụ cười tinh nghịch làm cô rất đúng với độ tuổi của mình, không trầm lặng như lúc mới bước vào, điều này khiến ông cụ chủ tiệm cũng vô thức cười mỉm.

Qua không biết bao nhiêu cây đũa, không biết bao nhiêu phép thuật biến nơi này thành một mớ hỗn độn cuối cùng ông Olivander cũng hỏi cô.

- Evans, con có gợi ý hay yêu cầu nào dành cho cây đũa phép của mình không, ta sẽ tìm và đưa ra lựa chọn còn nếu không con có thể đi vào và tìm kiếm, nếu nó thuộc về con, con sẽ cảm nhận được sự thôi thúc từ nhẹ nhàng tới mãnh liệt.

- ...ông chỉ cho con chỗ có mấy cây đũa phép nào nhìn nuốt được một tí đi ạ, không phải mấy cây gân guốc dẻo dai như hồi nãy là được, cây nào để trưng thôi cũng được.

-....

Đa số những phù thuỷ đến mua đũa phép đều mong muốn cho bản thân một cây đũa phép thật vừa tay và cũng thật mạnh mẽ, đứa trẻ này thật sự trông rất khác biệt, nhưng ông cũng dẫn cô vào khu sau cùng của cửa tiệm, ở đây những hộp đựng khác với mấy cây đũa trước đó đều được đựng bằng hộp gỗ khắc tên màu nâu còn đây là màu trắng, điều này làm Pertunia cảm thấy khá ưng ý.

Cô lấy đại một cây lên coi thử, cây đầu được trạm khắc tinh xảo, phần đuôi được gắn viên Ruby xanh sáng chói, quá khoa trương cô không thích, trực tiếp cất vào, những cây tiếp theo vẫn không khá hơn là bao, cái thì có màu trắng đính ngọc trai loại nhỏ nhìn y hệt như đũa đồ chơi cái thì có thể thoải mái kéo dài trông như cây thước, rất vô nghĩa, hỏi mới biết đây là những cây đũa phép với khả năng phép thuật tầm trung được các tiểu thư quý tộc từ một thế kỉ trước ưa chuộm được làm bởi ông cố của chủ tiệm hiện tại.

Pertunia quan sát kĩ lưỡng, tâm trạng mặc dù đã chán chường nhưng cô vẫn thận trọng cảm nhận cái được gọi là sự thu hút trong lời ông Olivander nói, bỗng nhiên sự chú ý của cô lại giống như bị điều khiển, buộc nhìn xuống chiếc hộp cũ nhất, nó bám một tầng bụi khác hẳn với những cái kia, cô cầm lên, cảm thấy lòng bàn tay mình ấm ấm, có vẻ cô đã chọn đúng.

Bên trong là một cây đũa màu nâu đậm, phần thân cầm uốn lượn với đường văn sọc nhỏ màu đen, ánh mắt xanh của Evans sáng lên khi chạm vào nó, cảm giác dễ chịu thuận tay, nó làm cô cảm thấy như trong mình vừa được mở ra thứ gì đó, cảm giác.... mạnh mẽ hơn, chắc chắn hơn.....

Sau khi thực hiện vài phép vẩy đũa đơn giản, cô càng hài lòng chắc nịch nó chính là thứ mà mình tìm kiếm và cầm ra thanh toán, ông Olivander cười cười hỏi cô đã phát hiện ra cây đũa của chính mình rồi sao sau đó liền khựng người lại, ông mở lớn đôi mắt nhìn cô sau đó là cây đũa phép trên tay cô.

Olivander rồi cũng nhanh chóng thanh toán cho cô, lúc nhìn Pertunia bước ra khỏi của, trong lòng ông cảm thấy vô cùng không ổn, đũa phép của cô được làm từ gỗ Acacia một loại gỗ nổi tiếng với việc kén chọn và sức mạnh nhưng nó lại được kết hợp với sợi tim và sừng của quái vật năm chân được nghiền vụn, nguyên liệu đứng đầu với nguồn ma thuật to lớn bậc nhất, nhưng nó lại không quá thuần khiết nên hầu hết những cây đũa phép được làm từ thứ này vô cùng thích hợp với phép thuật hắc ám là cây đũa phép tượng trưng cho sức mạnh và chỉ dành cho những người theo đuổi sức mạnh hắc ám tuyệt đối thậm chí khi tức giận chủ nhân của cây đũa có thể tiễn người khác về trời chỉ bằng một cái bùa choáng.

Vì vậy nên nhà Olivander đã dừng làm ra đũa phép chứa nguyên liệu này từ lâu, có lẽ vẫn còn một cây, nó là cây kén chọn nhất và từ chối thực hiện phép thuật với người không phải là chủ nhân của chúng nên Olivander đã cất vào góc của cửa tiệm tránh trường hợp học sinh khi vô tình thử sẽ không bị xung khắc.

Với loại đũa phép mạnh mẽ như vậy thì việc chủ nhân của nó có theo con đường hắc ám hay không thì đành phải nhờ vào Hogwarts, nhờ vào sự giáo dục đúng đắn để Evans có thể phát triển theo con đường đúng đắn nhất có thể.











----

ông Olivander : hi vọng nu9 có thể đi đúng đường

tôi =))) : đẩy Pertunia vào cái hố phản diện=)))))))))))))))))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net