Chương 149 - 150

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 149: Harry không sợ độ cao

Edit: Cung Nguyệt Ngư

Sáng sớm hôm sau, Harry bị tiếng chim hót làm tỉnh giấc. Trang viên Prince gần bờ biển, mỗi ngày trừ bỏ tiếng sóng vỗ ra thì chẳng còn nghe thấy âm thanh nào khác, cho nên khi thức dậy cậu còn đang nghi hoặc mình đang ở chỗ nào.

"Á, Merlin." Harry miễn cưỡng ngồi dậy, sau đó nhìn Hedwig đang cao ngạo nhìn xuống cậu.

Harry hơi nghẹn lời, đứng lên mở lồng sắt cho cô nàng đi căng gió. Đời này Hedwig may mắn hơn, chỉ là cô nàng hơi bất mãn việc chủ nhân nhà mình quá trạch, không có mấy người bạn, cũng không cần cô đưa thư gì cả. Không cần giống như đời trước, đến khi nghỉ hè Harry phải về nhà Dursley ở hai tháng, cô nàng đều bị nhốt trong lồng, trừ khi Harry rời nhà trốn đi hay là có tiểu đồng bọn đến cứu cậu, thì cô nàng mới có thể thoải mái bay lượn.

Hôm nay là sinh nhật 13 tuổi của mình, Harry một bên rửa mặt một bên yên lặng tính toán quà sinh nhật năm nay. Nhớ lại buổi hẹn hò năm trước của cậu và Snape, khéo môi bất giác nâng cao hơn 15°.

Haizzz, đáng tiếc Severus không chịu đến quảng trường Grimmauld, nếu không sinh nhật lần này liền hoàn mỹ.

Harry mở của phòng, sau đó đi xuống lầu.

Có lẽ là vì sinh nhật cậu sẽ có khách tới tham dự, nên Kreacher và Dobby đã quét tước nhà cũ Black thật sạch sẽ, Regulus cũng cùng lúc bước ra khỏi phòng, nhìn thấy phòng được trang hoàn như vậy không khỏi ngạc nhiên.

" Kreacher thực thích ngươi? " trong mắt y tràn đầy ý cười.

"Thật khó nhìn thấy nó tận tâm với một người khác họ Black đến vậy."

Harry nhún vai,

"Từ khi con nhờ Slytherin phá huỷ trường sinh linh giá mà chú giao cho nó đến nay, nó liền đặc biệt chiếu cố con." chiếu cố đến nỗi chỉ cần cậu hơi quan tâm nó một chút nó liền đâm tường.

Trò chuyện mấy câu, bọn họ đã đến nhà ăn. Kreacher đang bày bánh mì vừa nướng xong lên bàn, nhìn thấy Regulus, nhất thời nó liền lệ đầy tròng.

"Tiểu thiếu gia, tiểu chủ nhân Potter, buổi sáng tốt lành!" Kreacher vội vàng buôn đồ vật trên tay xuống,

"A, đều là Kreacher không tốt, Kreacher không chuẩn bị xong bữa sáng trước khi tiểu thiếu gia thức giấc!"

Đã qua nữa ngày, Regulus cũng đã quen với thần kinh yếu ớt của Kreacher, y quyết đoán nắm lấy quần áo nó,

"Không sao, là chúng ta dậy sớm."

Harry nhân cơ hội dời đi sự chú ý của Kreacher,

" Sirius cùng Remus còn chưa thức dậy sao?" cậu hỏi.

"Các ngươi thức dậy thật sớm!" một âm thanh ôn hoà vang lên từ sau lưng bọn họ. Harry quay đầu lại nhìn, thấy Remus đang cười vui vẻ đi về phía bọn họ.

"Sinh nhật vui vẻ, Harry thân mến!"

"Cảm ơn."

Chỉ chốc lát sau, Sirius cũng bước xuống nhà ăn, hai Slytherin và hai Gryffindor hài hoà mà ngồi cùng một chỗ, đây là cảnh tượng mà đời trước Harry cũng không dám tưởng tượng.

Kết thúc bữa sáng, Harry cùng Regulus dùng mấy cây chổi cũ nhà Black chơi Quidditch. Năm đó, Regulus cũng từng là tầm thủ của đội Slytherin. Hai tầm thủ cùng nhau tìm kiếm quả Gold Snitch, Harry không thể không lấy toàn bộ thực lực, cái chổi cũ bị cậu xem như cây Tia Chớp mà sử dụng. Ngay cả Remus và Sirius đều buông công việc trên tay, để nhìn hai người như hai tuyển thủ chuyên nghiệp bay tới bay lui trên không trung.

"Không phải Harry sợ độ cao hay sao?" Sirius không thể tin được mà nhìn con đỡ đầu của hắn, đang dùng dáng người linh hoạt bày ra những động tác không thể tưởng tượng được.

"Năm đó, James cũng không có kỹ thuật tốt như thằng bé đi?"

Remus biết hết thảy chân tướng im lặng, y nhịn không được phun tào trong lòng: "đời trước Harry xém chút nữa là vào đội bóng quốc gia England, nếu nó mà sợ độ cao chắc chả ai dám chơi Quidditch. Lời này mà cũng có người tin!".

Một tia kim sắc đột nhiên lóe qua ở phía sau đám cây, Harry không dấu vết nâng mắt, sau đó làm vài động tác giả mê hoặc Regulus, một mặt lại bay hướng về phía Gold Snitch.

Nói thế nào thì Regulus cũng là tầm thủ Slytherin nhiều năm, không dễ dàng bị lừa bởi mấy động tác giả của Harry. Y nhìn về phía mục tiêu của Harry, sau đó lập tức bay qua.

Không thể không nói, đây là lần đầu tiên từ khi trọng sinh đến nay cậu được chơi Quidditch tận hứng như vậy. Tuy rằng Draco chơi cũng rất tốt, nhưng lại không có nhiều kinh nghiệm và thân thủ như Regulus, có thể cùng đội trưởng Gryffindor "trước kia" phân cao thấp.

Cuối cùng, chung quy là Harry kỹ cao một bậc, làm một động tác lao thẳng từ trên xuống, sau đó Gold Snitch đã nằm vững vàng trong tay cậu.

Harry nhảy xuống cây chổi, tim đều đánh thình thịch. Harry cùng Regulus nhìn nhau mỉm cười, sau đó tự hào mà tiếp nhận tràn vỗ tay của Sirius và Remus.

Lướt nhìn thời gian, hai người ngạc nhiên phát hiện mình đã chơi đến giữa trưa. Nghỉ ngơi một chút, sau đó bọn họ lại ngồi trên bàn ăn.

Sau bữa trưa, bọn họ không chơi nữa, thứ nhất bọn họ còn nhiều thời gian, còn đến gần một tháng để bọn họ có thể chậm rãi chơi. Về phương diện khác, gia đình Malfoy sắp tới, bọn họ cần chuẩn bị sẵn sàng để đón tiếp khách.

Ba vị Malfoy độn thổ đến quảng trường Grimmauld ngay buổi trà chiều. Là chủ nhân Sirius đứng ở phía trước nghênh đón bọn họ, bên cạnh hắn là Remus, Harry đứng ở phía sau, mà Regulus.... thì đang cúi đầu nhìn mũi chân mình.

Lucius rụt rè bắt tay cùng Sirius, Narcissa mỉm cười chào hỏi Harry. Sau đó, cô đột nhiên nhìn thấy phía sau Harry nhiều thêm một người.

Thấy rõ ràng diện mạo của đối phương, Narcissa sợ run khoảng 5 phút. Cảm thấy ái nhân không thích hợp, Lucius nhìn theo ánh mắt của cô, vì thế, hắn cũng trợn hai mắt mà nhìn.

"Regulus?! "

Nghe thấy tiếng la thảm thiết không có một chút hình tượng quý tộc của đối phương. Harry không thể không thấy may mắn vì nhà cũ Black có thần chú "tĩnh âm" và "xua đuổi Muggle".

Draco hiển nhiên không biết chuyện gì đang xảy ra, cậu bày ra vẻ mờ mịt mà nhìn Harry, nhưng lúc này đây Harry cũng không đếm xỉa đến cậu.

"Narcissa, Lucius thật cao hứng khi còn có thể nhìn thấy hai người." Regulus mỉm cười đi ra.

Nhìn thấy nụ cười vẫn giống hệt trước kia ấm áp như ánh mặt trời, Narcissa kiềm lòng không được mà rơi nước mắt. Nếu hỏi ở gia tộc Black còn có người nào mà cô không buông xuống được, thì tuyệt đối chính là Regulus người em họ luôn ôn hoà, ít lời này. Nếu không thì lễ giáng sinh năm trước, cô cũng sẽ không vừa trở lại số 12 quảng trường Grimmauld liền trực tiếp đến phòng Regulus.

"Em không sao là tốt rồi." Narcissa gắt gao ôm lấy người em họ luôn nội liễm, ngượng ngùng này.

"Chúng ta cho rằng em đã chết." Nước mắt cô chảy xuống khuôn mặt, chất lỏng ấm áp thấm vào áo chùng của y.

Đã sống hai đời, Harry chưa bao giờ nhìn thấy Narcissa thất thố như bây giờ. Cho dù năm đó, cô biết đứa con vị thành niên của mình bị chúa tể hắc ám lệnh đi giết người, thì cô cũng bình tĩnh mà đến cầu xin Snape giúp đỡ, mà không giống như bây giờ không che dấu cảm xúc, tâm tình của mình.

"Chỉ chút nữa," Regulus nói nhỏ bên tai cô.

"Sau đó em được người ta cứu."

"Em..." Nhìn dung nhan vẫn giống hết mười bốn năm trước của y, Narcissa hiển nhiên đầy bụng nghi vấn.

Remus đúng lúc lên tiếng,

"Chúng ta vào nhà rồi hãy chậm rãi tâm sự."

Kreacher đã chuẩn bị tốt buổi trà chiều đặt trên bàn ăn, nhưng mấy vị khách đều không có tâm tình thưởng thức. Narcissa nắm lấy Regulus hỏi không ngừng, trong đó không thiếu nghi hoặc về việc làm sao cậu còn sống.

Regulus bất đắc dĩ nói theo những gì đã bàn bạc với Harry tối hôm trước, dùng cái lý do sơ hở chồng chất nhẹ nhàng bâng quơ mà giải thích cho Narcissa.

May mắn, lực chú ý của Narcissa đều đặt vào việc cậu hoàn hảo không tổn hao mà trở về, đối với chuyện khác cũng không tìm hiểu sâu hơn.

Harry không dấu vết mà thở nhẹ một hơi, sau đó giúp Regulus đổi đề tài. Gia đình Malfoy mới nhớ tới hôm nay là sinh nhật Harry, vì vậy Lucius lấy ra một hộp quà đóng gói tinh xảo.

Harry mở ra, sau đó bị sự sa hoa của Malfoy làm kinh ngạc - một chậu tưởng ký xuất hiện trước mặt cậu.

Cái đồ vật Chậu tưởng ký này nói ra cũng rất phức tạp. Đây là đồ vật do yêu tinh chế tạo, nhìn kiếm Gryffindor liền biết, khái niệm quyền sở hữu của yêu tinh bất đồng với phù thuỷ. Harry chỉ thấy cái này ở phòng hiệu trưởng. Sau khi làm người thừa kế Slytherin, cậu mới biết Hogwarts và yêu tinh có hiệp nghị, chậu tưởng ký của Dumbledore thật ra là tài sản của Hogwarts. Bởi vì huyết thống của Salazar, nên nó mới có thể đặt ở trường học, nhưng cho dù là hiệu trưởng cũng không có quyền mang nó đi hay chuyển đổi vị trí của nó.

Gia đình Malfoy có chậu tưởng ký Harry không thấy kỳ quái. Dù sao cũng là gia tộc thuần huyết, nếu bọn họ muốn một đồ vật, thì sẽ nghĩ mọi biện pháp để có được. Nhưng nếu đối phương có thể tự ý đưa tặng thì - Harry chảy mồ hôi - quả nhiên gia tộc Malfoy không thiếu tiền và thế.

"Lễ vật này quá quý trọng." Harry ngại ngùng nói.

"Sao có thể để chú Lucius tiêu tốn như vậy được."

Lucius dùng ngữ điệu hệt như nhạc trữ tình, mang theo cao ngạo trong từng câu nói.

"Một chút tâm ý mà thôi, con không cần lo lắng."

Lúc này Harry mới do dự nhận lấy. Mà bên kia, sánh mắt Sirius điều thẳng. Cho dù hắn không thích mấy quý tộc cho lắm, nhưng không thể không cảm khái trình độ coi trọng của người tỷ phu này đối với Harry.

---------oOo---------

Chương 150: Tính toán

Edit: Cung Nguyệt Ngư

"Đúng rồi." Narcissa nói với con trai đang vẻ mặt mờ mịt nhìn Regulus.

" Draco, lại đây gọi cậu đi."

Draco: "..."

Harry phun một ngụm hồng trà. Hiện tại cậu vô cùng may mắn bối phận của chính mình, tuy rằng bị ba ba cùng Sirius làm cho lộn xộn cả lên, nhưng nếu so ra mà nói thì Sirius bất quá là anh họ mình thôi, như vậy cũng đủ cậu kêu Regulus một tiếng anh, bởi vậy cũng không cần hoài nghi nhân sinh giống Draco.

Đại khái, Regulus cũng thấy việc đột nhiên lại có một cháu trai gần bằng tuổi có chút quỷ dị, tuy rằng tuổi thực tế đã hơn 30, y vẫn kiên trì cho rằng mình chỉ mới 18 tuổi, mới tốt nghiệp Hogwarts không lâu.

"Vẫn là trực tiếp gọi tên đi." y hơi cạn lời nói.

Draco cảm kích mà nhìn y.

Narcissa suy nghĩ rồi cũng gật đầu.

Lúc này Draco mới nhẹ nhàng thở ra.

Rốt cuộc vẫn là Lucius tương đối hiện thực, hắn nhìn về phía trước kia học đệ, hiện tại là em vợ.

"Sau này các ngươi tính thế nào, ngươi cùng Sirius, ai sẽ thừa kế gia tộc Black?" so với những cái quan hệ rối loạn của quý tộc, hiện tại sự phát triển của gia tộc Black mới là điều hai anh em bọn họ nên quan tâm.

Sirius cùng Remus liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó tỏ vẻ, bọn họ đã gửi đơn xin việc cho Dumbledore, định học kỳ sau sẽ đến làm giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám.

Kết quả là Narcissa cùng Lucius còn chưa nói gì, thì Harry đã trợn mắt há mồm. Hiển nhiên cậu biết được mục đích của việc đến dạy ở Hogwarts của cha đỡ đầu nhà mình. Nhưng hiện tại Hufflepuff các hạ còn chưa công khai, bay giờ vẫn chưa ai biết vị trí hiệu trưởng đã đổi chủ. Hiện tại hi vọng duy nhất của cậu chính là Helga có thể giúp cậu một chút, đừng đồng ý thư xin việc của Sirius - người định trước sẽ phá hoại các buổi hẹn hò của cậu và Snape.

Regulus bất đắc dĩ mà liếc mắt nhìn anh trai vô trách nhiệm nhà mình một cái, sau đó nói.

"Vẫn là ta làm thôi." Đừng nói bốn vị các hạ, giao gia tộc Black cho một người thần kinh thô như Sirius, ngay cả cậu cũng lo lắng.

"Ân, ta cũng nghĩ như vậy," Narcissa nói,

"Như vậy, em muốn vào bộ phép thuật, hay là làm buôn bán?"

"Nói cho em biết tình thế bây giờ?"

Vô luận là chính trị hay kinh thương, thì y phải có đầy đủ hiểu biết về giới phù thuỷ hiện tại mới được. Lúc này bất đồng ngày xưa, chúa tể hắc ám đã suy sụp, giới phép thuật đã sớm khôi phục không biết bao lâu, y cũng không muốn mình cứ mơ hồ mà chui vào.

Lúc vừa mới tỉnh, y có từng hỏi Harry, nhưng cậu lấy lý do cần tĩnh dưỡng mà cự tuyệt trả lời, cho nên lúc này ngoại trừ việc trong gia tộc mình, y hoàn toàn không biết gì về bên ngoài cả.

Tình hình hiện tại của giới phép thuật cũng không thể vài câu là giải thích rõ ràng. Lucius uống một ngụm hồng trà, sắp xếp rõ ràng, rồi mới chậm rãi nói.

"Sau khi chúa tể hắc ám rơi đài, Tử thần thực tử trừ bỏ mấy người khăng khăng một mực cố chấp ra, những người khác đều nói mình bị trúng thần chú 'đoạt hồn', tránh thoát vận mệnh bị giam vào Azkaban."

Nghe đến đó, Sirius giương miệng muốn nói gì đó, nhưng nghĩ đến Narcissa cùng Regulus, chỉ có thể hừ lạnh một tiếng, sau đó dùng âm thanh mà mọi người có thể nghe thấy được than thở nói.

"Trước mặt không phải có một ví dụ tốt nhất hay sao."

Harry nhịn không được bật cười.

Mọi người ở đây đều hiểu rõ lẫn nhau, cho nên có chút lời có thể nói ra. Những xúc động thời thiếu niên cùng với những hành động theo cảm tính hiện tại đều không còn tồn tại, trước mắt chỉ có lợi dụng tài nguyên trong tai để đạt được lợi ích lớn hơn. Mặc dù Sirius là một Gryffindor, nhưng từ nhỏ hắn phải tiếp thu giáo dục của một Slytherin, hơn nữa cho dù hắn không muốn tiếp quản gia tộc Black, nhưng bằng sự áy náy đối với Regulus cũng đủ để cho hắn duy trì bất cứ quyết định nào của Regulus, mà không còn ôm thành kiến.

Bất quá bị câu nói này của Sirius chọc cười, không khí trong phòng cũng thoải mái một chút. Lucius tiếp tục nói.

" Dumbledore dẫn dắt hội phượng hoàng chiếm thế thượng phong, cho nên hiện tại đại bộ phận đại biểu trong Wizengamot đều là người của hội phượng hoàng. Mà bên phía bộ phép thuật bên kia, bởi vì mỗi gia tộc thuần huyết đều có những mối quan hệ thông gia rắc rối khó gỡ. Hơn nữa lúc trùng kiến sau chiến tranh, các gia tộc lớn đều cống hiến không ít tài sản, cho nên cũng có phân lượng nhất định."

Regulus yên lặng nghe.

"Tình huống của gia tộc Black hiện tại, hẳn là Harry đã nói cho ngươi đi?" Lucius hỏi. Nếu Harry mang y về đây, hai người hẳn đã từng trò chuyện.

Regulus gật đầu.

"Mà ở Hogwarts, Dumbledore thực bất công Gryffindor, tuy rằng lúc chúng ta còn là học sinh đã như thế. Nhưng hiện tại nhờ có Harry, lão cũng không thể hiện quá rõ ràng, dù sao Harry còn đeo danh 'cứu thế chủ'. Nếu làm quá khó coi, vạn nhất chúa tể hắc ám trở về thì lấy ai ra đối phó gã?"

Harry lắc đầu, vì Dumbledore biện giải.

"Kỳ thật chuyện này cũng không thể hoàn toàn trách hiệu trưởng, thiên hạ này làm gì có giáo sư nào có hảo cảm với học sinh quậy đến long trời lỡ đất như vậy chứ?" Nói thật bàn đến bất công, không ai có thể so được với Snape đâu.

"Ta biết." Regulus nói.

"Như vậy, Lucius nếu ta muốn vào bộ phép thuật thì như thế nào?" so với kinh thương có lẽ chính trị càng thích hợp cho việc khôi phục danh dự và địa vị của gia tộc Black.

Lucius suy nghĩ một chút, sau đó nói.

"Ta có thể an bày cho ngươi tiến vào Ban Thể Dục Thể Thao Pháp Thuật. Hiện tại chủ nhiệm ban là Ludo Bagman, thanh danh của gã thật không tốt, gã thích đánh bạc, nghe nói gần đây đã thiếu một số tiền khá lớn. Ngươi có thể trước làm một viên chức nhỏ, sau khi thời cơ đến, ta có thể nghĩ biện pháp cho ngươi thay thế chức vụ của Bagman."

"Ban Thể Dục Thể Thao Pháp Thuật? "

Lucius gật đầu,

"Muốn lên cao hơn có hơi khó khăn. Bô phép thuật yêu cầu xuất thân từ Sở Thần sáng. Mà thanh danh của gia tộc Black hiện tại --" hắn cũng không tiếp tục nói, nhưng những người ngồi ở đây đều hiểu được, trừ Sirius bại hoại gia tộc ra, tất cả những người khác đều là thành viện của Tử thần thực tử, tự nhiên gia tộc Black không có thanh danh tốt.

"Cho nên nếu ngươi muốn làm thần sáng chỉ sợ sẽ rất khó khăn."

Regulus có chút nghẹn lời.

"Kỳ thật ta không nghĩ là sẽ làm chức vụ lớn như vậy." y mới mười tám tuổi, có thể làm một viên chức trong bộ pháp thuật đã là chuyện may mắn.

Lucius cười lạnh nói.

"Cho dù không nghĩ đến cũng không sao. Hiện tại Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật Cornelius Fudge là một tên phế vật không hơn không kém. Gã sẽ không ngồi ở vị trí đó quá lâu đâu."

Xem ra bất mãn Fudge không chỉ có Hội phượng hoàng. Có phát hiện mới Harry nhịn không được phun tào trong lòng, tính ra Lucius cũng là thành viên của Tử thần thực tử, có thể làm chính tà hai phe đều ghét đến như vậy, Fudge Bộ trưởng quả thật là một nhân tài.

"Bất quá ngươi vẫn nghiêm túc xem xét, xem có chức vị nào ngươi muốn làm không?" Lucius hỏi.

Regulus lắc đầu.

"Ngươi sắp xếp là được rồi." tuy rằng trước kia y và Lucius có quen biết nhưng cũng không quá quen thuộc. Hiện tại đối phương đồng ý giúp y nhiễm như vậy cũng là bởi vì Narcissa, y không có khả năng được một tấc lại tiến một thước.

"Vậy liền đến Ban Thể Dục Thể Thao Pháp Thuật." Lucius buông ly hồng trà trên tay xuống bàn,

"Hai ngày nữa ta sẽ sắp xếp cho ngươi."

Regulus gật đầu đồng ý.

Trò chuyện đến đây, cơ bản đầu đã xác định hết mọi chuyện, lúc này cũng đã đến giờ ăn tối.

Hôm nay là sinh nhật Harry, Kreacher cùng Dobby hợp sức làm một bàn tiệc tối phong phú. Mùi hương lan toả bốn phía nhà cũ Black, ấm áp lại tràn ngập mùi vị nhà, đây đại khái là lần đầu tiên trong mười mấy năm qua nơi này mới có không khí ấm áp hòa thuận như vậy.

Bánh ngọt bơ socola bị mang lên bàn. Ngọn nến ấm áp chiếu vào khuôn mặt của từng người, Sirius đang nói đùa với Remus, Regulus đang trêu chọc Draco, mà Narcissa lại đang thân mật nói nhỏ với Lucius.

Nhìn thấy cảnh tượng này làm Harry đột nhiên nhớ Snape , ở trang viên Prince xa xôi kia, có phải ái nhân nhà mình một người cô đơn trong trang viên u ám, làm bạn với gia tinh?

Harry đột nhiên thực đau lòng, cậu phát hiện chỉ mới không gặp nhau một ngày thôi mà cậu đã nhớ Snape đến như vậy. Nhớ âm thanh trầm thấp như tơ lụa, nhớ ánh nhìn thâm thuý khi anh nhìn cậu, thậm chí đến tiếng sóng biển của trang viên Prince, đều làm cậu phá lệ hoài niệm.

Sau bữa tối, gia đình Malfoy liền ra về. Harry lấy cớ chơi cả ngày mệt mỏi, nên trở về phòng ngủ. Cậu lắng tai nghe động tĩnh bên ngoài, chờ xác định anh em nhà Black và Remus đều nghỉ ngơi, cậu liền chóng bày thần chú 'xem nhẹ' xung quanh phòng ngủ, rồi độn thổ đi mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net