Chương 211: Chuyện không dầu muối nhà Potter

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hp chi Hình Bóng

Chương 211: Chuyện không dầu muối nhà Potter

Edit: Cung Nguyệt Ngư

(Truyện chỉ đăng tại W,a,t,t,p,a,d.com những chỗ khác đều là đồ ăn cắp trắng trợn. Đừng ủng hộ những hành vi sai trái, đọc của chính chủ để ủng hộ tinh thần người edit.)

Không đến 1 giờ sau Snape đã về đến hầm. Các học sinh đều bị dọa không nhẹ, nhưng nhờ được kỷ luật tốt, nên sau khi bọn họ đã tự giác trở về phòng sinh hoạt chung thì Snape cũng trở về.

"Chuyện thế nào rồi?" Harry hỏi.

Hiển nhiên Snape cũng rất đau đầu đối với việc sắp phát sinh tại giới phép thuật. Anh là một người nội liễm lại điệu thấp, đối với bão táp sắp đến cũng có phản ứng giống hệt Harry, mang thái độ có thể trốn bao xa liền trốn. Bởi vậy hai người bọn họ thương lượng một chút, quyết định chờ ngày mai các học sinh lên tàu tốc hành Hogwarts, bọn họ liền đến trang viên Potter.

Sỡ dĩ trở về đó là vì Harry có chút tưởng niệm James cùng Lily, hơn nữa bọn họ vẫn chưa biết tin Voldemort đã bị đánh bại, cậu cũng phải trở về nói cho họ biết một tiếng.

Đối với Snape mà nói, ở chỗ nào cũng được, chỉ cần để cho anh an tĩnh mà đọc sách nghiên cứu chế tạo độc dược là được, cho nên anh cũng không phản đối đề nghị của Harry.

Vì thế Harry để cho tiểu thạch xà trên vách tường báo cho Slytherin các hạ về lịch trình nghỉ hè của mình và Snape, sau đó cậu mới đi tắm rửa nghỉ ngơi.

Trang viên Potter vẫn xinh đẹp và thanh thoát giống hệt như hai năm về trước, kiến trúc đồng thoại, đài phun nước tinh xảo, hoa nở rộ khắp nơi. Ở đây giống hệt một thế ngoại đào viên, đem ánh nắng chói chang cùng với những việc lộn xộn ồn ào ngăn cách ở bên ngoài, làm người ta phá lệ thoải mái.

Harry cùng Snape vừa bước vào trang viên đã lệnh cho gia tinh phong bế trang viên, trừ khi có sự cho phép của cậu, nếu không ai cũng đừng nghĩ bước vào, ngay cả cú mèo cũng không được.

Bốn vị sáng lập nếu muốn tìm cậu tự nhiên sẽ dùng nhẫn gọi đến, về phần Lucius bọn họ... thì cứ kệ vậy.

Harry cùng Snape hạ quyết tâm, muốn ngăn cách cơn sóng thần mang tên bốn vị sáng lập trở về. Harry để Herpo đi chơi, sao đó bảo gia tinh dọn dẹp hành lý của mình, rồi cùng Snape đi tìm bức họa của Lily và James.

Mấy bức họa của tổ tiên nhà Potter vẫn giống hệt tính cách của bọn họ khi còn sống, cho dù bất kỳ thời điểm nào đi chăng nữa thì cũng đừng mong bọn họ sẽ an an tĩnh tĩnh ở trên tường. Lúc này, cho dù cách một cánh cửa thì cậu cũng có thể nghe thấy bọn họ đang tranh cãi xem năm nay là năm 1994 hay năm 2004. Cậu đen mặt mở cửa bước vào sau đó nói cho bọn họ đáp án chính xác.

Lily khi nhìn thấy bọn họ liền rất vui vẻ. Hằng ngày phải ngồi nghe đám tiền bối tranh cãi mấy cái vấn đề không dầu không muối thật sự là muốn mạng mà. Vấn đề chính là bọn họ đều là bức họa, cho dù có khổ cở nào đi nữa thì cũng chỉ có thể chịu đựng, không thể nào hưởng thụ sự thanh tịnh mà một người chết nên có.

"Úc, Harry, lâu lắm rồi mới gặp lại con, mọi người vẫn khỏe chứ?" Lily nhiệt tình tiếp đón bọn họ.

Harry gật đầu, "Chúng ta đều rất khỏe."

James khi nhìn thấy Snape liền một lần nữa rút đũa phép ra, nhưng bây giờ nó cũng chỉ có thể mang tính đe dọa. Snape khinh miệt liếc nhìn đối thủ không đội trời chung một cái, liền xoay người sang nhìn Lily, làm James tức đến mức gọi gia tinh đến tiễn khách.

"Cho nên, bây giờ là đang nghỉ hè sao?" Lily đầy hứng thú mà nhìn Snape cùng James, "Khó khăn lắm Severus mới tới đây một chuyến, bộ anh không thể hiếu khách một chút được hả?" Cô quay sang oán trách chồng mình.

"Khó khăn lắm mới tới?" James nhăn cái mũi, cho thấy sự bất mãn của chính mình, "Mới có hai năm thôi, sao hắn ta lại chạy tới chỗ này nữa rồi?"

Lily còn không kịp nói gì, Snape liền nhếch môi, "Nếu nói như vậy, lần sau mỗi khi nghỉ hè cũng nghỉ đông ta đều sẽ ghé thăm."

Nhìn biểu tình buồn bực của James, Harry liền lén nở nụ cười nhẹ. Lily cũng có chút không nhịn được cười, "Thật khó mà thấy Severus nói giỡn nha." Cô nhìn về phía con trai mình, "Trước kia hăn cứ nghiêm mặt, cho dù là James khiêu khích cỡ nào thì cũng là thanh lãnh."

Harry nhướng mày, "Chỉ như vậy thôi sao?"

Lily lắc đầu, "Chọc hắn nóng nảy hắn liền ném mấy cái nguyền rủa qua."

Harry nhịn không được cười, cậu hơi nghiêng đầu liếc nhìn người yêu mình một cái, chỉ thấy Snape dùng ánh mắt sâu không lường được mà nhìn mình. Mặt Harry lập tức đỏ lên, liền nhanh chóng cúi đầu.

Lily vừa vặn quan sát đến động tác nhỏ của bọn họ, cô mỉm cười nói: "Có thể nhìn thấy các ngươi như vậy thật tốt." trước khi chết người cô không yên lòng nhất chính là con trai mình, hiện tại nhìn cậu sống tốt, cô cũng rất vui vẻ, "Chuyện học tập thế nào, vẫn thuận lợi sao?"

"Đâu chỉ là thuận lợi." Snape đứng kế bên hừ lạnh, "Hắn cảm thấy bài tập của trường quá dễ quá ít, thuận tiện tiêu diệt chúa tể hắc ám luôn."

Snape nói nghe thật nhẹ nhàng bâng quơ, Lily cùng James lại không hẹn mà cùng nhau hít hà một hơi, ngay cả Dorea và Charlus - chính là ông bà nội của Harry đang ngủ gà ngủ gật bên cạnh, khi nghe được tin tức này cũng giật mình bừng tỉnh.

Bọn họ sinh hoạt tại thời điểm Voldemort cực thịnh, nên trong lòng vẫn có sự sợ hãi đối với hậu duệ của Salazar Slytherin trong truyền thuyết, đã từng quậy đến giới phép thuật long trời lở đất. Thậm chí ở một mức độ mà nói, cái chết của Dorea và Charlus tuy rằng không hoàn toàn là do chúa tể hắc ám gây ra, nhưng lại có quan hệ không nhỏ với gã.

"Gã đã chết?" Dorea hỏi, âm thanh của bà khàn khàn mang theo chút run rẩy, hiển nhiên là bị tin tức này dọa không nhẹ."

Charlus ở bên cạnh cũng khó có thể tin được nói, "Con giết chết gã?"

Có lẽ do bên này đang thảo luận sôi nổi, vì thế lực chú ý của tất cả các bức họa đều đổ dồn về phía bọn họ.

Harry ưu thương mà liếc nhìn Snape một cái, biết rõ là khi nhắc tới cái đề tài này là phải nói cả buổi sáng, vậy mà không chịu để cho mình ăn trưa xong hãy nói.

"Đúng rồi!" Không đợi cậu mở miệng, một phụ nữ trong bức họa liền kêu lên, "Ta nhớ rõ lần trước viện trưởng có đi cùng với các ngươi mà, sao lần này lại không nhìn thấy ngài ấy?"

Harry cẩn thận nhớ lại xem lúc đó Salazar đã gọi tên vị nữ sĩ đã gả vào gia tộc Potter này là gì, "Lynda Greengrass" không biết bà là tổ tiên mấy đời của Astoria Greengrass.

Cậu nhẹ nhàng gật đầu, "Slytherin các hạ đang ở trong trang viên Slytherin. Hiện tại không chỉ ngài ấy, mà ba vị sáng lập khác của Hogwarts đều đã trở về."

"Merlin!"

"Merlin!"

Các bức họa xung quanh hét ầm lên. Nhân vật trong truyền thuyết lân lượt trở về giới phép thuật mà bọn họ lại không có duyên nhìn thấy, so với Harry cùng Snape, bọn họ thật sự là sinh không đúng thời mà.

"Được rồi," Dorea vô cùng bất mãn khi mọi người đang đi lạc đề, bà lập tức cắt ngang tiếng nghị luận của bọn họ, "Harry, trước tiên con hãy nói cho chúng ta nghe về chuyện của chúa tể hắc ám đi."

Harry nghĩ nghĩ, liền bắt đầu từ việc cậu mặc danh kỳ diệu trở thành cứu thế chủ. Ngoại trừ Lily, thì ngay cả James cùng các bức họa khác đều chưa từng nghe qua chuyện này. Thời thơ ấu bị dì dượng khi dễ, khi tiến vào Hogwarts thì nhờ Snape giúp đỡ cố gắng học tập, bởi vì duyên phận đẩy đưa trong một lần ngoài ý muốn đã gặp được Slytherin các hạ, được ngài ấy thu làm người thừa kế tự mình cầm tay dạy dỗ. Năm nhất, đánh bại Quirinus Quirrell muốn hồi sinh Voldemort, năm hai đánh bại Voldemort khoác da Kayden Lestrange, trong năm này còn bị Peter Pettigrew và Bellatrix Lestrange bắt cóc, bọn họ muốn dùng máu của cậu hồi sinh Voldemort, cuối cùng tất cả Tử Thần Thực Tử, bao gồm cả Voldemort đều bị cậu đánh bại. Ba năm ngắn ngủi lại cứ như là một cuốn phim Muggle, chứa đựng vô số câu chuyện.

Nhóm tổ tiên nhà Potter sau khi nghe xong đều có chút im lặng, lẽ ra bọn họ phải kiêu ngạo khi có một hậu đại như vậy, nhưng mà phía sau những công tích đó là vô vàng chua xót cùng nguy hiểm. Một đứa nhỏ không đến 14 tuổi, bởi vì một lời tiên đón mờ mịt, từ khi sinh ra đã bị bắt mang lên danh cứu thế chủ, không thể không đối mặt với kẻ khủng bố nhất trong mấy trăm năm qua của giới phép thuật. Năm 14 tuổi thì mình đang làm cái gì? Học tập tại Hogwarts, chơi đùa cùng bạn học hoặc quậy phá hoặc yêu đương, đến khi tốt nghiệp còn không vui khi gia tộc vì lợi ích mà bắt mình cưới người mình không thích.

Lily biết đời trước Harry trải qua những gì, lại không nghĩ rằng hiện tại cậu cũng không thoải mái hơi so với đời trước bao nhiêu. Đôi mắt ngọc lục bảo của cô đỏ lên, bởi vì cô tiếc nuối mình không thể ở bên cạnh Harry, "Thực xin lỗi..."

"Đều đã qua rồi." Harry nhẹ giọng an ủi cô, "Hiện tại con sống rất tốt, về sau cũng sẽ không còn gặp nguy hiểm nữa."

Hai năm trước, khi James nghe thấy mối quan hệ giữa Harry và Snape có chút phê bình kín đáo. Nhưng hôm nay, sau khi nghe xong những gì Harry kể lại, thì những phê bình kín đáo của hắn cũng chỉ có thể là "Phê bình kín đáo" ___ bản thân mình còn không giúp được cho con trai nhiều bằng đối thủ, hắn còn có thể nói cái gì nữa đây?

"Đúng rồi," Harry nhìn về phía cha mình, "Lần trước nghe mọi người nói về chuyện của Sirius, con cùng Severus sau khi trở về đã nghĩ biện pháp giúp hắn rửa sạch oan khuất, Peter Pettigrew cũng bị bắt vào Azkaban. Nếu sau này có cơ hội, con sẽ dẫn Sirius cùng Remus đến đây."

James gật đầu, "Remus thế nào rồi?" Rốt cuộc thì Sirius cũng là con trai trưởng của gia tộc Black, mặc dù Regulus trở lại thì hắn cũng chẳng có gì mà khổ sở. Nhưng Remus thì lại khác, y là một người sói, xuất phát từ lòng sợ hãi chủng tộc, một khi thân phận của y bị vạch trần, thì chỉ sợ ngay cả sinh tồn đều khó.

Harry ôn nhu mà nhìn người yêu nhà mình một cái, sau đó trả lời: "Severus đã làm ra Lang dược cho y, nên hiện tại y đang ở Hogwarts dạy học cùng với Sirius."

James: ".." Có thể nói chuyện nào mà không có đề cập đến tên Snivellus kia không? Bộ không thể vui vẻ mà trò chuyện với nhau được hả?

Có lẽ Harry cảm thấy chỉ bấy nhiêu đó chưa đủ đã kích phụ thân đại nhân nhà mình, lại bổ sung thêm một câu, "Sirius cùng Remus yêu nhau đã lâu, hiện tại đã ở cùng một chỗ."

James cảm thấy toàn bộ bức họa đều sắp hỏng mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net