Chương 212: Cái giá phải trả cho sự vô trách nhiệm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hp chi Hình Bóng 

Chương 212: Cái giá phải trả cho sự vô trách nhiệm

Edit: Cung Nguyệt Ngư

(Truyện chỉ đăng tại W,a,t,t,p,a,d.com những chỗ khác đều là đồ ăn cắp trắng trợn. Đừng ủng hộ những hành vi sai trái, đọc của chính chủ để ủng hộ tinh thần người edit.)

Quả nhiên bốn vị sáng lập trở về đã làm cho giới phép thuật dấy lên sóng to gió lớn. Trong nhất thời, tất cả các phóng viên của mọi tờ báo đều xuất động, bọn họ vây xung quanh Hogwarts, muốn chờ xem có người sáng lập nào quên dùng độn thổ hay không để lấy chút tin tức có giá trị.

Bọn họ cũng từng nghĩ rằng bốn vị các hạ sẽ có chỗ ở riêng của mình ngoài Hogwarts, nhưng đã một ngàn năm, thời gian trôi nhanh, trong sách lịch sử cũng không có đề cập chính xác, vậy ai có thể tìm thấy trang viên của bốn gia tộc quyền lực và lớn mạnh nhất thời đó?

Có chút phóng viên đến phỏng vấn học sinh, nhưng đa số các học sinh đều tỏ vẻ là bọn họ cũng lần đầu tiên nhìn thấy bốn vị sáng lập vào tiệc bế giảng thôi, trước đó thì không có bất cứ tin tức nào lộ ra hết. Dưới sự gợi ý của các phóng viên thì nửa ngày sau, cuối cùng cũng có một hai tiểu động vật nhớ đến, hình như Harry Potter đã sớm nhận thức Gryffindor các hạ, bởi vì trong lớp sinh vật huyền bí vào tháng 5 cậu ta có chào hỏi với đối phương.

Vì thế một phần phóng viên bắt đầu tìm kiếm nơi Harry Potter đang ở, nhà cũ Black trở thành mục tiêu đầu tiên của bọn họ, tuy là Sirius đã nói với bọn họ là sau khi tiệc bế giảng kết thúc thì hắn không có gặp lại con đỡ đầu đáng yêu của hắn nữa, nhưng đám người này vẫn tà tâm bất tử. Cuối cùng thì Bộ trưởng Bộ phép thuật phải bất đắc dĩ đứng ra đảm bảo rằng, Harry Potter hiện tại không ở tại nhà cũ Black, tuy rằng Sirius Black là cha đỡ đầu của cậu, nhưng Harry lại có người giám hộ danh chính ngôn thuận.

Các phóng viên lại lần nữa phải điều tra sâu hơn, sau khi biết được đáp án thì một phần bọn họ liền canh giữ ở số 4 đường Privet, cũng chính là nhà của Petunia, còn một phần đến số 19 đường Bàn Xoay, cũng chính là nhà của giáo sư Snape ở Muggle.

Đột nhiên ngoài cửa xuất hiện một đống ‘Quái vật’ làm dượng Vernon hận đến ngứa răng, hận không thể treo một cái bảng lên thân thể to bự của ông ta viết rõ ràng là bản thân không có một chút quan hệ nào với bọn quái vật đó, để tránh các hàng xóm hiểu lầm.

Cho nên mới nói, Harry chọn trang viên Potter làm nơi nghỉ hè thật là một sự lựa chọn sáng suốt. Trang viên Potter đã phong bế hơn mười ngày trước, trước kia gia chủ và phu nhân nhà Potter trước khi chết vẫn luôn ở tại thung lũng Godric, mà người thừa kế Potter lại không có cơ hội để trang viên thừa nhận, cho nên các phóng viên không cho rằng Harry sẽ ở đó.

Huống chi, lão Potter đã chết, mà ngay cả cha đỡ đầu Sirius Black cũng không biết được vị trí của trang viên Potter ở đâu, một đứa nhỏ gần 14 tuổi, lại chưa từng đặt chân tới nơi đó như cậu, thì làm sao mà biết được trang viên ở đâu chứ?

Đương nhiên, Harry và Snape đang ở trang viên Potter nên không biết được những suy đoán loạn thất bát tao của bên ngoài. Sau khi cậu phong bế trang viên, thì ngay cả cú mèo cũng không thể vào được. Tuy rằng các bức họa có thể đi khắp nơi, nhưng sau khi phong bế trang viên thì bọn họ cũng bị tước đoạt quyền được ra ngoài chơi, cho nên lúc này đây bao gồm cả Sirius đều không thể tìm thấy cậu.

Sirius từng dùng gương hai mặt để liên hệ với cậu, nhưng cậu chỉ nói mình rất tốt còn dặn hắn không cần lo lắng, lại không có nói thêm gì nhiều. Về phần, hiện tại cậu đang ở đâu…Thì chờ cậu trở về rồi nói sau.

Những ngày nghỉ hè thực an nhàn, mỗi sáng Harry đều làm bài tập, buổi chiều lại biến thành hồ ly đi rong chơi khắp nơi cùng Herpo hoặc là đến tàng thư lật xem mấy quyển du ký của các đời gia chủ Potter, buổi tối thì lại cùng với người yêu nhà mình đi dạo trong hoa viên để giải sầu, ngẫu nhiên đến phòng bức họa để nói chuyện phiếm với nhóm tổ tiên. Không có Voldemort cùng Tử Thần Thực Tử, tránh xa những quấy rầy từ ngoại giới, làm cho tâm tình cậu rất tốt. 

Snape tìm một phòng trong trang viên Potter cải tạo thành phòng chuyên môn dùng để nghiên cứu độc dược. Tuy rằng điều kiện ở đây kém hơn so với độc dược thế gia như Prince, nhưng lại thắng ở chỗ thanh tịnh nhã trí. Anh hoàn toàn thả lỏng tâm tình, chỉ làm một ít độc dược kiểu mới đơn giản. 

Nếu không phải cậu đã hứa với Sirius, thì cả hai người hận không thể ngốc ở đây cho đến khi khai giảng. Thậm chí có đôi khi Harry có thể tự tưởng tượng rằng, không lâu sau này khi cậu xuất hiện ở giải Quidditch World Cup thì sẽ xảy ra cảnh tượng gì.

Lần trước khi đánh bại Voldemort thì cậu đã trốn một lần, làm Regulus đứng ra ứng phó giúp cậu. Lúc này…sợ là trốn không thoát. Hơn nữa, rất có thể là tính cả hai lần cùng một lượt.

Harry ưu thương mà từng chút từng chút làm xong bài tập.

Không cần đoán cũng biết, nếu trước khi đến Quidditch World Cup mà cậu vẫn chưa làm xong bài tập, thì chờ sau khi trở lại nhà cũ Black, chắc chắn Sirius sẽ lôi kéo cậu vui chơi, đến lúc đó rất có thể không có thời gian rảnh để viết thêm một chữ nào nữa.

Hãy nhớ lại kỳ nghỉ hè năm rồi và lễ giáng sinh mới đây đi.

Đến giữa tháng 7 thì bốn vị các hạ mới đến đây. Ngày đó, Harry đang ngồi chơi cây Thụ Cầm mà tổ tiên để lại, âm thanh thánh thoát lạnh lẽo này làm cho cái nắng trưa hè có thêm chút mát mẻ. Đúng lúc này, cậu cảm giác nhẫn trên tay đang nóng lên, cậu lập tức buông Thụ Cầm xuống, tiếp nhận gọi về.

Nhẫn truyền tống cậu đến bìa rừng rậm ngoài trang viên Potter, cũng chính là nơi lúc trước bọn họ đi tìm kiếm trang viên Potter và gặp phải người lùn. Nhìn thấy bốn vị các hạ đều đến, Harry lễ phép hành lễ chào, cho đó nghênh đón họ vào trong trang viên.

“Con rất là không có trách nhiệm đó!” Rowena nhìn toàn bộ trang viên từ trên xuống, nó mang phong cách khác biệt với các trang viên khác, rồi nhìn Harry cười nói, “Cùng Severus trốn ở một nơi thư thái như vậy, con có biết Regulus nhỏ bé có bao nhiêu đáng thương không?”

Harry trộm lè lưỡi, “Bị phóng viên đeo bám?” cậu hỏi.

Sau khi Regulus được cứu sống, trong bốn vị các hạ thì người thích y nhất chính là Rowena, cô vẫn luôn nói rằng một đứa nhỏ thông minh như vậy mà vào Slytherin thật là phí phạm.

Đối với chuyện này Salazar tỏ vẻ lần sau nếu có cơ hội y sẽ đến hỏi Large xem, hậu đại của nó bị phân vào Slytherin rốt cuộc có lãng phí hay không.

“Đeo bám?” Rowena lắc đầu, “Ngay cả nhà dì của con cũng không thoát khỏi, huống chi là nhà của cha đỡ đầu con?”

Bốn vị các hạ ngồi xuống phòng khách, Harry ra bảo gia tinh mang lên rượu Rum cùng đá cho khách còn mình thì uống một ly đá chanh. Vừa lúc Snape mới làm xong độc dược, vì thế anh cũng đi xuống lầu.

“Vậy mọi người tới đây bằng cách nào?” Harry hỏi. So với chính mình, thì lẽ ra các phóng viên phải càng tò mò về người sáng lập hơn mới đúng chứ?

“Bọn họ không tìm thấy chúng ta. Helga nói, “Cho nên đem mục tiêu đặt lên người duy nhất nhận thức chúng ta, là con đó.” Mà ngay lúc này Harry lại trốn mất dạng.

Harry: “…” Nói cứ như là mọi người có trách nhiệm hơn con.

Cậu uống một hơi nước đá chanh, “Vậy mọi người chuẩn bị khi nào hiện thân?” Tránh phóng viên chỉ là nhất thời, bọn họ đã tuyên bố trở về, lại không thể chỉ xuất hiện ở trong trường được.

Salazar nói, “Cho nên Quidditch World Cup lần này chúng ta sẽ đi cùng.”

Harry: “…” Cho nên, cậu không chỉ không trốn được, mà còn trở thành tiêu điểm lần thứ hai sao?

“Đúng rồi,” Helga nói, “Chúng ta đến tìm con là có một việc quan trọng.”

“Cuộc thi tam phép thuật?” Harry suy đoán. Nhắc mới nhớ, đời trước trận đấu này cũng là tổ chức vào lúc cậu học năm tư.

Godric gật đầu, “Con muốn tham gia không?”

Đời trước, đối với Harry thì cuộc thi tam phép thuật tuyệt đối là một hồi ác mộng, cậu cố nén không để cho bản thân lộ ra bất kỳ biểu tình không lễ phép nào, “Kỳ thật, con rất không muốn tham gia.” Chỉ sợ đến lúc đó lại thân bất do kỷ.

Đời này tuy không có Barty Crouch con giả trang thành Moody Mắt điên trộm bỏ tên cậu vào chiếc cốc lửa, nhưng mà hiện tại cậu là người thừa kế Slytherin, ai biết được chiếc cốc lửa có trao tặng cho cậu đặt quyền riêng hay không?

Snape có xúc động muốn lấy cái ly trên tay quăng về phía cái đầu của ai đó.

Salazar nhịn cười, “Có thể. Nhưng mà liền tính là con không tham gia, thì con cũng không thể hoàn toàn không đếm xỉa gì tới.” Dù sao cũng là cứu thế chủ đánh bại chúa tể hắc ám, các học sinh Hogwarts thì cùng nhau sinh hoạt sớm chiều gặp mặt, có lẽ sẽ không cảm thấy có gì. Nhưng đến lúc đó những học sinh trường khác đến đây, trong đó nhất định sẽ không thiếu người sùng bái cậu. Harry làm chủ nhà, cũng không thể luôn từ chối không tiếp.

Harry quay đầu nhìn Snape ___ nổi tiếng quá cũng không phải là chuyện tốt.

Snape nghiến răng, sau đó bất đắc dĩ hỏi, “Vậy em ấy cần phải làm gì?”

Helag nói, “Nếu không muốn bị người ta bám lấy, thì ta có thể an bài cho con làm nhân viên công tác hỗ trợ tổ chức trận đấu.” Dù sao thì cho dù khách nhân có quá nhiệt tình thì cũng không dám vây quanh nhân viên công tác, nếu không sẽ có nghi vấn gian lận.

Harry cùng Snape liếc nhìn nhau một cái, đều cảm thấy đây là một ý kiến không tồi.

“Nhưng mà nếu làm như vậy thì thân phận người thừa kế của con sẽ không thể giấu được,” Godric nói, “Cho dù năng lực của Harry có mạnh đến đâu đi nữa thì cũng chỉ là một học sinh năm tư, thậm chí còn không lớn tuổi bằng tuyển thủ dự thi. Bởi vậy nếu không có một thân phận thích hợp, chỉ sợ rất khó làm mọi người tin phục.”

Harry: “…” Nguyên bản còn tưởng rằng đời này có thể điệu thấp mà sống, không nghĩ tới không chỉ thấp không nổi, mà so với đời trước chỉ có hơn chứ không có kém.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net