Chương 115 - 116

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 115: Ta họ Black

Edit: Cung Nguyệt Ngư

Salazar đang đi trong rừng rậm một mình. Năm đó Salazar 15 tuổi, đã chính thức trở thành người thừa kế Slytherin. Khác với các gia tộc khác, gia tộc Slytherin không xét xuất thân bất luận có phải là dòng chính hay không, chỉ cần có đầy đủ thực lực là có quyền kế thừa gia tộc. Lúc Salazar 10 tuổi đã triển lộ ma lực phi phàm, bởi vậy ngay lúc sinh nhật 10 tuổi, tộc trưởng đương nhiệm đã chính thức chọn y là người thừa kế.

Sau này y bắt đầu đi thám hiểm chung quanh, đây là điều không thể thiếu khi trở thành tộc trưởng, chỉ có người thừa kế đầy đủ cường đại, cho dù đối mặt với bất cứ sinh vật nào, bất luận là người hay mãnh thú, đều phải có năng lực ứng phó mới có tư cách gánh vác trọng trách của gia tộc. Năm y 12 tuổi nhận thức Godric, hậu đại dòng chính của gia tộc Gryffindor, tuy rằng không biết thân phận đối phương, cho dù thuộc tính phép thuật tương phản, nhưng thực lực đối phương không thua chính mình. Hai người kết bạn du lịch hai năm, từng người mang theo một đống kỳ trân dị bảo trở về, sau đó bắt đầu kiếp sống 4 năm học tập quản lý sự vụ gia tộc.

Trong 4 năm này, y không có khả năng chỉ ngốc trong gia tộc, vẫn như cũ ngẫu nhiên ra ngoài thám hiểm. Rừng Verizon là một lựa chọn không tồi, ở đây không thiếu những sinh vật huyền bí kỳ diệu.

Nhưng lúc này đây lại không giống, y không thấy bất kỳ sinh vật nào trong rừng rậm, không có mãnh thú, cũng không thấy thực vật quý hiếm hoặc là đá phép thuật, ngay tại thời điểm y định quay trở về, đột nhiên nhìn thấy rìa rừng rậm có một đứa nhỏ quần áo tả tơi nằm đó.

Salazar nhíu mày, nhưng cũng không để trong lòng, dù sao niên đại này rất nhiều người đói chết, hơn nữa Slytherin chưa bao giờ thích giúp đỡ người khác.

Lúc này Herpo liền xuất hiện, lúc Salazar 5 tuổi đã tùy thân mang theo nó, cho nên nó xem như sủng vật bên người của Salazar. Herpo nhìn về phía trước, đột nhiên nó với Salazar.

{Nó là một tiểu phù thuỷ.}

{Ân?}

Xà quái luôn tương đối mẫn cảm, cách xa gần trăm mét nên Salazar không xác định được thân phận của đứa nhỏ hôn mê này, nhưng Herpo có thể.

{Nó có ma lực.} Herpo giải thích.

{Bất quá càng ngày càng yếu.}

Salazar nhăn mày càng lúc càng chặt, y đi tới.Tuy rằng y không quá nghĩ quản chết sống của một người xa lạ, nhưng nếu đối phương là một phù thuỷ thì lại khác. Ở niên đại này giáo đình chèn ép phù thuỷ quá mức, một khi phát hiện phù thuỷ liền đem thiêu sống. Mà những đứa nhỏ lại không khống chế được ma lực của chính mình, rất dễ dàng bị phát hiện, không biết đứa nhỏ này làm thế nào sống sót đến hôm nay.

{Sarah muốn mang nó đi sao?} nhìn thấy biểu tình do dự của Salazar, Herpo hỏi.

Salazar gật đầu.

{Có chút.}

{Vậy liền mang đi đi.} Herpo tê tê nhả ra khói tím.

{Xem như cái người hầu cũng được, dù sao cũng là phù thuỷ, so với bọn Muggle động chút là kinh hoảng tốt hơn nhiều, dù sao trong nhà cũng không thiếu tiền dưỡng một đứa nhỏ.}

Salazar: "..."

Vì thế Large bị Salazar mang về trang viên Slytherin.

Large tỉnh lại liền phát hiện mình đang nằm ở một nơi xa lạ, nơi này đèn chụp đều làm bằng bạch thuỷ tinh, giá nến là bạc thuần, mà bức màn trên tay nó được làm từ tơ lụa đông thương ngoại nhập màu xanh lục, hết thảy đều toát ra vẻ đẹp đẽ quý giá, nhưng cũng mang theo chút âm trầm, bởi vì nơi này trừ bỏ màu bạc chính là màu lục, một chút màu sắc tươi sáng cũng không có.

Nhìn thấy nó mở mắt, đại xà trên đầu có mạc hồng sắc liền tê tê du tẩu.

Nó sợ hãi cả kinh, thiếu chút nữa cho rằng mình đã đến địa ngục. Dù sao trong <Kinh Thánh> nói xà là sinh vật bị thần nguyền rủa, nó dụ dỗ Eva ăn trái cấm, huống chi đây còn là một con xà quỷ dị như vậy.

"Ngươi tỉnh?" Một giọng nam thanh lãnh vang lên bên phải nó.

Large lấy lại tinh thần, giãy giụa ngồi dậy, một nam nhân trẻ tuổi tao nhã đẹp tuyệt trần xuất hiện trước mắt nó. Mỗi bước đi cứ đối phương đều để lộ ra sự khéo léo tao nhã mà một quý tộc mới có, tựa như người nhà trong ký ức mông lung của nó.

"Ngài là...?" Nó bất an hỏi.

Salazar nhìn ra đối phương khẩn trương, y thản nhiên cười nói.

"Không cần lo lắng, ngươi giống chúng ta là một loại người."

"Một loại người?" đáp án này vượt khỏi sự lý giải của Large.

"Ví dụ như vậy." Salazar nói xong, phất tay làm một ly nước trôi nổi lên tay Large.

"Ngươi là một phù thuỷ."

Large tiếp nhận ly nước, không biết có nên uống hay không.

Salazar ôn hoà nói.

"Ngươi hôn mê đã 2 ngày, hẳn là đã đói bụng, trước uống nước, ta đã để Herpo đi phân phó người hầu làm chút cháo yến mạch cho ngươi."

Mặc dù không biết Herpo là ai, nhưng Large không tính toán tiếp tục hỏi. Nó tưởng xuống giường nói lời cảm ơn, bất đắc dĩ sức lực của nó đã dùng hết để cầm chặt ly nước, nhưng nếu cứ tiếp tục nằm trên giường hiển nhiên là không chút lễ phép. Tuy rằng nó trải qua hai năm sinh hoạt ăn không đủ no, nhưng có vài thứ vẫn khắc sâu trong ký ức nó.

"Ma lực cùng thể lực người đều cạn kiệt." Salazar cũng không có để ý.

" Còn cần một đoạn thời gian mới có thể khôi phục, mấy ngày nay ngươi cứ an tâm ở đây, khi nào khôi phục ta đưa ngươi trở về nhà."

"Trở về nhà." từ này làm Large run rẩy một chút, đã thật lâu rồi nó không nghe đến khái niệm này. Sinh hoạt cùng với những đứa nhỏ lưu lạc kia, bọn họ ngẫu nhiên sẽ nhắc đến cha mẹ, nhưng đại bộ phận bọn họ không có duyên với từ "nhà" này.

Chú ý đến đối phương hơi co rúm, Salazar hỏi.

"Ngươi không có nhà sao?"

"Trước kia có, sau này không có." Large nhỏ giọng nói.

"Ngươi tên gì?"

"Large."

"Họ đâu?" Tuy rằng rất nhiều bình dân đều không có họ, nhưng Salazar vẫn nhịn không được hỏi một câu. Cứ việc đứa nhỏ này quần áo tả tơi hoàn toàn không giống một quý tộc, nhưng dù sao nó cũng là một tiểu phù thuỷ, dù xuất thân từ đại gia tộc, cũng có thể vì lý do gì đó bị đuổi đi.

"Black. Ta kêu Large Black." Từ khi bị đuổi ra khỏi nhà nó không cùng ai nhắc đến dòng họ của mình, khi đó nó còn quá nhỏ, hiện tại không biết có phát âm đúng hay không.

"Black?" Ngay cả Salazar nhất quán bình tĩnh cũng không khỏi kinh ngạc, y cư nhiên nhặt đứa nhỏ của đối thủ về nhà.

"Ngươi bao nhiêu tuổi rồi?"

Large bị phản ứng bất thình lình của Salazar dọa sợ, nhưng trực giác nói cho nó người này không phải người xấu, vì thế thành thật mà cúi đầu đáp.

"Bảy tuổi."

"Ta đã biết." Salazar khôi phục bình tĩnh như thường. Hai năm trước quả thật y có nghe gia tộc Black có một đứa nhỏ chết bệnh, không nghĩ tới lại là tình huống này.

"Xin hỏi, đây là nơi nào?" Large cẩn thận hỏi han. Gian phòng này tuy rằng âm trầm u ám, nhưng không dấu được sự hoa lệ thanh lịch, hơn nữa nam nhân trước mặt nó giơ tay nhấc chân đều phong độ lịch sự, nơi này hiển nhiên không phải một gia đình bình dân.

Khoé môi Slytherin hiện lên tia cười như không cười.

"Gia tộc Slytherin."

Large mờ mịt lắc đầu, nó không nghe nói qua. Nó bị trục xuất khỏi gia tộc lúc còn quá nhỏ, nó tự nhiên không biết từ "Slytherin" có ý nghĩa gì với một Black.

Nhìn thấy phản ứng của nó, Salazar nhịn không được thở dài, nói cho cùng nó cũng chỉ là một đứa nhỏ.

"Ngươi nguyện ý lưu lại sao?" Salazar hỏi.

"Có thể chứ?" Large nhìn sắc mặt của đối phương.

Salazar nhìn đôi mắt màu đen xám của đứa nhỏ này, sau đó chậm rãi gật đầu.

"Có thể. Nhưng ngươi phải nghĩ thật kỹ, gia tộc Slytherin cùng gia tộc Black quan hệ không tốt, nếu ngươi lưu lại chỗ này, có lẽ sẽ có ngày cùng cha mẹ dòng họ ngươi đối địch." y không nghĩ giấu giếm đứa nhỏ này quan hệ giữa hai nhà, dù sao lựa chọn thế nào cũng thuộc về đối phương.

Large há to mồm, tình huống này hoàn toàn ngoài dự kiến của nó.

Nhưng không đợi đến nó trả lời, liền nhìn đến đại xà trên đầu mang hồng sắc lúc đầu tiến vào, phía sau là một nam nhân bưng một phần cháo yến mạch bước vào.

Large đột nhiên ý thức được "Herpo" trong miệng nam nhân có lẽ là con đại xà này. Nhất thời nó đổ mồ hôi lạnh, cho nên, đây là một đại xà biết nói?

Đây rốt cuộc là địa phương quỷ dị gì?

Nhìn thấy Salazar ở trong này nam nhân cung kính nói.

"Đây là cháo yến mạch ngài cần, người thừa kế đại nhân."

"Ngươi uy nó ăn xong, sau đó đến tìm ta." Salazar phân phó.

"Vâng, người thừa kế đại nhân."

Sau đó, Large nghe thấy âm thanh thanh lãnh kia.

"Ta cho ngươi ba ngày thời gian để suy xét." nói xong đối phương xoay người rời khỏi phòng.

_________oOo_________

Chương 116: Truyền thống của Black

Edit: Cung Nguyệt Ngư

Large không có suy xét quá ba ngày, trên thực tế sáng sớm ngày hôm sau nó liền đứng trước cửa thư phòng của Salazar.

Nó mới tỉnh lại một giờ trước, vẫn là cái người hầu kia đến mang bữa sáng cho nó. Sữa, cháo, bánh mì cùng với trứng ốp lết, bữa sáng đơn giản lại dị thường ngon miệng, làm một đứa nhỏ lưu lạc bữa đói bữa no như nó cảm động không thôi. Nó dùng 12 phút ăn xong bữa sáng, sau đó chậm rãi xuống giường.

Thời gian một đêm đã đủ nó nghĩ kỹ càng và ra quyết định.

Tuy rằng chân vẫn còn mềm, nhưng cũng không giống như hôm qua ngay cả khí lực ngồi dậy cũng không có, người hầu biết nó muốn gặp người thừa kế, không nói hai lời liền mang nó đến thư phòng của Salazar.

Nó nhìn hoàn cảnh chung quanh, rốt cuộc cũng biết mình đang ở trong một tòa thành cực lớn, trong tòa thành này có vô số gian phòng, rất nhiều dãy hành lang dài, u ám, lòng vòng tựa như không dẫn đến đâu, nó dám thề sở dĩ người hầu hảo tâm dẫn nó đến đây, tuyệt đối là sợ nó ở trong này lạc đường.

Không nhớ rõ đã đi lên bao nhiêu tầng lầu, xuyên qua bao nhiêu dãy hành lang dài. Large nguyên bản vẫn còn yếu ớt đã mồ hôi chảy đầy đầu, nó nhịn không được run rẩy hai chân, người hầu thấy nó như vậy liền vươn tay đỡ nó.

Ước chừng năm phút sau, bọn họ rốt cuộc cũng đi đến một cánh cửa thoạt nhìn bình thường không có gì thu hút bởi vì nó giống hệt với những cánh cửa của những gian phòng khác. Large có chút nghi hoặc, nếu nó nhớ không lầm, thì ngày hôm qua người hầu gọi người kia là 'người thừa kế đại nhân', theo lý thì nam nhân kia phải có địa vị cực kỳ cao, nhưng vì sao y lại ở một nơi phổ thông đến như vậy?

Có lẽ nghe được động tĩnh bên ngoài, âm thanh thang lãnh quen thuộc truyền đến.

"Tiến vào."

Người hầu mở cửa, để Large đi vào liền xoay người rời đi.

Large mới biết cái nhìn của mình thiển cận. Đó là một gian thư phòng cực lớn, mặc dù trong tòa thành này nơi nơi đều có thể thấy màu bạc và màu lục, nhưng bên trong lại có sự xa hoa độc nhất vô nhị. Tất cả khí cụ trong này đều được làm bằng bạc, ngay cả bút lông chim của nam nhân sử dụng cũng được mạ một màu bạc, trên cùng được khảm một viên lục ngọc bảo cực kỳ tinh nhuần, so sánh ra thì cái trang sức của cái quý tộc kia quả thật không là cái gì. Large nhìn khắp nơi một vòng, phát hiện vách tường xung quanh chất đầy kệ sách, có vài quyển sách còn đang bay bay trước mặt nó. Lúc này nó mới minh bạch "một loại người" mà nam nhân trước mặt nói với nó là có ý gì.

Nhìn thấy người tiến vào, Salazar buông tấm da dê trên tay xuống, không kiên nhẫn mà cau mày nói.

"Ngươi tìm ta?"

Large co quắp đứng đó, nó mới ý thức được chính mình tuỳ tiện đến đây là một việc thực đường đột, đối phương hiển nhiên đang có việc vội, nó không nên đến quấy rầy.

"Ta thật xin lỗi." Large cúi người nói.

"Có phải ta đã làm phiền ngài không?" âm thanh của nó bởi vì khẩn trương mà run rẩy, ngày hôm qua nằm trên giường nên không biết, bây giờ nó đứng đây, nó mới phát hiện khí thế phá lệ bức người của đối phương.

"Không có việc gì." đại khái phát hiện khẩu khí của mình doạ đến đứa nhỏ này, Salazar chuyển ghế dựa lại đối diện nó, hạ ngữ khí ôn hoà nói.

"Có chuyện gì không?"

Âm thanh của Large nhỏ bé mà yếu ớt vang lên.

"Ta muốn hỏi, ta có thể lưu lại sao?"

Salazar hiển nhiên không ngờ rằng đối phương lại ra quyết định nhanh như vậy.

"Ngươi biết vì lựa chọn hiện tại tương lai ngươi sẽ gặp phải cái gì không?" y hỏi.

"Ta biết." nó do dự trong chốc lát, như là hạ quyết tâm, nhẫn đầu mãnh liệt nhìn Salazar, sau đó kiên định nói.

"Bọn họ đã từ bỏ ta, ngay lúc ta không thể tự gánh vác sinh hoạt, ta…" Nó tựa hồ đang tổ chức lại ngôn ngữ, dù sao vốn từ hiện tại của nó còn hữu hạn nên vẫn không thể biểu đạt rõ ràng ý nghĩ của nó.

"Bọn họ cho ngươi sinh mệnh." Salazar thản nhiên mà chỉ ra.

"Đó cũng không đủ lý do để vứt bỏ ta." Large có chút kích động.

"Ngày hôm đó, Mẫu thân ta ôm ta khóc thật lâu, ta biết nàng luyến tiếc, những vẫn đem ta giao ra! Mà phụ thân ta vẫn luôn thở dài, hắn nói gì đó hiện tại ta đã không nhớ rõ, hình như là nếu không từ bỏ ta thì ta cũng sẽ bị thiêu chết…" Nhớ lại chuyện trước kia, Large nhịn không được mà rơi lệ.

"Bọn họ nói ta là 'Ma quỷ'..."

Salazar không tiếng động mà thở dài. Vứt bỏ một đứa nhỏ chỉ mới 5 tuổi, là một đứa nhỏ không có bất kỳ năng lực sinh tồn nào, gia tộc này cũng quá tàn nhẫn.

"Cho nên, ngươi nguyện ý ở lại chỗ của đối thủ gia tộc ngươi?"

"Ta không biết cái gì là đối thủ!" mặt Large bởi vì kích động mà ửng hồng.

"Ta chỉ biết là ngài thư lưu ta, ngay lúc ta sắp chết!"

"Ta biết." Salazar đột nhiên phát ra âm thanh tê tê, đại xà có chóp đầu hồng sắc ngày hôm qua Large nhìn thấy bò lại đây. Lúc này nó mới nhìn rõ, đại xà đội một cái mũ màu bạc, vừa lúc che được đôi mắt của nó. Không biết Salazar nói gì đó với nó, nó thực nhanh gật gật đầu liền bò mất.

Nhìn theo thân thể của đại xà, Salazar nói với Large.

"Ta phân phó Herpo chuẩn bị một gian phòng ngủ cho ngươi, bất quá ngươi đến nói cho ta biết, lưu ngươi lại ngươi có thể làm được chuyện gì?"

"Ta cái gì đều có thể làm." Large vội vàng nói.

"Quét dọn phòng, giặt quần áo, nấu cơm, hoặc là, ngài bảo ta làm cái gì cũng được."

"Nhà ta không thiếu người hầu." Nhìn thấy bộ dáng sốt ruột của nó, Salazar nhịn không được cười nói.

"Chờ thân thể ngươi khỏi hẳn, ta sẽ dạy ngươi khống chế ma lực trước. Chờ ngươi trở thành một phù thủy chân chính, lúc đó ta sẽ an bài công việc cho ngươi."

"Cảm ơn ngài."

"Bất quá." Salazar nhìn vào mắt của Large, đột nhiên thu liễm ý cười, nghiêm túc nói.

"Từ hôm nay trở đi ngươi chính thức trở thành một thành viên của gia tộc Slytherin, ngươi có thể giữ lại dòng họ Black, nhưng không thể công bố ra Bên ngoài."

"Vâng."

"Mặt khác, ta không hy vọng ngươi bị cừu hận che mắt." Salazar nói.

"Gia tộc của ngươi tuy rằng họ vứt bỏ ngươi, nhưng dù sao bọn họ cũng cho ngươi sinh mệnh, ngươi có thể hận bọn họ, nhưng không thể báo thù." Y dạy nó bản lĩnh, là để bảo vệ mình không phải để giết người, đây là điểm mấu chốt của Salazar.

"Nhỡ kỹ, Vĩnh biến ghi nhớ ngươi đến từ nơi nào."

"Vâng, ta đã hiểu."

Có được sự hứa hẹn của Large, rốt cuộc Salazar cũng để người hầu mang nó đi nghỉ ngơi.

Large cứ như vậy mà ở lại trang viên Slytherin. Dưới sự chỉ đạo của Salazar nó cũng đã khống chế được ma lực của mình, cũng có thể phát ra lúc yêu cầu. Đây là một chuyện không dễ dàng với một đứa nhỏ mới 7 tuổi. Large xuất thân từ Muggle, cho thể không thể phán đoán huyết thống của nó là phù thuỷ hắc ám hay là bạch phù thuỷ, nhưng trải qua một thời gian dạy dỗ Salazar phát hiện, đối phương có tạo nghệ ở phương diện phép thuật hắc ám mạnh hơn nhiều so với phép thuật trắng. Đây là chuyện tốt, dù sao Salazar là phù thuỷ hắc ám thuần huyết, như vậy dạy nó cũng dễ dàng hơn.

Large thực cố gắng, cũng thực trung thành, vô luận là công việc mà Salazar dặn dò nó đều cố hết sức đi làm. Có đôi khi để làm Salazar vừa lòng nó gắng thực hiện vượt quá mức thể lực cho phép, tuy rằng mỗi lần đều bị Salazar nghiêm cấm, nhưng nó vẫn cứ sẽ cố gắng, cho nên qua một năm này, ma lực của nó đột nhiên tăng mạnh. Vài năm sau, Salazar gặp được Godric, hai người liều lĩnh từ bỏ hết thảy sự vụ ly khai gia tộc. Sau này, y cùng ba người khác sáng lập ra Hogwarts, khi đó Large vẫn luôn đi theo sau Salazar. Có thể nói, vì Hogwarts Black cũng có cống hiến rất lớn. Hogwarts nằm ở một trang viên bỏ hoang của gia tộc Slytherin, bọn họ là đại chủ trang viên nơi nơi đều có bất động sản, nhưng chưa chắc bọn họ ở đó. Hogwarts là một tòa thành bị vứt bỏ.

Nhưng Large vẫn luôn nghe lời của Salazar, cho dù cường đại rồi vẫn không tìm gia tộc Black gây phiền toái. Ở giới phép thuật, nó lần nữa thành lập một gia tộc Black, phân rõ giới hạn với gia tộc Black ở Muggle giới. Hiện tại "Black từ xa xưa" là do một tay Large gây dựng bởi vì tên "Large" là tên một chòm sao, cho nên sau này hậu đại gia tộc Black có truyền thống đặt tên theo chòm sao.

"Vậy quan hệ giữa Black và Prince không tốt là như thế nào?" nghe xong toàn bộ câu chuyện Harry nhịn không được hỏi.

Salazar uống một hơi nước mật, sau đó mỉm cười giải thích.

"Trong suy nghĩ của Prince do ảnh hưởng của độc dược học, bọn họ thường nghiêm cẩn, kín đáo, nên phép thuật phải từ lý thuyết đến thực hành. Mà Black lại cọi trọng kết quả, bọn họ thích tiêu hao ít ma lực mà tạo ra thành quả lớn, sẽ không quan tâm nhiều đến lý luận. Ý tưởng bất đồng nên vô pháp giao lưu, hơn nữa Prince nhất quán âm trầm thích hành động một mình, mà Black cứ thích tìm bọn họ gây phiền toái, thời gian lâu dài liền thành ra như vậy."

Harry nhịn không được muốn cười, sau đó hỏi.

"Vậy người gia tộc Prince như thế nào lại tiến vào Hogwarts?"

"Giống như đại bộ phận học sinh, thu được thư mời của Hogwarts liền tới nhập học."

"Chính là…" Harry vẫn thực không hiểu.

"Thời đại kia có rất nhiều gia tộc thuần huyết, mà mỗi gia tộc đều có phương thức giáo dục riêng, sao bọn họ lại tán thành phương thức dạy học của Hogwarts?"

"Nói cho cùng cũng là bởi vì thanh danh của bốn người chúng ta đi." Salazar nói.

"Bất luận là Slytherin, Gryffindor, Hufflepuff hay là Ravenclaw, tại thời đó đều là những gia tộc thanh danh hiển hách, mỗi gia tộc đều có sở trường riêng, ví dụ như Slytherin là phép thuật hắc ám, Ravenclaw tri thức, mà rất nhiều tiểu gia tộc lại hi vọng học được bản lĩnh của người khác, liền tính không học được cũng phải có chút hiểu biết. Cho nên bọn họ ôm mục đích đó mà đến Hogwarts. Hơn nữa nơi này giao lưu giữa những học sinh với nhau cũng dễ thăm dò hơn so với ở nhà."

Harry gật đầu, cũng chỉ có vậy mới có thể giải thích được.

Salazar vươn tay bắn ra một thần chú thời gian hiện ra.

"Không còn sớm, con muốn trở về nghỉ ngơi hay không? Nếu để cha đỡ đầu con biết con không ở nhà, hắn sẽ lo lắng."

Lúc này đã gần 11 giờ khuya, nếu Harry không quay về, thì cho dù Sirius biến thành đại hắc cẩu bồi Remus không phát hiện, thì Kreacher trung thành cũng sẽ sốt ruột.

Harry hơi hơi cúi người, sau đó chào tạm biệt Salazar.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net