Chương 117 - 118

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngư Ngư: Ta đã trở lại rồi đây, từ hôm nay truyện sẽ được đăng đều trở lại. Xin lỗi vì đã làm các nàng đợi lâu.
( ̄^ ̄)ゞ

Chương 117: Narcissa nổi bão

Edit: Cung Nguyệt Ngư 

Lúc Harry trở về toàn bộ nhà cũ Black cứ như đang ngủ yên, phá lệ yên tĩnh. Đương nhiên cậu biết đây chỉ là biểu hiện bên ngoài, một khi cậu xâm nhập vào căn phòng kia, chỉ sợ là đêm nay sẽ có tai nạn chết người. 

Đại khái Kreacher cảm ứng được cậu trở lại, nó đột nhiên xuất hiện trước mặt Harry. 

"Tiểu chủ nhân Potter đã trở về?" Nó hỏi trong khi tay đang bưng sữa và bánh quy. 

Harry gật đầu. "Ân, Sirius và Remus thế nào? "

"Tên người sói kia đang ngủ còn thiếu gia đang ở cùng hắn. "

"Vậy Dobby đâu? " Mấy ngày hôm trước Harry mang Dobby từ trang viên Malfoy về liền giao nó cho Kreacher, bởi vì hai ngày nay cậu đều vội vàng đùa giỡn với Sirius, nhất thời liền quên mất chuyện của nó. 

"Dobby quả thật là sự sỉ nhục của gia tinh! " Nhắc tới Dobby Kreacher liền thét chói tai giống như ai đang bóp cổ nó vậy. 

"Nó hầu hạ chủ nhân cư nhiên đòi tiền công gia tinh như vậy căn bản không xứng làm gia tinh cho trang viên Malfoy tôn quý gia tinh phục vụ chủ nhân là việc kinh thiên địa nghĩa phục tùng mệnh lệnh của chủ nhân là thiên chức Kreacher chưa bao giờ gặp qua một gia tinh phản nghịch như thế! " Nó nói một tràng dài. 

Harry: "..." Dobby rốt cuộc ngươi đã làm gì để Kreacher oán trách đến độ không kịp bỏ dấu câu luôn vậy?! 

"Kreacher, nghe đây. " Qua một lúc lâu cậu mới tách rõ ràng ý trong lời nói của Kreacher, sau đó khuyên nhủ. 

" Dobby quả thật không hợp với quan niệm truyền thống của gia tinh, nhưng xem ở việc nó thực trung tâm với ta, để cho nó ở lại nhà cũ Black đi. Nếu ngươi vẫn cảm thấy lo lắng, thì hãy phân phó cho nó một chút công việc tạp vụ, ngươi cũng lớn tuổi rồi, có thêm một giúp đỡ không phải thực tốt hay sao?"

May mắn Hermione không ở đây, nếu không cô nàng sẽ vì quyền lợi của gia tinh mà tranh chấp với cậu nửa ngày trời. 

Đại khái thật khó có được người quan tâm đến nó như vậy, Kreacher lại bắt đầu tru lên. 

"Tiểu chủ nhân Potter đối với Kreacher thật là tốt, Kreacher nhất định sẽ không làm tiểu chủ nhân Potter thất vọng! "

Quả thực Harry rất muốn ném một bùa 'khóa lưỡi' cho nó, nếu còn tiếp tục kêu như vậy thế nào cũng làm đầu lang kia và Sirius thức giấc. 

"Cứ làm theo phân phó của ta là được rồi, mặc khác ta có mời Draco hai ngày nữa đến nhà làm khách, ngươi mang theo Dobby chuẩn bị một chút."

"Tiểu chủ nhân Malfoy cao quý muốn tới? " Kreacher kích động nói. 

" Kreacher thực sự rất cao hứng! Kreacher nhất định sẽ chuẩn bị thật tốt !" Mắt thấy nó lại có xu hướng muốn đâm tường, Harry lập tức lẹ tay ngăn nó lại. 

"Được rồi, không còn sớm nữa Kreacher, đi nghỉ ngơi đi." Harry nói. 

"Hai ngày nữa Narcissa sẽ đến cùng Draco. "

Thời điểm Kreacher xoay người rời đi, Harry vẫn có thể nghe thấy nó đang thì thầm một mình. 

"Úc, Kreacher thật sự quá hạnh phúc, Kreacher có thể gặp lại chủ nhân Cissy đã lâu không thấy, còn có tiểu chủ nhân Malfoy tôn quý, úc, Kreacher thật cao hứng! "

Harry đau đầu nằm chìm vào trong bồn tắm lớn. 

Buổi sáng hai ngày sau, Narcissa đúng hẹn mang Draco tới chơi. Tuy rằng Remus vừa trải qua ngày trăng tròn, nhưng nghỉ ngơi một ngày tinh thần cũng khôi phục phần nào, cho nên lúc này y cùng với Sirius ra nghênh đón phu nhân cùng người thừa kế của gia tộc Malfoy. 

Nhà cũ Black nhờ sự cố gắng trong vài ngày qua của Kreacher,  cơ bản đã khôi phục gần giống lúc phu nhân Black còn tại thế. Narcissa thấy hoàn cảnh quen thuộc, không khỏi có chút cảm khái trong lòng. 

"Nhìn thấy nơi này vẫn còn giống như trước kia, thật sự quá tốt." Narcissa mỉm cười nói. 

"Vất vả cho ngươi rồi Kreacher! "

Nghe đến đây, Kreacher kích động cầm đồ vật muốn đập đầu mình, tình cảnh này hiển nhiên quá quen thuộc với Harry, cậu quen đường quen nẻo mà kéo nó lại, sau đó quay sang nói với Narcissa. 

"Dì Narcissa đừng lại khen nó, nếu không con lại phải bận một hồi."

Nacissa nhịn không được cười ra tiếng. 

"Nếu tiểu Long có một nửa đáng yêu của con thì tốt rồi. "

Draco vẫn im lặng từ lúc chào hỏi đến giờ rốt cuộc cũng mở miệng. 

" Mama, người cứ thiên vị Harry. " Cậu oán niệm nói. 

Người lớn trong phòng liền không khỏi nở nụ cười. Lúc này không khí trong nhà cũ Black dần dần ấm áp, ít nhất cũng gần giống như một cuộc tụ hội của gia đình. 

Draco tâm tâm niệm niệm đến chơi với Harry, vừa lúc Harry cũng không muốn để ý đến những gợn sóng đang nổi lên giữa những người lớn, cậu cầm cây chổi cũ mà hai ngày trước Sirius tìm ra liền mang Draco ra ngoài chơi. 

Trong năm nay, Draco đã tham gia vào đội Quidditch của Slytherin,  vì thưởng cho cậu Lucius đã mua cho Draco cây chổi tốt nhất năm nay Nimbus 2001, cho nên lúc này cậu mang vẻ mặt ghét bỏ mà nhìn cây chổi đồ cổ mười mấy năm về trước trên tay Harry. 

"Chổi dạy học của Hogwarts còn tốt hơn cây chổi này. " Cậu cau mày nói. 

Harry nhịn không được muốn cười, tính tình đại thiếu gia của Draco chỗ nào cũng tái phát được, nếu sang năm cậu ta dùng qua cây Tia chớp, phỏng chừng cây Nimbus 2001 này cũng sẽ bị ném vào một góc. 

Harry ném một cây chổi cho Draco, cố ý trêu đùa cậu. 

" Nghe nói sang năm 'Tiệm cung cấp trang bị Quidditch chất lượng cao' sẽ cho ra một cây chổi càng tốt, đến lúc đó bồ còn cần cây Nimbus 2001 này hay không? "

"Đương nhiên cần! " Nói xong Draco lại có chút do dự. 

"Tuy rằng mình cũng thích chổi mới, nhưng mà ba ba sẽ không mua cho mình cái mới."

Harry nhún vai sau, đó cười nói.

"Cho nên trước hết bồ hay quen với việc xài chổi cũ đi, cũ cũng có cái tốt của nó. "

Draco rốt cuộc cũng cầm cây chổi thoạt nhìn bẩn hề hề mà Harry đưa với vẻ mặt không tình nguyện. 

Bất quá cũng phải nói, cây chổi trên tay bọn họ tuy rằng cũ một chút, tốc độ không bằng chổi mới,  nhưng tính ổn định vô cùng tốt, ít nhất không xuất hiện tình trạng không nhạy như chổi dạy học của Hogwarts. Hai đứa nhỏ tuy rằng không thể tổ chức thành một đội Quidditch, nhưng mà hai người ném qua ném lại quả Quaffle vô cùng vui vẻ. Rất nhanh Draco liền quên vấn đề về cây chổi, chỉ trong chốc lát liền cùng Harry chơi đến bất diệc nhạc hồ. 

Nhưng ở trong nhà, vài người lớn liền không có vui như vậy, ngay lúc Harry đi khỏi Narcissa đột nhiên đề xuất muốn đi xem phòng của Regulus. Nhờ có Harry mà nàng biết em trai nhỏ bé nhát gan đã mất tính mười mấy năm của mình đã chết, vì huỷ diệt trường sinh linh giá của Chúa tể hắc ám mà y đã trả giá bằng sinh mệnh. Nàng đột nhiên rất nhớ y, tuy rằng quan hệ của bọn họ rất tốt, nhưng từ khi nàng gả vào gia tộc Malfoy liền ít quan tâm đến người em trai nhu thuận này. Hiện tại y đã không còn, nàng chỉ có thể từ di vật của Regulus mà hoài niệm khoảng thời gian tốt đẹp ở cùng nhau. 

"Sao ngươi đột nhiên lại muốn đến đó? " Sirius khó hiểu hỏi. 

Narcissa thản nhiên mà hỏi lại. 

"Chẳng lẽ ngươi chưa từng bước vào đó hay sao? "

Tuy rằng ngữ khí của đối phương không thay đổi, nhưng Sirius tinh tường biết được, chỉ cần hắn dám gật đầu nhất định sẽ bị chị họ giết chết. 

Nacissa nhìn thấy biểu tình của hắn liền minh bạch hết thảy. Nàng biết Sirius không muốn gặp người của gia tộc Black, nhưng nàng không nghĩ tới hắn sẽ lạnh lùng như vậy với đứa em trai đã ở cùng với nhau từ nhỏ đến lớn. Bất quá nàng cũng không nói gì, trực tiếp bảo Kreacher mang nàng đi lầu sáu. Sirius cùng Remus cũng đi theo sau. 

Phòng Regulus vẫn được Kreacher chăm chút rất tốt, cho dù nhà cũ Black đã đóng lại mười mấy năm, nhưng mà nó vẫn mỗi ngày quét dọn một lần. Bởi vậy cho dù chỗ này không có người ở đã lâu nhưng vẫn rất sạch sẽ. 

Trong căn phòng cao nhất trong nhà cũ Black được trang trí bằng hai màu ngân lục, bởi vì đã lâu không có người ở nên có chút âm lãnh. Nacissa quơ nhẹ đũa phép, bức màn lục sắc tự động mở ra, ánh nắng ấm áp rọi vào căn phòng. 

Sách của Regulus vẫn được đặt chỉnh tề trên bàn học, cứ như chủ nhân của nó chỉ vừa xuống lầu ăn bữa cơm, trong chốc lát sẽ trở về tiếp tục đọc sách. 

Cái này tự nhiên là công lao của Kreacher, Narcissa rất rõ ràng, nhưng nhớ đến lời nói vừa rồi của Harry, nàng cũng không lại khen nó. 

"Ngươi có biết Regulus đi đâu không?" Narcissa liền hỏi Sirius vừa mới bước vào. 

Sirius trầm mặc một hồi, sau đó nói. "Chết? "

"Ngươi cũng biết nó chết? " Khoé miệng Narcissa hiện lên một nụ cười lạnh. 

"Ngươi liền không quan tâm nó như vậy sao? Biết rõ nó đã chết ngươi ngay cả căn phòng này cũng không muốn bước vào sao? " Nàng nhìn thẳng Sirius bằng đôi mắt xám mang theo sự chất vấn. 

Nàng khí thế hừng hực từng bước ép sát, Sirius theo bản năng lui về phía sau một bước. "Ta… " Hắn tưởng biện giải cho hành vi của chính mình,  nhưng một chữ cũng không thể nói ra. 

Nacissa nói không sai, hắn quả thật không nguyện ý bước đến nơi này, đã từng quyết tuyệt với gia tộc Black, tự nhiên hắn sẽ không lại hoài niệm tử thần thực tử Regulus. 

"Sirius, nó là em trai ruột của ngươi! " Nhìn thấy hắn như vậy Narcissa nhịn không được quát. 

"Khi nó còn sống ngươi liền thờ ơ, khi người chết rồi mà ngươi còn như thế này? "

Sirius tựa vào tường, lòng bàn tay một mảnh lạnh lẻo. Regulus chết… Regulus chết… Bên tai hắn vẫn quanh quẩn chuyện mà từ trước giờ hắn vẫn chưa từng tự hỏi. Việc này rốt cuộc có ý nghĩ như thế nào đối với hắn? 

"Sau khi ngươi rời khỏi gia tộc Black, ngươi có biết người thống khổ nhất là ai không? Không phải mẹ ngươi, mà là Regulus! " Narcissa đã không còn khống chế được cảm xúc của mình. 

"Ngươi cho rằng nó muốn vào Slytherin hay sao? Ngươi có biết vì cái gì nó lại hâm mộ Andromeda không? Bởi vì nàng có thể tiến vào Ravenclaw! Nhưng bởi vì ngươi vào Gryffindor, nó không thể không để nón phân loại phân nó vào Slytherin, nếu không gia tộc Black sẽ trở thành trò cười cho toàn bộ giới quý tộc! "

Trên mặt Sirius mất dần huyết sắc, hắn không thể tin được mà nhìn Narcissa. 

Đại khái Narcissa cảm thấy mình hơi quá kích động, nàng hít sâu một hơi miễn cưỡng lấy lại bình tĩnh. 

"Ngươi biết nó gia nhập vào tử thần thực tử, nhưng ngươi có biết vì sao nó chết không? " Nàng hỏi. 

"Hắn không phải bị Chúa tể hắc ám giết? " Sirius do dự nói. 

"Bị chúa tể hắc ám giết? " Narcissa liên tục cười lạnh. 

"Ngươi cho rằng chúa tể hắc ám sẽ rảnh ran đến đổi đi quản một thuộc hạ không chút làm người chú ý? "

"Đó là… "

"Ta cho ngươi biết, " Âm thanh của Narcissa quỷ mị quanh quẩn trong căn phòng. "Nó vì tiêu diệt chúa tể hắc ám mà chết. "

Sirius bị doạ không nhẹ, hắn trừng mắt nhìn Narcissa, thất thanh nói. 

"Regulus sẽ tưởng tiêu diệt Voldemort ? " Trong ấn tượng của hắn, người em trai này vẫn là người trung thành với thuyết thuần huyết. Có lẽ y sẽ cảm thấy phương thức Voldemort giết hại Muggle và máu lai quá tàn bạo, bởi vậy tưởng rời khỏi đội ngũ tử thần thực tử, nhưng chưa bao giờ Sirius nghĩ rằng người em trai từ nhỏ đã thích đi theo phía sau,  kệ cận mình, thích làm nũng này sẽ có dũng khí tiêu diệt Voldemort, mà còn vì vậy mà dâng lên cả sinh mệnh. 

_________oOo_________

Chương 118: Dằn vặt 

Edit: Cung Nguyệt Ngư 

Harry cùng Draco chơi tận hứng trở về thì phát hiện sắc mặt của Sirius thật không tốt. Bất đồng với dáng vẻ mới trở về từ Azkaban, lúc đó là vì thiếu dinh dưỡng và trường kỳ sống trong bóng ma sợ hãi từ bọn giám ngục, mà lúc này gương mặt trắng bệch hiện lên sự khổ sở từ trong nội tâm. Cả người hắn lung lay sắp đổ, Remus đang đỡ hắn. 

Harry có tâm muốn hỏi, nhưng Remus nhìn cậu rồi khẽ lắc đầu, cho nên cậu đành nhịn xuống. 

Harry nhìn chung quanh một vòng, phát hiện trừ Draco ra, cảm xúc của mọi người đều không tốt lắm. Vừa ăn xong cơm trưa, Narcissa liền mang Draco từ giã ra về. 

Chờ khách vừa đi Sirius liền trực tiếp ngã người xuống ghế sô pha, hô hấp của hắn dồn dập, như là đã chịu một đả kích rất lớn. 

"Làm sao vậy? " Harry nhịn không được hỏi. 

Remus nhẹ nhàng trấn an Sirius, sau đó quay sang giải thích đơn giản cho Harry. 

"Regulus. "

Cái tên này đã nói lên hết thảy. 

Có lẽ là tiếng "Regulus" này lại một lần nữa kích thích đến Sirius, Harry nhìn thấy trong đôi mắt hắn nổi lên chút nước mắt trong suốt. 

"Ta thực xin lỗi nó." Sirius lẩm bẩm nói, âm thanh mang nồng đậm giọng mũi, "Regulus… " Hắn thấp giọng gọi lên cái tên đã từng rất quen thuộc, mỗi âm tiết phát ra như tốn hao thật lớn khí lực của hắn. 

Harry nhìn về phía hắn, người nam nhân luôn kiên nghị dũng cảm này đang run rẩy trong im lặng, trong đôi mắt xám kia có thể thấy rõ sự đau xót. 

"Từ lúc nó bị phân vào Slytherin, chúng ta thường xuyên cãi nhau. Ta không chịu được bộ dạng khúm núm không quả quyết của nó, ta cười nhạo nó chỉ biết khuất phục trước gia tộc, khuất phục trước vận mệnh, không có chút dũng khí phản kháng. Chính là, ta sai… "

Remus đưa cho Sirius một ly nước, nhưng hắn lại lắc đầu cự tuyệt. 

"Nó mới là người dũng cảm nhất. " Trong âm thanh của Sirius mang theo nồng đậm sự chua xót, hắn nức nở nói. 

"Ta chỉ đi giết tử thần thực tử, chưa từng nghĩ sẽ đi khiêu chiến với Voldemort, giết chết Voldemort, chính là Regulus… "

Harry nhíu mày, cậu biết vừa rồi Narcissa đã nói ra suy nghĩ của mình cho Sirius biết, nhưng từ trong những câu nói đó Sirius cũng đã suy đoán ra được… Harry không khỏi có chút lo lắng, Narcissa sẽ không đem bí mật về trường sinh linh giá nói cho Sirius đi? 

Cậu biết trước khi Snape phát hiện cậu cũng trọng sinh, thì anh đã đem tất cả những chuyện xảy ra trong tương lai nói cho Lucius biết, cho nên hẳn là Narcissa cũng đã biết hết tất cả. Nhưng chuyện về trường sinh linh giá rất nghiêm trọng, bọn họ không thể công khai. 

"Regulus làm sao vậy? " Harry làm bộ mờ mịt hỏi han. 

Sirius móc trong túi ra một quyển vở không quá lớn, Harry nghi hoặc nhận lấy. 

Bởi vì đã qua mười mấy năm, không có sự bảo vệ của chủ nhân, những tấm da dê trong quyển vở đã sớm ố vàng, chữ viết trên đó đang dần mơ hồ, nhưng vẫn có thể đọc được. 

Là nhật ký của Regulus, nói là nhật ký nhưng thật ra nó chỉ ghi lại ngẫu nhiên một vài câu, thời gian lâu dần, cũng đủ đầy một quyển vở. 

Harry mở ra trang đầu tiên, chữ của Regulus thực nhỏ, một trang giấy bị viết đến rậm rạp. 

"Ngày 2/9/1971, Đột nhiên có tin từ Hogwarts truyền tới, ca ca đã bị phân vào Gryffindor, trong nhà hiện tại đang hỏng bét. Đột nhiên ta lo lắng về việc nhập học trong năm tới. Nguyên bản chị họ Andromeda khuyên nhủ ta tiến vào Ravenclaw giống như nàng, nhưng hiện tại ta không dám suy nghĩ, câu duy nhất mà mẹ nói với ta hôm nay chính là muốn ta tiến vào Slytherin. "

"Ngày 23/12/1971, Hôm nay ca ca ta sẽ về nhà qua lễ Giáng sinh, ta thật vui vẻ. Rốt cuộc cũng nhìn thấy ca ca. "

… … 

Được rồi, là ta cao hứng quá sớm, ca ca cùng mẹ đang cãi nhau, chuyện này nguyên bản đã nằm trong dự kiến không phải sao? Ta còn tưởng rằng khi ca ca trở về mẹ sẽ nghĩ thoáng một chút, sẽ không lại chỉ trích vấn đề tiến vào Gryffindor, dù sao thì toàn bộ lỗi lầm không phải do mình ca ca sai. Chính là âm thanh dưới lầu càng lúc càng lớn, ta vẫn là trốn trong phòng mình tương đối tốt. "

"Ngày 6/1/1972, Ca ca nói với ta "Đừng bao giờ tiến vào Slytherin" sau đó trở về Hogwarts, trong nhà rốt cuộc an tĩnh. Sau khi ca ca đi rồi mẹ liền vẫn luôn khóc. 

Năm nay ta phải nhập học… "

Trong khoảng thời gian Harry đọc nhật kí, thì cảm xúc của Sirius dần dần đọng lại, âm thanh của hắn có chút mệt mỏi. 

"Quyển nhật ký này là lễ vật ta tặng cho nó. Ngay lúc chuẩn bị nhập học đi hẻm xéo mua đồ dùng học tập ta đã thuận tay mua cho nó. Quan hệ giữa chúng ta vốn rất tốt, ta không ở nhà nên hy vọng nó có thể vui vẻ một chút, có một đối tượng để giải bày, dù sao thì trong nhà cũng chỉ có nó, Narcissa và Andromeda đều phải đi học. "

"Chú thực thích y? " Harry hỏi. 

"Khi còn bé nó rất thích dính ta. " Sirius chậm rãi nói. 

"Sau này ta vào Gryffindor, liền cùng trong nhà quyết liệt, cho dù nghỉ hè hay lễ giáng sinh hằng năm đều trở về nhà, nhưng cơ bản là xa lạ đối với người trong nhà. Ngay lúc nó tiến vào Slytherin thì mối quan hệ yếu ớt giữa chúng ta càng thêm bất kham. " Đến đó hắn liền không nói nữa, bởi vì hắn nhớ rõ, lúc học ở Hogwarts chính mình đã không ít lần gây khó dễ người em trai này. 

Harry nhớ tới, năm trước Snape cũng có nói qua, Sirius đối với Regulus quả thật không tốt, làm đối phương ở trường rất khổ sở, còn thường xuyên trốn trong phòng ngủ trộm khóc. 

"Ta vẫn cảm thấy ta thực xin lỗi James, bởi vì ta đã lâm thời yêu cầu đổi người giữ bí mật, mới làm hại bọn họ chết thảm. Kỳ thực Narcissa nói không sai, người mà ta có lỗi nhất chính là Regulus. " trong âm thanh của hắn không kiềm chế được sự thống khổ, làm hai người nghe kinh hãi. 

Remus nhẹ nhàng nắm chặt tay hắn, trên mặt đầy sự lo lắng. 

Regulus… Suy nghĩ của Harry bay về thật lâu trước kia, cậu nhớ tới lá thư y để lại cho chúa tể hắc ám. 

"Ta chấp nhận cái chết… " Tim Harry thắt lại một chút, cần bao nhiêu dũng khí mới có thể cam tâm tình nguyện vì một việc không biết chắc kết quả mà cống hiến cả sinh mệnh của mình? 

Salazar nói qua, muốn cứu được Regulus thì cần có sự giúp đỡ của Gryffindor các hạ, hiện tại Snape đến việc tìm mấy loại tài liệu độc dược cả ngàn năm trước đã là cả một vấn đề, cho nên Harry không dám cho ai bất kì hứa hẹn nào. 

Cứ việc là cậu rất muốn kết bạn với Regulus. 

Mắt thấy cảm xúc của Sirius phập phồng càng lúc càng lớn, Remus ra hiệu cho Harry, Harry gật gật đầu, đi lên lầu trở về phòng của mình. Loại chuyện khuyên bảo này nên để cho Lang nhân ôn nhu săn sóc làm tương đối tốt. Huống hồ Remus hiểu rõ Sirius hơn là cậu. 

Trở lại phòng mình, Harry liền ưu thương mà lấy ra sách vở cùng tấm da dê, chỉ còn mấy ngày nữa là vào học rồi, mấy ngày nay cậu chơi thực hăng hái, nên bài tập một chữ đều không có làm. 

Đến thời gian bữa tối, Harry bảo Kreacher mang bữa tối lên phòng cho mình, gần nhất cậu yêu cầu làm gấp bài tập, thứ hai là cậu lo lắng cảm xúc của Sirius vẫn chưa ổn định, nhìn thấy cậu chỉ càng thêm xấu hổ. Nhìn qua Kreacher hình như cũng vừa khóc xong, có lẽ trong bầu không khí vừa rồi làm nó cũng rất nhớ chủ nhân đối xử tốt nhất với nó. 

Dành cả một đêm, Harry đã xử gần xong đống bài tập, sau đó cậu lấy ra quyển nhật ký của Regulus, buổi chiều thừa dịp Remus và Sirius không mấy chú ý cậu đã đem nó lên lầu. 

Cậu nhớ rõ Salazar có nói qua, nếu Regulus có mang theo vật phẩm bảo hộ bằng phép thuật hắc ám, thì Âm thi chỉ có thể tha y xuống nước, còn linh hồn vẫn được bảo vệ, làm cho độc Âm thi vô pháp xâm chiếm y. 

Có lẽ trong nhật ký của Regulus có thể tìm thấy chút manh mối. Harry vừa mở nhật ký vừa nghĩ như vậy. 

Salazar cùng gia chủ đời thứ nhất của gia tộc Black có quan hệ không tầm thường, có thể tính Large là một nửa con nuôi của y. Harry tin tưởng Salazar sẽ không bỏ mặt Regulus mà không quan tâm tới, nhưng cho dù y muốn hỗ trợ, tiền đề không chỉ cần có Gryffindor các hạ mà càng quan trọng hơn hết là Regulus phải còn sống. 

Harry cúi đầu nhìn về phía nhật ký trong tay.  Chữ của Regulus rất nhỏ, đây cũng thể hiện được tính cách hay ngượng ngùng nội liễm của y. Harry bắt đầu đọc, cậu tin tưởng nội dung quan trong nằm ở phía sau. 

"24/7/1979

Ta nghĩ ta phải đi, mặc dù có chút không nỡ. Đây là lần cuối cùng ta viết vào quyển vở này. Hy vọng có một ngày Sirius sẽ nhớ tới, hắn còn có một người em trai, xét thấy chúng ta đã mấy năm rồi chưa từng gặp mặt nhau. Đây là lễ vật mà hắn tặng cho ta, ta vẫn luôn giữ lấy. Nó đã cùng ta vượt qua quãng thời gian mà ca ca không ở bên cạnh, chỉ là lúc đó chúng ta cũng không ngờ rằng, Sirius

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net