Chương 176: Snape bị bóc lột sức lao động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 176: Snape bị bóc lột sức lao động
Edit: Cung Nguyệt Ngư

(Truyện chỉ đăng tại W,a,t,t,p,a,d.com những chỗ khác đều là đồ ăn cắp trắng trợn. Đừng ủng hộ những hành vi sai trái, đọc của chính chủ để ủng hộ tinh thần người edit.)

Trở lại phòng ngủ của mình, Harry nhịn không được ngửa đầu lên trần nhà cười, cậu thật sự không thể nào quên được biểu tình của hai anh em song sinh khi đưa cậu về. Tiểu sư tử không thiếu nhất chính là dũng khí, hơn nữa bọn họ đã sớm tò mò không thôi về sự mất tích của Umbridge. Bốn vị sáng lập muốn chữa trị quan hệ giữa các học viện, có lẽ cùng nhau đi tìm Umbridge cũng là một biện pháp không tồi.

Harry đem bánh ngọt từ trong túi không gian ra, phục hồi nó về kích thước cũ rồi cho Herpo gặm, còn cậu thì nhảy vào trong bồn tắm lớn nghịch nước.

Dòng nước ấm áp bao quanh lấy cả cơ thể cậu, làm giảm bớt sự mỏi mệt vô cùng tốt. Gần đây chuyện phiền phức cứ tới từng cái từng cái liên tục, bộ phép thuật thì cứ cố chấp đưa hết người này đến người khác tới Hogwarts, thế nên ai cũng quên mất là có chuyện càng quan trọng hơn nữa.

___ Bellatrix Lestrange cùng với Peter Pettigrew vẫn còn đang lẩn trốn bên ngoài. Cho tới bây giờ mà bọn họ vẫn không tấn công cậu, nghĩa là bọn họ lựa chọn đi tìm Voldemort trước. Nếu không thì người đã từng là thành viên của nhóm đạo tặc như Peter Pettigrew, không thể nào không biết là có mật đạo dẫn vào trong trường. Thì bọn họ sẽ giống như Sirius đời trước vậy, cho dù có giám ngục Azkaban canh giữ cửa ra vào Hogwarts, nhưng Sirius vẫn có thể đi vào tự do.

Bốn vị sáng lập có tâm rèn luyện câu, nên ở một mức độ nào đó bọn họ sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua.

Harry nhẹ nhàng cắn môi dưới, lịch sử sẽ không lặp lại, nhưng chỉ cần sơ ý một chút, toàn bộ giới phép thuật sẽ lại lần nữa chìm trong chiến tranh mưa máu. Đó là cảnh tượng mà không ai muốn nhìn thấy.

Sữa tắm hòa với nước tạo nên một đám bong bóng trôi nổi trên mặt nước, Harry thuận tay giơ lên, nhất thời toàn bộ phòng tắm đều tràn ngập bong bóng, những bong bóng trong suốt dưới sự chiếu rọi của ánh đèn trong phòng tắm, phản xạ ra ánh sáng sặc sỡ muôn màu, Harry cong môi, tựa lưng vào bồn tắm lớn, nhìn đám bong bóng trôi nổi.

Nghĩ đến việc tạm thời có thể bỏ qua đám bộ phép thuật phiền phức một khoảng thời gian. Người tên Brown này sẽ không lại ngu xuẩn như Umbridge, ả không dám xung đột chính diện với Helga, nếu như ả muốn âm thầm điều tra thì...

Harry đột nhiên ý thức được một chuyện cực kỳ quan trọng, cậu lập tức tỉnh táo, từ trong nước đứng dậy, phất tay làm đám bong bóng trong phòng tắm biến mất, dùng một thần chú hong khô cho chính mình, sau đó mặc quần áo đàng hoàng rồi độn thổ đi mất.

Trong hầm, Snape cũng vừa chấm xong bài luận văn cuối cùng, dọn dẹp bàn làm việc của mình, đang định đến phòng tắm, thì bị một người bất thình lình xuất hiện đâm thẳng vào người.

“Sev...”

Người trong ngực vẫn lỗ mãng y hệt trước kia, Snape bị cậu đụng đến ngồi trở lại ghế, “Em tốt nhất là có chuyện quan trọng muốn nói, nếu không thì...” Anh làm một thần chú kiểm tra thời gian trước mặt cậu, đã sắp 12 giờ khuya rồi, “Ta sẽ không cho em trở về phòng ngủ của mình nữa đâu.” Anh lạnh lùng nói, Dumbledore không ở trong trường học, mà Helga lại biết quan hệ của anh và Harry, hiện tại đã qua giờ cấm đi lại, sẽ không có học sinh nào đến đây, bởi vậy hai người muốn ở cùng một chỗ cũng không có.

Harry lấy lòng mà cọ cọ lên ngực anh, “Sev, sắp trăng tròn rồi.”

Chân mày Snape giật giật, đột nhiên anh nổi lên một chút cảm giác không ổn, “Cho nên?”

“Remus y...”

Snape rất muốn bóp chết tiểu hỗn đản mắt xanh trước mặt, một Dumbledore, bây giờ thêm một Potter chết tiệt nữa, đều cảm thấy anh rất rảnh rỗi đúng không? Rảnh đến mức làm độc dược cho tên người sói xém chút lấy mạng mình?

Nhìn thấy biểu tình không tình nguyện của Snape, Harry chỉ có thể gắt gao ôm lấy eo đối phương, “Nếu là bình thường thì không nói gì, hiện tại bộ phép thuật như hổ rình mồi muốn bắt lấy nhược điểm của Hogwarts, nếu lúc này mà Remus bị phát hiện là một người sói thì...” Cậu không tiếp tục nói, nhưng Snape dễ dàng có thể đoán được kết quả.

“Chuyện này có gì khó giải quyết đâu?” sn nhướng mày “Hắn rời trường học, tất cả mọi người đều an toàn.”

Harry trưng vẻ mặt lên án nói, “Sev, em biết anh mơ ước chức vị giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám lâu rồi.”

Không nghĩ tới cậu sẽ đột nhiên nhắc đến chuyện này, Snape bị cậu làm cho tức đến nổi cả gân xanh, “Cho nên?”

Ngữ khí của Harry thật vô tội, “Anh sẽ không hy vọng là Sirius sẽ tới dạy môn này đi? Lại nói tiếp, gia tộc Black là gia tộc phù thủy hắc ám, chú ấy cũng biết rất rõ làm thế nào chống lại phép thuật hắc ám.”

Snape cắn răng, không nói gì mà nhìn cứu thế chủ mới vào Slytherin ba năm mà đã học hư trước mặt.

Harry không chút do dự hôn lên môi Snape, làm anh không thể nói ra được lời trách mắng nào.

Tối hôm đó, Harry ở lại trong hầm, đạt tới mục đích, làm cậu vui vẻ không thôi, cậu đắp chăn của người yêu nhà mình, sau đó lăn lông lốc trên giường. Ga giường sẫm màu làm nổi bật cánh tay trắng noãn, thoạt nhìn phá lệ mê người.

Tắm rửa xong, vừa bức ra Snape liền nhìn thấy cảnh tượng như vậy, chỉ muốn tha tiểu hỗn đản không an phận ra ngoài đánh một trận. Anh hít sâu một hơi, điều chỉnh lại hô hấp có chút dồn dập của mình. Cố tình là, Harry nằm trên giường còn không phát hiện được, nhìn thấy anh đi vào, cười cười ngồi dậy.

Áo ngủ mỏng manh hơi mở ra, có lẽ là do lúc nãy cậu lăn lộn quá lâu làm nó có chút lộn xộn. Snape đứng từ trên nhìn xuống giường, đem phong cảnh bên dưới nhìn không sót một cái gì.

Anh cố gắng khắc chế, lúc này không nên xúc động, cúi đầu dùng chăn bao Harry thật kỹ, “Đi ngủ.” anh lạnh lùng nói.

Đợi đến khi anh nằm xuống, Harry lại yên lặng chuyển đến trước mặt anh, ở kế bên tai anh nói nhỏ, “Còn bốn tháng nữa?” cũng không biết là đang nói chuyện gì, nhưng trong lòng đối phương đã sớm rõ ràng.

Dưới ánh đèn u ám, sắc mặc Snape mơ hồ giống như trong mộng, “Làm sao, ngài cứu thế chủ đã đợi không kịp rồi à? Âm thanh trầm thấp như tơ lụa tốt nhất, cọ đến lòng Harry run rẩy.

“Đi ngủ!” Không đợi Harry trả lời, Snape đưa tay tắt đèn trong phòng, “Sáng mai có tiết độc dược, em có thể thử xem đến trễ sẽ có hậu quả gì.”

“Cấm túc?” Harry không có chút lo lắng nào, trong âm thanh của cậu ngược lại lộ ra chút vui vẻ.

Snape hừ lạnh, “Nếu như giáo sư độc dược hèn mọn của ngươi không nhớ lầm, trong kỳ nghỉ hè ta đã đưa cho ngươi một cuốn sách độc dược, không biết hiện tại ngài cứu thế chủ đã đọc thuộc hết hay chưa?”

Trong nháy mắt Harry đem đầu giấu vào trong chăn, làm bộ chính mình không tồn tại.

Snape không tiếng động mà nhếch môi, sau đó ôm lấy tiểu cự quái mắt xanh vào lòng.

Dưới sự ám chỉ của Harry, nhóm tiểu sư tử Gryffindor bắt đầu “Hành trình tìm kiếm Umbridge” mỗi ngày từ khoảng sau bữa tối đến trước giờ cấm đi lại ban đêm, nhóm tiểu sư tử tốp ba tốp năm đi đến từng căn phòng trong Hogwarts tìm kiếm.

Đối với chuyện này Helga đã có sự chuẩn bị từ trước, cô cùng ba vị sáng lập khác đã đóng hết những căn phòng không thích hợp mạo hiểm lại.

Đêm hôm đó, cuộc đối thoại giữa Harry với Sirius và Remus đã được tiểu thạch xà truyền đến chỗ của người sáng lập. Suy xét đến quan hệ của Harry và hai vị giáo sư, bọn họ cũng không để ý việc cậu đã thẳng thắn nói ra sự thật. Nhưng mà nhớ đến việc Harry bị Remus phát hiện tuổi thật, ngược lại, nó còn gợi lên hứng thú của Godric về người giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám có xuất thân từ học viện của mình này.

“Y cũng rất thông minh.” Salazar bình luận.

Godric tự hào, “Năng lực quan sát và năng lực suy đoán đều rất tốt.”

Rowena cười nói, “Người như vậy sao lại bị phân vào học viện sư tử ngốc của ngươi chứ?”

Godric: “...”

Ba người đồng thời nở nụ cười mà nhìn hắn, Godric buồn bực đập đầu lên bàn một cái.

Salazar bật cười, bảo gia tinh mang lên một phần bánh ngọt việt quất mới ra lò cho hắn, Godric lập tức vui vẻ ăn bánh.

Đáng tiếc hiện tại Harry không ở đây, nếu không thì cậu đã biết được vì sao Herpo lại có bộ dạng như thế này rồi. Quả thật là có chủ nhân chiều thì sủng vật mới hư.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net