Chương 147 - 148

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 147: Tâm sự

Edit: Cung Nguyệt Ngư

Ánh nắng mùa hè sau giữa trưa, vẫn còn rất chói mắt, cho dù trong phòng có thần chú ổn định nhiệt độ, cũng không thể che hết được ánh nắng chói chang. Harry quơ nhẹ tay, bức màn màu xanh lục tự động buông xuống. 

"Hiện tại cảm thấy thế nào?" Harry hỏi. 

Regulus cảm ơn mà nhìn cậu một cái. Những người vừa ở đây không phải là vĩ nhân thì cũng là học trưởng cay nghiệt ít giao tình. Không cần biết hiện tại là năm nào, tuổi tâm lý của y cũng chỉ có 18, nên y càng nguyện ý tiếp cận Harry hơn. 

"Toàn thân vô lực, bất quá đầu óc vẫn rất thanh tỉnh, ký ức vẫn đầy đủ."

Harry mỉm cười nói. 

"Như vậy là tốt rồi." Xem ra vòng cổ Sirius lưu lại đã bảo hộ hoàn toàn linh hồn của y, lúc bọn họ vẽ ma pháp trận tuy có chút khó khăn, nhưng cuối cùng cũng hoàn mỹ. Độc Âm thi cũng đã được độc dược của Snape xử lý. 

"Có thể nói tỉ mỉ cho ta, trong mười mấy năm nay đã xảy ra những gì không?" Regulus hỏi. Vừa rồi, tuy Snape học trưởng có nói một số chuyện cho y biết, nhưng lại không nói quá trình. 

Harry thuận tay gọi gia tinh mang chút đồ uống cho y, sau đó từ từ mở miệng. 

"Anh trai của chú, Sirius Black là cha đỡ đầu của con, hiện tại hắn rất khoẻ mạnh."

"A"

Harry thấy kinh ngạc đối với phản ứng nhẹ nhàng của y, cậu đọc nhật ký của y, biết được người mà y vẫn luôn lo lắng nhất trước khi chết là Sirius, nhưng mà vì sao hiện tại y lại bình tĩnh đến vậy? 

"Chú... Không nhớ hắn sao?"

Đột nhiên Regulus cười, trong nụ cười lại chứa đựng sự bi ai, 

"Ở thời điểm ngươi lao đầu tìm chết, ngươi sẽ phát hiện có một số việc còn quan trọng hơn nữa."

"Tỷ như?"

"Như là, ta biết Chúa tể hắc ám rốt cuộc cũng thất bại."

"Như vậy, con nói cho chú biết." Âm thanh của Harry thản nhiên, không mang theo chút cảm xúc nào. 

"Sự thất bại của gã là ngoài ý muốn, bởi vì gã chế tác quá nhiều trường sinh linh giá cho lên linh hồn không ổn định, mà không có người chân chính đánh bại gã."

Regulus giật mình, sau đó cười khổ nói. 

"Ta nên sớm dự đoán được." Chúa tể hắc ám quả thật cường đại, nếu không phải gã cố chấp theo đuổi trường sinh, chỉ sợ gã đã có thể thống trị giới pháp thuật mấy mươi năm, mà không phải như hoa Phù Dung sớm nở tối tàn. 

"Làm sao mà mọi người lại tìm được ta? " y hỏi. 

May mắn Harry đã sớm nghĩ tốt nên trả lời câu hỏi này như thế nào, cậu không chút do dự nói. 

"Giáng sinh năm trước, Dì Narcissa có đến nhà cũ Black để qua lễ giáng sinh, thì phát hiện cuốn nhật ký của chú, chúng ta, bao gồm cả Sirius đều biết chú vì tiêu diệt trường sinh linh giá mà chết. Mà ta cùng Snape trong một lần ngoài ý muốn đã gặp bốn vị sáng lập, bọn họ nói có khả năng chú vẫn còn sống, cho nên liền thử đến chỗ đó tìm một lần."

Regulus: "..."

"Dì Narcissa rất nhớ chú." Harry nhẹ giọng nói. 

"Còn có Kreacher, mấy năm nay chú không ở đây, nó vẫn mỗi ngày quét tước phòng chú thật sạch sẽ. Sirius biết những việc chú đã làm, nên hiện tại thật áy náy."

Regulus yên lặng nghe, nhất thời không biết phản ứng như thế nào. Chuyện biến hoá trong mấy năm nay làm y trở tay không kịp. 

"Bất quá trong khoảng thời gian này, chú cứ an tâm nghỉ ngơi đi." Harry đứng lên nói, 

"Nếu cứ như vậy mà trở về sẽ làm bọn họ càng lo lắng."

Regulus hơi hơi gật đầu. 

"Đúng rồi," Harry dừng bước chân lại, sau đó nhìn về phía đôi mắt xám tro dường như giống hệt Sirius nói. 

"Tính tình Sirius quá nóng nảy, không thích hợp làm gia chủ, nếu chú trở về rồi, kế thừa gia tộc Black thì càng tốt hơn."

Trong mắt Regulus xuất hiện chút do dự. Harry biết tính tình đối phương trời sanh nội liễm, không tranh, không đấu, nhưng hiện tại không có biện pháp nào tốt hơn. 

"Ta biết." Âm thanh của Regulus ấm áp như ánh nắng ngày đông, làm người nghe thoải mái. 

"Thay ta cảm ơn bốn vị các hạ cùng Snape học trưởng."

Harry gật đầu, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa lại. 

Bốn vị các hạ đang ngồi ở phòng khách chính, nhìn thấy cậu đi vào, Salazar nhẹ nhàng đưa một ly nước có đá cho cậu. 

"Các ngươi trò chuyện về những gì?" Godric hỏi. 

Harry ngồi xuống cạnh Snape, đem những chuyện quan trọng mà cậu nói với Regulus cho bọn họ nghe. 

"Y không muốn thừa kế gia tộc Black?" Godric bật cười, sau đó nhìn về phía Salazar. 

"Em nhìn xem, số gia sản mà Large nhà em để lại, bị nhiều người ghét bỏ lắm nha!"

Godric và Salazar biết nhau lúc còn rất trẻ, nên rất rõ ràng việc con nuôi của y. Năm đó quan hệ giữa Large và Godric cũng không mấy tốt. Bởi vì tiểu Large phát hiện, từ khi Godric xuất hiện thì cậu muốn tìm cha nuôi, quả thật là muôn khó ngàn khó ––– tên mặt dày kia căn bản là bán dính Salazar 24/24. 

Salazar liếc hắn một cái, hừ lạnh nói. 

"Gia tộc Gaunts còn ra một nhân tài như Voldemort kìa, chẳng lẽ cũng là do ta quản giáo không tốt?"

Godric lập tức biến thành bộ dáng nịnh nọt, 

"Đâu có đâu có, là do vấn đề dạy dỗ của cha mẹ, không có quan hệ tới chủ nhân là em!"

Harry chôn đầu vào lồng ngực Snape, tỏ vẻ bản thân không nghe nổi nữa. Snape vẫn luôn rất bình tĩnh, lúc này đây còn có thể chịu đựng được, mà Ưng tổ cùng Hoan tổ đã tập mãi thành quen, các cô cúi đầu yên lặng uống hồng trà của mình.

"Chuyện này vẫn là để cho hai anh em họ tự giải quyết với nhau đi," đùa giỡn đủ rồi, Godric liền trở nên nghiêm túc, 

"Trưởng tử có trách nhiệm gánh vác sự nghiệp của gia tộc, tuy rằng tính tình của Sirius đã định trước không thể làm một gia chủ chân chính."

Harry nhún nhún vai. 

"Con thấy Regulus thích hợp hơn."

Snape không nói chuyện, nhưng biểu tình trên mặt hiện rõ tán đồng quan điểm này. 

Mười mấy ngày sau, Regulus mới hoàn toàn khôi phục, lúc này cũng đã giữa tháng bảy. Regulus chính thức cảm ơn mọi người đã cứu y, cũng biểu lộ nếu tương lai có gì sai khiến, y tuyệt đối sẽ toàn lực hoàn thành, dù chết cũng không từ chối.

Đối với chuyện này, Salazar tỏ vẻ: Không cần vào sinh ra tử gì cả, chỉ cần ngươi trở về kế thừa gia tộc Black, đừng làm cho công sức cực khổ của gia chủ Black đầu tiên đổ sông đổ biển là được. 

Tuy rằng Regulus một vạn lần không tình nguyện, nhưng nghĩ đến người anh trai thần kinh thô, cùng với lời nhắc nhở của Slytherin các hạ, cuối cùng y cũng gật đầu đồng ý. 

Sau khi Regulus hồi phục, bốn vị sáng lập liền rời khỏi trang viên Prince. Học kỳ sau, Hufflepuff các hạ phải nhậm chức hiệu trưởng, đây không phải là chuyện ký một cái hợp đồng là xong, còn phải xem mười hai vị giáo đổng có thái độ gì. Các phe thế lực của giới phép thuật hiện tại vô cùng rắc rối, cho nên bọn họ phải xem rõ những khó khăn trước mắt để chuẩn bị phương án giải quyết. 

Trước sinh nhật ba ngày, Harry có nhận được thư của Sirius, hy vọng cậu trở về số 12 quảng trường Grimmauld để tổ chức tiệc sinh nhật. Bên cạnh đó, còn có một phong thư của Molly Weasley, mời Harry đến Hang Sóc chơi. 

Kỳ thật, nhà Weasley trừ bỏ Ron và Percy ra, thì những người khác cũng không quan tâm cậu ở học viện nào. Gryffindor của tốt mà Slytherin cũng được, cậu đều là con của thành viên hội Phượng Hoàng. 

Harry nghĩ nghĩ, để Hedwig gửi tin, cảm ơn ý tốt của đối phương, nhưng đây là mùa hè đầu tiên cậu trải qua với Cha đỡ đầu, hy vọng có thể bù đắp lại những năm trước đây, có thể sang năm cậu sẽ đến thăm Hang Sóc. 

Harry vẫn luôn giấu diếm với những người bên ngoài chuyện Regulus chết đi đã sống lại, thậm chí cậu còn không nói cho Sirius và Narcissa. Lúc đầu cậu còn chưa thể xác định có thể cứu sống Regulus hay không, lúc sau thì y yêu cầu tĩnh dưỡng, nên cũng không cần cho người khác biết. Về phương diện khác, tuy rằng gia tộc Black đã xuống dốc, nhưng người thừa kế mất tích mười mấy năm trở về, tại thời điểm các thế lực đang cân bằng, khó tránh khỏi sẽ gây nên sóng to gió lớn. Tình huống của y và Sirius bất đồng, Sirius bị gạch tên ra khỏi gia phả lúc còn học ở Hogwarts, mà Regulus mới chân chính là người thừa kế. Một khi bộ phép thuật phái người đi điều tra, chỉ sợ chuyện của bốn vị các hạ không thể tiếp tục giấu diếm nữa. 

Hiện tại cuối cùng mọi chuyện cũng đã ổn định. Harry cùng Regulus thương lượng tốt, ngay ngày sinh nhật mình, bọn họ sẽ cùng nhau trở về nhã cũ Black. Bởi vì lúc cậu hồi âm thư cho Sirius, có ý hy vọng là sẽ mời cả gia đình Malfoy đến tham gia tiệc sinh nhật. 

Sirius nhận được thư hồi âm, chỉ nghĩ là quan hệ giữa cậu và gia đình Malfoy rất tốt, cũng không nghĩ nhiều, cho nên không chút do dự mà đồng ý. 

Thuận tiện nói thêm, nửa năm nay, bởi vì Regulus mà Sirius buông bỏ thành kiến, tương đối thường xuyên tới lui chỗ Narcissa, quan hệ của hai người đã khôi phục lại như trước kia. 

Tuy rằng Snape lưu luyến Harry, nhưng suy xét đến mối quan hệ giữa anh và con cẩu đần kia, cùng với tình thế hiện tại, anh không thể không thả người. Cũng còn may chỉ có một tháng thôi. 

Vì thế, thời gian hẹn vừa đến, Harry tạm biệt Snape liền cùng Regulus độn thổ đi mất. 

–––––––––oOo–––––––––

Chương 148: Em về rồi

Edit: Cung Nguyệt Ngư 

Vài giây sau, Harry cùng Regulus xuất hiện tại quảng trường Grimmauld, nhà số 11 và số 13 gần kề bên nhau, những Muggle sẽ không bao giờ tưởng tượng được ở giữa hai ngôi nhà này còn tồn tại một ngôi nhà của phù thuỷ. 

"Vẫn giống hệt như khi ta rời đi." Regulus dùng âm thanh chỉ hai người nghe được nói, 

"Ngày hôm đó, ánh mặt trời vẫn chói chang như thế, không gió không mây."

Lúc này, hai người còn chưa đọc thần chú vào nhà, cho nên người bên trong cũng không chú ý đến bọn họ. 

"Chú không phải là một Slytherin nghĩ trước làm sau," Harry cười khẽ nói, 

"Hoàn toàn giống một Gryffindor manh động."

"Chính là bởi vì ta là một Slytherin, cho nên ta biết khi làm như vậy sẽ có hậu quả gì," hiện tại mọi chuyện đều đã qua, nhắc lại chuyện trước kia, làm Regulus cũng đi ra từ bi thương, y bình tĩnh nói. 

"Khi đó, nhìn thấy Chúa tể hắc ám không ngừng Crucio thuộc hạ, ta đặc biệt sợ chính bản thân mình cũng sẽ có ngày đó, hơn nữa bởi vì chiến tranh mỗi ngày đều có vô số người tử vong, ta đột nhiên cảm thấy không thể tiếp tục như vậy được nữa."

"Xem như là hy sinh bản thân?" Harry trêu chọc. Hai người bọn họ tính ra cũng có chút giống nhau, đều từng vì giới phép thuật mà đi chịu chết, nhưng hiện tại, hai người đều còn sống. Cho nên bọn họ hoàn toàn có thể hiểu tâm tình của đối phương. 

Regulus bật cười, 

"Ta không vĩ đại như vậy, bất quá ta thật không hy vọng chúa tể hắc ám tồn tại trên thế giới này. Tuy rằng ta biết, ta không thể hoàn toàn giết gã, nhưng có thể làm được bao nhiêu liền làm bấy nhiêu." Cho nên y mới nói "Ta chấp nhận cái chết". 

"Sau khi Sirius biết được những việc chú đã làm, chú ấy đã rất hối hận." Harry nhẹ giọng nói. 

"Chú ấy lấy phản xuất gia tộc làm vinh, lại không nghĩ rằng trong gia tộc này không chỉ có những kẻ điên chỉ biết đi theo Voldemort."

"Đều đã qua." Regulus bước lên trước, quơ nhẹ đũa phép, cởi bỏ thần chú xung quanh số 12 quảng trường Grimmauld, 

"Ta cũng rất nhớ hắn."

Harry đột nhiên rất muốn cười, Sirius chỉ biết hôm nay cậu trở về, nhưng cậu không nói cho hắn biết là có Regulus về cùng. Regulus đã chết nhiều năm đột nhiên xuất hiện, không hù chết hắn mới là lạ. 

Quả nhiên, Sirius nghe thấy động tĩnh, nhanh chóng chạy ra mở cửa. 

"Ta nói này Harry sao con trở lại sớm như vậy..." Nói chưa dứt câu, trong nháy mắt mặt mũi hắn trắng bệch, tim đập đến không thể khống chế được. 

" Sirius, em đã về rồi." Regulus bước lên một bước, mỉm cười nói. 

Trong đôi mắt xám của Sirius tràn đầy vẻ nghi hoặc. 

"Ngươi là... Regulus? " hắn thăm dò hỏi. 

Không thể trách hắn không tin, đổi lại bất cứ ai khi nhìn thấy thân nhân đã mất nhiều năm của mình đột nhiên xuất hiện, đều sẽ hoài nghi đối phương là thật hay giả. Huống chi dung mạo của Regulus vẫn giống hệt trước kia, không chút thay đổi nào. 

Regulus lười giải thích, ý trực tiếp cởi vòng cổ lúc trước Sirius đưa, ném qua. 

Sirius đã không còn giống mười bốn năm trước, sự điên cuồng cố chấp đã lắng đọng lại, thay thế đó là sự thành thục và ổn trong toát lên trong mắt. 

Sirius ngây người nhận lấy vòng cổ mà Regulus ném qua, sau đó trừng mắt nhìn kỹ cái vòng cổ, xác định xem đây có phải là đồ vật tổ truyền nhà mình hay không. 

Đáp án quá rõ ràng, sợi dây chuyền bạc này đã đeo trên cổ mình mười mấy năm, tộc huy được vẽ bằng phép thuật hắc ám trên đó không phải ai cũng giả mạo được. 

Xác định thân phận đối phương, phản ứng đầu tiên của Sirius là chạy vào trong nhà, sau đó hét lớn. 

"Remus, ngươi xem ai trở lại này! "

Tốc độ nhanh hơn cả Remus chính là bọn gia tinh, lời Sirius còn chưa dứt, thì Kreacher đột nhiên xuất hiện trước mặt Harry và Regulus. 

Xong! 

Harry đoán trước tình huống, nhanh chóng chạy về phía các bức hoạ thực hiện thần chú 'giữ bí mật', để lại một mình Regulus đối diện với con gia tinh đang ôm y khóc đến mất kiềm chế. 

Trước khi trở về bọn họ đã ăn cơm trưa ở trang viên Prince. Cả một buổi chiều Sirius cứ nắm lấy Regulus không chịu buông tay, giống như hắn sợ chỉ cần buông tay đối phương sẽ biến mất một lần nữa. Hắn thấp giọng sám hối bên tai Regulus, nói cho đối phương biết bản thân thật hối hận vì hành động năm đó. Regulus chỉ có thể cố gắng an ủi. 

Thẳng đến khi bữa tối, cảm xúc Sirius mới ổn định. Kreacher nghĩ tất cả các biện pháp, chuẩn bị một bữa tiệc cực lớn mừng Regulus trở về. Đương nhiên, phải cảm ơn trợ thủ Dobby của nó, khi biết Harry không trở về nghỉ hè Dobby liền không ngừng đập đầu vào tường, bởi vậy khi nó biết Harry sẽ trở về tổ chức sinh nhật liền vô cùng kích động mà bận rộn hai ngày, kết quả hiện tại mấy món ăn đó đều bị Kreacher bưng tới trước mặt Regulus. 

May mắn thân thể Regulus đã khôi phục hoàn toàn khỏe mạnh, nếu như là nửa tháng trước, y căn bản không thể tiêu hoá đám đồ ăn toàn thịt là thịt này. 

Đối với sự trở về của Regulus, Remus cũng thật cao hứng. 

Sirius cùng Kreacher đã chứng minh thân phận của đối phương, bởi vậy y cũng không lại hoài nghi. Duy nhất nghi hoặc là sao đối phương trở về được. 

Regulus bị Âm thi kéo vào hồ nước là chuyện ai cũng biết, như vậy, ai đã cứu y? 

Người duy nhất biết được bí mật của Harry, Remus liếc mắt ý hỏi cậu. Harry không dấu vết mà gật đầu, sau đó tiếp tục nghe Sirius nói không ngừng. 

Sau bữa tối, bọn họ từng người trở về phòng của mình, Harry lấy quần áo sách vở mang về từ trang viên Prince để vào phòng ngủ. May mắn mỗi ngày Kreacher đều quét dọn phòng ngủ của Regulus, nếu không đột nhiên y trở về như vậy thì đến cả phòng cũng không có mà ngủ. Regulus nhìn đến gian phòng của mình vẫn giống y như trước kia, ngay cả vị trí mấy cuốn sách vẫn còn nguyên, y mỉm cười tỏ vẻ cảm ơn Kreacher. 

Kỳ thật đối với Regulus mà nói, tuy rằng hiện tại đã qua mười bốn năm, nhưng khi y bị Âm thi kéo vào hồ thì đã mất cảm giác về không gian và thời gian, cho nên trong trí nhớ của y, chính bản thân chỉ mới rời chỗ này một tháng, trong một tháng này y đã đến làm khách ở trang viên Prince. 

Nghe được lời cảm ơn của y, Kreacher lần nữa rơi lệ lã chã, nó một bên đâm đầu vào tường một bên hét to. 

"Tiểu thiếu gia Regulus đang nói cảm ơn với Kreacher! Tiểu thiếu gia Regulus vẫn quan tâm Kreacher giống như trước kia! Kreacher thật sự rất vui! A, Kreacher lại có thể tiếp tục hầu hạ tiểu thiếu gia!"

Regulus có chút nghẹn lời, rõ ràng lúc y rời đi thì con gia tinh này cũng không có thần kinh đến vậy, quả nhiên là do ở một mình quá lâu trong nhà cũ Black. 

Có lẽ do âm thanh đâm tường của Kreacher quá lớn, Harry liền qua gõ cửa. 

"Ngươi vẫn chưa nghỉ ngơi sao?". 

Nhất thời, Kreacher "bụp" một tiếng rồi biến mất, Regulus bất đắc dĩ mà ra mở cửa phòng. 

"Ngày mai gia đình Malfoy sẽ tới đây," Harry tự giác mà ngồi xuống ghế. 

"Chú có nghĩ được là sẽ giải thích với dì Narcissa thế nào chưa? Trong tình huống không đề cập đến bốn vị các hạ."

Trong một tháng này, Regulus cùng Harry cực kỳ hợp nhau, hơn nữa còn gần bằng tuổi. Bởi vậy, tuy Regulus mang danh nghĩa là trưởng bối, nhưng quan hệ giữa hai người càng giống bạn bè. 

Regulus khẽ lắc đầu. Bị Âm thi kéo vào hồ nước nhiều năm, nếu không phải người có ma lực cực kỳ cường đại, chỉ sợ căn bản là không thể cứu y ra khỏi đó. 

Nacissa là một nữ nhân khôn khéo, sẽ không dễ dàng bị bọn họ lừa gạt. Nếu đêm nay bọn họ không thể tìm được ký do hợp lý, thì sáng sớm ngày mai Regulus vẫn là trốn đi mới tốt. 

"Như vậy đi." Harry nghĩ nghĩ nói. 

"Giới phù thuỷ không thiếu những người vị trốn tránh chiến tranh mà ẩn cư. Đối phương che dấu tung tích, còn lập thần chú 'giữ bí mật', bởi vậy chúng ta không thể nói tên của người đó."

Regulus: "..." Lời nói dối trăm ngàn chỗ hở này thật sự tốt sao? 

Harry không quan tâm mà nhún nhún vai. 

""Cho dù dì Narcissa có không tin, đi điều tra, cũng sẽ không tra được người cứu mạng ngươi là bốn vị kia. Lại nói chúng ta không cần giấu diếm quá lâu, nhiều nhất là một năm, chờ bọn họ giải quyết Voldemort xong, bọn họ sẽ tự động công khai thân phận."

Regulus: "..." Tốt thôi, cũng không còn cách nào khác. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net