Chương 139 - 140

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 139: Truyền thống bàn ăn của Gryffindor

Edit: Cung Nguyệt Ngư 

Độc dược màu hồng này Snape đã từng chế thành công một lần rồi, nên lần này cũng rất thuận lợi. Snape nghe theo lời khuyên của Salazar mang dụng cụ vào phòng bức hoạ của ba người, dưới sự chỉ đạo của Gryffindor, công việc trở nên nhẹ nhàng và nhanh chóng hơn, chỉ một tuần sau độc dược đã hoàn thành. 

Nhớ đến kỳ nghỉ hè sắp đến, Snape nhất thời thở nhẹ một hơi. Nửa năm này, anh làm không biết bao nhiêu thử nghiệm, thay đổi, cải tiến, cho dù anh là một tên cuồng độc dược thì cũng có chút ăn không tiêu. 

Trong khoảng thời gian này, anh chỉ ăn ngủ rồi lên lớp, còn thời gian còn lại đều ở trong căn phòng này. Ngay cả luận văn cũng để cho Harry và Salazar phê chữa. Dumbledore có hoài nghi hay không anh không biết rõ. Khi độc dược thành công, thì không thể giấu được thân phận của bốn vị nhà sáng lập nữa, liền sẽ công khai, cho nên anh cũng không quá lo lắng. 

"Vất vả rồi, Severus." Salazar nhìn lọ độc dược lam sắc, nhịn không được mỉm cười nói. 

"Sau này, có cần độc dược cứ để cho Godric làm. Mặt khác nếu ngươi có thắc mắc gì về độc dược cổ, thì cũng có thể hỏi hắn."

Snape gật đầu. 

"Cảm ơn."

Godric trong bức hoạ cũng cười nói. 

"Thân là phù thuỷ hắc ám, nhưng tạo nghệ về độc dược của gia tộc Prince thật làm người ta thán phục."

Hôm nay không phải là cuối tuần, Harry phải lên lớp, cho nên chỉ có Snape và Salazar ở đây. Snape đoán được lần này cũng sẽ giống lần trước, cần hao tốn lượng lớn ma lực, nên mấy ngày nay anh luôn mang độc dược bổ sung ma lực trên người. 

"Còn nhớ rõ thần chú lúc trước ta dạy không?" Salazar hỏi. 

Snape lắc đầu, toàn tiếng latin cổ đã thế còn dài ngoằng, anh chỉ đọc qua một lần cũng không có nghiên cứu sâu hơn. 

"Vậy lại đây, ta dạy lại lần nữa." Salazar bất đắc dĩ nói. 

"Thần chú kia quá tốn hao ma lực, dù là ta cũng không thể thực hiện lần ba, nên Severus bên phía Rowena liền giao cho ngươi."

"Vâng."

Hai người tưới độc dược lên bức hoạ, sau đó bắt đầu đọc thần chú. 

Cảm giác vẫn y hệt lần đó, đầu tiên làm người cảm thấy ấm áp, sau đó càng ngày càng nóng, như muốn hoà tan cả cơ thể, mồ hôi trên trán Snape chảy thành dòng. Nhưng anh cũng không dám phân tâm, sợ không cẩn thận liền đánh gãy thần chú. 

Hình ảnh trong bức hoạ dần dần mờ đi, ba phút sau Rowena Ravenclaw liền xuất hiện trước mặt anh. Tóc dài đen tuyền, đôi mắt sâu thẳm như màn đêm, sống mũi cao thẳng, giống như một bức tượng hy lạp cổ, cực kỳ xinh đẹp. 

"Làm rất tốt, Severus." cô mỉm cười nói. Âm thanh trong trẻo động lòng người, mang theo sự đoan trang thanh lịch của tiểu thư quý tộc thời trung cổ. 

Snape im lặng hành lễ, sau đó uống độc dược bổ sung ma lực, rồi mới nhìn về phía xà tổ. 

Salazar cũng đọc xong thần chú một lượt với anh, thần chú vừa kết thúc, chớp mắt Gryffindor các hạ đã đứng bên cạnh y, đưa tay đỡ lấy thân hình lung lay sắp đổ của y. Snape liền đưa độc dược qua. 

"Còn Helga để ta làm đi." Godric nhìn thoáng qua sắc mặt của Salazar, sau đó nói. 

"Em nghỉ ngơi đi."

Salazar gật đầu, uống xong độc dược. Tuy ma lực y vẫn đủ ứng phó, nhưng không cần thiết phải làm cạn kiệt ma lực, có người lao lực đương nhiên là không thể tốt hơn. 

Godric lấy ra đũa phép của mình, rất nhanh, Helga cũng xuất hiện trước mặt bọn họ. 

"Sau khi ra khỏi đây, mọi người định làm gì?" Snape hỏi. 

Khoảng thời gian làm độc dược trong này, Snape thuận tiện báo cáo mọi việc đang diễn ra hiện nay cho họ. Họ đều biết Snape đến từ một điểm thời gian và không gian khác. Ba người đều vô cùng tức giận với hành vi của Voldemort. Đối với chuyện này, hại Salazar không thiếu bị ba người khinh bỉ –– Cho dù đó là hậu đại của quản gia, thì cũng là người trong nhà ngươi, nhìn coi gã đã làm chuyện tốt gì. 

Godric nhún vai, không quan tâm nói. 

"Trước hết, để chúng ta nghỉ ngơi hai ngày thích nghi hoàn cảnh, chờ đến trước kỳ nghỉ hè liền tìm hiệu trưởng nói chuyện, sau đó... Chúng ta nên làm cái gì liền làm cái đấy."

"Không đơn giản như vậy." Snape cau mày nói. 

"Hiện tại, bộ phép thuật sẽ can thiệp vào sự vụ của Hogwarts, nếu mọi người muốn công khai trở về, chỉ sợ trước tiên phải cắt cánh tay vươn quá dài này của bộ phép thuật." Nếu không sẽ thực phiền toái, nhớ lại mụ cóc hồng Umbridge và tên Fudge ngu xuẩn kia. Nếu không phải bọn họ ngang ngược can thiệp, không cho phép chống cự, thậm chí phủ nhận sự tồn tại của Chúa Tể Hắc Ám, như vậy tên kia cũng sẽ không có cơ hội khôi phục đến tình trạng này. 

"Bộ phép thuật?" Rowena cười lạnh. 

"Lúc nào mà Hogwarts đến phiên người khác quơ tay múa chân?"

"Được rồi, Nana." Helga ôn hoà khuyên nhủ. 

"Một ngàn năm a, chuyện gì cũng có khả năng phát sinh." cho dù cô cũng muốn băm nát tay với vào Hogwarts của bộ phép thuật. 

Salazar nói. 

"Trở về chúng ta bàn bạc, tìm kế sách khả thi. Muốn thu phục bộ phép thuật cũng không khó, ngươi cứ nói đi, Severus!". 

Snape gật đầu ngầm thừa nhận. 

"Bạn tốt của ta Lucius Malfoy có thể giúp đỡ nhiều việc trong bộ phép thuật."

Godric nhìn Salazar bằng ánh mắt tràn đầy nhu tình. 

"Em xác định muốn chúng ta đứng đây nói chuyện phiếm sao?"

Salazar lén liếc qua trừng hắn một cái, sau đó lôi kéo Snape cùng ba người khác độn thổ ra khỏi đó. 

Y dẫn bọn họ đến phòng mà y luôn dùng làm phòng khách. Do yêu cầu nên gian phòng này đã mở rộng hơn trước gấp mấy lần, nhìn qua phá lệ rộng rãi và sáng ngời. 

Salazar bảo gia tinh chuẩn bị buổi trà chiều cho 5 người họ, hồng trà ấm áp và điểm tâm thơm ngọt làm ba vị đã ngàn năm chưa ăn thức ăn này không chờ được mà lao vào chiến đấu. 

Snape hoảng sợ phát hiện, Gryffindor các hạ dùng lễ nghi hoàn mỹ xử lý một bàn bánh hạnh nhân, nhiều bằng một buổi trà chiều của cả gia đình Malfoy. Nhưng hắn không thô lỗ như đám Gryffindor há mòn có thể nuốt cả quả táo hiện tại. Cử chỉ sinh động lưu loát, tao nhã hoàn mỹ dù là Lucius có ở đây cũng không tìm được điểm nào để bắt bẻ. 

Mà bên cạnh, Salazar săn sóc không ngừng lấy thêm điểm tâm gia tinh vừa mang lên cho hắn. 

Snape quay đầu nhìn, tuy hoan tổ và ưng tổ không biểu hiện 'khát khao' như sư tổ, nhưng cũng chỉ lo vùi đầu ăn, không nói lời nào. 

Anh cúi đầu uống một hơi hồng trà, triệt để nghẹn lời. 

Người duy nhất còn giữ lại lý trí, Salazar nói với Snape. 

"Một lát Harry tan học, liền gọi thằng bé đến đây luôn đi."

"Vâng."

Lúc Harry đến thì trời đã sụp tối. Lúc này 4 vị sáng lập bảo gia tinh mang bữa tối, chuyện môn chờ cậu đến. 

"Xin lỗi, con tới chậm." Harry hành lễ với vài vị sáng lập. 

"Phi thường vinh hạnh khi gặp các vị."

Salazar mỉm cười nói. 

"Sắp đến kỳ thi rồi phải không?" lúc gần đến thì cuối kỳ, các giáo sư thường quản đặc biệt nghiêm. 

Harry gật đầu, sau đó ngồi xuống bên cạnh Snape, ba vị kia cũng nhìn về phía Harry. 

Godric hỏi. 

"Nghe nói trước kia con là học sinh nhà ta?"

Harry còn chưa kịp trả lời, thì Rowena đã nhanh chóng nói. 

"Đổi học viện là quyết định chính xác."

Helga nói. 

"Ở chỗ Godric cũng không tồi, ít nhất mỗi bữa đều được ăn rất nhiều, nhất là điểm tâm ngọt."

Harry: "..." mém đập đầu xuống bàn. 

Ngược lại Snape thực bình tĩnh, hiển nhiên anh đã chịu đủ tàn phá ở buổi trà chiều rồi. 

Godric ra vẻ uỷ khuất,

"Sal, bọn họ khi dễ ta..."

Salazar nhịn cười, sau đó nói. 

"Helga nói không sai, lúc ta vừa trở lại đám gia tinh có nói với ta, từ ngàn năm trở lại đây, trong mọi bữa ăn thì đồ ăn của Gryffindor luôn luôn nhiều nhất, nghe nói là bắt nguồn từ thói quen của nhà sáng lập."

Harry: "..."

Snape: "..."

–––––––––oOo–––––––––

Chương 140: Gryffindor bị ghét bỏ

Edit: Cung Nguyệt Ngư 

Vui đùa xong, thuận tiện đảo điên lịch sử quan của Harry và Snape , 4 vị sáng lập bắt đầu nghiêm túc lên. Bọn họ quyết định nghỉ ngơi 2 ngày, sau đó chờ kết thúc kỳ thi cuối năm liền đi tìm Dumbledore. Kỳ nghỉ hè này, Godric còn phải bồi Harry đi hang động dấu trường sinh linh giá của Voldemort để cứu Regulus Black. Chờ làm xong mấy chuyện này, bọn họ có thể bắt tay vào sắp xếp lại bộ phép thuật. Không cần chờ đến lúc Voldemort ngoi đầu dậy, thì lại có một tên ngu xuẩn nào đó phủ nhận mọi thứ, giả tạo cảnh thái bình. 

Bữa tối kết thúc mau chóng, Harry cũng hiểu rõ tính cách của ba vị sáng lập, ngoại trừ tính cách vốn có của bản thân mình, thì bọn họ có một điểm chung giống nhau, đó là thích khi dễ Godric. Sư tổ nhiệt tình, lương thiện thường xuyên bị ba người kia liên hợp tấn công, làm cho cậu dở khóc dở cười. 

Nhìn đến cảnh tượng này, làm Harry không kìm lòng được nhớ lại đời trước, không khí giương cung bạt kiếm của học sinh Slytherin và Gryffindor. Mặc dù là do Voldemort, nhưng cậu vẫn nhớ rõ, trước khi vào học Ron và Hagrid liền lảm nhảm với cậu đủ điều về 'Slytherin tà ác'. Học sinh ngàn năm sau đã không còn hài hoà như những nhà sáng lập của họ nữa. 

"Đang suy nghĩ cái gì vậy?" Salazar nhìn Harry đang phát ngốc, nhịn không được hỏi. 

Harry lắc đầu. 

"Không có gì."

Godric cười nói. 

"Bảo bối kế tử nhà em có phải là bị chúng ta dọa rồi không?" Mấy ngày nay Snape đem những gì sách Lịch sử phép thuật miêu tả về mình cho bọn họ xem, cho nên khi Harry thấy hiện trạng như vậy, có chút bất ngờ cũng là trong dự kiếm. 

"Không có." Harry nhanh chóng phủ nhận. 

"Con chỉ lo mọi người sẽ không thích Hogwarts hiện tại." Tuy nó được xem là ngôi nhà thứ hai của các phù thuỷ Anh quốc, nhưng giữa học viện với nhau phân biệt rất rõ ràng. 

Hegla ôn hoà nói. 

"Chúng ta đã biết." Snape đã nói rất rõ ràng, cho nên bọn họ đã có chuẩn bị tâm lý. 

"Nếu chúng ta trở lại, thì nhất định sẽ cố hết sức thay đổi tình trạng hiện tại."

Harry gật đầu. 

"Ta nói này, Severus," đột nhiên Gryffindor nở một nụ cười sáng lạn, nói với Snape vẫn luôn trầm mặc. 

"Nếu Harry đã thành người thừa kế của Salazar, ngươi có muốn xem xét việc làm người thừa kế của ta hay không?"

Snape: "..."

Harry thiếu chút cười phá lên. Nếu để cho một người luôn khinh bỉ Gryffindor thành quen như Snape làm người thừa kế, phỏng chừng anh sẽ sống không bằng chết một đoạn thời gian dài a. 

Đại khái biết tiểu hỗn đản này đang nghĩ gì, Snape hung hăng trừng mắt nhìn cậu một cái. Harry vô tội nhún nhún vai, ý nói người đưa ra đề nghị này cũng không phải là cậu. 

Snape thực buồn bực, tuy rằng anh một vạn lần không tình nguyện, nhưng cho anh một trăm lá gan anh cũng không dám trực tiếp từ chối đề nghị của Gryffindor các hạ. Huống chi đối phương còn có thể chỉ đạo độc dược cho anh. Phải biết là từ khi anh trở thành 'Bậc thầy độc dược trẻ tuổi nhất thế kỷ', thì người y có thể tham khảo độc được liền ít đến đáng thương. 

Rơi vào đường cùng, anh phải hướng về Salazar xin giúp đỡ. 

Salazar rất muốn cười, rốt cuộc Godric bị ghét đến bao nhiêu a? Y ho khan một cái, sau đó mở miệng nói. 

"Đừng Godric, anh đừng gây khó dễ cho viện trưởng Slytherin của ta nữa. Nếu thấy hắn không tồi thì thu làm đệ tử là được rồi, không cần nhận làm người thừa kế đâu."

Godric thấy đối phương cự tuyệt cũng rất đáng tiếc, nhưng hắn vẫn chưa từ bỏ ý định mà dụ dỗ. 

"Người thừa kế có rất nhiều quyền lực ở Hogwarts a, thể độn thổ nè, còn có thể tùy ý ra vào bất kỳ mật thất nào."

Snape: "..." anh không phải là Gryffindor thích mạo hiểm, nên cần cái đặc quyền này để làm cái gì? 

Godric vẫn không ngừng cố gắng. 

"Chỗ ta có rất nhiều phối phương độc dược, chẳng lẽ ngươi không muốn xem sao?"

Snape: "..." anh rất muốn hỏi một câu: ngài có chắc là tài liệu trong phối phương đó còn có thể tìm được sao? 

Nhìn đến đối phương dù nói thế nào đều vẫn không lung lay, rốt cuộc Godric cũng buông tha. 

"Thôi, ngươi là đệ tử của ta cũng tốt." trong âm thanh của hắn lộ ra vẻ uỷ khuất. 

Snape bất động thanh sắc thở nhẹ một hơi, anh không hy vọng tên mình ngày nào đó sẽ thành Severus Snape Gryffindor Prince. 

Rowena cười như không cười nhìn Snape một cái, sau đó nói. 

"Người liền không thích Godric đến vậy?"

Những lời này như một chậu nước lạnh dội từ đầu đến chân Snape , ba vị sáng lập nhìn sang, anh nhanh chóng lắc đầu. 

"Ta chỉ cảm thấy... Tính cách của ta không hợp là người thừa kế của Gryffindor các hạ." Nếu sớm biết như vậy, lúc trước anh liền nhận làm người thừa kế Slytherin, sau đó để vị trí này cho Harry càng phù hợp hơn. 

Harry cúi đầu uống nước nho, làm bộ mình không biết cái gì. 

Salazar nhịn không được mỉm cười nói. 

"Ta nói này, các ngươi biết người gia tộc Prince đều rất nghiêm túc, đừng đùa Severus nữa."

Hegla liền giúp anh đổi đề tài, 

"Chuyện các ngươi hiệu trưởng biết bao nhiêu rồi?"

Snape cảm kích mà nhìn hoan tổ một cái, sau đó nói. 

"Trừ bỏ chuyện Slytherin các hạ, thì chuyện khác đều biết."

"Hắn có phản ứng gì?"

"Không biết." người tiếp lời là Harry. 

"Cụ là người sắp xếp hết thảy mọi thứ, tranh thủ lợi ích lớn hơn. Hiện tại cụ biết chuyện của chúng ta, hơn nữa Voldemort còn chưa trở lại, cụ chắc còn phải suy xét một đoạn thời gian nữa mới đưa ra hành động."

"Suy xét?" Godric nhịn không được hừ lạnh. 

"Chờ hắn suy xét làm gì? Bồi mạng mình vào sau đó phủi tay mặc kệ?"

"Cụ cũng là vì đại cục." Harry nhẹ giọng biện giải. 

"Cụ là một người lãnh đạo, có một số việc tuy rằng không nguyện ý, nhưng cụ cũng phải làm, nếu không sẽ có càng nhiều thương vong."

Godric nói. 

"Thương vong cùng chiến tranh có thể không xảy ra, Harry con có nghĩ đến, thật ra thời điểm cuối cùng đó con không cần cùng tên ngu xuẩn kia quyết đấu."

Harry khiêm tốn thỉnh giáo. 

"Vậy phải làm thế nào?". 

"Thân là một bậc thầy độc dược, vẫn là một tử thần thực tử cao tầng." Godric bất mãn nhìn Snape . 

"Ngươi thế nào không biết tìm thời điểm thích hợp rót cho gã một lọ độc dược đâu?"

Harry: "..."

Snape: "..."

Salazar liếc liếc nhìn hắn, sau đó nói. 

"Cho anh một cơ hội hỗn thành tử thần thực tử cao tầng, anh đi mà làm!"

Nhất thời Godric nước mắt lưng tròng.

"Sal, em nhẫn tâm nhìn ta đi chịu chết sao?"

Salazar nói. 

"Nếu anh dễ dàng chết như vậy, ta sẽ lập tức đá tên anh ra khỏi Hogwarts!"

Harry đau đầu mà đỡ trán. 

"Hai ngươi đủ rồi!" Rowena nhìn không được mở miệng nói. 

"Muốn liếc mắt đưa tình liền chờ lát nữa đi, chờ lúc chỉ có hai người các ngươi ấy, bây giờ còn có người khác."

"Bất quá Godric nói không sai."

Ngữ điệu của Helga tuy rằng vẫn bình thản, nhưng có thể nghe thấy sự phẫn nộ của cô. 

"Việc làm của hiệu trưởng các ngươi ta có thể hiểu, nhưng ta thật không đồng ý." Hogwarts là tâm huyết của bốn người họ, không cần biết Dumbledore và Voldemort vô tình hay cố ý, cư nhiên dẫn chiến tranh đến nơi này, làm Hogwarts thiếu chút nữa bị huỷ, liền không thể tha thứ được. 

"Được rồi, Hegla." Salazar nói. 

"Để không giẫm lên vết xe đỗ, chuyện còn lại, chúng ta nên bàn bạc kỹ hơn." dù sao vẫn còn rất nhiều thời gian. 

Bốn vị sáng lập lại nói chút chuyện lý thú ngày xưa, Harry và Snape nghe hứng thú vô cùng. Chờ hồi phục tinh thần, thì đã đã 9 giờ tối, Harry còn phải về làm bài luận văn. Mấy ngày nay Snape vội vàng ngao chế độc dược nên cũng chậm trễ không ít chuyện của mình, tuy rằng có Salazar và Harry hỗ trợ, nhưng có một số việc phải do anh tự làm, nên anh cùng Harry đồng thời chào tạm biệt đi về hầm. 

Còn bốn vị ở lại, Godric và Slytherin ở chung một phòng, Rowena đi tháp Ravenclaw tìm Quý bà Xám, cũng chính là con gái cô Helena, còn Helge tìm một gian phong cho mình nghỉ ngơi. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net