Chương 11: Draco rối rắm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 11: Draco rối rắm
Edit: Cung Nguyệt Ngư

Harry trở về phòng ngủ, nằm trên giường mà không ngủ được.
Cậu còn nhớ rất rõ ký ức mà lão dơi già lưu lại cho cậu, thần hộ mệnh của hắn giống với của mẹ cậu là một con hươu cái bạc, vì cái gì thần hộ mệnh của hắn lại biến thành một đoàn còn mơ hồ có hình dáng hồ ly?

Năm đó Remus đã từng nói với cậu, thần hộ mệnh cũng sẽ thay đổi, nhưng nhìn khắp Hogwarts, ai là người có Animagus hay thần hộ mệnh là hồ ly chứ?

Harry thật không thể nào nghĩ được, đến thời điểm hiện tại thì chỉ có hiệu trưởng Dumbledore mới được xem là hồ ly đi?

Ách...
Hay là người mà lão dơi già thích không ở Hogwarts? Là ở bên ngoài sao? Hay là ở trong tử thần thực tử?

Càng đoán càng thái quá.
Harry rầu rĩ lấy chăn trùm kín người, chỉ một lúc sau cậu liền lăn qua lăn lại trên giường, lão dơi di tình biệt luyến lúc nào mà cậu lại không biết?

Lăn lộn cả đêm, rốt cuộc Harry đem mình gây sức ép đến nửa đêm cuối cùng cũng ngủ.

Ngày hôm sau là chủ nhật, 8 giờ Harry mang một đôi mắt gấu trúc mà rời giường, cậu nhìn vào gương nửa buổi, cuối cùng cậu cho mình một bùa 'mê hoặc'.
Tuy rằng các tiểu xà Slytherin không thích bát quái, nhưng cậu còn phải đến sảnh đường ăn cơm a, mang theo một đôi mắt đen rõ ràng như vậy không đảm bảo là Gryffindor không bàn luận sôi nổi.

Harry tại dãy bàn Slytherin bắt gặp Draco, thực hiển nhiên đối phương cũng không ngủ ngon giấc. Giống cậu, tuy rằng không mang một đôi mắt đen, nhưng mệt mỏi trong mắt không thể dựa vào pháp thuật che giấu được.

" Làm sao vậy Draco?" Harry hỏi.

Draco cắt một miếng trứng ốp lết bỏ vào miệng, nhai nuốt rồi mới trả lời:

" Ngày hôm qua, Granger cùng Weasley cãi nhau, Granger trốn trong phòng vệ sinh nữ gặp phải cự quái, cũng may ta phát hiện sớm, mới cứu được cô ấy."

Cái....cái gì?
Harry cả kinh. Vì cái gì đời này Hermione không có để ý tới Ron mà vẫn bị cậu ta chọc tức khóc?

" Vì chuyện gì?" Harry nghi hoặc hỏi.

" Bọn họ như thế nào lại cãi nhau?"

Draco hung hăng mà trừng mắt nhìn tên đang cười to ở bàn Gryffindor, nói tiếp.

" Lớp độc dược ngày hôm qua, ngươi cùng với Granger hoàn thành sớm, ngươi lại đi trước, còn Weasley với Longbottom làm thế nào cũng không được độc dược trong suốt nên bị Cha đỡ đầu mắng..."

Draco còn chưa nói xong thì bị Harry cắt ngang.

" Từ từ, Cha đỡ đầu?"

" Ân, giáo sư Snape là bạn thân của ba ba ta, cũng là Cha đỡ đầu của ta?" Draco giải thích.

Harry suýt chút nữa là bẻ gãy cái nĩa ăn trên tay. Trách không được lão dơi già lại bênh vực cho Malfoy đến như vậy, thì ra là còn có tầng này quan hệ.

" Sau đó như thế nào?" Harry tiếp tục hỏi.

" Sau đó Cha đỡ đầu đem thành phẩm của Granger cho Weasley xem, hắn liền không nói gì, chờ đến khi tan học hắn liền mắng Granger nữa ngày nào là 'phản đồ Gryffindor', 'mọt sách, 'hay là 'tay sai của Slytherin', còn có 'không có bạn là đáng đời' như vậy đó. Granger bị hắn làm tức đến không nhẹ. Ngay cả tiết của giáo sư Flitwick vào buổi chiều cũng không học."

Đúng, chiều hôm qua Slytherin không có tiết, nhưng Gryffindor có một tiết bùa chú.

Ron thật ấu trĩ, cậu ta bất mãn với Slytherin thì không nói, cùng bọn Draco nháo nhào cũng không có chuyện gì, cậu ta cùng Hermione nổi giận cái gì chứ?

" Buổi tối ta không thấy Granger ở sảnh đường, lại nghe có cự quái xông vào trường, liền thừa diệp hỗn loạn hỏi học sinh Gryffindor, bọn họ nói buổi chiều cô ấy không có lên lớp, hỏi tiếp thì nghe nói có người thấy cô ấy trong nhà vệ sinh nữ. Thật may ta là thủ tịch năm nhất nên cũng có chút đặc quyền, ta liền nói với huynh trưởng sẽ không cùng trở về, liền cùng Blaise đến phòng vệ sinh nữ tìm Granger."

Harry nghe đến đó cũng đã minh bạch, cùng đời trước cậu cùng Ron trải qua không khác là mấy.
Draco cùng Blaise đến cửa phòng vệ sinh liền thấy cự quái, Hermione vẫn chưa phát hiện, đến khi đi ra liền bị cự quái tấn công, Draco cùng Blaise nhanh chóng cứu người. Khác với đời trước, Draco cùng Blaise xuất thân từ gia đình quý tộc thuần huyết, nên biết nhiều bùa chú hơn là Ron cùng Harry năm đó. Draco cùng Blaise lại là bạn thân từ nhỏ, phối hợp rất ăn ý, chỉ với vài bùa chú, cự quái liền ngoan ngoãn mà ngã xuống, không có kinh tâm động phách như đời trước.

Chờ mọi chuyện xong xuôi, thì cụ Dumbledore và giáo sư McGonagall mới chạy tới, Draco và Blaise được cộng mỗi người 50 điểm cho nhà Slytherin.

Chuyện này vốn dĩ không có gì, nhưng đặt ở trên người Draco thế nào cũng thấy quỷ dị, Hary nghi hoặc hỏi.

" Draco ngươi đã cùng ta nói , Slytherin sẽ không đặt mình vào hoàn cảnh nguy hiểm."

Trên gương mặt tái nhợt của Draco hiện lên một chút ửng đỏ.
"Granger không giống, cô ấy là bằng hữu của chúng ta."

Bằng hữu?, Harry mỉm cười.
Đó là lí do mà Draco mất ngủ cả đêm, sau khi cứu Hermione cậu ta mới phát hiện mình thế mà vì cứu một máu bùn mà chạy đến trước mặt cự quái. Bình thường mình không như vậy, mình bị làm sao thế ?

Từ đó Draco bắt đầu trốn tránh Hermione, đến hai buổi sáng tối học tập nhóm cũng không tham gia. Blaise thì vẫn đến theo lẽ thường, còn Draco thì giam mình trong phòng mà làm bài tập. Nhóm học tập 4 người chỉ còn lại 3 người, Hermione muốn tìm cậu ta nói cảm ơn đều không tìm được người.

Cho dù Draco có trốn tránh như thế nào thì họ vẫn gặp mặt thường xuyên, cái khác không nói chỉ riêng lớp độc dược, lớp bay, lớp thảo dược học, lớp phòng chống nghệ thuật hắc ám Slytherin đều học cùng với Gryffindor. Hermione cũng không thể nói cảm ơn trước mặt nhiều người như vậy, nên hai người có thường xuyên đối mặt cũng sẽ không nói.

Nhưng Harry để ý thấy, mỗi lần nhìn thấy Hermione, thì mặt Draco sẽ có chút hồng.

Harry có chút buồn cười, ở cái tuổi này Draco có chút mê man là phải. Dù sao Draco cũng xuất thân từ gia đình quý tộc thuần huyết, chính bản thân cậu đã khó chấp nhận, đừng nói đến nếu Lucius biết được, có khả năng sẽ xóa tên cậu ta ra khỏi gia phả luôn ấy chứ.

Cứ để bọn họ không được tự nhiên như vậy đi, Harry đầy ý xấu mà nghĩ, dù sao hai người bọn họ chỉ mới học năm nhất, vẫn còn rất nhiều thời gian, nếu ý chí của Draco kiên định có thể sẽ thuyết phục được Lucius.

Đời trước, từ tận đáy lòng cậu không ủng hộ việc Ron cùng Hermione ở cùng một chỗ, cho dù là Vicktor Krum cũng tốt hơn nhiều so với Ron. Ron có tính chiếm dục quá lớn, sẽ không hiểu được Hermione muốn gì. Năm đó khi cậu thấy Ginny ở cùng một chỗ với Deans thì cũng không có trực tiếp nổi điên giống như Ron nhìn thấy Vicktor. Năm thứ bảy, là khoảng thời gian khó khăn nhất, Ron lại vì hiểu lầm cậu và Hermione mà bỏ đi.

Đó không thể nói là vì Ron rất yêu Hermione, năm đó cậu cũng rất yêu Ginny. Harry ghét nhất đàn ông không có phong độ, dù là bạn thân của cậu cũng không được.

Nhưng đó là lựa chọn của Hermione, cậu chỉ có thể ủng hộ .
Mà hiện tại Hermione đã không để ý đến Ron, không cần biết Ron có khiêu khích cỡ nào, cô ấy điều sẽ xem như không nghe thấy.
Ngay tại lúc bị cự quái tấn công kia, Draco xuất hiện như một hoàng tử trong truyện cổ tích, được hoàng tử cứu là ước mơ trong lòng của mỗi một nữ sinh, tất nhiên trong lòng sẽ có điều chờ mong.

Cô ấy biết Draco xuất thân cao quý, sẽ không để ý đến mình, cho nên kỉ niệm ngọt ngào này, cô sẽ trân trọng mà giữ chặt dưới đáy lòng.

Lúc không có tiết học, ngẫu nhiên Harry sẽ đi ra bờ hồ đen Hogwarts ngồi một chút, thời tiết càng lúc càng lạnh, không bao lâu nữa tuyết sẽ rơi. Nằm trên cỏ nhắm mắt, Harry nghĩ đến Snape, sau đó cậu đột nhiên nghĩ đến một từ.

Silhouette.

Silhouette nghĩa là hình bóng. Chỉ cần nghĩ đến từ đó là làm Harry liên tưởng đến Snape. Trừ hắn ra còn ai có thể cho người khác ấn tượng như vậy chứ?

Có thể thấy hắn một lần nữa, thật là tốt!

Harry nhìn lên bầu trời xanh mênh mông, khóe môi gợi lên một nụ cười hạnh phúc.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net