Chương 113 - 114

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 113: Remus Holmes

Edit: Cung Nguyệt Ngư

"Ta là Harry Potter," nội tâm giãy giụa nửa ngày, rốt cuộc Harry cũng mở miệng.

"Bất quá, năm nay ta không phải 13 tuổi, mà là 19 tuổi."

"Không thể nào!" Remus cả kinh vì đáp án ngoài sức tưởng tượng này làm đổ cả ly nước trên tay.

"Harry sinh năm 1980, mà bây giờ chỉ mới là năm 1992."

Nguyên bản y nghĩ là có người dùng thuốc đa dịch giả danh con trai của bạn tốt, lại không nghĩ rằng đáp án lại như thế này.

"Chính là ta đến từ năm 1998." Âm thanh của Harry không che dấu được sự bi ai lạnh lẽo.

"Năm 1998? 6 năm sau?" Remus bắt lấy sự đau xót vừa lóe qua trong mắt đối phương, sau đó hỏi.

"Đã xảy ra chuyện gì sao?"

Không có người nào vô cớ mà lữ hành thời gian, bởi vì một khi lịch sử bị thay đổi không ai biết được hậu quả sẽ như thế nào, huống chi trên người đối phương từ đầu đến giờ đều có một loại kiên cường, mà chỉ có thể trải qua vô vàng hồi ức đau khổ mới có được. Là chuyện gì đã xảy ra mà có thể làm cho một học sinh vừa tốt nghiệp Hogwarts lại có khí thế như vậy?

Harry hít thật sâu một luồng khí lạnh chảy vào phổi, sau đó nói.

"Con có thể nói cho chú biết toàn bộ câu chuyện, nhưng mà chú không được nói cho Sirius biết."

"Ân?" Remus có chút nghi hoặc, y thấy ở chung mấy ngày nay, tình cảm Harry dành cho Sirius nhiều hơn so với y.

"Không phải con không tin tưởng chú ấy," Harry cười khổ.

"Ngược lại, ở thời không trước người con luyến tiếc nhiều nhất chính là Sirius, nhưng đó không phải là một câu chuyện có kết thúc tốt đẹp, con sợ Sirius biết được sẽ không chịu nổi."

Nghĩ đến cái tính xúc động kia của Sirius, Remus gật đầu ngầm thừa nhận.

Harry bắt đầu kể những chuyện mình đã trải qua: Năm nhất, gặp giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám có mang chủ hồn Voldemort sau đầu. Năm hai, đại chiến với xà quái trong mật thất Slytherin. Năm ba, gặp được cha đỡ đầu vô tội bị nhốt tại Azkaban, đầu sỏ chân chính chạy thoát, làm Sirius thủy chung không xóa được tội danh. Năm tư, tên của cậu mặc danh kỳ diệu bị bỏ vào chiếc cốc lửa, vòng cuối cùng chiếc cúp bị đổi thành khóa cảng, Voldemort dùng máu của cậu hoàn thành nghi thức sống lại. Năm năm, cậu bắt đầu chính diện đối đầu với Voldemort, Sirius chết trong trận chiến ở Sở Thần Bí của Bộ Phép Thuật. Năm sáu, cậu biết được bí mật lớn nhất của Voldemort– Trường sinh linh giá, cuối năm Tử thần thực tử tiến vào Hogwarts, Snape giết chết hiệu trưởng Dumbledore. Năm bảy, chiến tranh chính thức bắt đầu, vô số người chết Moody Mắt điên, Fred Weasley, Remus Lupin cùng với vợ Nymphadora Tonks (nghe thấy tên này làm Remus sửng sốt), cuối cùng là Snape, y là gián điệp hai mang, vẫn luôn đứng ở bên hội Phượng Hoàng.

Âm thanh của Harry chậm rãi đau khổ mà buồn bã. Cậu cũng không nói gì đến 'lữ hành thời gian', bởi vì đó là tuyệt mật của gia tộc Prince. Cậu chỉ nói do những người thân thuộc đều bỏ cậu mà đi, cậu thật sự không chịu nổi sự cô độc, mỗi ngày đều sống trong hoài niệm, cho nên lựa chọn tự sát. Nhưng cuối cùng lại không chết, mà cậu trở về năm 1991, năm cậu vừa mới vào học, đồng thời qua nhiều lần thăm dò, cậu phát hiện giáo sư độc dược học của mình, gián điệp hai mang xuất sắc vì bảo hộ cậu mà chết kia, cư nhiên cũng trọng sinh.

Đã từng có kinh nghiệm kể chuyện cho xà tổ đại nhân nghe, nên lúc này tốc độ của cậu nhanh hơn nhiều, chỉ nửa giờ sau, sở hữu những sự kiện trọng điểm đều kể hoàn tất. Nghe xong toàn bộ câu chuyện, Remus vừa sợ hãi lại nhiều hơn là đau lòng, y chưa từng nghĩ rằng bởi vì một lời tiên đoán, đứa nhỏ của James lại phải đeo trên lưng sứ mệnh mà nhiều người thành niên đều không làm được. Đồng thời, y cũng tò mò về thế giới kia.

"Con nói, ta cùng với cháu gái của Sirius là Nymphadora Tonks kết hôn, còn có một hài tử?" Y không thể tin được. Y không quan tâm là mình chết sớm hay chết muộn trên chiến trường, ngược lại, giống như Sirius, y tình nguyện chết trên chiến trường, còn hơn là trốn ở một nơi bí mật nào đó chờ được người khác bảo vệ.

Harry gật đầu.

"Ân, đứa nhỏ tên là Teddy Lupin, con là cha đỡ đầu của thằng bé."

Khóe miệng Remus co giật, mối quan hệ thật là loạn.

"Con nói trước kia con là một Gryffindor, vì sao hiện tại lại vào Slytherin?"

Từ sau khi biết Harry là một Slytherin, tuy ngoài miệng y nói không để ý, nhưng lại không dấu được cảm giác quái dị trong lòng, con trai của James cùng Lily không thể nào ở học viện khác, dù sao hai người họ đều là người nhiệt tình hào sảng, không có một chút quan hệ nào với từ âm hiểm giả dối cả.

Nhắc tới chuyện này làm mặt Harry đỏ lên, nhưng lại không biết giải thích như thế nào.

"Còn có, quan hệ giữa con và Severus…" Remus thấy cậu không trả lời, vì vậy săn sóc mà thay đổi đề tài khác hỏi.

"Vừa rồi con không nhắc đến y nhiều lắm, nhưng ngẫu nhiên vài câu có thể đoán được, quan hệ trước kia của hai người không tốt lắm."

Đây mới là trạng thái tương đối bình thường đi? Hai ngày nay y nhìn thấy nam nhân âm trầm kia sủng ái đứa nhỏ của đối thủ một mất một còn như vậy thật làm y có cảm giác như đang gặp quỷ.

Nhưng mà, khi nghe đến vấn đề này mặt Harry lại càng đỏ hơn.

Remus nhìn màu đỏ khả nghi xuất hiện trên mặt đối phương, trong lòng chợt lóe lên một dự cảm không ổn.

"Con thích Severus ?" Y suy đoán nói.

"Khụ khụ…" Harry bị sặc nước bọt của chính mình, trực tiếp ho ra tiếng, cậu không biết có nên thừa nhận hay không, vì thế che che giấu giấu mà bưng ly hồng trà uống một hơi.

Cái này không thể nghi ngờ là chấp nhận, Remus không biết biểu tình hiện tại của mình như thế nào, chỉ tiếp tục đoán.

"Severus có phải cũng….thích con?" Cái Slytherin kia trong nhận thức của y, tuyệt đối sẽ không dung túng Harry đến mức độ này!

Harry: "..." Giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, ngài có muốn suy xét đổi sang nghề trinh thám không? Thuận tiện đổi họ luôn, ta thấy họ Holmes cũng không tồi.

Thấy đối phương trầm mặt như trước, Remus không khỏi đỡ trán, tuy rằng thần kinh của Sirius không nhạy bén cho lắm, nhưng ở chuyện này hắn nói không sai, Snivellus quả thật có tâm tư khác với Harry!

Nhớ tới biểu tình kỳ lạ của Harry khi nhắc đến Slytherin, Remus càng cạn lời.

"Con sẽ không…ngay lúc trở lại năm 1991 liền thích y, cho nên mới tiến vào học viện Slytherin?"

Harry: "..." Cha đỡ đầu lúc nào chú mới tỉnh ngủ? Nếu cứ tiếp tục hỏi nữa thì cậu một chút bí mật cũng không có!

Nhìn đến biểu tình hận không thể đem mình giấu đi của Harry, Remus cuối cùng cũng không tiếp tục đào sâu về vấn đề tình cảm của con trai bạn tốt, y lại nghĩ đến một sự kiện khác.

"Con trở về từ năm 19 tuổi, cho dù có chiến trang ma luyện thì ma lực cũng không thể cường đại đến mức này." khống chế đũa phép thủy tinh tím, sử dụng thuần thục phép thuật không đũa phép không tiếng động, một học sinh vừa tốt nghiệp Hogwarts sao có thể làm được? Cho dù là Dumbledore cũng chưa chắc có thể.

Nhắc đến chuyện này Harry ngược lại thực kiên định mà lắc đầu.

"Chuyện này nói ra có chút phức tạp, hơn nữa không chỉ liên lụy con với Severus, trước khi người kia đồng ý, con không thể nói ra."

Remus gật đầu, sau khi xác nhận đối phương là Harry chân chính y cũng không chấp nhất vấn đề này, có thể được đến đáp án thì tốt, không biết đáp án cũng không sao, dù sao Harry chân chính sẽ không có ác ý.

"Hiện tại có bao nhiêu người biết chuyện này?" Y hỏi.

"Trừ chú ra, con, Severus, một nhà Malfoy, còn có người không thể nói kia."

"Con không nói cho Dumbledore?" Remus nghi hoặc hỏi, y biết đời trước Harry rất tôn kính hiệu trưởng, cho nên đối với việc Harry giấu giếm hiệu trưởng có chút không hiểu.

"Con không tín nhiệm cụ?"

Harry nhún nhún vai.

"Không có quan hệ đến tín nhiệm. Cụ là người lợi dụng tài nguyên có trên tay để đạt được lợi ít lớn hơn." cậu bình luận.

"Nếu để cụ biết hết thảy chuyện mà con cùng Severus đã trải qua, sợ rằng vì lợi ích lớn hơn cụ sẽ lần nữa suy xét làm thế nào. Đến lúc đó, sợ là mọi chuyện sẽ thoát ly sự khống chế của chúng ta. Thật ra thì mọi chuyện hiện tại đã không giống trước kia, đời trước vương miện Ravenclaw vẫn luôn ở phòng yêu cầu đến năm 1998, nhưng năm nay…"

Remus sợ hãi cả kinh.

"Nó không ở đó?"

Harry gật đầu, lạnh nhạt đáp.

"Sống lại, ở trong thân thể của một học sinh Slytherin năm năm."

Trong lòng Remus phát lạnh, một mảnh linh hồn của Voldemort ở trong sân trường Hogwarts nghênh ngang đi tới đi lui mà không một ai biết đến, thật là một sự việc khủng bố.

Harry cầm lấy một khối bánh cánh bướm bỏ vào miệng, nuốt xuống rồi nói.

"Hiện tại con còn có thể khống chế. Nhưng nếu bị Dumbledore biết, cụ nhúng tay vào, chỉ sợ mọi việc sẽ không còn nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta." Nói cách khác hiệu ứng hồ điệp sẽ càng lúc càng lớn.

"Chờ cụ phát hiện rồi nói sau, hiện tại con không dám chủ động nói cho cụ biết."

"Ta biết." Remus đứng dậy.

"Ta sẽ giữ bí mật, cũng sẽ xem trọng Sirius, nếu có yêu cầu nào khác, ta sẽ hết sức trợ giúp." Y hứa hẹn nói.

"Cảm ơn chú!"

"Đúng rồi." Remus hình như nghĩ đến điều gì, trước khi ra khỏi phòng ngủ của Harry, y quay đầu lại hỏi.

"Ở thế giới kia, năm thứ ba Sirius mới vượt ngục, mà thủ phạm là Peter chạy trốn?"

"Ân."

"Cho nên lần này Sirius được phóng thích căn bản không phải là do trùng hợp, mà là con cùng Severus thiết kế?" lần này sự cố độc dược làm Peter hiện ra chân thân, nếu không có sự trợ giúp của Severus, một mình Harry căn bản là không làm được.

"Ân"

Khóe môi Remus hiện lên ý cười ôn hòa như ngày thường.

"Thay ta cảm ơn Severus." Y ôn nhu nói.

Y rất ngạc nhiên Harry cùng Severus tại sao có thể cùng nhau trở về, bởi vì cho dù có dùng Xoay Thời Gian cũng chỉ có thể rút ngắn 5 giờ. Mà trở về những sáu năm lại không có chút tổn thương nào, đây không phải là phép thuật có thể làm được.

Nhưng y không có tiếp tục truy vấn, Harry tin tưởng y, nhưng không có nói, đấy rõ ràng là một chuyện khó nói, Remus tự nhiên sẽ không tiếp tục tìm hiểu riêng tư của người khác.

––––––––––oOo–––––––––

Chương 114: Black vĩnh viễn thuần tuý

Edit: Cung Nguyệt Ngư

Remus quả nhiên tuân theo hứa hẹn, không có nói bí mật của Harry cho Sirius biết, một Lang một Cẩu tiếp tục ở số 12 quảng trường Grimmauld trải qua những ngày ấm áp thoải mái. Harry cả ngày cùng Sirius quậy ầm ĩ, từ khi Sirius biết Harry có hứng thú với Bùa chú liền cả ngày dạy cậu các loại thần chú cổ quái, thí dụ như trò đùa dai. Rốt cuộc thì gia tộc Black cũng là gia tộc phù thuỷ hắc ám, cho dù Sirius vừa nhập học liền vào Gryffindor nhưng từ nhỏ lại nhận không ít giáo dục về phép thuật hắc ám, cho nên những thần chú đó ít nhiều mang theo thành phần hắc ám.

Harry nhớ tới cảnh cáo của Salazar, phép thuật hắc ám chỉ cần hiểu biết là đủ rồi, bởi vì lý do huyết thống nên không thích hợp học chuyên sâu. Bởi vậy cậu chỉ học vài thần chú đơn giản liền lôi kéo Sirius chơi trò khác.

Trò chơi mùa đông không nhiều lắm, Sirius tưởng dạy cậu chơi Quidditch, vì thế bọn họ để Kreacher vào trong kho hàng của Black ra mấy cây chổi không biết là của bao nhiêu năm về trước. Ấn theo ý Sirius nguyên bản muốn mang Harry đi hẻm Xéo mua Nimbus 2001, nhưng Harry lại muốn sang năm mua Tia chớp, bởi vậy cậu liền lấy lý do kỹ thuật bay không tốt mà cự tuyệt, nên hai người vẫn xài chổi cũ.

Kỹ thuật bay của Harry rất tốt, dù sao cũng là tầm thủ giỏi nhất ở Hogwarts. Thậm chí khi kết thúc chiến tranh cậu còn thu được thiệp mời gia nhập đội tuyển quốc gia England, nhưng lúc ấy cậu không thể nào bước ra khỏi bóng ma chiến tranh nên đã trực tiếp từ chối.

Nhưng lúc này chơi cùng Sirius cậu không cần bày ra kỹ xảo xuất sắc, cậu vững vàng mà bay trên không trung, cùng Sirius ném đến ném đi quả Quaffle do Kreacher tìm được.

Qua hai ngày vừa lúc là đêm trăng tròn, thân thể Remus bắt đầu suy yếu, Sirius nói với Harry là Remus bị bệnh tạm thời không thể bồi cậu chơi. Harry giả bộ tin là thật, sau đó thừa dịp Sirius không có thời gian quản cậu, cậu liền chạy tới Hogwarts tìm kế phụ nhà mình chơi. Snape thì vẫn còn ở trang viên Malfoy dạy Draco bế quan bí thuật, tự nhiên cậu không thể đến quấy rầy.

Lúc này thân thể Salazar đã hoàn toàn hồi phục, đang uy Herpo. Nhìn thấy Harry đã lâu không gặp, Harry vừa tiến vào Herpo liền hưng phấn mà lắc lắc cái đuôi nhỏ.

Harry bất đắc dĩ hỏi Salazar.

"Ngài xác định nó là xà?"

Salazar cũng thực đau đầu,

"Việc này muốn trách thì trách Godric, hắn cả ngày cứ phe phẩy cái đuôi ở trước mặt Herpo." Làm Herpo hiện tại có thói quen gặp ai cũng lắc lắc đuôi.

Harry: "..." Người sáng lập một ngàn năm trước có bao nhiêu nhàm chán? Herpo là đồ chơi duy nhất của bọn họ hay sao?

Salazar buông sủng vật của mình xuống, sau đó đi đến bàn lấy một xấp tấm da dê đã ố vàng đưa cho Harry, trong đó chỉ có tấm da trên cùng là trống rỗng.

"Tấm da dê trống đó yêu cầu một loại độc dược mới có thể hiện ra chữ, phối phương độc dược nằm ở mười tấm da dê bên dưới. Chờ Severus sảnh nhờ hắn giúp ta nghiên cứu một chút."

Salazar không giỏi làm độc dược, bởi vì thể chất nên khi y rót ma lực vào độc dược vạc sẽ nổ mạnh, dần dần y cũng buông tha việc chế tạo độc dược. Mà mười tấm da dê phối phương kia cũng không có ghi lại thao tác cụ thể. Trên thực tế, những tấm da dê kia giống như tấm trước đây Harry thấy, mỗi tấm da dê là một đoạn thơ, chỉ có hiểu được những tài liệu độc dược trong bài thơ mới có thể biết như thế nào chế ra độc dược.

Harry lật xem một chút, sau đó bị phối phương kỳ dị này chấn kinh tới rồi.

Các ngươi cùng lá cây trời nói nhỏ

Các ngươi sẽ cùng nhau nói chuyện điềm tĩnh.

Ngồi ở trên cỏ cực lạc

Lấy đóa hoa xanh thẫm làm lá chắn

Ở đằng kia, Nguyệt thần lộc đang ăn cỏ

Sồi cúc tản mát hương vị của hoa hồng

Là hương thơm ngào ngạt mà nhân gian chưa từng có.

Harry: "..." may mắn tư duy logic của lão dơi già không tồi, đổi lại là cậu đã sớm bị đám hoa kỳ lạ này nhiễu đến hôn mê.

Cậu đem ánh mắt chuyển dời đến tấm da dê dưới cùng.

Ta mơ thấy ta ngắt một đóa hoa đến từ địa ngục

Trở lại nhân gian lại thấy đám ma trơi.

Harry: "..." cậu không biết nói gì, cái loại đồ vật mang tính ám chỉ đối với mạch não điển hình Gryffindor mà nói là vô pháp thông. Nhưng cậu cố tình lại quên, người để lại những thơ ca kỳ diệu này, là một Gryffindor chân chính.

Lại lật một tấm da dê.

Đem rêu xanh phủ kính mặt cỏ

Hoa bách hợp gục đầu xuống buồn bã phai màu.

Cậu quyết đoán bỏ tấm da dê xuống.

Salazar nhìn thấy vẻ mặt cậu, nhịn không được cười nói.

"Thực mê mang?"

Harry gật đầu.

"Ân" lần đầu tiên cậu ý thức được lời Snape hay mắng cậu 'đầu nhồi đầy cỏ lác' có cỡ nào chính xác.

Salazar tựa lên ghế, sắp xếp tấm da dê gọn gàng, sau đó nói.

"Đây là một loại độc dược rất phức tạp, cho dù là Severus cũng không mười phần nắm chắc."

Harry im lặng mà thừa nhận, đây là manh mối ngàn năm trước lưu lại, hiện tại tìm được tài liệu độc dược hay không cũng là cả một vấn đề.

Thấy cậu mặt mày cau có, Salazar thay đổi đề tài.

"Gần đây con ở nhà Black?"

"Ân" Ngày đó Salazar có nói qua, gia tộc Black thời cường thịnh đủ để chống lại gia tộc Slytherin, cho nên hai nhà hẳn không phải quan hệ bằng hữu đi? Harry yên lặng đoán.

"Đương nhiệm gia chủ của Black hiện tại Sirius Black, là cha đỡ đầu của con."

"Chính là người vì cứu con mà bị chị họ của mình sát hại?" Salazar hỏi. Cậu chuyện của Harry kể quá mức dài dòng, y miễn cưỡng có thể nhớ quan hệ giữa các nhân vật, nhưng lại không nhớ hết tên của tất cả.

Harry gật đầu.

"Hắn rất quan tâm ta, tuy rằng quan hệ giữa hắn với Severus rất không tốt."

Khoé môi Salazar hơi nhếch, sau đó nói.

"Gia tộc Black và gia tộc Prince luôn nhìn nhau không vừa mắt, cho dù cả hai đều là gia tộc phù thuỷ hắc ám."

Harry: "..." cho nên đây là mối thù truyền kiếp?

"Muốn nghe chuyện về gia tộc Black không?" Salazar gọi gia tinh đến mang cho Harry ly sữa nóng, sau đó hỏi.

"Ân"

"Từ xưa, gia tộc Black vĩnh viễn thuần tuý." đây là câu nói bắt đầu của gia phả, Harry tinh tường nhớ rõ, mỗi Black đều vì huyết thống của mình mà kiêu ngạo, đương nhiên, trừ bỏ phản nghịch giả là Sirius. Nhưng gia tộc này cũng thật kỳ lạ, có liều mạng đi theo Voldemort như Bellatrix, có phản bội gia tộc Sirius, lại có vì huỷ diệt trường sinh linh giá mà không tiếc hi sinh Regulus, còn có vì yêu một Muggle mà quyết liệt cùng gia tộc Andromeda, luôn ở trong bức hoạ thét chói tai Walburga Black. Cái gia tộc này có dòng máu tràn ngập điên cuồng chấp nhất. Giống như lần đầu tiên Harry thấy Sirius ở liều Hét, hắn nhìn Ron và Hermione rồi nhe răng cười với họ, da của hắn trắng bệch, hốc mắt hãm sâu, giống như một bộ xương khô. Trong tiềm thức Harry vẫn cho rằng gia tộc Black từ trong xương chính là bộ dạng điên cuồng khủng bố, bất kể như thế nào ngụy trang đều không thay đổi.

Salazar hít sâu một hơi, sau đó bắt đầu hồi ức câu chuyện một ngàn năm trước.

Khi đó gia tộc Black là địa chủ trang viên lớn, giống như gia tộc Slytherin, khắp nơi ở Anh quốc đều có bất động sản cùng đất đai của Black. Nhưng bất đồng chính là, gia tộc bọn họ lúc đầu không phải là một gia tộc phù thuỷ, bọn họ là Muggle, thuần tuý Muggle, thẳng đến một ngày, gia tộc Black xuất hiện nháo động không nhỏ.

Nếu như nói Gryffindor gia tộc là kẻ địch với gia tộc Slytherin ở giới phù thuỷ, thì gia tộc Black là đối thủ với gia tộc Slytherin ở Muggle giới, bọn họ vì khuếch trương thổ địa gây ra không ít tranh chấp. Khi đó quan hệ giữa hai nhà cũng không tốt, nhưng không đến độ giương cung bạt kiếm, bọn họ biết, chính mình có khả năng tiêu diệt đối phương, nhưng chính mình cũng nguyên khí đại thương, thật dễ dàng để gia tộc khác sấn hư mà nhập, cho nên tuy cọ xát không ngừng, nhưng vẫn duy trì hài hoà ở mặt ngoài.

Sau lại, Black xảy ra chuyện, bởi vì bọn họ phát hiện, trong nhà trực hệ hậu đại Large Black gần 5 tuổi có năng lực khác với người thường, tỷ như nó có thể làm ly nước bay đến trên tay mình, tỷ như nó có thể làm lá khô biến thành xanh biết. Lúc bấy giờ, đấu tranh giữa phù thuỷ và giáo đình diễn ra gay gắt, gia tộc Black vẫn luôn dựa vào giáo đình, thờ kính chúa cứu thế, bởi vậy khi phát hiện con mình là một phù thuỷ, toàn bộ gia tộc Black lâm vào cực đại khủng hoảng, tất cả mọi người đang thảo luận có hay không giết chết đứa nhỏ tà ác này.

Khi đó Hogwarts vẫn chưa thành lập, gia tộc Slytherin cũng là người đầu tiên biết đến bí mật này.

Gia tộc Black chung quy vẫn không nhẫn tâm giết chết hậu đại của mình, cho nên bọ họ lựa chọn bỏ đứa nhỏ này. Khi đó vừa lúc giáo đình đang cải cách, vô số người trôi dạt khắp nơi, ven đường dân du cư càng ngày càng nhiều, nhiều thêm một đứa nhỏ sẽ không ai phát hiện.

Một đứa nhỏ 5 tuổi hoàn toàn không có năng lực sinh tồn, Large bắt đầu dùng những đứa trẻ lưu lạc gia nhập vào hàng ngũ trộm cướp.

Nó biết mình có năng lực không tầm thường, cũng biết không thể để người khác phát hiện năng lực này, cho nên nó vẫn cẩn thận khống chế được, chuyện này đối với một đứa nhỏ 6 tuổi mà nói là một chuyện tương đối khó khăn, nhưng vì sống còn, nó chỉ có thể cố gắng mà làm. Cứ như vậy, qua hai năm không có chuyện gì xảy ra. Hai năm sau, ngay lúc Large 7 tuổi, nó cùng đồng bọn tính toán trộm thắt lưng của một quý tộc, một khối Rubi nhìn thực đáng giá.

Đồng bạn của nó phụ trách dời lực chú ý của quý tộc kia, Large phụ trách động thủ. Ai ngờ quý tộc kia thực thông minh, Large vừa vươn tay đối phương đã nhận ra sự khác thường, mắt thấy sắp thất bại, nó nhất thời không cẩn thận mà phóng xuất ra năng lực của mình.

Lần này tất cả mọi người đều ngây ngẩn, bởi vì bọn họ thấy trang sức trên người quý tộc kia bay đến

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net