Chương 213: Dự tính cho tương lai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hp chi Hình Bóng 

Chương 213: Dự tính cho tương lai

Edit: Cung Nguyệt Ngư

(Truyện chỉ đăng tại W,a,t,t,p,a,d.com những chỗ khác đều là đồ ăn cắp trắng trợn. Đừng ủng hộ những hành vi sai trái, đọc của chính chủ để ủng hộ tinh thần người edit.)

Sau bữa tối, bốn vị sáng lập đáp ứng lời mời của chủ nhà, đến phòng bức họa của gia tộc Potter trò chuyện một chút. Đêm hôm đó, từ trong phòng bức họa truyền ra tiếng thét vang vọng toàn bộ trang viên.

Lúc này Harry và Snape đang đi dạo tại hoa viên, nghe thấy từng tiếng thét liên hồi, bọn họ không khỏi cảm thấy may mắn khi đã phong bế trang viên, nếu không cứ để các bức họa đi khắp nơi, thì chắc chắn rất nhanh cửa trang viên sẽ bị đám phóng viên chen đầy.

“Nơi này thật tốt.” Harry duỗi thắt lưng một cách lười biếng, “Vừa thoải mái lại không có chuyện phải phiền lòng.”

Snape nhìn tiểu cự quái bên cạnh mình. Đôi mắt ngọc lục bảo của Harry lóe sáng trong đêm giống hệt như một ngôi sao tỏa sáng dưới ánh trăng. Anh ôn hòa kéo người vào trong lòng ngực của mình. “Vậy chờ đến khi em tốt nghiệp?” Năm đó anh chọn lựa ở lại Hogwarts làm giáo sư, đầu tiên là tuân lệnh chúa tể hắc ám, sau này lại là vì bảo vệ tiểu cự quái mắt xanh này. Hiện tại chúa tể hắc ám đã chết, anh cũng không cần tiếp tục làm cái công việc mà mình không yêu thích chút nào này nữa.

So với làm một giáo sư độc dược học, thì anh càng nguyện ý ở một nơi an tĩnh để nghiên cứu độc dược.

Harry gật đầu, “Em có thể ở trong này, cái gì cũng không làm, để cho anh nuôi em.”

Snape nhếch môi, “Việc này em nên đi bàn bạc lại với Slytherin các hạ đi.” dù sao thì ngài ấy cũng là cha nuôi của cậu.

Nhất thời mặt Harry liền thành trái khổ qua.

Snape nhẹ nhàng hôn lên hai má Harry, “Lại nói tiếp thì với cái gen di truyền của nhà em, có lẽ em sẽ ở trong này được khoảng 3 năm, nhưng mà em có thể an an phận phận mà sống ở chỗ này cả đời được sao?” nhìn xem tàng thư nhà Potter thì biết, vị gia chủ đương nhiệm nào mà không muốn ra ngoài du lịch đâu? Nếu không thì đây cũng không thể nào là một thế gia Gryffindor được.

Harry nghĩ nghĩ, cảm thấy Snape nói rất có đạo lý.

“Nếu em không thích thì sau này chúng ta sẽ không nhúng tay vào việc của giới phép thuật nữa,” Snape kéo cậu ngồi xuống ghế dài trong hoa viên, “Chúng ta có thể đi du lịch vòng quanh thế giới. Đi tìm tài liệu độc dược cũng được, đi thám hiểm cũng tốt, với ma lực của em hiện tại, chắc hẳn chuyến đi sẽ rất vui vẻ.”

Harry nghé đầu lên vai Snape, “Salazar sẽ đồng ý không đây?”

Snape nói, “Nếu không đồng ý cho em đi du lịch, thì có lẽ ngài ấy nên lo lắng đến khi em nhàm chán thì giới phép thuật sẽ bị em quậy đến long trời lở đất.”

Harry cười đến vui vẻ.

Hai người ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm hè đầy sao, nhất thời không ai nói gì nữa.

Bốn vị các hạ ở tại trang viên Potter được một tuần. Mấy ngày nay, bọn họ cứ thích đến phòng bức họa để nghe các đời Potter kể về tình hình của Hogwarts trong 1000 năm qua.

Tuy rằng trường học có bút ký của giáo sư, nhưng những sự kiện được miêu tả lại không trùng nhau.

Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt đã đến cuối tháng bảy, ngày diễn ra trận chung kết Quidditch World Cup sắp tới gần.

“Chuẩn bị xong chưa, cậu cứu thế chủ?” Godric nhìn thấy Harry đi ra từ trong phòng ngủ với vẻ mặt không tình nguyện, hắn nhịn không được mà trêu cậu một câu.

Mặt Harry đỏ lên, “Con thật không muốn ra ngoài!” Cậu oán niệm nói.

Salazar liếc nhìn về phía gương mặt không đổi sắc của Snape một cái, sau đó cười nói, “Kiên trì chừng một tháng đầu thôi, đến đầu tháng 9 khai giảng, con sẽ không bị quấy rầy nữa.”

Harry bày ra biểu tình “Ngài gạt con”, khai giảng liền phải tổ chức thi tam phép thuật, làm gì mà được yên chứ.

“Đã chuẩn bị xong hết chưa?” Helga hỏi, “Chúng ta độn thổ tới đó.”

Rowena gật đầu, “Tối hôm qua Regulus có liên hệ với ta, thằng bé đã an bài nơi để chúng ta ở rồi, cứ trực tiếp đi qua đó là được.”

Chuẩn bị xong hết thảy, Harry liền tạm biệt mấy bức họa. James cũng đang nhớ nhung bạn tốt thời học sinh của mình. Từ khi biết tin Sirius vô tội được thả tự do, hắn vẫn luôn rất muốn gặp đối phương, vì thế dặn dò Harry lần sau nhất định phải đem Sirius và Remus cùng về.

Bức họa lớn tuổi nhất của gia tộc Potter cũng tạm biệt cậu, còn dặn cậu phải chú ý an toàn, nhắc cậu nhớ về thăm nhà thường xuyên, dù sao thì cậu cũng là gia chủ đương nhiệm.

Harry mỉm cười đáp ứng.

Sau khi hoàn thành xong hết mọi việc, thì sáu người cũng độn thổ đi mất. Ngoại trừ Harry, thì năm người còn lại chưa tới nơi này một lần nào. Bởi vì có trận pháp cấm độn thổ, nơi Harry đáp xuống gần với nơi mà đời trước gia đình Weasley đã dựng trại.

Lúc này cách cuộc thi chung kết còn 3 ngày, cho nên cũng không có nhiều người, đa phần là các quan viên bộ phép thuật đang bận rộn chuẩn bị cho cuộc thi sắp tới. Nhưng bọn họ thật sự quá nổi bật, chỉ trong chốc lát sau thì đã có người xông tới.

“Úc, vị này chính là...ngài Potter?” sở trưởng sở ngoại giao Phép thuật quốc tế Barty Crouch đã nhận ra vết sẹo trên trán Harry.

Harry khách khí nói, “Thật cao hứng khi nhìn thấy ngài, ngài Crouch?”

Bên cạnh Barty Crouch chính là trợ lý vừa gia nhập bộ phép thuật Percy Weasley. Ngay khi gã nhìn thấy người bên cạnh Harry, lập tức dùng ngữ khí hưng phấn, rồi lại không mất rụt rè  nói, “Thật cao hứng khi nhìn thấy các ngài, Gryffindor các hạ, Ravenclaw các hạ, Slytherin các hạ, Hufflepuff các hạ. Ta là trợ lý riêng của ngài Crouch, Percy Weasley.”

Helga khẽ nhíu mày, cô không có hảo cảm tốt về vị huynh trưởng xuất thân Gryffindor nhưng lại tràn đầy dã tâm đối với quyền lực này, “Xin chào.”

Nhìn thấy thái độ của cô, ba vị sáng lập khác cũng chỉ có lệ mà khách khí một chút. Barty Crouch vừa nghe bốn vị trước mặt là nhà sáng lập Hogwarts, gã liền lập tức chào hỏi, “Thật vinh hạnh khi có thể nhìn thấy các ngài.”

Bốn vị sáng lập chỉ xuất hiện ở tiệc bế giảng tại Hogwarts, hiện tại vẫn không có bất kỳ tờ báo nào có được ảnh chụp của họ, bởi vậy ngoài trừ học sinh Hogwarts thì không ai biết bộ dáng của họ.

“Chúng ta muốn đi tìm bộ trưởng.” Harry dùng ngữ khi xa cách lại không thất lễ nói, “Còn phải làm phiền ngài Crouch dẫn chúng ta đến đó.”

“Đương nhiên, đương nhiên,” Barty Crouch nghiêng người nói, “Phía này, mời.”

Đoạn đường này đưa tới không ít sự chú ý, có người nhận ra Harry cùng Snape, nên ít nhiều cũng đoán được thân phận của bốn người còn lại. Nhưng cũng may, ngày hôm nay đa số là nhân viên của bộ phép thuật, bọn họ cố kỵ thân phận, lại nhìn thấy Barty Crouch đang đi cùng, nên không có người trực tiếp lại đây chào hỏi.

Regulus đang nói chuyện với sở trưởng sở Thể dục và Thể thao mới nhậm chức, nhìn thấy bọn họ đi tới, y lập tức cho sở trưởng sở trưởng sở Thể dục và Thể thao trở về.

Crouch cũng biết điều mà đi theo. Nguyên bản Percy có chút ngạc nhiên, nhưng nhìn đến lãnh đạo của mình lui về, nên gã cũng không tiện ở lại.

“Mọi người vẫn khỏe chứ!” Regulus cúi người hành lễ chào hỏi bốn vị sáng lập, “Lều trại con đã an bài xong rồi, nếu có chỗ nào không hài lòng thì cứ nói với con.”

Y dẫn bọn họ đến một góc an tĩnh.

Rowena cười nói, “Trong tháng này con đã vất vả rồi.”

“Không đâu.” hai má Regulus ửng đỏ, “Học trưởng Severus, Harry đã lâu không gặp, hai người vẫn ổn chứ?”

Harry gật đầu, “Chúng ta rất khỏe, đã làm phiền anh rồi.”

Regulus cũng không có khách khí với cậu, “Cũng không có gì phiền toái hết, em nhớ rõ giải thích rõ ràng với Sirius là được.” y trêu chọc nói, “Từ khi biết em có quen biết với bốn vị các hạ, hắn liền muốn tìm em hỏi cho rõ ràng. Cả tháng này…Nếu em không giải thích rõ có lẽ rất khó mà trở về Hogwarts đấy.”

Harry nhìn trời. Sirius vẫn luôn là vấn đề rối ren nhất của cậu, không cần biết là chuyện này hay là quan hệ của cậu và Snape trong tương lai, “Em sẽ cố.”

Nhìn từ bên ngoài, thì lều trại làm Regulus an bài cho bọn họ vẫn giống hệt như lều của các nhân viên bộ phép thuật khác, nhưng y lựa chọn một vị rất tốt, vừa không quá rời ra đám đông, cũng không quá làm người ta chú ý.

Bước vào lều trại nhỏ bé, cảnh tượng bên trong thật làm cho người ta phải sợ hãi than. Một tầng lầu để sách, sáng sủa sạch sẽ, không giống như lều trại luôn mang theo một mùi của mèo mà trước đây Harry ở ké nhà Weasley.

“Quá tuyệt vời!” Harry nhìn sang Regulus khen ngợi nói.

Ravenclaw nở một nụ cười nhẹ, “Tốt nhất không phải là chỗ này.” y mang theo bọn họ đi đến trước một cánh cửa, “Nhìn thấy không, phòng bếp đó! Như vậy mọi người không cần phải nhóm lửa nấu cơm ngoài lều trại.”

“Anh suy nghĩ thật chu đáo.” Harry cho y một cái gấu ôm. Nói thật ra, tuy rằng đời trước cùng với Hermione và Ron nhóm lửa trại nướng thịt cũng rất thú vị, nhưng hiện tại rất phiền toái, còn sặc khói muốn chết. Có phòng bếp, cho dù không có gia tinh đi nữa, thì cậu cũng có thể tự nấu cơm.

Regulus nhìn về phía bốn vị sáng lập, “Mọi người có muốn nghỉ ngơi trước một chút hay không?” Làm bộ trưởng bộ phép thuật, y không thể rời khỏi cương vị quá lâu.

Salazar gật đầu, “Con cứ đi làm việc trước đi, bữa tối đến đây ăn cùng với chúng ta.”

Regulus cười đồng ý.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net