Chương 193: Lucius hoang mang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 193: Lucius hoang mang
Edit: Cung Nguyệt Ngư

(Truyện chỉ đăng tại W,a,t,t,p,a,d.com những chỗ khác đều là đồ ăn cắp trắng trợn. Đừng ủng hộ những hành vi sai trái, đọc của chính chủ để ủng hộ tinh thần người edit.)

Vì thế trong lúc Snape và Godric bận rộn làm độc dược, thì Regulus đến trang viên Malfoy. Quả nhiên, Bellatrix vừa rời khỏi đó không lâu, Lucius đang ở trong thư phòng mặt ủ mày ê, bộ dạng thống khổ không còn sự kiêu ngạo ngày thường.

Ai cũng biết, sở dĩ mà gia tộc Malfoy có thể sừng sững không ngã ở giới phép thuật nhiều năm, nguyên nhân quan trọng nhất đó là bọn họ có năng lực phán đoán tương lai cực kỳ mạnh.

Từ sau khi Bellatrix vượt ngục, hắn liền đoán trước được đối phương nhất định sẽ đến tìm mình. Dù sao, gia tộc Malfoy có đầy đủ năng lực che dấu ả không bị bộ phép thuật tìm được, hơn nữa em gái ả cũng là vợ mình, nên gia tộc Malfoy có nghĩa vụ đảm bảo an toàn của ả.

Nhưng mà, hắn lại không thể ngờ rằng, đối phương vượt ngục bốn tháng rồi mới đến tìm mình, vả lại mang theo lời nhắn của Chúa tể Hắc ám. Thật lòng mà nói, hắn vẫn mang thái độ hoài nghi tính chân thật của lời nhắn này, dù sao thì Chúa tể Hắc ám cũng đã mất tích nhiều năm, không có ai biết được gã còn sống hay đã chết. Ai có thể cam đoan rằng đây không phải là do người chị vợ bị nhốt ở Azkaban nhiều năm nên đã trở nên điên điên khùng khùng này bịa ra?

Nhưng mấy năm trước học đệ Severus tự nhiên nói cho mình, hắn đến từ tương lai, đến từ một thế giới mà mọi chuyện đều đã xảy ra rồi. Trong thế giới đó, gia tộc Malfoy bởi vì lựa chọn sai lầm mà sau khi chiến tranh kết thúc trở nên khó mà sống yên ổn trong giới phép thuật. Chuyện này cho hắn một sự thức tỉnh, chúa tể hắc ám không phải bách chiến bách thắng, lúc trước nghe theo lệnh của gã có thể giúp gia tộc Malfoy có địa vị và lợi ích lớn, nhưng nếu đối phương đã định trước là sẽ thất bại thì... hắn tuyệt đối không thể giẫm lên vết xe đỗ mà Severus đã trải qua.

Nhưng về phương diện khác, lịch sử thật sự sẽ tái diễn sao? Nếu như vậy, thì trong đời trước của Severus, năm 1995 Chúa tể hắc ám vẫn chưa sống lại, hiện tại cho dù thời gian không trùng khớp, thì lịch sử cũng sẽ không thay đổi quá nhiều, cho nên, hết thảy lời nói của Bellatrix, có đúng là sự thật không?

Nếu như chúa tể hắc ám thật sự sống lại, lúc này đây, Cứu thế chủ vẫn sẽ là bên giành thắng lợi hay sao?

Hắn nghĩ nghĩ, lấy ra một tấm da dê chuẩn bị viết một lá thư gửi cho Snape, muốn hỏi chút ý kiến của đối phương. Nhưng mà, trong lúc hắn đang đặt bút định viết, gia tinh trong nhà đột nhiên xuất hiện trong thư phòng.

“Chủ nhân, Ngài Regulus Black tới thăm.” Gia tinh ăn mặc chỉnh tề cung kính nói.

Y đến làm Lucius cũng không thấy giật mình, vị gia chủ Black này từ khi trở về đến nay vẫn luôn thường xuyên ghé thăm nơi này, có đôi khi còn ở lại trang viên Malfoy năm bữa nửa tháng, Lucius khẽ gật đầu, “Ta biết rồi, ngươi mời y đến thư phòng gặp ta.”

Lúc Regulus tiến vào, thì Lucius đã chuẩn bị sẵn hồng trà tốt nhất cho y, y tự giác bưng lên uống một ngụm, sau đó buông ly xuống, “Bellatrix có đến tìm ngươi không?” y tùy ý hỏi han.

Trong lòng Lucius chấn động mạnh, may mắn nhờ có giáo dục tốt mà hắn biểu hiện cũng coi như trấn định, “Sao ngươi biết?” hắn nhíu mày hỏi. Regulus là nhân viên bộ phép thuật, nếu y có được tin tức, có phải là bộ phép thuật cũng đã biết Bellatrix đến trang viên Malfoy rồi không?

“Yên tâm, không thông qua bộ phép thuật.” Regulus đặt ly trà xuống, “Ta biết mọi chuyện quá trùng hợp. Nhưng mà có người bảo ta đến nhắc nhở ngươi, không cần biết Bellatrix nói cái gì, ngươi cũng không cần để ý tới đâu.”

“Ai?” Lucius theo bản năng hỏi, “Như vậy, ngươi biết chuyện ả nói là sự thật?” Chúa tể hắc ám thật sự sống lại.

Regulus gật đầu, “Ừa, là thật.” bộ dạng bâng quơ nhẹ nhàng cứ như đang thảo luận về hồng trà tối nay vậy.

“Ngươi cũng biết?” Lucius kinh ngạc, “Như vậy, ngươi không lo lắng sao?” dù sao Regulus cũng từng là một thành viên của Tử Thần Thực Tử, nếu chúa tể hắc ám trở về, thì gã sẽ không buông tha cho đối phương.

Regulus cười đến thật nhẹ nhàng, “Người kia còn nhờ ta chuyển một câu: Ngươi muốn xóa dấu hiệu hắc ám hay không?”

Vừa rồi thì Lucius còn có thể miễn cưỡng bảo trì bình tĩnh, hiện tại Regulus hỏi y những lời này, làm hắn thiếu chút nữa quăng luôn ly trà trên tay, “Đùa hay sao?” hắn vô cùng khiếp sợ.

Dấu hiệu hắc ám là ấn ký linh hồn, Lucius cũng rất chán ghét cái đầu lâu trên cánh tay mình, nhưng năm đó hắn đã dùng hết tất cả biện pháp, từ thần chú đến độc dược, thậm chí là dùng dao xẻo thịt, cái gì có thể làm đề dùng thử, nhưng cái dấu hiệu này như là mọc ra từ trên người mình, bất luận dùng cách nào đều không xóa được.

Regulus nhún nhún vai.

“Người đó là người như thế nào?” Lucius đè thấp âm thanh, đổi lại nếu là thường ngày thì hắn sẽ không bao giờ để lộ dục vọng của mình trước mặt người khác, nhưng mà rốt cuộc thì Regulus cũng không tính là người ngoài, hơn nữa lại có thể xóa đi dấu hiệu hắc ám mà hắn đã che giấu hơn mười năm, “Người đó thật sự làm được sao?”

Regulus hơi gật gật đầu một cái, tuy rằng mấy tháng nay y vẫn duy trì quan hệ thân thiết với gia đình Malfoy, nhưng y vẫn che giấu thân phân thật của hiệu trưởng Hera, thứ nhất là việc này liên quan đến Harry, thứ hai là do mấy vị kia cũng không có để y nói ra. Bất quá, ngày hôm qua Hufflepuff các hạ gọi y đến Hogwarts, sau đó ám chỉ y có một số việc ở thời điểm thích hợp cũng nên nói cho Lucius biết, không cần thiết vẫn luôn giấu hắn. Chiếm được sự cho phép, Regulus mới dám đến đây nói những lời này.

“Người đó là ai ta có thể nói cho ngươi biết, nhưng mà ngươi đừng đi nói khắp nơi là được.” Regulus đem ghế dựa kéo đến trước mặt Lucius, sau đó dùng âm thanh chỉ hai người nghe được nói, “Ngươi còn nhớ hiệu trưởng Hera không?”

“Là nữ hiệu trưởng mới nhậm chức của Hogwarts? Lucius nhíu mày, “Cô ấy..”

Regulus hơi cong môi, lộ ra một nụ cười nhợt nhạt, “Nếu vậy ta cho ngươi biết, tên thật của ngài ấy là Helga Hufflepuff.”

Lucius: “...” Hắn đã kinh ngạc đến ngốc luôn rồi.

So với sự thất thố của hắn, Regulus lại bình tĩnh vô cùng. Y xoay người đến giá sách rút ra một quyển rồi trở về chỗ ngồi từ từ lật xem, chừa cho hắn thời gian để kịp phản ứng. Y lật được khoảng ba trang sách, thì rốt cuộc Lucius cũng đã hoàn hồn.

“Điều đó là không có khả năng!” Âm thanh của hắn vẫn còn run rẩy, “Ngay cả người chế tạo hòn đá phù thủy Nicolas Flamel cũng chỉ mới hơn sáu trăm tuổi thôi!”

Regulus liếc nhìn đối phương một cái, tiếp tục cúi đầu đọc sách. Đã là sự thật thì không cần nói nhiều lời, huống chi y lại không biết rõ bốn vị sáng lập làm thế nào mà sống lại, chỉ biết là có quan hệ với Harry.

Lại qua một lúc lâu, rốt cuộc Lucius cũng bình tĩnh lại, “Làm sao ngươi biết?” người em vợ này của hắn tuy tuổi còn nhỏ, nhưng cũng không phải là người sẽ lấy loại chuyện này ra nói giỡn, nếu như y không nguyện ý giải thích, thì chính mình có hỏi nhiều cũng vô dụng.

Regulus buông sách xuống, thoải mái tự vào ghế, “Ngươi biết năm đó ta vì hủy diệt trường sinh linh giá mà bị Âm thi kéo xuống hồ không?”

Lucius gật đầu, hắn cùng Narcissa đều đọc nhật ký của y.

“Theo lý thuyết, thì bị Âm thi kéo xuống hồ thì chỉ có một con đường chết, là do vòng cổ gia truyền nhà Black đã cứu ta một mạng, nó cất chứa bảo vệ linh hồn ta, ngăn chặn độc âm thi hoàn toàn xâm hại ta.”

Sau khi Regulus trở về y vẫn luôn né tránh đề tài này, cho nên lúc này Lucius thật nghiêm túc lắng nghe.

“Nhưng cái vòng cổ được ếm phép thuật hắc ám này chỉ chứa đựng linh hồn ta, mà ta đã hoàn toàn không còn ý thức nữa.” Regulus lại nhấp một ngụm hồng trà, “Chờ đến lần thứ hai ta cảm giác được sinh mệnh đang chảy, thì đã là tháng bảy năm nay. Ta được cứu, mà người cứu ta chính là hiệu trưởng đương nhiệm Hogwarts.”

“Sao cô ấy biết ngươi ở đó?” Lucius hỏi.

Regulus nhún nhún vai, “Hẳn là có liên quan đến Harry Potter, về phần làm sao Harry Potter gặp được ngài ấy thì ta cũng không biết.”

Lucius cẩn thận suy nghĩ, nhất thời hiểu được.

Harry Potter cũng đã trải qua một đời, nên cậu biết được Regulus chết chỗ nào, nhất định là do cậu dẫn Hoan tổ đến hang động đó. Nhưng mà, ngay cả Regulus cũng không biết được thì làm sao mà nói bọn họ đây, xem ra, muốn tìm được đáp án cho vấn đề này, còn phải đi hỏi học đệ của mình rồi.

“Cho nên, không cần biết Voldemort để Bellatrix đến nói cái gì, ngươi đều không cần quan tâm tới.” Regulus tiếp tục đề tài lúc nảy, “Ma lực của Hufflepuff các hạ ta đã kiến thức qua, giải quyết một chúa tể hắc ám cũng không thành vấn đề gì. Trong lúc Draco ở trường học, có ngài ấy bảo vệ, ngươi cũng có thể an tâm.”

Lucius hít sâu một hơi, phất tay bảo gia tinh rót cho họ một ly rượu đỏ để áp kinh.

Regulus lẳng lặng mà chờ hắn uống xong, sau đó cười mà không cười nhìn hắn, “ Cho nên, anh rể thân mến, hiện tại ngươi muốn xóa bỏ dấu hiệu hắc ám trên tay không?” Y cầm ly rượu đỏ lắc lắc, “Ngươi phải nghĩ thật kỹ càng, bởi vì một khi xóa, thì ngươi không còn khả năng quay đầu lại.”

Không nói chuyện khác, ít nhất sau này khi Lucius hối hận muốn quay về nương tựa Voldemort, thì Voldemort tuyệt đối sẽ không có khả năng đánh dấu hiệu hắc ám một lần nữa cho hắn.

Tay Lucius vô ý mà run rẩy một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net