Chương 179: Tin tức bay đầy trời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 179: Tin tức bay đầy trời
Edit: Cung Nguyệt Ngư

(Truyện chỉ đăng tại W,a,t,t,p,a,d.com những chỗ khác đều là đồ ăn cắp trắng trợn. Đừng ủng hộ những hành vi sai trái, đọc của chính chủ để ủng hộ tinh thần người edit.)

Trước bữa tối, Harry đã truyền lại ý của Gryffindor các hạ cho Snape biết. Nếu như là ý của bốn người sáng lập, Snape liền hỏi Harry có muốn đến trang viên Malfoy cùng anh không, đúng lúc anh cũng đang có chuyện cần tìm Lucius.

Harry tỏ vẻ vừa lúc cậu đã ngán đồ ăn Hogwarts, đi trang viên Malfoy cọ cơm cũng tốt, làm Snape tức đến muốn rót cho cậu một lọ độc dược.

Đúng lúc Regulus cũng đang ở trang viên Malfoy. Từ sau khi Sirius và Remus đến Hogwarts, thì phần lớn thời gian y đều ở tại trang viên Malfoy. Đối với chuyện này, Narcissa rất vui vẻ, Lucius cũng cao hứng, người không vui duy nhất chỉ có mình Kreacher. Con gia tinh trung thành này vừa nghe tiểu thiếu gia nhà mình muốn dọn ra khỏi số 12 Quảng trường Grimmauld, đã đâm tường rất nhiều lần, cơ hồ mỗi ngày đều dùng nước mắt để rửa mặt, làm Regulus đau đầu không thôi, vì thế chỉ có thể hứa với nó là mỗi tháng sẽ về ở mấy ngày.

Nhìn thấy Harry cùng Snape đột nhiên xuất hiện tại nhà mình, Narcissa lập tức bảo gia tinh chuẩn bị thêm đồ ăn tối. Regulus hỏi Harry về tình hình gần đây của anh trai nhà mình, nhắc tới Sirius làm Harry nháy mắt nhớ lại những gì mà Gryffindor các hạ nói, vì thế cậu do dự không biết có nên đem chuyện của Sirius và Remus nói cho Regulus biết hay không.

Có lẽ nhìn thấy sự khó xử của cậu, Regulus theo bản năng hỏi thăm, “Xảy ra chuyện gì sao?”

Narcissa cùng Lucius đều bị vẻ mặt khốn khổ kia của Harry hấp dẫn, “Trong trường học xảy ra chuyện gì hay sao?” Bọn họ tò mò nhìn về phía Snape.

Snape mờ mịt lắc lắc đầu, cả ngày hôm nay anh đều bận rộn chế độc dược cho bệnh thất, không có quan tâm Harry, cho nên cũng không biết đối phương đã xảy ra chuyện gì.

Harry buồn bực cắn môi, “Anh cảm thấy, Remus là người thế nào?” cậu cẩn thận mà thăm dò nói. Nếu Gryffindor các hạ xác định quan hệ của hai người bọn họ, thì cũng nên để người nhà Sirius chuẩn bị chút tâm lý cũng tốt. Cậu yên lặng nghĩ.

“Remus? Lupin tiên sinh?”

Vẻ mặt Regulus có chút vi diệu, tuy rằng Narcissa biết quan hệ của Sirius và Remus rất tốt, nhưng cô cũng không nghĩ sâu xa gì, Snape hơi hơi nhíu mày, lập tức lộ ra một nụ cười lạnh --- hiển nhiên là anh đã nhớ tới cái gì rồi.

Harry có chút đau đầu, nhất thời cậu không biết phải tiếp tục nói như thế nào, may mắn lúc này Snape đã nói tiếp cậu một câu, “Ngươi không cảm thấy quan hệ của con xuẩn cẩu cùng con Lang chỉ biết cười có chút quá thân sao?”

Regulus vẫn còn chưa hiểu, “Thì bọn họ là bạn từ thời còn đi học mà.”

Harry nghe vậy có chút kinh hãi mà lắp bắp, “Anh biết?!” Cậu nhìn Snape lên án, “Vậy mà tới bây giờ anh cũng không thèm nói cho em biết!”

Snape liếc liếc cậu một cái chứa đầy khinh bỉ mà không cần nói thành lời. “Chuyện rõ ràng như vậy mà còn cần nói sao? Gryffindor không đầu óc!”

Harry tổn thương mà cúi đầu, sau đó dùng âm thanh chỉ có hai người nghe được nói. “Anh cho là ai cũng đều giống gián điệp hai mang như anh hả?”

Snape cắn răng. Nhưng mà, vừa nghe hai người bọn họ nói chuyện, mấy cái Slytherin ở đây đều nghe hiểu được ý tứ trong đó, Regulus kinh ngạc nói, “Quan hệ giữa Sirius và Lupin tiên sinh là loại quan hệ đó sao?”

Harry nhún nhún vai, “Ta cũng là trong lúc vô ý mới biết được.”

Regulus đỡ trán. Ở nhà một tháng, tuy là y có thấy quan hệ giữa hai người rất thân thiết, nhưng có như thế nào y cũng không nghĩ đến là quan hệ này, hiện tại bị Harry cùng Snape phanh phui ra ngoài, nhất thời y cũng không biết nên bày ra phản ứng như thế nào.

So sánh với Regulus, thì Narcissa và Lucius ngược lại có chút bình tĩnh, bọn họ một người cúi đầu cắt thịt bò, một người thì cầm ly nước trái cây uống một hơi, đồng thời cảm thấy may mắn vì tiểu Long không có ở nhà nên không cần nghe tin tức không dành cho thiếu nhi này.

Trong lúc nhất thời, mọi người đều yên lặng dùng bữa tối của mình, cũng không tiếp tục trò chuyện nữa.

Sau bữa tối, Lucius bảo gia tinh mang cà phê lên, lúc này không khí mới dịu đi một chút, không còn xấu hổ như vừa rồi.

“Hai người tới đây, rốt cuộc là muốn nói chuyện gì? Lucius hỏi. Hắn hiểu rất rõ Snape, người bạn này của mình đến ngay cả lễ Giáng sinh cũng rất ít khi đến trang viên Malfoy, đừng nói đến lúc này vẫn còn đang trong học kỳ, nếu không có gì quan trọng, thì đối phương sẽ không rời mắt khỏi bọn học sinh sợ thiên hạ không loại kia đâu.

Bởi vì có lời nguyền giữ bí mật hạn chế, nên Snape vẫn không thể nói thân phận thật sự của hiệu trưởng cho Lucius biết, nhưng anh cũng nhắc nhở Lucius là không nên đắc tội với vị hiệu trưởng này. Hai vị Slytherin có độ ăn ý khá cao nên cũng hiểu được ý trong lời đối phương, bởi vậy lúc này Snape lại nhẹ nhàng bâng quơ nói, “Hiệu trưởng Hera nhìn Fudge rất không vừa mắt.”

Lucius híp mắt lại, “Cho nên?”

“Ngài ấy cảm thấy gã không thích hợp làm bộ trưởng bộ phép thuật.”

Nói tới đây, nếu Lucius còn không rõ nữa, thì hắn cũng không phải là quý tộc Bạch kim của giới phép thuật rồi. “Ta có thể được cái gì?”  hắn trực tiếp hỏi. Kéo Fudge xuống đài không phải chuyện dễ, hắn yêu cầu vận dụng cả sức người lẫn sức của, nếu như không có chỗ tốt cho mình, thì hắn cũng sẽ không phí tâm làm điều thừa.

Snape không dấu diếm gật đầu nói, “Trừ việc ngươi muốn làm Chúa tể Hắc ám đời thứ ba ra, thì ngài ấy có thể cho ngươi mọi thứ mà ngươi muốn.” Anh trịnh trọng nói.

Lucius hít một hơi khí lạnh, hứa hẹn như vậy, cho dù là lúc thế lực Voldemort như mặt trời ban trưa cũng không thể cho hắn. Như vậy, thân phận thật sự của vị hiệu trưởng mới này... Hắn nghi hoặc mà nhìn Snape, thấy anh đang bình tĩnh mà khuấy chất lỏng đen tuyền trong ly sứ trắng muốt.

Khóe môi hắn hiện lên một ý cười nhợt nhạt, “Ta biết,”

Lucius có ý muốn chờ Regulus đứng vững bước chân trong bộ phép thuật rồi mới ra tay, may mắn Regulus đã không phụ sự mong đợi của hắn. Từ lúc vào Sở Thể dục và Thể thao của bộ phép thuật đến nay, y khiêm tốn, nghiêm cẩn, trầm ổn trong công tác, nên rất nhanh có được nhiều sự khen ngợi của mọi người trong bộ phép thuật. Lucius vừa lòng khi nhìn thấy tình trạng này, hắn bắt đầu an bài mọi việc.

Thời gian vẫn cứ trôi qua một cách vô tình. Nửa tháng sau, trên tờ <Kẻ ngụy biện>  đột nhiên đăng một tin tức làm giới phép thuật dậy sóng.

Chủ biên của <Kẻ ngụy biện> Xenophilius Lovegood dùng một bài văn vạch trần Thanh tra cấp cao của bộ phép thuật Dolores Umbridge có hành vi dùng phép thuật hắc ám tra tấn học sinh vô cùng ác liệt. Trong tin tức còn có hình ảnh động, là Harry lấy từng trong ký ức của Ron bỏ vào Chậu tưởng ký rồi chụp lại, đánh sâu vào trong thị giác của người dân giới phép thuật. Nhìn thấy cánh tay bị thương của Ron, khiến người dân càng oán hận, bọn họ bắt đầu nghi ngờ nghiêm trọng sự công chính của nhân viên bộ phép thuật. Cha của Ron, là ông Arthur Weasley mấy lần nhìn thấy Fudge đều trợn mắt nhìn gã. Regulus công tác tại bộ phép thuật cũng thường xuyên nhìn thấy cú mèo mang theo một phong thư sấm đỏ tươi vào trong phòng làm việc của bộ trưởng.

Ngay lúc Fudge đang sức đầu mẻ trán và hối hận vô cùng vì đã phái Umbridge đến Hogwarts , thì tờ <Kẻ ngụy biện> lại tung ra một tin sốt dẻo. Ludo Bagman người được đề cử và là người có khả năng nhất sẽ kế nhiệm chức Sở trưởng Sở Thể dục Và Thể thao đã vì đánh bạc mà thiếu yêu tinh một khoản nợ kếch xù.

Tuy rằng đánh bạc là hợp pháp, rất nhiều người đều nói mình có tham gia chơi cùng Bagman, nhưng bọn họ hoàn toàn không biết hắn lại vay tiền của yêu tinh để đánh bạc.

Ân oán giữa yêu tinh và phù thủy đã tồn tại từ rất lâu rồi, yêu tinh trong ẩn tượng của phù thủy giỏi về mưu kế, trừ phi là Gringotts, thì ở nơi khác phù thủy sẽ tránh tiếp xúc với chúng, hiện tại nghe nói Ludo Bagman lại thiếu yêu tinh nhiều tiền như vậy, bọn họ đều ôm tâm lý xem kịch vui nhìn xem hắn giải quyết chuyện này thế nào, có người còn đồn rằng hắn sẽ vì chuyện này mà mất tư cách đề cử.

Tin tức này là từ văn phòng bộ trưởng truyền tới. Umbridge mất tích làm Fudge mới cảm giác được vị hiệu trưởng Hogwarts này không dễ chọc. Trước mắt, mọi chuyện hỗn loạn, gã đã không rảnh mà tìm Hera gây phiền phức, chỉ muốn bình ổn mọi chuyện. Năm sau Quidditch World Cup sẽ tổ chức tại Anh quốc, nếu như Sở trưởng Sở Thể dục và Thể thao Anh quốc lại có dèm pha lớn như vậy, thì sẽ ảnh hưởng đến danh dự của giới phép thuật Anh quốc. Chỉ điểm này thôi, đủ để Fudge muốn đổi người.

Người trong Sở Thể dục và Thể thao không nhiều lắm, dù sao thì giới phép thuật cũng chỉ có một môn thể thao vận động duy nhất là Quidditch thôi. Trong thời gian này, mặc dù Regulus mới đến công tác một tháng, nhưng lại xử lý mọi chuyện gọn gàng ngăn nắp cũng rất nổi bật.

Kỳ thật thì, y cũng không phải là người mà Fudge muốn chọn lựa. Tuy rằng y xuất thân từ gia tộc Black tiếng tăm lừng lẫy, nhưng y lại từng là một Tử Thần Thực Tử, hơn nữa lại mất tích hơn mười năm, lại thêm việc thời gian không để lại chút dấu vết nào trên gương mặt y, đều làm cho người khác sinh ra nghi ngờ. Tuy rằng Fudge vì nhìn mặt mũi Lucius mà nhận y, nhưng trong lòng gã vẫn còn nghi ngờ.

Nhưng trước mắt lại không có người nào tốt hơn để lựa chọn. Sở trưởng đương nhiệm tháng sau sẽ về hưu, trong thời gian ngắn như vậy không thể bồi dưỡng ra một Ludo Bagman nữa. Mà nhân viên trong Sở Thể dục và Thể thao nhận được sự ám chỉ của Lucius, nhiệt tình đề cử Regulus với Fudge, bọn họ khen y cần cù nghiêm túc, là người kế nhiệm thích hợp nhất. Không cần biết bọn họ có cam tâm tình nguyện hay không, nhưng rốt cuộc không ai dám đắc tội với gia tộc Malfoy.

Việc đã đến nước này rồi, Fudge chỉ có thể thỏa hiệp. Một tuần sau, gã tuyên bố sa thải Ludo Bagman. Một tháng sau, Sở trưởng Sở Thể dục Thể thao về hưu, sẽ do Regulus Black tiếp nhận vị trí Sở trưởng, nhưng xét thấy thời gian làm việc của y quá ngắn, nên y trước hết chỉ có thể làm đại diện Sở trưởng.

Harry vẫn luôn trốn trong hầm ở Hogwarts nhìn mấy tin tức mà tờ <Nhật báo tiên tri> công bố rồi nở một nụ cười nhạt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net